La Tước cũng không có đáp lại lời này, tầm mắt lướt qua Triệu Khương Lan dừng ở trên người Phú Sơn.

Nhưng Phú Sơn không có nhìn hắn, chính là hơi hơi hạ mắt suy nghĩ, im lặng đứng ở phía sau Triệu Khương Lan.

“Mới vừa rồi la mỗ nhìn thấy, vị huynh đệ mà Triệu công tử mang đến ra tay bất phàm, thế nhưng có thể lợi dụng quân cờ để đánh cho mấy người đo chật vật, thật sự là mở mang tầm mắt”

Hắn mở miệng, mới phát hiện ra thanh âm của mình có chút khàn khàn, mang theo sự khô khốc bất thường.

Phú Sơn tựa như không nghe thấy, không thèm đem vị tướng quân quyền thế ngập trời này để vào mắt, càng không có bị những lời khích của hắn mà đắc ý.

Triệu Khương Lan miễn cưỡng cười trừ một cái: “La tướng quân chớ trách, vị tùy tùng này của ta luôn luôn trầm mặc ít lời, không giỏi giao tiếp với người khác”

“Không biết vị tùy tùng này, họ tên là gì?”

“Hắn theo họ của ta, họ Triệu. Bởi vì ở nhà đứng hàng thứ ba, nên ta gọi hắn Triệu Tạm.” La Tước thấp giọng lặp lại một lần: “Triệu Tam. Ta nhớ kỹ.”

Triệu Khương Lan không dám ở lâu, sợ La Tước phát hiện sự bất thường, liền vội vàng nói lời từ biệt với hắn, mang theo Phú Sơn rời đi.

Đi đến nửa đường, Phú Sơn bỗng nhiên mở miệng nói: “Có người đang theo dõi chúng ta.”

“Là ai?”

“Hẳn là người của La Tước”

Triệu Khương Lan ôm đầu: “Quên đi, trước khoản hãy trở về vương phủ, chúng ta đi Lan Tâm”

“Người không sợ bị người ta phát hiện người là lão bản của Lan Tâm?”.

Nàng lắc đầu: “Chúng ta hôm nay có chút nổi bật, nghĩ muốn hoàn toàn giấu diếm là rất khó. Nếu đang ở trong kinh, thì vẫn nên có chút thận. phận thích đáng. Thân phận thương nhân là thoả đáng nhất, hiện giờ ta lại đang giả dạng nam tử, để La Tước biết cũng không sao.”

Phú Sơn ừ một tiếng.

Triệu Khương Lan nhịn không được hỏi: “Lúc trước hắn thật là bởi vì muốn đổ hết trách nhiệm tiết lộ quận tình cho người, mới để người ta đem người bắt giam sao. Ta nhìn thấy hắn không giống cái loại tiểu nhân này, hôm nay còn cố ý ra mặt cho chúng ta, không tiếc đắc tội Liên gia, người thế này chắc có lẽ không đến mức vì danh lợi mà bán đứng huynh đệ chứ.”

“Hắn đích xác không phải loại người như vậy. Mà năm đó, cũng đích xác không cho ta cơ hội giải thích mà đã bắt ta nhận tội. Cho nên ta sớm đã không có tín nhiệm với hắn nữa”

“Có thể hay có hiểu lầm gì không?”

Phú Sơn cười khổ: “Có thể có hiểu lầm gì, ngay cả Tiểu Dương bọn họ lúc trước không quen biết ta, cũng không màng sinh tử đi cứu ta, tin tưởng ta. Nhưng tướng quân cùng kề vai chiến đấu với ta nhiều năm như vậy lại đối xử với ta như vậy, ta không lời nào để nói”

Rất nhanh, bọn họ liền vào hậu viện của Lan tâm. Người của La Tước cũng lập tức đi về phục mệnh.

“Tướng quân, Lan Tâm là một cửa hàng buôn bán trang sức, noi đó là nơi dành cho nữ nhân”

“Son phấn trang sức. ….” Trước đó La Tước đã từng mua đồ vật này, đương nhiên là biết gia điểm kia.

Hắn nghe thấy đáp án này thì ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ thật sự lâm.

Phú Sơn thân là đường đường phó tướng Thiết Ngô Quân, sao có thể đi làm nghề buôn bán này được, hắn căn bản không thể tưởng tượng người kia sẽ làm chuyện này!

Nhưng mà, lúc trước hành động của Triệu Tam kia lại làm hắn quen thuộc như vậy, sao hắn có thể làm được.

La Tước vỗ vỗ cái trán, đau khổ bưng kín mặt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương