Thanh Ca Chi Dận Nhưng
Chương 71: Bất tố ly thương [ chính văn kết thúc ] …

*******

Khang Hi đế kinh ngạc nhìn màu trắng trước mắt, tố y màu trắng, đầu hoa màu trắng, còn có bố liêm kia cũng màu trắng…….

Quỳ trên mặt đất, đám người tứ gia, tiểu ngũ, tiểu thất, tiểu bát nói gì đó, hắn không có nghe được, hắn hoảng hốt không ngừng tìm kiếm, Bảo Thành đâu, hắn Bảo Thành đâu? Hắn Bảo Thành ở đâu? Quy thiên?! Không có khả năng! Bảo Thành của hắn nói sẽ chờ hắn trở về! Bảo Thành là hài tử ngoan, Bảo Thành đã nói thì nhất định sẽ làm được!

Hắn nện bước có chút loạn, nhưng hắn vẫn thẳng lưng, đẩy ra tứ gia cùng tiểu ngũ tựa hồ đang nghẹn ngào nói cái gì đó, thanh âm hắn lãnh xuống, cho lui bọn họ!

Theo sát sau phía sau, Cố Hỉ vội vàng tiến lên khuyên lui a ca cùng triều thần liên can, sau đó liền vội vàng hướng Khang Hi đế đuổi theo.

Cố Hỉ có chút lo lắng nhìn hoàng thượng tìm kiềm xung quanh, nhìn hoàng thượng vội vàng chạy vào Thừa Kiền cung, sương phòng, nội thất, sau đó, mờ mịt đứng ở tại chỗ thật lâu.

Cố Hỉ nhìn bóng dáng Khang Hi đế, trước mắt lại thấy nội thất này, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh Thái tử gia cùng Khang Hi đế ở chung trong này ……..

Khi dùng bữa, hoàng thượng sẽ cẩn thận gỡ xương cá, gắp đồ ăn mà Thái tử không thích, hống  Thái tử gia dùng nhiều cơm một chút…

Buổi tối, hoàng thượng ở trên tháp phê duyệt tấu chương, Thái tử nằm ở trên đùi hoàng thượng, trở sách đọc, ngẫu nhiên cũng trở tấu chương, có khi im lặng không nói gì, có khi thấp giọng trò chuyện chọc cười. Hoàng thượng luôn ôn nhu nhìn Thái tử, Thái tử thường thường sẽ làm bộ như không thấy được….

Thời điểm nháo ầm ĩ, Thái tử sẽ phi thường lãnh nghiêm mặt không nói lời nào, hoàng thượng ngay từ đầu cũng sẽ lãnh nghiêm mặt, nhưng nhìn nhìn Thái tử không chuyên tâm đọc sách viết chữ, lúc người  không còn để ý tới, hoàng thượng sẽ bắt đầu nghĩ biện pháp đùa cho Thái tử vui vẻ, mỗi khi hoàng thượng chọc ghẹo Thái tử, Cố Hỉ công công hắn sẽ luôn bị đuổi ra….

Nghiêm trọng nhất là sau một lần làm ầm ĩ, Thái tử làm vỡ nát một đôi búp bê thủy tinh mà hoàng thượng mật chỉ cho nội vụ phủ làm …. Lần đó, hắn thấy được rằng Thái tử kỳ thật cũng không có ý, rõ ràng hối hận, nhưng Thái tử vẫn quật cường không chịu nhận thua, hoàng thượng thương tâm, nhưng cũng trầm mặc không nói, phất tay áo rời đi……

Cố Hỉ hắn thích nhất màn này, là có một lần, tắm rửa xong, Thái tử chỉnh tóc cho hoàng thượng, phát hiện có một sợi tóc bạc, lặng lẽ rút, không có nói cho hoàng thượng, hoàng thượng lại cười mở miệng “Sao thế? Lại phát hiện tóc bạc sao?” Thái tử giật mình ngây ra một lúc, lập tức cười nói “Đúng vậy, hoàng a mã ngài già rồi! Bất quá, a mã, ngài yên tâm, từ giờ trở đi có Bảo Thành cùng ngài chậm rãi già đi ….”

………..

Càng hồi tưởng, nước mắt Cố Hỉ lại càng ngừng không được.

“Cố Hỉ ….” Khang Hi đế chậm rãi quay về trên tháp, ánh mắt mờ mịt tựa hồ dần dần thanh minh.“Đem Vương Thủ Nhân kêu tiến vào cho trẫm!” thanh âm Khang Hi đế thản nhiên, băng lãnh.

Cố Hỉ rùng mình một cái, vội vàng lau nước mắt, xoay người đáp lời. Đang muốn đi xuống, Khang Hi đế lại thản nhiên mở miệng “Cố Hỉ, ngươi không cần khóc, Thái tử không chết.”

Cố Hỉ sửng sốt, nhìn thần sắc Khang Hi đế, phát hiện vẻ mặt Khang Hi đế bình tĩnh, cũng lạnh lùng, trong lòng không khỏi vui mừng, đi theo Khang Hi đế nhiều năm, hắn biết rõ, lúc này Khang Hi đế là tối cường, lúc này Khang Hi đế nói là nhất nhất chuẩn xác.

Hoàng thượng nói Thái tử điện hạ không chết, vậy khẳng định không có việc gì, ai u, trời phù hộ a!

Vương Thủ Nhân đi theo phía sau Cố Hỉ đến đây. Khi Khang Hi đế truyền chỉ muốn gặp hắn, trong lòng hắn liền không yên,  vừa mới triều thần ở cửa cung nghênh, hắn thấy thần sắc Khang Hi đế bình tĩnh đến chết lặng, còn có trong mắt kia mờ mịt, hắn liền lo lắng, đầu tiên là lo lắng hoàng thượng sẽ không chịu nổi đả kích, thứ hai cũng lo lắng nếu hoàng thượng biết chân tướng có thể giết hắn hay không?

Trong lòng cười khổ, nhưng chỉ khi Cố Hỉ truyền, vẫn là cường cố mang vẻ mặt trấn định.

Vương Thủ Nhân cúi đầu đi vào nội thất, chỉ lễ thỉnh an, tầm mắt thoáng nhìn Khang Hi đế nắm chặt gối đầu trong tay, hình dạng gối đầu rất kỳ quái, thời điểm Vương Thủ Nhân đến Thừa Kiền cung bắt mạch cho Thái tử gia, cơ hồ mỗi lần đều đã nhìn thấy Thái tử gia ôm nó vào trong ngực, kia hẳn là gối đầu mà Thái tử gia thích nhất đi.

Nghĩ tới Thái tử gia, trong lòng Vương Thủ Nhân có chút khó chịu.

“Ngươi nói, Thái tử ở đâu?” thanh âm Khang Hi đế hỏi rất lãnh tĩnh, nhưng tay dưới lại dùng chút khí lực, nhưng vẫn không giấu được run rẩy.

Vương Thủ Nhân quỳ rạp trên đất, thấp giọng hồi bẩm nói “Hồi hoàng thượng, Thái tử điện hạ bị thương, hắn bị…….. Đông thị đâm trúng ngực, đã qua mười lăm ngày, nhưng vẫn đang hôn mê bất tỉnh. Hiện tại, Thái tử điện hạ đang ở Hàm An cung.”

Khang Hi đế khi nghe đến Thái tử bị thương, ánh mắt liền hơi hơi sáng ngời, nhưng khi nghe đến hôn mê bất tỉnh, ánh mắt liền trầm xuống, ánh mắt thẳng sâu thẳm nhìn chằm chằm Vương Thủ Nhân, khí thế trên người cũng tản ra “Đi! Cùng trẫm đi Hàm An cung!”

Vương Thủ Nhân vội vàng đáp ứng, khi đi đến cửa nội thất, Khang Hi đế nghĩ đến hiện tại bên ngoài một mảnh màu trắng, nhíu mày thấp giọng dặn “Đừng để ai biết.”

Cố Hỉ hiểu ý, xoay người vội vàng đi xuống an bài.

Lúc này, bóng đêm đã càng thâm trầm.

Vội vàng rảo bước tiến đến Hàm An cung, thẳng đến hậu điện, ở ngọn đèn dầu hôn đạm, Khang Hi đế rốt cục thấy Bảo Thành của hắn.

Sắc mặt trắng bệch, đôi mắt hơi hơi nhăn, im lặng nằm, ngay cả hô hấp trên ngực phập phồng đều cơ hồ nhìn không thấy, ngực Khang Hi đế đau đớn, hô hấp thiếu chút nữa đình chỉ. Hơi hơi hít sâu một hơi, Khang Hi đế chậm rãi đi qua, chậm rãi nâng tay lên, nhẹ nhàng xẹt qua mắt Thái tử gia, cái mũi, môi, bên miệng khuôn mang tươi cười, hắn rốt cục có thể an tâm, Bảo Thành có thể ở nơi mà hắn giơ tay ra có thể chạm vào, nhưng khi đang cười, lại phát hiện có thứ gì đó chảy xuống, đọng lại ở trên mặt Bảo Thành, một giọt, hai giọt, ba ………

Không phải là nói phải bảo vệ hài tử này sao?

Không phải đã thề phải để hài tử này hạnh phúc khang an sao?

Hắn rốt cục không thể nhẫn nại, tựa đầu chôn ở cổ Thái tử gia, nức nở ra tiếng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương