Thanh Mai Là Hồ Ly Tinh
-
Chương 13
Tống Như Oản đạt tới cao trào, trong cơ thể như có một trận nhiệt nóng quét qua, mị thịt trong hoa huy*t kẹp chặt khít khao, Tạ Tầm cắn răng, rút ra bên ngoài một chút, lập tức d*m thủy bên trong hoa hồ liền theo khe hở chảy ra.
Tạ Tầm vừa cúi đầu liền nhìn thấy, giữa hai chân trắng nõn của Tống Như Oản là một mảnh hỗn độn, dịch nhầy trong suốt lẫn trong là những tia máu đỏ đứt quãng, hắn biết đó là máu xử nữ. Vừa rồi hắn đã phá thân nàng, hiện giờ Như Oản là nữ nhân của hắn.
"Oản Oản... huynh sẽ đối tốt với muội..." Tạ Tầm nâng hai cánh mộng của Tống Như Oản lên, gắng gượng đưa côn th*t vào huyệt khẩu đã sớm sưng đỏ.
Bởi vì vừa mới triền miên một lần, nên bên trong tiểu huyệt của Tống Như Oản vẫn còn ướt át, Tạ Tầm rất dễ dàng đưa dương v*t vào trong. Nhưng đường đi quá chật hẹp, Tạ Tầm phải dùng sức đi vào, hai tay gắt gao giữ chặt eo nhỏ, nâng thắt lưng lên chuẩn xác đưa côn th*t to lớn vào hoa huy*t, bức ra lớp mồ hôi mỏng trên trán, cuối cùng mới miễn cưỡng nhịn xuống.
Động tác của Tạ Tầm là rất mạnh mẽ, đến nỗi cây hoa đào mà Tống Như Oản đang tựa vào cũng bị lung lay, cánh hoa hồng nhạt rơi xuống, có chút nghịch ngợm rơi trúng cơ thể tuyết trắng của nàng. Trên nền màu trắng điểm xuyết một vài mảnh hồng nhạt tạo nên cảnh sắc khó làm người rời mắt được.
Tống Như Oản vừa trải qua xuân trào, hiện giờ cơ thể nàng như hóa thành một bãi xuân thủy, nũng nịu treo trên người Tạ Tầm, tùy ý hắn muốn làm gì thì làm, "Tầm ca ca... Tầm ca ca..."
Nghe thanh âm của Tống Như Oản rên rỉ kiều mị, Tạ Tầm càng ra sức ôm chặt lấy thân thể bạch ngọc của nàng, thật là muốn ăn sạch nàng vào bụng, động tác ra vào không ngừng nghỉ, đến nỗi mỗi một lần rút ra còn có thể nghe thấy tiếng nước tràn ra từ chỗ giao hợp của hai người!
Nhưng đúng lúc này, thanh âm của Tống Khỉ Trinh từ rất xa truyền đến, trong miệng gọi tên Tống Như Oản. Tạ Tầm nghĩ thầm chắc chắn bọn họ đã trì hoãn thời gian khá lâu rồi nên đã tới lúc hai người cần trở về phủ, do vậy Tống Khỉ Trinh mới ra đây tìm người.
Tạ Tầm đành phải gia tăng tốc độ, chưa rút ra toàn bộ đã nhanh chóng đi vào, cứ như vậy hung hăng thâm nhập! Nơi hoa huy*t của Tống Như Oản đã sớm hỗn độn, đầm đìa một mảnh, trong ý thức mơ hồ của mình, đôi mắt nàng nửa mở nửa khép, cơ thể vẫn treo trên thân thể tinh tráng của Tạ Tầm, theo động tác của hắn, thân thể trắng nõn mềm mại khẽ run lên.
Mật thủy trong hoa hồ dưới sự hung mãnh của Tạ Tầm không ngừng trào ra, tưới lên côn th*t nóng bỏng. Sau mấy trăm lần ra vào, rốt cuộc Tạ Tầm cũng hung hăng thẳng tiến, đem toàn bộ tinh dịch đều bắn vào sâu bên trong hoa huy*t của Tống Như Oản.
Thanh âm của Tống Khỉ Trinh càng ngày càng gần, Tạ Tầm không dám ở trong lâu hơn nữa, nhanh chóng đưa côn th*t ra khỏi tiểu huyệt. Chỉ nghe thấy phụt một tiếng, dịch nhầy trắng trắng hồng hồng liền từ trong hoa huy*t chảy ra, theo dòng chảy xuống thành một vũng nhỏ dưới gốc cây đào.
Tạ Tầm không muốn nhìn thêm, hắn sợ chính mình sẽ không nhịn được lần thứ hai muốn Tống Như Oản. Hắn nhanh chóng dùng ống tay áo lau sạch vết bẩn giữa hai chân nàng, sau đó ngồi lên gốc cây đào, giang rộng hai chân, tự chà lau chất dịch trên dương v*t của mình.
..
Chờ đến khi Tống Khỉ Trinh tìm được bọn họ, nhìn thấy Tống Như Oản đang đứng dưới gốc cây đào, hai chân mềm nhũn đứng không vững, nàng cảm giác như côn th*t của Tạ Tầm vẫn còn ở bên trong cơ thể.
Tạ Tầm thực ra rất không yên tâm, muốn đưa nàng ra đến xe ngựa. Nhưng Tống Như Oản lo lắng đường tỷ sẽ nhìn ra, kiên trì cự tuyệt ý tốt của Tạ Tầm.
Thật vất vả mới lên tới xe ngựa, Tống Như Oản lưu luyến không muốn rời xa Tạ Tầm. Lúc này, Tống Khỉ Trinh mới làm mặt quỷ nói: "Muội muội tốt của ta, muội có phải mới cùng Tạ thế tử làm chuyện đó xong không?"
Tạ Tầm vừa cúi đầu liền nhìn thấy, giữa hai chân trắng nõn của Tống Như Oản là một mảnh hỗn độn, dịch nhầy trong suốt lẫn trong là những tia máu đỏ đứt quãng, hắn biết đó là máu xử nữ. Vừa rồi hắn đã phá thân nàng, hiện giờ Như Oản là nữ nhân của hắn.
"Oản Oản... huynh sẽ đối tốt với muội..." Tạ Tầm nâng hai cánh mộng của Tống Như Oản lên, gắng gượng đưa côn th*t vào huyệt khẩu đã sớm sưng đỏ.
Bởi vì vừa mới triền miên một lần, nên bên trong tiểu huyệt của Tống Như Oản vẫn còn ướt át, Tạ Tầm rất dễ dàng đưa dương v*t vào trong. Nhưng đường đi quá chật hẹp, Tạ Tầm phải dùng sức đi vào, hai tay gắt gao giữ chặt eo nhỏ, nâng thắt lưng lên chuẩn xác đưa côn th*t to lớn vào hoa huy*t, bức ra lớp mồ hôi mỏng trên trán, cuối cùng mới miễn cưỡng nhịn xuống.
Động tác của Tạ Tầm là rất mạnh mẽ, đến nỗi cây hoa đào mà Tống Như Oản đang tựa vào cũng bị lung lay, cánh hoa hồng nhạt rơi xuống, có chút nghịch ngợm rơi trúng cơ thể tuyết trắng của nàng. Trên nền màu trắng điểm xuyết một vài mảnh hồng nhạt tạo nên cảnh sắc khó làm người rời mắt được.
Tống Như Oản vừa trải qua xuân trào, hiện giờ cơ thể nàng như hóa thành một bãi xuân thủy, nũng nịu treo trên người Tạ Tầm, tùy ý hắn muốn làm gì thì làm, "Tầm ca ca... Tầm ca ca..."
Nghe thanh âm của Tống Như Oản rên rỉ kiều mị, Tạ Tầm càng ra sức ôm chặt lấy thân thể bạch ngọc của nàng, thật là muốn ăn sạch nàng vào bụng, động tác ra vào không ngừng nghỉ, đến nỗi mỗi một lần rút ra còn có thể nghe thấy tiếng nước tràn ra từ chỗ giao hợp của hai người!
Nhưng đúng lúc này, thanh âm của Tống Khỉ Trinh từ rất xa truyền đến, trong miệng gọi tên Tống Như Oản. Tạ Tầm nghĩ thầm chắc chắn bọn họ đã trì hoãn thời gian khá lâu rồi nên đã tới lúc hai người cần trở về phủ, do vậy Tống Khỉ Trinh mới ra đây tìm người.
Tạ Tầm đành phải gia tăng tốc độ, chưa rút ra toàn bộ đã nhanh chóng đi vào, cứ như vậy hung hăng thâm nhập! Nơi hoa huy*t của Tống Như Oản đã sớm hỗn độn, đầm đìa một mảnh, trong ý thức mơ hồ của mình, đôi mắt nàng nửa mở nửa khép, cơ thể vẫn treo trên thân thể tinh tráng của Tạ Tầm, theo động tác của hắn, thân thể trắng nõn mềm mại khẽ run lên.
Mật thủy trong hoa hồ dưới sự hung mãnh của Tạ Tầm không ngừng trào ra, tưới lên côn th*t nóng bỏng. Sau mấy trăm lần ra vào, rốt cuộc Tạ Tầm cũng hung hăng thẳng tiến, đem toàn bộ tinh dịch đều bắn vào sâu bên trong hoa huy*t của Tống Như Oản.
Thanh âm của Tống Khỉ Trinh càng ngày càng gần, Tạ Tầm không dám ở trong lâu hơn nữa, nhanh chóng đưa côn th*t ra khỏi tiểu huyệt. Chỉ nghe thấy phụt một tiếng, dịch nhầy trắng trắng hồng hồng liền từ trong hoa huy*t chảy ra, theo dòng chảy xuống thành một vũng nhỏ dưới gốc cây đào.
Tạ Tầm không muốn nhìn thêm, hắn sợ chính mình sẽ không nhịn được lần thứ hai muốn Tống Như Oản. Hắn nhanh chóng dùng ống tay áo lau sạch vết bẩn giữa hai chân nàng, sau đó ngồi lên gốc cây đào, giang rộng hai chân, tự chà lau chất dịch trên dương v*t của mình.
..
Chờ đến khi Tống Khỉ Trinh tìm được bọn họ, nhìn thấy Tống Như Oản đang đứng dưới gốc cây đào, hai chân mềm nhũn đứng không vững, nàng cảm giác như côn th*t của Tạ Tầm vẫn còn ở bên trong cơ thể.
Tạ Tầm thực ra rất không yên tâm, muốn đưa nàng ra đến xe ngựa. Nhưng Tống Như Oản lo lắng đường tỷ sẽ nhìn ra, kiên trì cự tuyệt ý tốt của Tạ Tầm.
Thật vất vả mới lên tới xe ngựa, Tống Như Oản lưu luyến không muốn rời xa Tạ Tầm. Lúc này, Tống Khỉ Trinh mới làm mặt quỷ nói: "Muội muội tốt của ta, muội có phải mới cùng Tạ thế tử làm chuyện đó xong không?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook