Editor: Dao Dao______________Mẹ Lý sắc mặt thay đổi, lập tức đứng dậy đóng cửa lại, đáng tiếc đã quá muộn, người kia đã rảo chân tiến vào ngưỡng cửa rồi.Người đến là một người phụ nữ tầm 40 tuổi, đứng ở bên cạnh mẹ Lý nhỏ hơn mẹ Lý một vòng.


Đứng ở cửa mắt đã quét hết một vòng trong phòng, nhìn thấy bà mối Vương cùng mấy người Lâm Hiểu Tuệ tức khắc biết ý đồ, che miệng cười.Nữ nhân tránh khỏi tay mẹ Lý duỗi tới, cao giọng: "Tôi nói thím Vương này, cô gái người ta mới bao lớn nha? Còn xinh đẹp vậy, Lý Đại Tráng xứng sao? Tiểu Phong nhà tôi còn chưa có đối tượng đâu, cô gái nhỏ à, biết nhà này là người thế nào không mà dám đến.""Lý Đại Tráng năm nay đã 32 tuổi rồi còn bú sữa mẹ, chưa cai sữa đó nha, con gái lớn của bà ta đã 30 rồi còn không cho gả đi ..."“Lưu Hoa Quế, tao xé nát mặt mày." Mẹ Lý vốn là mắt bà ta ngậm mồm lại, ai ngờ Lưu Hoa Quế nhanh nhẹn, nói một câu lời cần nói đều nói xong rồi, hiện tại tâm tư muốn giết chết người cũng có nữa.Lưu Hoa Quế bị mẹ Lý đuổi vào bên ngoài sân rồi mà thanh âm vẫn vang dội truyền vào: "Thím nói thật đó, cô gái à, Tiểu Phong nhà thím còn mạnh hơn cái Lý Đại Tráng này, không bằng đến nhà thím ngồi đi.


Nhà thím ở đối diện."Một lúc sau, Lưu Hoa Quế vào nhà, trò hề này mới tính là kết thúc.Thấy mẹ Lý thở hổn hển trở về, Lâm Hiểu Tuệ nhân cơ hội đứng dậy chào tạm biệt: "Hôm nay đã muộn rồi, nhà cháu xa nên về sớm một chút."Bà mối Vương liếc mắt mẹ Lý cùng Lý Đại Tráng một cái, khách khí đôi ba câu rồi mang hai chị em Lâm Hiểu Tuệ rời đi."Chị Vương, chị Vương, vừa rồi là do Lưu Hoa Quế có thù oán với nhà họ Lý, lời bà ta nói không thể tin, Hiểu Tuệ đừng nghe bà ta nói bậy, sắc trời còn sớm, ngồi xuống ăn dưa hấu.""Đừng đừng, dưa hấu nhà chị đắt còn khó mua chúng tôi không ăn đâu, Hiểu Tuệ đi thôi, thím giới thiệu cho cháu người tốt hơn." Bà mối Vương sốt ruột một chết, căn bản không nghe mẹ Lý giải thích."Chị Vương, chị Vương… Hôm nay chị vất vả cho một chuyến, đây là chút tâm ý nhỏ của em."Mẹ Lý lấy ra 5 mao tiền đưa cho bà mối Vương, nhìn thoáng qua Lâm Hiểu Tuệ: "Đứa nhỏ Hiểu Tuệ này em thích thực, quay đầu chị giúp Đại Tráng nói lời hay, cái kia Lưu Hoa Quế đều là nói dối, ngàn vạn không thể tin."Người ta nói đắc tội với ai cũng được không thể đắc tội bà mối, nhà bà ngoài Đại Tráng còn có hai con trai, hai đứa con gái chưa kết hôn đâu.Bà mối Vương đưa đẩy một hồi rồi miễn cưỡng thu tiền, chờ đi xa rồi, bà mối Vương nhìn Lâm Hiểu Tuệ ngượng ngùng: "Mẹ Lý Đại Tráng không quá tốt nhưng Lý Đại Tráng là người thành thật, trọng điểm là chính thức công, nói là tuổi hơi cao, được cái thân thể khỏe mạnh, ngũ quan cũng coi như là đoan chính, là ứng cử viên sáng giá để kết hôn sinh hoạt."Lâm Hiểu Tuệ vội vàng từ chối: "Cháu biết hảo ý của ngài, chính là, thím ...!Kỳ thật chính thức công có hay không cháu không quan trọng, cơ mà người có thể nhìn tốt hơn chút được không?"Bà mối Vương kinh ngạc nhìn Lâm Hiểu Tuệ, lần đầu tiên nghe nói ngoại hình quan trọng hơn công việc, trước đây còn tưởng rằng cô gái này thông minh, bây giờ nhìn lại, sợ không phải não úng nước rồi chứ?Lâm Hiểu Tuệ cũng biết yêu cầu của cô khá kỳ lạ trong thời đại này được gọi là kỳ ba, nghĩ lại phải ngủ chung với một người đàn ông vừa già vừa xấu toàn thân cô khó chịu.Lâm Hiểu Tuệ nói trắng ra: "Thím à, cháu nói thẳng đi, cháu không tiếp thu được người lớn lên xấu xí còn lôi thôi, không cần thật đẹp ít nhất sạch sẽ thanh tân chút, đương nhiên nhân phẩm ổn, chỉ cần thỏa mãn cái này, còn điều kiện kinh tế có thể phóng khoáng chút.""Thím biết ý tứ cháu, trừ Lý Đại Tráng thím còn an bài đối tượng thứ hai, cũng ở khu này, trong nhà điều kiện không cần phải nói ba cùng anh trai đều làm việc ở xưởng máy móc, chính hắn làm ở xưởng thực phẩm, còn có em trai đang học cao trung, chờ tốt nghiệp là được phân phối công việc, cháu mà có thể cùng hắn bên nhau, cuộc sống khẳng định thoải mái, duy nhất khuyết điểm là xấu chút."Bà mối Vương nghĩ đến yêu cầu Lâm Hiểu Tuệ, than nhẹ: "Người này điều kiện tốt, bỏ lỡ quá đáng tiếc."Trong nhà điều kiện tốt như vậy còn muốn tìm vợ nông thôn, chắc hẳn không phải là xấu một chút, là xấu cực kỳ rồi.“Thím, thím nói thật đi thím, có bao nhiêu xấu?"Bà mối Vương do dự một chút, cảm thấy từ miệng nói ra cũng không ổn, dù sao cũng ở gần đây, dứt khoát mang hai chị em đi xa xa nhìn một chút.Lâm Hiểu Tuệ nhìn thấy người rồi, cao chừng 1,5 mét, khả năng còn không đến, lưng khòm, chờ thấy được chính mặt, miệng nhọn tai khỉ, lấm la lấm lét, so với Vương Đại Lực còn xấu hơn, người khác Lâm Hiểu Tuệ không rõ ràng lắm, dù sao cô không có biện pháp ngủ chung với hắn một cái giường."Thím à, người này ....!Thôi bỏ đi." Lâm Hiểu Tuệ nhìn trời cũng không muộn, cô hỏi: “Còn người khác không ạ? Cháu đến đây một chuyến không dễ dàng ...."Bà mối Vương do dự một chút rồi nói: "Còn hai người nữa, hai người đều rất ưa nhìn, chân dài cao ráo, da trắng, đáp ứng yêu cầu sạch sẽ thanh tân của cháu, chính là, cháu nên hiểu rõ, khẳng định có khuyết điểm."Lâm Hiểu Tuệ đương nhiên rõ ràng: “Ngài nói.""Một người là bên Thành Bắc bên kia, cha mẹ là công nhân, có một chị gái đã gả chồng, chính hắn năm nay 28 tuổi, làm việc ở Văn phòng hành chính.

Người thứ hai ở Thành Tây, ba hắn mấy năm trước làm việc hy sinh, mẹ hắn rất ít gặp người, nghe nói là đầu óc không được tốt, còn có hai người em gái đang đi học, chính hắn còn đang là học trò, hẳn là một hai năm là có thể chuyển chính thức, dù sao toàn gia đình đều dựa vào một mình hắn kiếm tiền, cuộc sống quá khó khăn, thế nào, muốn gặp ai trước?" Bà mối Vương dẫn bọn họ ra trạm giao thông công cộng, mặc kệ đi gặp ai cũng phải ngồi xe, đi bộ không nổi.Điều kiện ở Thành Bắc quá tốt, mà tốt quá, cha mẹ là công nhân viên, bản thân mình còn có công việc hành chính, lớn lên lại tốt, loại người này căn bản không lo không cưới được vợ, vì sao còn muốn cưới vợ nông thôn? Khẳng định có một khuyết điểm mà mọi người không thể nào tiếp thu được, cho nên Lâm Hiểu Tuệ trực tiếp gạch bỏ.Cái thứ hai khuyết điểm bãi ra hết bên ngoài ngược lại làm người yên tâm, học việc cũng được, không giống lâm thời công, lâm thời công không biên chế, tùy thời có thể khai trừ, mà học trò là giai đoạn quá độ chờ đến giờ, khảo hạch thông qua là có thể chuyển sang chính thức công, khổ cũng chỉ khổ mấy năm, còn nữa, khổ còn có thể khổ hơn ở nông thôn sao."Thím, đi Tây Thành.".


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương