Thao Khóc Lão Sư
-
Chương 3: Ác mộng (4P)
Edit: HuongTa13
Lục Viễn run run lắc đầu: "Không, không... ta không dám."
Mạnh Vũ ấn lấy thắt lưng của Lục Viễn, không thương tiết chút nào mà lay động gậy mát xa lớn: "Thao, đại thúc ngươi cũng đủ chặt thật nha."
Lục Viễn nữa người trên ghé vào trên ghế sô pha, mông thịt trắng nõn nhô cao, hắn muốn động cũng không dám, đau đến nổi nước mắt chảy không ngừng.
Gậy mát xa lớn không thô, nhưng Mạnh Vũ khí lực lớn, làm cúc huyệt của Lục Viễn chảy đầy máu.
Tiêu Cẩn Du năng cằm Lục Viễn, tháo mắt kính của hắn xuống: "Như thế nào lại khóc, đừng sợ a đại thúc, ta rất biết thương hương tiết ngọc, ngươi chỉ cần đem miệng mở ra là được rồi."
Lục Viễn run lên, hắn bây giờ rất sợ hãi, nên khi Tiêu Cẩn Du đem tính khí của mình để bên miệng hắn, hắn đành phải há mồm ngậm vào.
Tiêu Cẩn Du cầm tóc Lục Viễn, mạnh mẽ đem tính khí toàn bộ đâm vào: "A, giỏi quá, chạm đến yết hầu rồi, thích chết ta, đại thúc miệng ngươi nóng quá."
"Ngô, ngô ân..."
Lục Viễn nôn khan vài tiếng, chung quy không dám cắn loạn, hắn khó thở mà nhắm chặt hai mắt.
Tiêu Cẩn Du tựa hồ rất thích miệng của Lục Viễn, càng chơi càng nghiền, thoải mái đến độ không nhịn được kêu rên.
"Ôi trời... mẹ nó, thoải mái quá."
Tiêu Cẩn Du hung hăng thao miệng Lục Viễn, Mạnh Vũ phía sau cũng không nhàn rỗi, lại thay đổi một cây gậy mát xa thô hơn lớn hơn cắm đi vào.
"Ha ha, không ngờ tiểu cúc hoa này của đại thúc có màu hồng nhạt nha, ngươi bảo dưỡng không tồi, mông thịt lại đủ chặt."
Quần áo trên người Lục Viễn bị Mạnh Vũ cởi xuống, cơ thể hắn tinh tế, làn da ửng đỏ, thắt lưng nhỏ mông cong, Mạnh Vũ càng xem càng thích.
"Ta thao, lão nam nhân này thực tao."
Gậy mát xa liên tục ra vào, mang theo máu đỏ sẫm, Lục Viễn không ngừng run run, nước mắt ào ào chảy xuống.
Mạnh Vũ mở ra chốt mở, gậy mát xa lớn tại vách tràng chấn động kịch liệt, đem Lục Viễn kích thích đến nỗi kêu rên liên tục.
"Ngô a a a a"
Tiêu Cẩn Du không muốn bắn tinh sớm, liền đem côn th*t rút ra, quay đầu nhìn giang liệt cười.
"Đến đây đi lão Giang, thực sự đặc biệt thích, có thể đem toàn bộ cắm vào, không tin ngươi thử xem a."
Giang Liệt nghe vậy, thân hình xê dịch qua bên phải, đè lại đầu Lục Viễn, đem côn th*t đâm vào toàn bộ.
"Ngô ân ân..."
Lục Viễn hai má đau nhứt, nước mắt nước miếng điều chảy hết lên cổ, lại quỷ dị cảm giác được một loại khoái cảm từ sau huyệt lan tràn đến toàn thân.
Tiêu Cẩn Du cúi người, sờ lên lưng Lục Viễn, một bên hôn, một bên liếm đầu v* của hắn.
"Đại thúc ngươi thật mẫm cảm, núm vú ngươi cứng lên hết rồi, bị ta sờ thực thích đúng không? Hôm nay thật sự là gặp may mắn, đại thúc, ngô, chuyện của chúng ta phải nói là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ* đúng không?"
*Có duyên thì dù có xa cách mấy cũng gặp được
Lục Viễn lúc này còn có thể nói ra được lời nào, Giang Liệt dùng côn th*t một lần lại một lần đâm vào cổ họng hắn, trong mông còn cấm gậy mát xa lớn, vẫn đang run lắc dữ dội làm hắn cả người điều nhũng ra như nước.
Lục Viễn không phải là đồng tính luyến ái, nhưng cũng không cùng nữ nhân nói qua chuyện yêu đương, bình thường chuyện thủ dâm cũng rất ít làm, là một lão xử nam tiêu chuẩn.
Lục Viễn cảm thấy chính mình nguyên lai phải là một người thanh tâm hỏa dục, tâm hồn trong sáng, nhưng không biết tại sao khi bị đối xử thô bạo như thế này, cư nhiên hắn có thể sinh ra khoái cảm.
Tiêu Cẩn Du ở trên lưng Lục Viễn hạ xuống liên tiếp những nụ hôn nồng nhiệt, vui cười nói: "Nha, đại thúc ngươi đây là cảm thấy thích đi? Nguyên lai ngươi đây là thể chất M a, ngươi cùng với bọn ta là tuyệt phối đó nha."
Mạnh Vũ xem Lục Viễn hiện tại đang phát tình, đặc biệt còn xoay mông khi đang cấm gậy mát xa lớn bên trong, dường như đang hưởng thụ sự phục vụ của bọn hắn.
"Thao, cái đồ tao lãng nhà ngươi, ta đây cho ngươi lãng."
Mạnh Vũ bình thường là một hạng người rất lưu manh, nhưng đối với việc sáp hậu môn thì rất là xoi mói. Đừng nhìn Lục Viễn đã lớn tuổi, nhưng lại có thể lộ ra một cỗ khí chất cấm dục làm cho người khác sinh ra dục vọng với hắn.
Mạnh Vũ rút ra gậy mát xa lớn, nắm lấy côn th*t của mình, rống lớn một tiếng rồi sáp vào bên trong.
"Ngô ân."
Lục Viễn phát ra tiếng rên rĩ mơ hồ không rõ, thân thể đột nhiên run lên, lúc này Tiêu Cẩn Du kinh hỷ phát hiện, hắn cứng rắng.
Đúng vậy, tính khí của Lục Viễn ở trong tình huống không bị người khác chạm vào mà đứng lên.
Tiêu Cẩn Du cùng Mạnh Vũ nhìn nhau, cả hai liền vui vẻ, trong lòng hai người điều có chung một loại suy nghĩ, con mẹ nó tên này đúng là cực phẩm đại tao lãng a!
Tính khí của Mạnh Vũ bị vách thịt của Lục Viễn cắn thật chặt, thoải mái đến mức hắn phải rên rỉ ra tiếng.
"A ta thao, thực mẹ nó chặt, bên trong còn không ngừng hút ta nữa a."
Tiêu Cẩn Du nháy mắt mấy cái: "Thực tốt như vậy sao? Ngươi làm mau lên, ta cũng phải thử một chút."
Mạnh Vũ cắn răng nói: "Ngươi gắp cái rắm a, ta không phải chỉ vừa mới đi vào thôi sao?
Tiêu Cẩn Du hai mắt trắng dã nhìn Mạnh Vũ, rồi lại tiếp tục ở trên người Lục Viễn hôn tới hôn lui: "Đại thúc, ta hôn ngươi như thế này ngươi có thoải mái không? Ân? Đại thúc nhất định là đang sướng chết đi, nhìn ngươi xoay mông kìa, bộ dạng vừa tao vừa lãng."
Lúc này, Mạnh Vũ đang đỡ lấy thắt lưng Lục Viễn, bắt đầu mãnh liệt trừu sáp, một bên làm một bên đánh mông thịt của hắn.
"Bốp bốp!!!" tiếng vang không dứt bên tai, Lục Viễn bây giờ chỉ cảm thấy trong hậu môn mình có một cây gậy vừa cứng vừa nóng liên tục đâm rút, bên trong đau đớn lại tràn ngặp khoái cảm.
Giang Liệt cùng Mạnh Vũ ra sức mà thao Lục Viễn, một người thao miệng, một người thao mông, cả hai điều đã ra vào hơn trăm lần mà vẫn chưa có dấu hiệu bắn, không ngờ người bị bọn họ thao lộng lại bắn tinh trước.
"Ngô ngô ngô ân."
Lục Viễn là bị thao đến bắn, ước chừng bắn đến mười cỗ tinh dịch, tràng đạo vì thế mà kịch liệt co rút lại, Mạnh Vũ cũng vì thế mà sảng khoái đến mức bắn tinh.
Mạnh Vũ không thích tiết sớm, cho tới bây giờ chưa từng tiết sớm qua lần nào. Lập tức cảm thấy mặt mũi của mình điều mất sạch, hung hăng đánh mạnh vào mông Lục Viễn.
"Ta thao, tao hàng. Con mẹ nó, ngươi dám kẹp ta?"
Lục Viễn run run lắc đầu: "Không, không... ta không dám."
Mạnh Vũ ấn lấy thắt lưng của Lục Viễn, không thương tiết chút nào mà lay động gậy mát xa lớn: "Thao, đại thúc ngươi cũng đủ chặt thật nha."
Lục Viễn nữa người trên ghé vào trên ghế sô pha, mông thịt trắng nõn nhô cao, hắn muốn động cũng không dám, đau đến nổi nước mắt chảy không ngừng.
Gậy mát xa lớn không thô, nhưng Mạnh Vũ khí lực lớn, làm cúc huyệt của Lục Viễn chảy đầy máu.
Tiêu Cẩn Du năng cằm Lục Viễn, tháo mắt kính của hắn xuống: "Như thế nào lại khóc, đừng sợ a đại thúc, ta rất biết thương hương tiết ngọc, ngươi chỉ cần đem miệng mở ra là được rồi."
Lục Viễn run lên, hắn bây giờ rất sợ hãi, nên khi Tiêu Cẩn Du đem tính khí của mình để bên miệng hắn, hắn đành phải há mồm ngậm vào.
Tiêu Cẩn Du cầm tóc Lục Viễn, mạnh mẽ đem tính khí toàn bộ đâm vào: "A, giỏi quá, chạm đến yết hầu rồi, thích chết ta, đại thúc miệng ngươi nóng quá."
"Ngô, ngô ân..."
Lục Viễn nôn khan vài tiếng, chung quy không dám cắn loạn, hắn khó thở mà nhắm chặt hai mắt.
Tiêu Cẩn Du tựa hồ rất thích miệng của Lục Viễn, càng chơi càng nghiền, thoải mái đến độ không nhịn được kêu rên.
"Ôi trời... mẹ nó, thoải mái quá."
Tiêu Cẩn Du hung hăng thao miệng Lục Viễn, Mạnh Vũ phía sau cũng không nhàn rỗi, lại thay đổi một cây gậy mát xa thô hơn lớn hơn cắm đi vào.
"Ha ha, không ngờ tiểu cúc hoa này của đại thúc có màu hồng nhạt nha, ngươi bảo dưỡng không tồi, mông thịt lại đủ chặt."
Quần áo trên người Lục Viễn bị Mạnh Vũ cởi xuống, cơ thể hắn tinh tế, làn da ửng đỏ, thắt lưng nhỏ mông cong, Mạnh Vũ càng xem càng thích.
"Ta thao, lão nam nhân này thực tao."
Gậy mát xa liên tục ra vào, mang theo máu đỏ sẫm, Lục Viễn không ngừng run run, nước mắt ào ào chảy xuống.
Mạnh Vũ mở ra chốt mở, gậy mát xa lớn tại vách tràng chấn động kịch liệt, đem Lục Viễn kích thích đến nỗi kêu rên liên tục.
"Ngô a a a a"
Tiêu Cẩn Du không muốn bắn tinh sớm, liền đem côn th*t rút ra, quay đầu nhìn giang liệt cười.
"Đến đây đi lão Giang, thực sự đặc biệt thích, có thể đem toàn bộ cắm vào, không tin ngươi thử xem a."
Giang Liệt nghe vậy, thân hình xê dịch qua bên phải, đè lại đầu Lục Viễn, đem côn th*t đâm vào toàn bộ.
"Ngô ân ân..."
Lục Viễn hai má đau nhứt, nước mắt nước miếng điều chảy hết lên cổ, lại quỷ dị cảm giác được một loại khoái cảm từ sau huyệt lan tràn đến toàn thân.
Tiêu Cẩn Du cúi người, sờ lên lưng Lục Viễn, một bên hôn, một bên liếm đầu v* của hắn.
"Đại thúc ngươi thật mẫm cảm, núm vú ngươi cứng lên hết rồi, bị ta sờ thực thích đúng không? Hôm nay thật sự là gặp may mắn, đại thúc, ngô, chuyện của chúng ta phải nói là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ* đúng không?"
*Có duyên thì dù có xa cách mấy cũng gặp được
Lục Viễn lúc này còn có thể nói ra được lời nào, Giang Liệt dùng côn th*t một lần lại một lần đâm vào cổ họng hắn, trong mông còn cấm gậy mát xa lớn, vẫn đang run lắc dữ dội làm hắn cả người điều nhũng ra như nước.
Lục Viễn không phải là đồng tính luyến ái, nhưng cũng không cùng nữ nhân nói qua chuyện yêu đương, bình thường chuyện thủ dâm cũng rất ít làm, là một lão xử nam tiêu chuẩn.
Lục Viễn cảm thấy chính mình nguyên lai phải là một người thanh tâm hỏa dục, tâm hồn trong sáng, nhưng không biết tại sao khi bị đối xử thô bạo như thế này, cư nhiên hắn có thể sinh ra khoái cảm.
Tiêu Cẩn Du ở trên lưng Lục Viễn hạ xuống liên tiếp những nụ hôn nồng nhiệt, vui cười nói: "Nha, đại thúc ngươi đây là cảm thấy thích đi? Nguyên lai ngươi đây là thể chất M a, ngươi cùng với bọn ta là tuyệt phối đó nha."
Mạnh Vũ xem Lục Viễn hiện tại đang phát tình, đặc biệt còn xoay mông khi đang cấm gậy mát xa lớn bên trong, dường như đang hưởng thụ sự phục vụ của bọn hắn.
"Thao, cái đồ tao lãng nhà ngươi, ta đây cho ngươi lãng."
Mạnh Vũ bình thường là một hạng người rất lưu manh, nhưng đối với việc sáp hậu môn thì rất là xoi mói. Đừng nhìn Lục Viễn đã lớn tuổi, nhưng lại có thể lộ ra một cỗ khí chất cấm dục làm cho người khác sinh ra dục vọng với hắn.
Mạnh Vũ rút ra gậy mát xa lớn, nắm lấy côn th*t của mình, rống lớn một tiếng rồi sáp vào bên trong.
"Ngô ân."
Lục Viễn phát ra tiếng rên rĩ mơ hồ không rõ, thân thể đột nhiên run lên, lúc này Tiêu Cẩn Du kinh hỷ phát hiện, hắn cứng rắng.
Đúng vậy, tính khí của Lục Viễn ở trong tình huống không bị người khác chạm vào mà đứng lên.
Tiêu Cẩn Du cùng Mạnh Vũ nhìn nhau, cả hai liền vui vẻ, trong lòng hai người điều có chung một loại suy nghĩ, con mẹ nó tên này đúng là cực phẩm đại tao lãng a!
Tính khí của Mạnh Vũ bị vách thịt của Lục Viễn cắn thật chặt, thoải mái đến mức hắn phải rên rỉ ra tiếng.
"A ta thao, thực mẹ nó chặt, bên trong còn không ngừng hút ta nữa a."
Tiêu Cẩn Du nháy mắt mấy cái: "Thực tốt như vậy sao? Ngươi làm mau lên, ta cũng phải thử một chút."
Mạnh Vũ cắn răng nói: "Ngươi gắp cái rắm a, ta không phải chỉ vừa mới đi vào thôi sao?
Tiêu Cẩn Du hai mắt trắng dã nhìn Mạnh Vũ, rồi lại tiếp tục ở trên người Lục Viễn hôn tới hôn lui: "Đại thúc, ta hôn ngươi như thế này ngươi có thoải mái không? Ân? Đại thúc nhất định là đang sướng chết đi, nhìn ngươi xoay mông kìa, bộ dạng vừa tao vừa lãng."
Lúc này, Mạnh Vũ đang đỡ lấy thắt lưng Lục Viễn, bắt đầu mãnh liệt trừu sáp, một bên làm một bên đánh mông thịt của hắn.
"Bốp bốp!!!" tiếng vang không dứt bên tai, Lục Viễn bây giờ chỉ cảm thấy trong hậu môn mình có một cây gậy vừa cứng vừa nóng liên tục đâm rút, bên trong đau đớn lại tràn ngặp khoái cảm.
Giang Liệt cùng Mạnh Vũ ra sức mà thao Lục Viễn, một người thao miệng, một người thao mông, cả hai điều đã ra vào hơn trăm lần mà vẫn chưa có dấu hiệu bắn, không ngờ người bị bọn họ thao lộng lại bắn tinh trước.
"Ngô ngô ngô ân."
Lục Viễn là bị thao đến bắn, ước chừng bắn đến mười cỗ tinh dịch, tràng đạo vì thế mà kịch liệt co rút lại, Mạnh Vũ cũng vì thế mà sảng khoái đến mức bắn tinh.
Mạnh Vũ không thích tiết sớm, cho tới bây giờ chưa từng tiết sớm qua lần nào. Lập tức cảm thấy mặt mũi của mình điều mất sạch, hung hăng đánh mạnh vào mông Lục Viễn.
"Ta thao, tao hàng. Con mẹ nó, ngươi dám kẹp ta?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook