Trước đó khi cô cùng Trang Bạch Vũ kết hôn bà còn không cảm thấy gì, bởi vì cô vẫn luôn ở trong nhà, ngẩng đầu không thấy nhưng cúi đầu lại thấy. Nhưng mà hiện tại chỉ chớp mắt là cô đã phải rời đi quân khu, tưởng tượng đến cảnh này là bà lại không nhịn được mà đỏ viền mắt.
Liễu Tố Tố vội vàng lôi kéo tay bà, dỗ dành nói: “Mẹ, mẹ đừng buồn mà, chờ con tới nơi sẽ lập tức viết thư cho mẹ, về sau có cơ hội mẹ có thể đến thăm con, hoặc là tới dịp tết con sẽ mang theo bọn trẻ trở về, dù sao chúng ta vẫn có thể thường xuyên gặp mặt.”
Liễu Thục Vinh nghe vậy liền gật đầu: “Đúng vậy, mẹ không buồn nữa, chờ đến lúc con sinh em bé rồi ở cữ, mẹ còn phải đến đó để chăm sóc con mà.”
Liễu Tố Tố: “...”
Có phải là trí tưởng tượng của bà ấy đã đi hơi xa rồi không?
Liễu Tố Tố còn không nghĩ tới chuyện muốn sinh em bé, nguyên nhân rất đơn giản, thứ nhất là cô và Hàn Liệt vốn không có tình cảm nam nữ, hiện tại bọn họ cũng không quan tâm đến chuyện này, chỉ cần trở thành người một nhà rồi cùng nhau sinh hoạt qua ngày là được. Dù sao Liễu Tố Tố cũng là người đến từ tương lai, đối với cô thì tiền đề để sinh con là hai bên phải có cảm tình trước đã.
Điều thứ hai là mấy đứa trẻ này, nếu cô thật sự trở thành mẹ, cho dù là mẹ ruột hay là mẹ kế thì việc chăm sóc và nuôi dạy con cái đều là trách nhiệm của cô.
Bất luận như thế nào cô đều phải nuôi dưỡng cho bốn đứa trẻ này nên người, không mong sau này bọn chúng phải trở thành những người tài giỏi uyên bác, nhưng ít nhất cũng phải trở thành một người đàng hoàng tử tế, tuyệt đối không thể để cho bọn nó giống như trong sách được.
Có điều những lời này Liễu Tố Tố cũng chỉ nghĩ trong lòng chứ không dám nói thẳng, nếu không sẽ khiến cho Liễu Thục Vinh lo lắng thêm, cuối cùng cô dứt khoát chuyển hướng nói đến đề tài khác.
Tuy rằng tiệc rượu sẽ diễn ra vào giữa trưa ngày hôm sau, nhưng sáng mai lúc trời còn chưa sáng là đã phải bận việc để chuẩn bị, nào là đầu bếp để nấu tiệc, nào là phụ giúp cho thím và những người trong nhà, có thể nói là cực kì bận rộn.
Hiện tại người ở trong thôn làm tiệc cũng sẽ không phô trương quá mức, dù sao nhà ai cũng không giàu có như nhau, không chỉ thiếu lương thực mà còn thiếu tiền, có thể làm được hai bàn tiệc đã được xem là không tồi.
Nhưng bởi vì chuyện của Trang Bạch Vũ, tất cả người trong thôn đều nghị luận bảo Liễu Tố Tố vừa số khổ lại không có bản lĩnh, đã sinh hai đứa con trai mà vẫn bị người ta vứt bỏ.
Cho nên dù là Liễu Thục Vinh hay là Vu Đại Trụ, ai cũng đều muốn dịp vui tới phải tổ chức thật long trọng, làm cho con gái nhà mình nở mày nở mặt, không chỉ mời đầu bếp mà còn mời thêm hai người hàng xóm tới hỗ trợ, ngay cả số lượng bàn tiệc cũng lên tới năm bàn!
Khi người trong thôn biết được tin này thiếu chút nữa đã kinh ngạc đến rớt cằm, lúc ngồi ở trong sân không quên tụ lại thảo luận: “Những mặt khác Liễu Tố Tố đúng là chả ra gì, nhưng mà được cái là có một người mẹ ruột và cha kế tốt bụng.”
“Mẹ cùng cha kế tốt thì có ích lợi gì? Cô ta cũng không thể dựa vào nhà mẹ đẻ cả đời được, tương lai sau này phải xem cô ta gả cho người đàn ông như thế nào kìa.”
“Không phải nói là Liễu Tố Tố tìm đối tượng là quân nhân sao, hình như người ta còn có chức phó đoàn trưởng, chắc hẳn là cũng sẽ không quá kém đâu.”
“Ai mà biết được, một phó đoàn trưởng sao phải lặn lội tới cái thôn hẻo lánh này để tìm vợ, khẳng định là điều kiện của hắn ta rất kém, nếu không thì cũng là lớn tuổi hoặc là xấu không nỡ nhìn.”
Liễu Tố Tố vội vàng lôi kéo tay bà, dỗ dành nói: “Mẹ, mẹ đừng buồn mà, chờ con tới nơi sẽ lập tức viết thư cho mẹ, về sau có cơ hội mẹ có thể đến thăm con, hoặc là tới dịp tết con sẽ mang theo bọn trẻ trở về, dù sao chúng ta vẫn có thể thường xuyên gặp mặt.”
Liễu Thục Vinh nghe vậy liền gật đầu: “Đúng vậy, mẹ không buồn nữa, chờ đến lúc con sinh em bé rồi ở cữ, mẹ còn phải đến đó để chăm sóc con mà.”
Liễu Tố Tố: “...”
Có phải là trí tưởng tượng của bà ấy đã đi hơi xa rồi không?
Liễu Tố Tố còn không nghĩ tới chuyện muốn sinh em bé, nguyên nhân rất đơn giản, thứ nhất là cô và Hàn Liệt vốn không có tình cảm nam nữ, hiện tại bọn họ cũng không quan tâm đến chuyện này, chỉ cần trở thành người một nhà rồi cùng nhau sinh hoạt qua ngày là được. Dù sao Liễu Tố Tố cũng là người đến từ tương lai, đối với cô thì tiền đề để sinh con là hai bên phải có cảm tình trước đã.
Điều thứ hai là mấy đứa trẻ này, nếu cô thật sự trở thành mẹ, cho dù là mẹ ruột hay là mẹ kế thì việc chăm sóc và nuôi dạy con cái đều là trách nhiệm của cô.
Bất luận như thế nào cô đều phải nuôi dưỡng cho bốn đứa trẻ này nên người, không mong sau này bọn chúng phải trở thành những người tài giỏi uyên bác, nhưng ít nhất cũng phải trở thành một người đàng hoàng tử tế, tuyệt đối không thể để cho bọn nó giống như trong sách được.
Có điều những lời này Liễu Tố Tố cũng chỉ nghĩ trong lòng chứ không dám nói thẳng, nếu không sẽ khiến cho Liễu Thục Vinh lo lắng thêm, cuối cùng cô dứt khoát chuyển hướng nói đến đề tài khác.
Tuy rằng tiệc rượu sẽ diễn ra vào giữa trưa ngày hôm sau, nhưng sáng mai lúc trời còn chưa sáng là đã phải bận việc để chuẩn bị, nào là đầu bếp để nấu tiệc, nào là phụ giúp cho thím và những người trong nhà, có thể nói là cực kì bận rộn.
Hiện tại người ở trong thôn làm tiệc cũng sẽ không phô trương quá mức, dù sao nhà ai cũng không giàu có như nhau, không chỉ thiếu lương thực mà còn thiếu tiền, có thể làm được hai bàn tiệc đã được xem là không tồi.
Nhưng bởi vì chuyện của Trang Bạch Vũ, tất cả người trong thôn đều nghị luận bảo Liễu Tố Tố vừa số khổ lại không có bản lĩnh, đã sinh hai đứa con trai mà vẫn bị người ta vứt bỏ.
Cho nên dù là Liễu Thục Vinh hay là Vu Đại Trụ, ai cũng đều muốn dịp vui tới phải tổ chức thật long trọng, làm cho con gái nhà mình nở mày nở mặt, không chỉ mời đầu bếp mà còn mời thêm hai người hàng xóm tới hỗ trợ, ngay cả số lượng bàn tiệc cũng lên tới năm bàn!
Khi người trong thôn biết được tin này thiếu chút nữa đã kinh ngạc đến rớt cằm, lúc ngồi ở trong sân không quên tụ lại thảo luận: “Những mặt khác Liễu Tố Tố đúng là chả ra gì, nhưng mà được cái là có một người mẹ ruột và cha kế tốt bụng.”
“Mẹ cùng cha kế tốt thì có ích lợi gì? Cô ta cũng không thể dựa vào nhà mẹ đẻ cả đời được, tương lai sau này phải xem cô ta gả cho người đàn ông như thế nào kìa.”
“Không phải nói là Liễu Tố Tố tìm đối tượng là quân nhân sao, hình như người ta còn có chức phó đoàn trưởng, chắc hẳn là cũng sẽ không quá kém đâu.”
“Ai mà biết được, một phó đoàn trưởng sao phải lặn lội tới cái thôn hẻo lánh này để tìm vợ, khẳng định là điều kiện của hắn ta rất kém, nếu không thì cũng là lớn tuổi hoặc là xấu không nỡ nhìn.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook