[Thập Niên 70] Nhật Ký Giảm Béo Của Hồ Yêu
-
Chương 1: Bạch Phú Mỹ
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đàm Ngọc Dao khi còn sống, khác hẳn với bạch phú mỹ*.
(*cô gái đẹp, giàu có và có làn da trắng.)
Trắng là trắng, giàu cũng rất giàu. Nhưng không liên quan gì đến sự xinh đẹp.
Cô được các bạn học đặt cho một cái tên là Đại Kiều.
Cũng không phải nói cô đẹp giống như Đại Kiều thời Tam quốc, mà là nói vóc người cô lớn vô cùng.
Không sai, cô chính là một cô nàng mập mạp.
Một cô gái mập hơn 200 cân.
Thật ra thì khi cô còn bé cũng không mập, chẳng qua là lúc 5 tuổi, mắc một căn bệnh, phải sử dụng một chút thuốc kích thích hoóc-môn.
Mấy năm sau, cả người giống như quả cầu bị thổi khí. Hơn nữa cũng không thể giảm xuống. Cũng có tập luyện giảm cân, nhưng mọi thứ đều vô dụng. Người nhà cảm thấy cô không hề mập, không cho phép cô tự ngược. Dụ dỗ để cô không giảm cân.
Vì vậy, cơ thể của Đàm Ngọc Dao càng lúc càng lớn.
Hai ngày trước, cô cắn răng leo lên cân, đã 111 kí lô. Cô nghĩ tới chiếc quần legging mà người khác mặc rất đẹp. Hôm sau liền lén đi làm thẻ tập gym.
Đáng tiếc, cô lại không có cơ hội dùng.
Bởi vì cô chết.
Hưởng dương 22 tuổi.
Nhắc tới cái chết của cô thật sự quá oan.
Vốn là muốn đưa Ôn Noãn đi, ai ngờ đi tới cửa ký túc xá vừa nghe anh ta gọi điện thoại nói cuối cùng cũng được bạch phú mỹ thả tự do, hơn nữa không cần đi lấy lòng cái tên heo mập đó.
Lúc ấy, cô liền bị chọc tức, trực tiếp lấy điện thoại do tình nhân anh ta mua cho đập ngay trước mặt anh. Sau đó quay người rời đi.
Chẳng qua là lúc đi xuống cầu thang, lại dùng sức quá mạnh, cứ như vậy, từ lầu bốn lăn xuống một đường không có điểm dừng.
Kết quả cũng có thể tưởng tượng được.
Cô chết, hơn nữa là té chết, hơn nữa té cũng rất khó coi.
Đàm Ngọc Dao trước khi chết tiếc nuối không được gặp người nhà, ngoài ra còn mang oán niệm, đặc biệt mãnh liệt.
Đó chính là giảm cân.
Nếu giảm cân sớm một chút cũng không đến nỗi té xuống không dừng được, tủ quần áo còn những món đồ hở lưng, đuôi cá, xem ra cũng không có cơ hội mặc được.
Thật là không cam lòng.
Cô có thể cảm nhận được, ý thức của mình đang tiêu tán, muốn mở mắt xem thế giới này nhưng mí mắt càng ngày càng nặng nề.
Đang lúc cô tuyệt vọng, nghe được một giọng nói lạnh như băng.
"Cô muốn gặp lại người nhà sao?"
Muốn! Muốn!
Đàm Ngọc Dao nói không ra lời, chỉ có thể dùng ý thức đáp lời.
"Cô muốn gầy sao?"
Muốn! Muốn! Muốn!
"Chỉ cần cô đồng ý với tôi, hoàn thành tất cả nhiệm vụ. Mọi thứ đều có thể. Cô đồng ý không?"
Đồng ý! Đồng ý!
Bình thường cô chính là thích đọc nhất tiểu thuyết Tấn Giang, yêu thích thể loại hệ thống không gian chuyển kiếp. Hiện ở tình hình này thì giống như vai chính trong thể loại truyện đó!
Đây là mình chuyển vận sao?!
Đàm Ngọc Dao đã nghĩ đến cảnh mình gầy nhanh chóng, sau đó mặc vào chiếc váy đuôi cá màu bạc. Cùng ba mẹ đi khắp nơi đi vả mặt.
【Nguyên chủ đồng ý, hệ thống thành lập khế ước...】
Đàm Ngọc Dao khi còn sống, khác hẳn với bạch phú mỹ*.
(*cô gái đẹp, giàu có và có làn da trắng.)
Trắng là trắng, giàu cũng rất giàu. Nhưng không liên quan gì đến sự xinh đẹp.
Cô được các bạn học đặt cho một cái tên là Đại Kiều.
Cũng không phải nói cô đẹp giống như Đại Kiều thời Tam quốc, mà là nói vóc người cô lớn vô cùng.
Không sai, cô chính là một cô nàng mập mạp.
Một cô gái mập hơn 200 cân.
Thật ra thì khi cô còn bé cũng không mập, chẳng qua là lúc 5 tuổi, mắc một căn bệnh, phải sử dụng một chút thuốc kích thích hoóc-môn.
Mấy năm sau, cả người giống như quả cầu bị thổi khí. Hơn nữa cũng không thể giảm xuống. Cũng có tập luyện giảm cân, nhưng mọi thứ đều vô dụng. Người nhà cảm thấy cô không hề mập, không cho phép cô tự ngược. Dụ dỗ để cô không giảm cân.
Vì vậy, cơ thể của Đàm Ngọc Dao càng lúc càng lớn.
Hai ngày trước, cô cắn răng leo lên cân, đã 111 kí lô. Cô nghĩ tới chiếc quần legging mà người khác mặc rất đẹp. Hôm sau liền lén đi làm thẻ tập gym.
Đáng tiếc, cô lại không có cơ hội dùng.
Bởi vì cô chết.
Hưởng dương 22 tuổi.
Nhắc tới cái chết của cô thật sự quá oan.
Vốn là muốn đưa Ôn Noãn đi, ai ngờ đi tới cửa ký túc xá vừa nghe anh ta gọi điện thoại nói cuối cùng cũng được bạch phú mỹ thả tự do, hơn nữa không cần đi lấy lòng cái tên heo mập đó.
Lúc ấy, cô liền bị chọc tức, trực tiếp lấy điện thoại do tình nhân anh ta mua cho đập ngay trước mặt anh. Sau đó quay người rời đi.
Chẳng qua là lúc đi xuống cầu thang, lại dùng sức quá mạnh, cứ như vậy, từ lầu bốn lăn xuống một đường không có điểm dừng.
Kết quả cũng có thể tưởng tượng được.
Cô chết, hơn nữa là té chết, hơn nữa té cũng rất khó coi.
Đàm Ngọc Dao trước khi chết tiếc nuối không được gặp người nhà, ngoài ra còn mang oán niệm, đặc biệt mãnh liệt.
Đó chính là giảm cân.
Nếu giảm cân sớm một chút cũng không đến nỗi té xuống không dừng được, tủ quần áo còn những món đồ hở lưng, đuôi cá, xem ra cũng không có cơ hội mặc được.
Thật là không cam lòng.
Cô có thể cảm nhận được, ý thức của mình đang tiêu tán, muốn mở mắt xem thế giới này nhưng mí mắt càng ngày càng nặng nề.
Đang lúc cô tuyệt vọng, nghe được một giọng nói lạnh như băng.
"Cô muốn gặp lại người nhà sao?"
Muốn! Muốn!
Đàm Ngọc Dao nói không ra lời, chỉ có thể dùng ý thức đáp lời.
"Cô muốn gầy sao?"
Muốn! Muốn! Muốn!
"Chỉ cần cô đồng ý với tôi, hoàn thành tất cả nhiệm vụ. Mọi thứ đều có thể. Cô đồng ý không?"
Đồng ý! Đồng ý!
Bình thường cô chính là thích đọc nhất tiểu thuyết Tấn Giang, yêu thích thể loại hệ thống không gian chuyển kiếp. Hiện ở tình hình này thì giống như vai chính trong thể loại truyện đó!
Đây là mình chuyển vận sao?!
Đàm Ngọc Dao đã nghĩ đến cảnh mình gầy nhanh chóng, sau đó mặc vào chiếc váy đuôi cá màu bạc. Cùng ba mẹ đi khắp nơi đi vả mặt.
【Nguyên chủ đồng ý, hệ thống thành lập khế ước...】
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook