Thập Niên 70 Mỹ Nhân Kiều Mềm
-
Chương 752:
Thụ Ảnh rất hài lòng, không chỉ có hài lòng với giá trị nhan sắc đang dần dần tăng lên, hơn ba tháng này, da thịt trên người cô cũng được nàng dưỡng thành vừa trắng vừa mềm mại, nhẹ nhàng ấn một chút cũng có thể để lại vết đỏ, còn có một mái tóc đen nhánh nồng đậm.
Thụ Ảnh soi gương, thời tiết quá lãnh, không bao lâu cô cũng lên giường.
Đừng nói, có đứa nhỏ nóng hầm hập này, lúc Thụ Ảnh chui vào ổ chăn cũng là ấm áp.
Ban đêm gió thổi ù ù, một lớn một nhỏ ngủ rất say.
Sáng sớm, Thụ Ảnh nấu bữa sáng xong mới gọi đứa nhỏ thức dậy, hiện tại Trần Ý đã có thể tự mình mặc quần áo, đứa nhỏ mặc quần áo rất ra hình ra dáng.
Thằng bé mặc quần áo xong rồi rửa mặt ăn cơm sáng.
Ăn cơm sáng xong, Thụ Ảnh đội mũ và mang bao tay cho đứa nhỏ, bảo đứa nhỏ chơi ở gần đây, còn mình thì đến nhà Lý Hồng Kỳ, thử xem có thể nhờ Lý Hồng Kỳ làm chút đậu hũ hay không.
Cô vừa ra khỏi cửa thì gặp phó đoàn trưởng Phương của nhà bên cạnh, cô lễ phép chào hỏi một tiếng.
Ngày nào phó đoàn trưởng Phương cũng đi sớm về trễ, vài tháng chưa nhìn thấy vợ đoàn trưởng Trần, lần này nhìn thấy người thì lập tức ngẩn ngơ, sau đó là có chút không dám nhận: “Chị… Chị dâu?”
####Cho tớ xin ít phút để giới thiệu truyện mới mà nhóm sẽ dịch nha, mong sẽ nhận được sự ủng hộ của mn.
TRỞ VỀ THẬP NIÊN 60: CUỘC SỐNG PHẤN ĐẤU CỦA KIỀU THÊ
Văn án
Lục Giang nhập ngũ mười hai năm, tất cả các mặt đều tốt, chỉ có duy nhất một khuyết điểm đó là thành phần gia đình không tốt. Phong Khinh Tuyết có tổ tiên tám đời đều là bần nông tỏ vẻ cô không để ý một chút nào cả.
Niên đại 60 có vật tư thiếu thốn, nông thôn dựa vào công điểm, thành trấn dựa vào cung ứng lương thực, ăn, mặc, ở, đi lại đều cần có phiếu. Mặc quần áo cần phiếu vải, ăn cơm cần phiếu gạo, may mắn cô có một cái không gian tùy thân, bên trong chứa đầy vật tư, gả cho quân nhân, làm quân tẩu, không cần lo lắng chuyện áo cơm.
Thụ Ảnh soi gương, thời tiết quá lãnh, không bao lâu cô cũng lên giường.
Đừng nói, có đứa nhỏ nóng hầm hập này, lúc Thụ Ảnh chui vào ổ chăn cũng là ấm áp.
Ban đêm gió thổi ù ù, một lớn một nhỏ ngủ rất say.
Sáng sớm, Thụ Ảnh nấu bữa sáng xong mới gọi đứa nhỏ thức dậy, hiện tại Trần Ý đã có thể tự mình mặc quần áo, đứa nhỏ mặc quần áo rất ra hình ra dáng.
Thằng bé mặc quần áo xong rồi rửa mặt ăn cơm sáng.
Ăn cơm sáng xong, Thụ Ảnh đội mũ và mang bao tay cho đứa nhỏ, bảo đứa nhỏ chơi ở gần đây, còn mình thì đến nhà Lý Hồng Kỳ, thử xem có thể nhờ Lý Hồng Kỳ làm chút đậu hũ hay không.
Cô vừa ra khỏi cửa thì gặp phó đoàn trưởng Phương của nhà bên cạnh, cô lễ phép chào hỏi một tiếng.
Ngày nào phó đoàn trưởng Phương cũng đi sớm về trễ, vài tháng chưa nhìn thấy vợ đoàn trưởng Trần, lần này nhìn thấy người thì lập tức ngẩn ngơ, sau đó là có chút không dám nhận: “Chị… Chị dâu?”
####Cho tớ xin ít phút để giới thiệu truyện mới mà nhóm sẽ dịch nha, mong sẽ nhận được sự ủng hộ của mn.
TRỞ VỀ THẬP NIÊN 60: CUỘC SỐNG PHẤN ĐẤU CỦA KIỀU THÊ
Văn án
Lục Giang nhập ngũ mười hai năm, tất cả các mặt đều tốt, chỉ có duy nhất một khuyết điểm đó là thành phần gia đình không tốt. Phong Khinh Tuyết có tổ tiên tám đời đều là bần nông tỏ vẻ cô không để ý một chút nào cả.
Niên đại 60 có vật tư thiếu thốn, nông thôn dựa vào công điểm, thành trấn dựa vào cung ứng lương thực, ăn, mặc, ở, đi lại đều cần có phiếu. Mặc quần áo cần phiếu vải, ăn cơm cần phiếu gạo, may mắn cô có một cái không gian tùy thân, bên trong chứa đầy vật tư, gả cho quân nhân, làm quân tẩu, không cần lo lắng chuyện áo cơm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook