[Thập Niên 70] Mẹ Chồng Tôi Trọng Sinh
-
Chương 25: Tâm tư. (2)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cuối cùng Trang Chí Hi cũng thở phào nhẹ nhõm, số tiền này còn nhiều hơn lúc mẹ anh làm chủ. Mẹ anh làm chủ, anh chỉ có ba đồng, bây giờ đã lên năm đồng, Trang Chí Hi tỏ vẻ rất hài lòng, anh tò mò hỏi: “Vợ à, em kiếm được bao nhiêu tiền?”
Minh Mỹ kinh ngạc nhìn Trang Chí Hi, hơn nửa ngày mới sâu kín thở dài một hơi, nói: “Anh là kẻ ngu ngốc à? Anh không biết gì về em lại kết hôn với em.”
Không biết cô làm việc có chăm chỉ hay không, không biết cô kiếm được bao nhiêu tiền...
Trang Chí Hi: “Bởi vì em quá xinh đẹp.”
Anh chân thành nói: “Anh lớn đến chừng này, chưa từng nhìn thấy ai xinh đẹp hơn em cả, anh chắc chắn cưới em về sẽ rất hạnh phúc.”
Minh Mỹ: “Hừ.”
Tuy nhiên, cô cũng không hề cảm thấy không vui gì cả.
Cô cũng là nhìn trúng vẻ ngoài điển trai của anh, hai người bọn họ kẻ tám lạng người nửa cân, ai cũng không nói được ai.
Cô nói: “Vậy được rồi, tuy rằng không biết anh biết bao nhiêu về em, nhưng em vẫn sẽ nói hết tình hình chi tiết của em, anh đúng là một tên đầu gỗ mà.”
Trang Chí Hi nở nụ cười: “Xin rửa tay cung kính lắng nghe.”
Minh Mỹ: “Nhân viên bán vé xe buýt chúng em chính là nhận lương dịch vụ, bây giờ một tháng là ba mươi mốt đồng năm.”
Trang Chí Hi: “Nhiều hơn anh.”
Minh Mỹ cười đắc ý, nói: “Cho nên anh phải cố gắng nha, đồng chí nhỏ.”
Trang Chí Hi thần bí tiến đến bên cạnh Minh Mỹ, nói: “Vậy em có bao nhiêu tiền tiết kiệm, nói anh nghe với.”
Minh Mỹ nhướng mày, hừ hừ: “Bớt hỏi thăm mấy chuyện không đâu lại đi, còn chưa đến đoạn đó đâu.”
Trang Chí Hi phì cười một tiếng, nói: “Không đến đoạn đó sao? Sao anh có thể nghĩ rằng hai chúng ta khá là gần gũi đấy chứ?” Nhìn thấy mặt của cô vợ nhỏ đỏ lên, anh lập tức hóa thân thành chó sói nhào tới, nói: “Bây giờ để cho em nhiệt liệt cảm thụ một chút, sự nhiệt tình dành cho em...”
Minh Mỹ bị anh đè lại, nhẹ giọng cười: “Ôi, anh làm gì vậy?”
“Em đoán xem, đến đây, anh cởi quần áo giúp em...”
“Anh làm cái gì thế, đừng mà anh, ấy ấy ấy, đừng cắn lỗ tai của em...” Giọng nói hờn dỗi của Minh Mỹ dần dần nhỏ đi, trong mùa đông lạnh lẽo như vậy, dù sao cũng nên làm một ít chuyện ấm áp chứ? Chỉ chốc lát sau, giường vang lên tiếng kẽo kẹt....
Hôm nay là cuộc họp gia đình đầu tiên của nhà họ Trang, cũng giống như vợ chồng của Trang Chí Viễn, và vợ chồng Trang Chí Hi, hai bợ chồng già Triệu Quế Hoa cũng khoanh chân ngồi trên giường giường đất nói chuyện gia đình, ba gian phòng nhà bọn họ, chỉ có bên chỗ này của bọn họ có giường đất, rất ấm áp.
Người trẻ tuổi ấy à, chính là không hiểu được cái tốt của lửa.
Ông Trang ngồi trên giường đất ấm áp, nhớ lại cá ăn tối nay, cảm thấy thật sự là quá ngon, chỉ là ông cũng nói: “Ăn như vậy, Tết phải làm sao đây?”
Triệu Quế Hoa đã sớm có tính toán, nói: “Trong tay tôi cũng có tích góp được chút tiền, tôi dự định đến chợ đen xem một chút.”
Lời vừa nói ra, thật sự là dọa ông Trang giật nảy mình, ông vội vàng nói: “Không được không được, chuyện này cũng quá không an toàn, chợ đen đâu phải là nơi người thành thật như chúng ta có thể đến chứ. Nếu như bị bắt...”
Triệu Quế Hoa liếc ông một chút, nói: “Chuyện này không cần ông quản, trong lòng tôi biết rõ. Tôi cũng không phải là một đứa ngốc.”
Ông Trang: “Ôi chao...”
Triệu Quế Hoa trấn an chồng của mình: “Chỉ có ông là người thành thật, trong khu của chúng ta, ai muốn ăn ngon một chút mà chẳng nghĩ cách, thứ đồ ngon mà chỉ mua theo quy định, được bao nhiêu chứ? Nhà ai mà chẳng đi chứ, nhà chúng ta cũng đừng có thành thật quá. Người thật thà đi đâu cũng chịu thiệt cả, ăn phân cũng không ăn được đồ nóng.”
Ông Trang: “.... Trái lại món đó có nóng cũng không muốn ăn.”
Triệu Quế Hoa: “...”
Bà trừng mắt và nói: “Ông muốn tranh cãi đúng không?”
Cuối cùng Trang Chí Hi cũng thở phào nhẹ nhõm, số tiền này còn nhiều hơn lúc mẹ anh làm chủ. Mẹ anh làm chủ, anh chỉ có ba đồng, bây giờ đã lên năm đồng, Trang Chí Hi tỏ vẻ rất hài lòng, anh tò mò hỏi: “Vợ à, em kiếm được bao nhiêu tiền?”
Minh Mỹ kinh ngạc nhìn Trang Chí Hi, hơn nửa ngày mới sâu kín thở dài một hơi, nói: “Anh là kẻ ngu ngốc à? Anh không biết gì về em lại kết hôn với em.”
Không biết cô làm việc có chăm chỉ hay không, không biết cô kiếm được bao nhiêu tiền...
Trang Chí Hi: “Bởi vì em quá xinh đẹp.”
Anh chân thành nói: “Anh lớn đến chừng này, chưa từng nhìn thấy ai xinh đẹp hơn em cả, anh chắc chắn cưới em về sẽ rất hạnh phúc.”
Minh Mỹ: “Hừ.”
Tuy nhiên, cô cũng không hề cảm thấy không vui gì cả.
Cô cũng là nhìn trúng vẻ ngoài điển trai của anh, hai người bọn họ kẻ tám lạng người nửa cân, ai cũng không nói được ai.
Cô nói: “Vậy được rồi, tuy rằng không biết anh biết bao nhiêu về em, nhưng em vẫn sẽ nói hết tình hình chi tiết của em, anh đúng là một tên đầu gỗ mà.”
Trang Chí Hi nở nụ cười: “Xin rửa tay cung kính lắng nghe.”
Minh Mỹ: “Nhân viên bán vé xe buýt chúng em chính là nhận lương dịch vụ, bây giờ một tháng là ba mươi mốt đồng năm.”
Trang Chí Hi: “Nhiều hơn anh.”
Minh Mỹ cười đắc ý, nói: “Cho nên anh phải cố gắng nha, đồng chí nhỏ.”
Trang Chí Hi thần bí tiến đến bên cạnh Minh Mỹ, nói: “Vậy em có bao nhiêu tiền tiết kiệm, nói anh nghe với.”
Minh Mỹ nhướng mày, hừ hừ: “Bớt hỏi thăm mấy chuyện không đâu lại đi, còn chưa đến đoạn đó đâu.”
Trang Chí Hi phì cười một tiếng, nói: “Không đến đoạn đó sao? Sao anh có thể nghĩ rằng hai chúng ta khá là gần gũi đấy chứ?” Nhìn thấy mặt của cô vợ nhỏ đỏ lên, anh lập tức hóa thân thành chó sói nhào tới, nói: “Bây giờ để cho em nhiệt liệt cảm thụ một chút, sự nhiệt tình dành cho em...”
Minh Mỹ bị anh đè lại, nhẹ giọng cười: “Ôi, anh làm gì vậy?”
“Em đoán xem, đến đây, anh cởi quần áo giúp em...”
“Anh làm cái gì thế, đừng mà anh, ấy ấy ấy, đừng cắn lỗ tai của em...” Giọng nói hờn dỗi của Minh Mỹ dần dần nhỏ đi, trong mùa đông lạnh lẽo như vậy, dù sao cũng nên làm một ít chuyện ấm áp chứ? Chỉ chốc lát sau, giường vang lên tiếng kẽo kẹt....
Hôm nay là cuộc họp gia đình đầu tiên của nhà họ Trang, cũng giống như vợ chồng của Trang Chí Viễn, và vợ chồng Trang Chí Hi, hai bợ chồng già Triệu Quế Hoa cũng khoanh chân ngồi trên giường giường đất nói chuyện gia đình, ba gian phòng nhà bọn họ, chỉ có bên chỗ này của bọn họ có giường đất, rất ấm áp.
Người trẻ tuổi ấy à, chính là không hiểu được cái tốt của lửa.
Ông Trang ngồi trên giường đất ấm áp, nhớ lại cá ăn tối nay, cảm thấy thật sự là quá ngon, chỉ là ông cũng nói: “Ăn như vậy, Tết phải làm sao đây?”
Triệu Quế Hoa đã sớm có tính toán, nói: “Trong tay tôi cũng có tích góp được chút tiền, tôi dự định đến chợ đen xem một chút.”
Lời vừa nói ra, thật sự là dọa ông Trang giật nảy mình, ông vội vàng nói: “Không được không được, chuyện này cũng quá không an toàn, chợ đen đâu phải là nơi người thành thật như chúng ta có thể đến chứ. Nếu như bị bắt...”
Triệu Quế Hoa liếc ông một chút, nói: “Chuyện này không cần ông quản, trong lòng tôi biết rõ. Tôi cũng không phải là một đứa ngốc.”
Ông Trang: “Ôi chao...”
Triệu Quế Hoa trấn an chồng của mình: “Chỉ có ông là người thành thật, trong khu của chúng ta, ai muốn ăn ngon một chút mà chẳng nghĩ cách, thứ đồ ngon mà chỉ mua theo quy định, được bao nhiêu chứ? Nhà ai mà chẳng đi chứ, nhà chúng ta cũng đừng có thành thật quá. Người thật thà đi đâu cũng chịu thiệt cả, ăn phân cũng không ăn được đồ nóng.”
Ông Trang: “.... Trái lại món đó có nóng cũng không muốn ăn.”
Triệu Quế Hoa: “...”
Bà trừng mắt và nói: “Ông muốn tranh cãi đúng không?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook