Thập Niên 70 Người Vợ Ngọt Ngào
-
Chương 29:
----
Anh không thể để An gia nghèo như vậy, càng không muốn nhìn thấy người khác từ trên cao khinh thường An gia, anh không chỉ muốn bán mật ong, sau này nếu có cơ hội sẽ còn bán nhiều hơn nữa kìa.
Huống chi bây giờ anh đã có gia đình, còn có thêm trách nhiệm, mạo hiểm vì ích lợi thì có gì không đáng?
Nhưng anh không nói với cô như vậy mà đổi lời:
"Em đừng nghĩ nữa, tiền anh đã lấy hết rồi, anh đưa em đi bệnh viện trước."
Sau hai ngày quen biết này, Cố Chi Nghiên dường như đã hiểu rõ hơn về người đàn ông này, anh nói rằng nếu đã làm thì sẽ không dễ dàng thay đổi, hơn nữa bây giờ ong cũng đã nuôi cả rồi, không bán chúng thì cũng không được.
Cô dừng lại, tỏ vẻ khó hiểu nhìn người đàn ông:
"Sao anh lại đưa em đến bệnh viện?"
An Tĩnh Nguyên hơi quay đầu nhìn cô, khóe mắt như có nước chảy ra:
"Không phải tối hôm qua nói muốn đến bệnh viện xem miệng sao?"
Cố Chi Nghiên ngay lập tức nghẹn ngào, cô nói rằng chỉ vì cô muốn anh hôn cô vào tối hôm qua, anh không hôn cũng không sao, nhưng bây giờ anh còn có can đảm để đề cập đến điều đó với cô à?
Những lời nói của người đàn ông làm mũi của cô tức đến nỗi bốc khói:
"An Tĩnh Nguyên, anh đang muốn chọc giận em phải không?"
"Anh không có."
An Tĩnh Nguyên nhìn hai má cô sưng phồng, rất muốn bóp má cô:
"Nếu em không muốn đi, vậy chúng ta đi hợp tác xã tiếp thị cung ứng đi."
Nói xong, anh ta nắm lấy tay áo của người phụ nữ, đi về phía hợp tác xã cung ứng và tiếp thị.
Lúc này đã gần giữa trưa, trên đường người qua lại tấp nập, bình thường hợp tác xã tiếp thị cung ứng vào giờ này sẽ ít người hơn, thế nhưng sau khi hai người xếp hàng thật lâu, Cố Chi Nghiên mới nhớ tới việc phải hỏi anh:
"Anh muốn mua gì?"
"Mua vải cho em."
An Tĩnh Nguyên trả lời cô.
Cố Chi Nghiên ngạc nhiên:
"Em có cần mua loại vải nào đâu?
Chất liệu quần áo mùa hè không có nhiều, vải em cũng có đủ để may vài bộ quần áo rồi mà."
An Tĩnh Nguyên nhướng mày:
"Ngày hôm kia lúc đi mua sắm, nhìn thấy một lô quần áo mát mẻ và một lô dép mới, anh muốn mua cho em."
Cố Chi Nghiên hơi sững sờ:
"Anh, sao đột nhiên muốn mua đồ cho em?"
An Tĩnh Nguyên cúi đầu, thì thầm bên tai cô:
"Là quà cưới."
Anh nói xong, dừng một chút, sau đó lại cười:
"Sau này kiếm được nhiều tiền, anh sẽ mua cho em nhiều thứ khác."
Hơi thở ấm áp phả vào tai, nhiệt độ từng chút một lan ra, vành tai Cố Chi Nghiên nóng bừng, cô thấp giọng nói:
"Quà cưới?"
An Tĩnh Nguyên nhìn cô, phát hiện cô có chút kỳ quái:
"Em không thích vải của Thi Lương?"
"Không phải." Cố Chi Nghiên ngay lập tức nói, nó thực sự rất đắt, mặc dù một người đàn ông có tiền, nhưng cũng không nên dễ dàng tiêu tốn vào những vấn đề như vậy:
"Em chỉ nghĩ rằng nó quá đắt và em sẽ cần rất nhiều phiếu."
An Tĩnh Nguyên nhìn cô, từ trong túi lấy ra một tấm phiếu vải:
"Còn có một tấm phiếu, anh vừa mới lấy được từ Phương Kiến Quốc, em cứ mua đi."
Giọng anh trầm lắng, mang theo sự kiên quyết khiến trái tim Cố Chi Nghiên trở nên nóng bỏng, cô cũng không còn từ chối nữa.
Sau khi hai người mua sắm xong, ra khỏi hợp tác xã cung ứng và tiếp thị thì thấy trời nắng chói chang, lúc này nóng quá không thể quay về nên An Tĩnh Nguyên lại kéo Cố Chi Nghiên đến nhà hàng của xã.
Cả hai chuẩn bị bước vào nhà hàng thì Cố Chi Nghiên đột nhiên nghe thấy ai đó gọi tên cô ở sau lưng.
Cô dừng lại, quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt quen thuộc của một người phụ nữ, vẻ mặt nhất thời trầm xuống!
Là Ngô Ngọc Như!
Cô ta mặc một chiếc áo màu mơ, có vẻ như vừa mới khỏi bệnh nặng nên sắc mặt còn hơi tái nhợt, mái tóc bù xù khiến cô ta giống như xác chết, điều quan trọng nhất là Triệu Khang Vân vẫn ở bên cạnh cô ta?
Cố Chi Nghiên nhìn hai người, cười khẩy, đột nhiên nghĩ đến một vài chuyện lúc trước.
Ba người bọn họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, không biết từ lúc nào liền thích Triệu Khang Vân, lúc đầu anh ấy luôn luôn ghét bỏ tính cách cẩu thả của cô, không có dịu dàng giống như Ngô Ngọc Như, cho nên khi không có chuyện gì làm thì thường cằn nhằn cô.
Nếu như nói rằng lúc đó cô không buồn thì là giả rồi, nhưng từ sau khi Ngô Ngọc Như kết hôn, người đàn ông luôn không ưa mình đột nhiên thay đổi thái độ, đối xử với cô rất dịu dàng, điểm quan trọng nhất chính là, anh ấy thường sẽ quanh co lòng vòng mà hỏi cô về chuyện của Ngô Ngọc Như.
Anh không thể để An gia nghèo như vậy, càng không muốn nhìn thấy người khác từ trên cao khinh thường An gia, anh không chỉ muốn bán mật ong, sau này nếu có cơ hội sẽ còn bán nhiều hơn nữa kìa.
Huống chi bây giờ anh đã có gia đình, còn có thêm trách nhiệm, mạo hiểm vì ích lợi thì có gì không đáng?
Nhưng anh không nói với cô như vậy mà đổi lời:
"Em đừng nghĩ nữa, tiền anh đã lấy hết rồi, anh đưa em đi bệnh viện trước."
Sau hai ngày quen biết này, Cố Chi Nghiên dường như đã hiểu rõ hơn về người đàn ông này, anh nói rằng nếu đã làm thì sẽ không dễ dàng thay đổi, hơn nữa bây giờ ong cũng đã nuôi cả rồi, không bán chúng thì cũng không được.
Cô dừng lại, tỏ vẻ khó hiểu nhìn người đàn ông:
"Sao anh lại đưa em đến bệnh viện?"
An Tĩnh Nguyên hơi quay đầu nhìn cô, khóe mắt như có nước chảy ra:
"Không phải tối hôm qua nói muốn đến bệnh viện xem miệng sao?"
Cố Chi Nghiên ngay lập tức nghẹn ngào, cô nói rằng chỉ vì cô muốn anh hôn cô vào tối hôm qua, anh không hôn cũng không sao, nhưng bây giờ anh còn có can đảm để đề cập đến điều đó với cô à?
Những lời nói của người đàn ông làm mũi của cô tức đến nỗi bốc khói:
"An Tĩnh Nguyên, anh đang muốn chọc giận em phải không?"
"Anh không có."
An Tĩnh Nguyên nhìn hai má cô sưng phồng, rất muốn bóp má cô:
"Nếu em không muốn đi, vậy chúng ta đi hợp tác xã tiếp thị cung ứng đi."
Nói xong, anh ta nắm lấy tay áo của người phụ nữ, đi về phía hợp tác xã cung ứng và tiếp thị.
Lúc này đã gần giữa trưa, trên đường người qua lại tấp nập, bình thường hợp tác xã tiếp thị cung ứng vào giờ này sẽ ít người hơn, thế nhưng sau khi hai người xếp hàng thật lâu, Cố Chi Nghiên mới nhớ tới việc phải hỏi anh:
"Anh muốn mua gì?"
"Mua vải cho em."
An Tĩnh Nguyên trả lời cô.
Cố Chi Nghiên ngạc nhiên:
"Em có cần mua loại vải nào đâu?
Chất liệu quần áo mùa hè không có nhiều, vải em cũng có đủ để may vài bộ quần áo rồi mà."
An Tĩnh Nguyên nhướng mày:
"Ngày hôm kia lúc đi mua sắm, nhìn thấy một lô quần áo mát mẻ và một lô dép mới, anh muốn mua cho em."
Cố Chi Nghiên hơi sững sờ:
"Anh, sao đột nhiên muốn mua đồ cho em?"
An Tĩnh Nguyên cúi đầu, thì thầm bên tai cô:
"Là quà cưới."
Anh nói xong, dừng một chút, sau đó lại cười:
"Sau này kiếm được nhiều tiền, anh sẽ mua cho em nhiều thứ khác."
Hơi thở ấm áp phả vào tai, nhiệt độ từng chút một lan ra, vành tai Cố Chi Nghiên nóng bừng, cô thấp giọng nói:
"Quà cưới?"
An Tĩnh Nguyên nhìn cô, phát hiện cô có chút kỳ quái:
"Em không thích vải của Thi Lương?"
"Không phải." Cố Chi Nghiên ngay lập tức nói, nó thực sự rất đắt, mặc dù một người đàn ông có tiền, nhưng cũng không nên dễ dàng tiêu tốn vào những vấn đề như vậy:
"Em chỉ nghĩ rằng nó quá đắt và em sẽ cần rất nhiều phiếu."
An Tĩnh Nguyên nhìn cô, từ trong túi lấy ra một tấm phiếu vải:
"Còn có một tấm phiếu, anh vừa mới lấy được từ Phương Kiến Quốc, em cứ mua đi."
Giọng anh trầm lắng, mang theo sự kiên quyết khiến trái tim Cố Chi Nghiên trở nên nóng bỏng, cô cũng không còn từ chối nữa.
Sau khi hai người mua sắm xong, ra khỏi hợp tác xã cung ứng và tiếp thị thì thấy trời nắng chói chang, lúc này nóng quá không thể quay về nên An Tĩnh Nguyên lại kéo Cố Chi Nghiên đến nhà hàng của xã.
Cả hai chuẩn bị bước vào nhà hàng thì Cố Chi Nghiên đột nhiên nghe thấy ai đó gọi tên cô ở sau lưng.
Cô dừng lại, quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt quen thuộc của một người phụ nữ, vẻ mặt nhất thời trầm xuống!
Là Ngô Ngọc Như!
Cô ta mặc một chiếc áo màu mơ, có vẻ như vừa mới khỏi bệnh nặng nên sắc mặt còn hơi tái nhợt, mái tóc bù xù khiến cô ta giống như xác chết, điều quan trọng nhất là Triệu Khang Vân vẫn ở bên cạnh cô ta?
Cố Chi Nghiên nhìn hai người, cười khẩy, đột nhiên nghĩ đến một vài chuyện lúc trước.
Ba người bọn họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, không biết từ lúc nào liền thích Triệu Khang Vân, lúc đầu anh ấy luôn luôn ghét bỏ tính cách cẩu thả của cô, không có dịu dàng giống như Ngô Ngọc Như, cho nên khi không có chuyện gì làm thì thường cằn nhằn cô.
Nếu như nói rằng lúc đó cô không buồn thì là giả rồi, nhưng từ sau khi Ngô Ngọc Như kết hôn, người đàn ông luôn không ưa mình đột nhiên thay đổi thái độ, đối xử với cô rất dịu dàng, điểm quan trọng nhất chính là, anh ấy thường sẽ quanh co lòng vòng mà hỏi cô về chuyện của Ngô Ngọc Như.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook