Sắp thi đấu rồi, Vương Tiêm cảm thấy Tử Bạch chỉ ăn cháo có lẽ sẽ không no, nên nói với người phục vụ mang thêm một chén cơm cho hắn.

Tất cả mọi người đều chuẩn bị xong đi ra ngoài, lần thi đấu này là ở sân vận động, cho nên mọi người đều lên xe nhanh đến nơi.

"Tử Bạch, cậu đừng lo lắng, vạn lần đừng lo lắng." Vương Tiêm gắt gao lôi kéo tay Tử Bạch, vẻ mặt lo âu nhìn Tử Bạch.

"Được, tớ không lo lắng đâu, cậu cũng đừng lo." Tử Bạch sờ sờ đầu Vương Tiêm, hắn có thể cảm nhận được bàn tay kéo hắn đang ra mồ hôi.

"Tớ không lo." Vương Tiêm lắc đầu, nhưng trong lòng cô rất là lo lắng cho Tử Bạch.

"Được, tớ đi đây." Tử Bạch gật đầu, buông tay hai người đang nắm ra.

Tử Bạch đi đến khu vực chờ, còn bọn Vương Tiêm đi vào chỗ cổ vũ.

"Miêu Miêu, hắn có thắng không?" Vương Tiêm triệu hoán hệ thống.

"Chủ nhân, muốn có đáp án thì phải trừ đi 100 tích phân." Miêu Miêu giọng máy móc nói.


"Sao! Nhiều như vậy hả?" Vương Tiêm không cẩn thận rống lên, làm cho Tử Tuệ cùng Trương Vũ bên cạnh vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô.

"Ha ha, tớ nói là sao nhiều người như vậy, tớ cho rằng thi đấu thì chỉ ít người mà thôi." Vương Tiêm ngượng ngùng giải thích nói.

"Nói cậu ngu ngốc, cậu còn không thừa nhận. Đây là thi đấu cấp quốc gia đó, Tử Bạch là thí sinh đại biểu cho tỉnh chúng ta, cậu nói xem sao không nhiều người cho được? Hơn nữa còn phát sóng trực tiếp trên TV." Trương Vũ vẻ mặt viết cậu ngu xuẩn nhìn Vương Tiêm.

Vương Tiêm lần này đuối lý, liền không để ý tới hắn nữa, chỉ trong lòng đem Miêu Miêu mắng đến chết, "Miêu Miêu chết tiệt, đây không phải chỉ là một vấn đề thôi sao! Sao mà đắt như vậy!" Huống chi hiện tại cô chỉ còn có 100 điểm tích phân.

"Chủ nhân, bởi vì vấn đề này liên quan đến quan hệ về sau của nam chủ, cũng coi như là một bàn tay vàng, cho nên phải trừ điểm tích phân."

Vương Tiêm nghe thấy vậy tâm liền động, nghĩ nghĩ thấy cũng không sao," Tôi sẽ không bị sao chứ?"

"Sẽ không sao, chủ nhân."

"Vậy nói đáp án cho tôi biết đi." Dù sao 100 điểm tích phân cũng không tính là nhiều, mất thì liền mất thôi.


"Khấu trừ thành công, mở ra chi nhánh, nam chủ lần này sẽ thắng, nhưng sẽ bị thương, hơn nữa rất nghiêm trọng, cho nên không thể luyện tập võ được nữa, điều này không thể thay đổi được."

"Không còn cách nào khác sao?" Vương Tiêm sốt ruột hỏi

"Không biết."

"Không thể nào! Vì điều này mà trừ tôi 100 điểm tích phân! Hơn nữa cuối cùng phát triển nhận được chủ tuyến? Cái này không phải lừa gạt người sao! Trả điểm tích phân cho tôi!" Vương Tiêm lại kích động đứng lên, lần này bởi vì cuộc thi đấu đã bắt đầu, nên không có người chú ý đến hành vi của Vương Tiêm, cô đứng lên thì người khác cũng cho rằng cô xem thi đấu đến kích động.

"Chủ nhân, đây là qui định, nhất định phải trừ điểm tích phân, tôi cũng không thể làm gì được." Âm thanh máy móc mang theo ủy khuất nhè nhẹ.

"Được rồi!" Vương Tiêm chán nản trở lại vị trí ngồi, bởi cái này đúng là không thay đổi được.

Nam chủ bị thương cô có thể dùng điều này để tiến tới, nhưng Tử Bạch bị thương cô cũng rất đau lòng.

"Lần này dự thi đều là cao thủ cả nước, không biết Tử Bạch có thể thắng hay không." Trương Vũ bên cạnh lên tiếng.

Đã biết kết quả nên Vương Tiêm rất quyết đoán nói: "Tử Bạch sẽ thắng, nên các cậu yên tâm đi."

Trương Vũ và Tử Tuệ cho rằng Vương Tiêm thích Tử Bạch nên mới nói vậy, nên cũng không phản ứng gì.

Nhưng một ít người cổ vũ của các thí sinh khác nghe được lời Vương Tiêm nói thì rất kinh thường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương