Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)
-
Chương 34
Hắn xoay người lên thuyền, lanh lẹ lấy ra một con dao bằng đá mổ bụng nó, những thứ như nội tạng, mang cá linh tinh đều ném hết cho hai thú ăn.
Hai thú há to mồm nuốt lấy, hưng phấn đến mức vung đuôi, bắn ra vô số bọt nước ở trên mặt nước.
“Chậm đã, hai đứa các ngươi có phải lớn hơn rồi không?”
Lương Cừ đang nấu cá, đột nhiên phát hiện thân hình hai con Thủy thú của mình hình như lớn hơn rất nhiều.
Lúc trước, vì sốt ruột muốn nhanh chóng xuống bắt được Bảo Ngư cho nên hắn cũng không quá chú ý, hiện tại cẩn thận quan sát mới thấy hóa ra cơ thể Không Thể Động trước đó còn chưa đến 2 mét nay đã vượt quá 2 mét.
Nheo Béo cũng vậy, ban đầu chỉ dài hơn 2 mét một chút, nay gần như đã lớn hơn nửa vòng, lên tới 2 mét 3, 2 mét 4.
Hắn khống chế được hai thú tính ra còn chưa tới một tháng, đây tuyệt đối không phải là tốc độ sinh trưởng bình thường.
Lương Cừ đột nhiên nhớ đến nhắc nhở tiến hóa khi trước của Trạch Đỉnh.
Không phải là hai thú này ăn những phần dư thừa của Bảo Ngư, hấp thụ được Tinh hoa Thủy Trạch trong đó chứ?
Hắn kết nối với Trạch Đỉnh.
[Tiêu hao 77.9 điểm Tinh hoa Thủy Trạch, tiến hóa Cá sấu Thái Hoa thành Cá sấu Giác Mộc]
[Tiêu hao 77.8 điểm Tinh hoa Thủy Trạch, tiến hóa Cá nheo sáu râu thành Cá nheo đầu hổ]
Quả nhiên số điểm Tinh hoa Thủy Trạch cần để tiến hóa đã giảm đi.
Lương Cừ vô cùng vui mừng, không nghĩ tới ăn thứ dư thừa của Bảo Ngư cũng có hiệu quả như vậy, hoàn toàn không để phí bất kỳ thứ gì mà còn không tốn tí tiền vốn nào nữa!
“Tốt lắm, lớn lên là tốt, càng lớn càng mạnh, càng lớn càng đẹp, tới đây nào, ăn nhiều thêm một chút, đầu cá này cũng là của các ngươi đấy”
Lương Cừ hút khô não cá rồi ném đầu cá cho hai thú.
Đừng nhìn hắn giống như một ông chủ lòng dạ hiểm độc, mỗi khi phát hiện ra Bảo Ngử chỉ cho hai thú ăn chút thứ đồ dư thừa, nhưng việc nào cũng có hai mặt của nó.
Sau khi bị hắn không chế chúng nó mới sinh ra linh trí, trở nên thông minh hơn rất nhiều so với lúc ban đầu, vậy nên mới sinh ra mục đích là đi tìm bắt Bảo Ngư.
Khi trước, chúng nó đều mơ mơ màng màng, đừng nói tới việc đi tìm bắt Bảo Ngư, ngay cả Bảo Ngư là gì chúng nó cũng không biết, khéo gặp được cũng chỉ cho rằng đó là một con cá bình thường, chỉ cần không đói bụng là sẽ không thèm bắt lấy.
Đã vậy Bảo Ngư lại có sức mạnh lớn, tốc độ cũng nhanh, càng khó bắt hơn so với những loại cá bình thường khác.
Tóm lại, chúng nó hiện giờ vẫn đang được hời.
Một con cá mè hoa hoa văn hổ vằn nặng 7 cân, trừ đi những phần không thể ăn thì cũng còn tới 4 cân thịt, cho dù bản thân thịt cá thơm ngon vô cùng, nhưng về sau cũng là cố ăn, may mà số Tinh hoa Thủy Trạch chứa trong đó không khiến hắn phải thất vọng.
[Tinh hoa Thủy Trạch: +3.4]
Mút hết xong phần cốt tủy trong xương cá, hắn liền ném phần xương cho hai thú, Lương Cừ ăn đến no căng cả bụng, có hơi khó thở, cả người phát nhiệt, nhưng hắn vẫn kiên trì đứng dậy, dựa theo luyện pháp của Viên quyền mà bắt đầu rèn luyện.
Luyện công khi mới vừa ăn xong Bảo Ngư sẽ có hiệu quả tốt nhất, không thể để lãng phí cơ duyên này được.
Chất lượng của con Bảo Ngư này không bằng cá chim sừng trâu lần trước, nhưng hơn ở số lượng lớn, khiến cho toàn bộ khí huyết của hắn tăng lên nhiều hơn.
Lương Cừ đánh quyền, chẳng mấy chốc đã cảm giác được nhiệt độ toàn thân tăng lên, ngay sau đó, tia khí kia lại xuất hiện ở trong ngực.
Lần trước phải đánh tới một nửa mới thấy nó xuất hiên, hiện tại mới vừa đánh xong ba thức mà đã thấy, có thể thấy được hiệu quả của Bảo Ngư quả thật bất phàm.
Khí tức lưu chuyển ngày càng nhanh, Lương Cừ bắt đầu nhanh chóng tiết ra mồ hôi, chờ đến khi đánh xong một lượt, cả người như thể được vớt ra từ trong nước.
Lương Cừ uống cạn canh cá để bổ sung lượng nước vừa mất đi, cảm thụ được thịt cá bên trong dạ dày còn chưa tiêu hóa hết, hắn gắng gượng cảm giác mệt nhọc, đánh tiếp một lần nữa.
Đánh liên tục ba lần, mãi đến khi trời tối, thịt cá trong bụng mới hoàn toàn được tiêu hóa hết.
Giờ phút này, khí tức trong ngực đã từ một tia trở thành thô to như một nắm tóc, sau khi xong việc còn không lập tức tiêu tán đi mà lưu chuyển thêm gần nửa khắc nữa.
Lương Cừ tê liệt ngã xuống ở trên thuyền, mệt mỏi đến mức không nhúc nhích nổi nữa, mi mắt sụp xuống, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Không Thể Động cùng Nheo Béo xoay xung quanh con thuyền, lẳng lặng bảo hộ cho hắn.
Sáng sớm hôm sau, Lương Cừ tỉnh dậy, thấy cả người dính dớp khó chịu liền nhảy vào trong nước, tắm rửa một phen xong liền lên bờ, dáng vẻ cơ bắp trên người đã tương đối rõ ràng, chiều cao cũng tăng thêm không ít, càng thêm vẻ oai hùng.
Theo như lời Hồ Kỳ nói, chỉ cần khí tức trong ngực thô như ngón út là có thể bắt đầu tiến vào cửa ải Luyện Da, căn cứ theo tiến độ trước mắt, sợ là cũng không cần đến 3 tháng đâu nhỉ?
Việc đột phá cửa ải Luyện Da đến gần hơn rồi!
Tâm tình Lương Cừ rất tốt, hắn ngắm nhìn mặt trời mọc lên từ phương đông, dường như nhìn thấy cuộc đời mới của mình.
“A Béo, đi bắt chút cá về đây, Không Thể Động, ngươi tiếp tục đi trông coi củ sen đi”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook