Thanh Xuân Có Nhau!
-
Chương 1: Tháng năm xanh tươi!
"Thời thanh xuân là một giấc mơ đẹp nhưng ngắn ngủi. Khi bạn tỉnh lại, nó đã biến mất không còn bóng dáng…" - Shakepeare.
"Còn nhớ năm tháng đó, chúng ta mơ hồ ngây thơ, còn chưa biết tình yêu là gì, chỉ biết có một người như vậy trong cuộc đời bạn nguyện ý nắm tay em bước đi.
Còn nhớ năm tháng đó, chúng ta trẻ tuổi xốc nổi, tự cho là không sợ trời không sợ đất, lại cứ cúi đầu nhận lỗi trước mặt một người, cứ như một đứa trẻ vậy.
Còn nhớ năm tháng đó, chúng ta ôm chặt lấy nhau, không ai có thể rời xa ai, cứ luôn bật mãi một bài hát yêu thích, thường xuyên ghé qua quán ăn yêu thích.
Ký ức thanh xuân là con đường nhỏ trong sân trường mà chúng ta thường đi qua, là tiếng cười nói rộn ràng của chúng ta, là… nụ cười xinh đẹp của em.
Thanh xuân bắt đầu từ buổi chiều tươi đẹp ấy, ánh nắng lấp lánh chiếu lên gương mặt em. Lúc đó, em bước vào thế giới của tôi, bước vào thanh xuân của tôi.
Thanh xuân, nửa là vui sướng, nửa là buồn đau. Giống như một cuốn sách giàu dư vị. Chúng ta đọc lướt qua nó, chỉ trong chớp mắt, cuốn sách đã khép lại.
Chúng ta vẫn luôn lãng phí thời gian. Chờ đến khi thời gian trôi qua, lại tìm đến ký ức thanh xuân, nụ cười hạnh phúc bất giác ngập tràn trên gương mặt.Chúng ta vẫn luôn hâm mộ tình tiết trong phim, nhưng không biết rằng chúng ta cũng đang được người khác hâm mộ.Thanh xuân của mỗi người, đều sẽ có những điều tiếc nuối nào đó. Nhưng cũng vì một chút nuối tiếc ấy, thanh xuân của chúng ta mới tràn đầy sắc màu, mà không đơn điệu nhàm chán. Bởi vì có nuối tiếc, thanh xuân của chúng ta mới được kết thúc bằng dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Hồi ức thanh xuân, luôn bị chúng ta khóa trong gông xiềng mang tên “ký ức”. Trong trí nhớ bị bụi bặm bao phủ, đó là cuộc đời hạnh phúc của chúng ta.
Mở quyển album đã ố vàng, chuyện cũ như từng thước phim hiện ra trước mắt, bất giác nước mắt cứ rơi tiếc nuối vận mệnh lại sắp đặt nó ùa về như vậy.
Mà tôi, chỉ mong được làm một kẻ ghi chép lại. Nguyện dừng chân, dừng bước, cầm bút viết lại thanh xuân của tôi và em, hồi tưởng lại thời thanh xuân xanh tươi đó của chúng tôi.
Hương vị của thanh xuân là mùi hoa Sơn Chi mà em thích nhất. Em nói, nó đại diện cho tình yêu vĩnh hằng. Hồi ấy, chúng ta thề non hẹn biển. Nhưng… xin lỗi… tôi đã không giữ lời. Nếu như thời gian có thể quay ngược lại, tôi thà đứng nhìn em từ xa, thà rằng thời thanh xuân của em, không có ký ức về tôi." - Bạch Mộc.
"Còn nhớ năm tháng đó, chúng ta mơ hồ ngây thơ, còn chưa biết tình yêu là gì, chỉ biết có một người như vậy trong cuộc đời bạn nguyện ý nắm tay em bước đi.
Còn nhớ năm tháng đó, chúng ta trẻ tuổi xốc nổi, tự cho là không sợ trời không sợ đất, lại cứ cúi đầu nhận lỗi trước mặt một người, cứ như một đứa trẻ vậy.
Còn nhớ năm tháng đó, chúng ta ôm chặt lấy nhau, không ai có thể rời xa ai, cứ luôn bật mãi một bài hát yêu thích, thường xuyên ghé qua quán ăn yêu thích.
Ký ức thanh xuân là con đường nhỏ trong sân trường mà chúng ta thường đi qua, là tiếng cười nói rộn ràng của chúng ta, là… nụ cười xinh đẹp của em.
Thanh xuân bắt đầu từ buổi chiều tươi đẹp ấy, ánh nắng lấp lánh chiếu lên gương mặt em. Lúc đó, em bước vào thế giới của tôi, bước vào thanh xuân của tôi.
Thanh xuân, nửa là vui sướng, nửa là buồn đau. Giống như một cuốn sách giàu dư vị. Chúng ta đọc lướt qua nó, chỉ trong chớp mắt, cuốn sách đã khép lại.
Chúng ta vẫn luôn lãng phí thời gian. Chờ đến khi thời gian trôi qua, lại tìm đến ký ức thanh xuân, nụ cười hạnh phúc bất giác ngập tràn trên gương mặt.Chúng ta vẫn luôn hâm mộ tình tiết trong phim, nhưng không biết rằng chúng ta cũng đang được người khác hâm mộ.Thanh xuân của mỗi người, đều sẽ có những điều tiếc nuối nào đó. Nhưng cũng vì một chút nuối tiếc ấy, thanh xuân của chúng ta mới tràn đầy sắc màu, mà không đơn điệu nhàm chán. Bởi vì có nuối tiếc, thanh xuân của chúng ta mới được kết thúc bằng dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Hồi ức thanh xuân, luôn bị chúng ta khóa trong gông xiềng mang tên “ký ức”. Trong trí nhớ bị bụi bặm bao phủ, đó là cuộc đời hạnh phúc của chúng ta.
Mở quyển album đã ố vàng, chuyện cũ như từng thước phim hiện ra trước mắt, bất giác nước mắt cứ rơi tiếc nuối vận mệnh lại sắp đặt nó ùa về như vậy.
Mà tôi, chỉ mong được làm một kẻ ghi chép lại. Nguyện dừng chân, dừng bước, cầm bút viết lại thanh xuân của tôi và em, hồi tưởng lại thời thanh xuân xanh tươi đó của chúng tôi.
Hương vị của thanh xuân là mùi hoa Sơn Chi mà em thích nhất. Em nói, nó đại diện cho tình yêu vĩnh hằng. Hồi ấy, chúng ta thề non hẹn biển. Nhưng… xin lỗi… tôi đã không giữ lời. Nếu như thời gian có thể quay ngược lại, tôi thà đứng nhìn em từ xa, thà rằng thời thanh xuân của em, không có ký ức về tôi." - Bạch Mộc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook