Thần Văn Đạo
Quyển 1 - Chương 3: Thần Thông và Cấm Thuật

"Tử Nghiên tiểu thư hình như đang tức giận!"

"Ở trong giờ học của Tử Nghiên tiểu thư nằm ngủ thậm chí còn lớn tiếng hô gọi nhỏ, Tử Nghiên tiểu thư có thể không tức giận được sao?"

"Tử Nghiên tiểu thư chính là nữ thần của Nam Tinh viện chúng ta, nếu để cho những người ái mộ Tử Nghiên tiểu thư biết được, mỗi người một miếng nước bọt cũng có thể đem Diệp Duy nhấn chìm mà chết đuối!"

Trên mặt mọi người vẽ tươi cười còn mang theo chút hả hê, tựa hồ như đã nhìn thấy được bộ dáng bi thảm của Diệp Duy.

"Hừ, chính ngươi đi tìm đường chết, chớ có trách người khác!" Tiếu Kỳ hừ lạnh một tiếng, khóe miệng toát ra một tia trào phúng nhàn nhạt.

"Diệp Duy phải không? Ngươi đã từng nghe qua câu chuyện của Thần Phong Đế Tôn rồi sao?"

Lâm Tử Nghiên nhìn qua Diệp Duy, cất giọng nói trong trẻo trong lời còn mang theo hương vị kiến người nghe thấm thía. Thiên phú của Diệp Duy rất kém cỏi, thậm chí cả đời đều không có hy vọng trở thành Võ giả, nhưng dù sao cũng là học sinh của nàng, dạy bảo Diệp Duy là chức trách của nàng.

"Thần Phong Đế Tôn lúc còn thiếu niên thì Thức Hải thiên phú cũng chỉ là Hồng cấp, nhưng mà Thần Phong Đế Tôn cũng không cam chịu, càng không có oán trời trách đất, mà là đem toàn bộ tâm tư để tìm hiểu Thần Văn, hoàn thiện Thanh Mộc thần thông, Man Ngưu thần thông, Hỏa điệp thần thông. . . , năm ba mươi tuổi đã trở thành danh chấn Đại Lục đạt tới cảnh giới cấp bậc Thần Văn tông sư, tự mình sáng tạo ra các loại thần thông, Thức Hải thiên phú từ Hồng cấp, tăng lên tới Lam cấp, cuối cùng trở thành Đế Tôn huyền thoại!"

"Thức Hải thiên phú cũng không phải là đã hình thành thì không thay đổi được, việc hoàn thiện thần thông hoặc tự sáng tạo ra thần thông đều được Thiên Địa sinh ra đồng cảm, đạt được lực lượng của Thiên Đạo, lực lượng của Thiên Đạo có thể tắm rửa Thức Hải làm tăng lên Thức Hải thiên phú!"

Tuy nói như thế, nhưng việc hoàn thiện thần thông, sáng tạo ra thần thông, đó là sự tình chỉ có "Thần Văn đại sư" cao quý mới có thể làm được, người bình thường căn bản không thể chạm dược đến đến lĩnh vực này.

Thần Văn đại sư là danh hiệu cao quý so với danh hiệu Võ giả tuyệt đối là áp đảo.

Thần Văn đại sư, tên như ý nghĩa, bọn họ đối với những tri thức về Thần Văn cực kỳ tinh thông, có thể hoàn thiện thần thông, thậm chí tự nghĩ ra thần thông, viết ra Thần Quyển, bất luận là một vị Thần Văn đại sư thì đều bị thế lực khắp nơi không tiếc hao tổn, kiệt lực lôi kéo, thân phận và địa vị cực kỳ hiển hách.

Nam Tinh học viện cũng chỉ có một vị Thần Văn đại sư, mặc dù chức danh chỉ là Phó viện trưởng nhưng những viện trưởng của các học viện cao tầng khác đối với vị Thần Văn đại sư của Nam Tinh học viện cũng cực kỳ tôn kính.

Thần Văn đại sư có thể có được sự đãi ngộ như vậy là bởi vì Thần Văn đại sư cực kỳ thưa thớt, muốn trở thành Thần Văn đại sư thì điều kiện phi thường hà khắc.

Đầu tiên, Thần Văn đại sư phải nắm giữ được ba mươi sáu vạn đạo Thần Văn trụ cột, mỗi một đạo Thần Văn trụ cột đều cực kỳ phức tạp, có thuộc tính bất đồng, nếu như không có thiên phú cực cao thì cả đời cũng không có khả năng nắm giữ được.

Mà nắm giữ ba mươi sáu vạn đạo Thần Văn trụ cột mới chỉ là nền móng để trở thành Thần Văn đại sư, muốn trở thành Thần Văn đại sư chân chính yếu tố quan trọng nhất là cảm giác lực của Linh Hồn.

Chỉ có cảm giác lực của Linh Hồn ( Từ nay gọi là Linh Hồn cảm giác lực cho nó nhanh :D ) mạnh mẽ mới có thể cảm ứng được chổ chưa hoàn thiện của thần thông, vì điều kiện hà khắc như thế nên người có tư cách trở thành Thần Văn đại sư, đương nhiên là giống như sừng lân, mào phượng ( Ý là cực kỳ hiếm ), cũng bởi vậy mới tạo ra thân phận tôn quý của Thần Văn đại sư, thậm chí thân phận còn có chút dị dạng.

"Thần Phong Đế Tôn?"

Diệp Duy nhẹ gật đầu chậm rãi, nghe được giọng nói êm tai của Lâm Tử Nghiên, khiến cho trong lòng hắn nhẹ nhàng dâng lên tình cảm ấm áp. Hắn ở trên lớp học nằm ngủ, thậm chí còn hét lớn nhưng Lâm Tử Nghiên chẳng những không có trách phạt hắn lại còn dùng câu chuyện về Thần Phong Đế Tôn khích lệ hắn.

"Núi sách hình thành cũng cần có từng quyển mà tạo thành, hiện tại bắt đầu học tập vẫn còn chưa muộn, đến phân biệt sơ qua một chút ba đạo Thần Văn này a."

Người Tử Nghiên nàng quay lại một chút, duỗi ra ngón tay mảnh khảnh chỉ vào trên bảng đen lúc trước nàng đã viết ra ba đạo Thần Văn, rồi quay người lại khẽ nháy mắt, Xương quai xanh và phần cổ mịn màng như ngọc của nàng lộ ra khỏi váy dài bằng lụa trắng kiến người ta có cảm giác hít thở khó khăn, bóng lưng yểu điệu, tóc dài xõa trên vai, có một loại cảm giác hàm súc không nói ra được thành lời, trang phục bó sát nửa người trên, đem đường cong thân hình của nàng phác hoạ thành những đường nét vô cùng tuyệt mỹ. ( Má ơi! Sắp chảy máu cam, dịch truyện thật là nguy hiểm :D)

"Lúc Tử Nghiên nàng giảng giải về ba đạo Thần Văn kia thì Diệp Duy đang nằm ngáy o..o..., hắn làm sao có thể phân biệt được chứ?"

"Cái thằng ngu ngốc Diệp Duy này, có mà Thần Văn biết hắn chứ hắn làm sao mà biết Thần Văn này a!" Một đám các học viên thấp giọng mà đùa cợt Diệp Duy.

Ngồi ở phía dưới Tiếu Kỳ khóe miệng hơi nhếch lên, toát ra một tia cười trêu tức.

Điệu cười trêu tức của Tiếu Kỳ đã rơi vào trong mắt Diệp Duy, trong lòng của hắn hừ lạnh một tiếng, ở trong lớp hắn cùng Tiếu Kỳ vốn là không thể so sánh được, cảnh giới của hắn mới chỉ là nhất tinh Học Đồ, mà Tiếu Kỳ đã là ngũ tinh học đồ, nếu mà đối đầu kết quả cuối cùng có thể biết trước.

Chẵng lẽ cả đời đều bị tên Tiếu Kỳ ti tiện này giẫm ở trên đầu sao? Diệp Duy như thế nào cũng sẽ không thể cam lòng.

Diệp Duy hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn ba đạo Thần Văn trụ cột viết trên bảng đen, đột nhiên, trong óc linh quang lóe lên, những thứ Thần Văn này dường như giống như máu huyết chảy xuôi bên trong người mình rất là quen thuộc.

Diệp Duy bật thốt lên: "Ba đạo Thần Văn này là thuộc hệ Thủy trong bảy mươi hai đạo Thần Văn, đều là Thần văn thuộc tính Thủy, những thần thông cấp thấp “Linh giai” (không phân cấp bậc ) như ‘ Tam Trọng Triều Tịch Chưởng ’, ‘ Điệp Lãng Quyền ’, ‘ Phần Thủy Chỉ ’, ‘ Ngưng Thủy Chưởng ’ . . . ,, đều cần dùng đến ba đạo Thần Văn này."

"Thần Thông có dùng đến ba đạo Thần Văn này phổ biến nhất hẳn là Linh giai trung cấp thần thông ‘ Băng Kính Ấn ’!"

Diệp Duy chậm rãi nói xong liền chính hắn cũng cảm thấy có vài phần kinh ngạc, mình làm sao lại biết những điều này. Diệp Duy cảm giác được lúc hắn đang nói chuyện thì trong thức hải từng sợi Thần Văn phát ra ánh sáng nhàn nhạt.

Theo thanh âm nhàn nhạt của Diệp Duy nói ra, tất cả các học viên trong lớp đều ngây ngẩn cả người, hai mắt mở to khó có thể tin mà nhìn Diệp Duy.

“Diệp Duy nói đúng rồi!”

"Điều này sao có thể?"

Thần sắc Tiếu Kỳ kinh ngạc vạn phần tại thời điểm Tử Nghiên tiểu thư giảng bài, Diệp Duy rõ ràng là đang ngủ, làm sao có thể đối với ba đạo Thần Văn kia giải thích được?

"Chẳng lẽ mới vừa rồi Diệp Duy tiểu tử kia là đang giả bộ ngủ?"

"Nói không sai!" Lâm Tử Nghiên nhìn Diệp Duy khen ngợi nói, xem ra Diệp Duy cũng không phải hoàn toàn không có nghe giảng, nàng nghĩ thầm rất có thể Diệp Duy cũng không phải là thật sự nằm ngủ có lẽ hắn vẫn học được một ít gì đó.

Nghe được Lâm Tử Nghiên khen ngợi, Diệp Duy lập tức ý thức được rằng những tri thức về Thần Văn ở đây hoàn toàn là trong giấc mơ vừa rồi mà lĩnh ngộ được, tất cả đều là sự thật. Chuyện này rất có thể cùng với bản sách cổ thần kỳ kia có quan hệ, bởi vì sau khi hắn tỉnh lại, cái bản sách củ kia liền không biết biến đi nơi nào.

Trong thức hải của hắn đang có vô số đạo Thần Văn chảy xuôi, từng đạo ánh sáng nở rộ.

"Hừ, tri thức về Thần Văn há lại có thể nắm giữ dễ dàng như vậy hay sao? Chỉ cần Tử Nghiên tiểu thư hỏi sâu xa một ít, cái tên ngu xuẩn Diệp Duy kia khẳng định trả lời không được!" Ánh mắt Tiếu Kỳ sáng rực nhìn qua Tử Nghiên tiểu thư, hy vọng Tử Nghiên tiểu thư lại hỏi tiếp một vấn đề khác, để cho Diệp Duy không thể trả lời mà xấu mặt.

Lâm Tử Nghiên khẽ mỉm cười nói: "Như vậy ‘ Điệp Lãng Quyền ’ dùng bao nhiêu loại Thần Văn? Đây đều là chương trình học vừa rồi đã nói qua."

"Mười sáu loại!"

"Vậy Phần Thủy Chỉ có mấy loại?"

"Hai mươi mốt loại!"

Diệp Duy đối đáp rất trôi chảy.

Không ai ngờ được Diệp Duy rõ ràng cũng biết, các học viên trong lớp một đám giương hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ Diệp Duy trong lúc ngủ cũng có thể đem những kiến thức này đều học được hả? Đương nhiên cái này chẳng qua chỉ là suy đoán của bọn hắn, đoán chừng Diệp Duy trước khi đi học đã học trước những kiến thức này rồi, vì vừa rồi trong lúc ngủ, Diệp Duy khẳng định là chưa có nghe qua, lúc Tử Nghiên tiểu thư giảng bài Diệp Duy chính là đang gặp ác mộng.

Bọn hắn lại cũng không biết, Diệp Duy đúng là trong lúc ngủ học được, hơn nữa những gì hắn học được đều vượt ra ngoài tưởng tượng của mọi người.

Lâm Tử Nghiên nhìn thấy thần thái lạnh nhạt của Diệp Duy giống như đã đoán trước được bộ dáng Diệp Duy bây giờ, tâm tư khẽ động đột nhiên muốn kiểm nghiệm một chút Diệp Duy này đối với tri thức về Thần Văn, xem là hắn nắm giữ được đến trình độ nào, trừng mắt nhìn mỉm cười hỏi: "Vậy dùng ba đạo Thần Văn này tạo thành Linh giai thần thông thì tổng cộng có bao nhiêu loại?"

Trong lớp ánh mắt mọi người một lần nữa tập trung tại trên người của Diệp Duy, trên mặt không khỏi lộ ra bộ dáng đang xem kịch vui, vấn đề này của Tử Nghiên tiểu thư đưa ra đã vượt ra khỏi phạm trù của tiết học này rồi, mặc dù là đệ tử chăm chú nghe giảng cũng không thể trả lời được chứ đừng nói chi là Diệp Duy ở trên lớp học nằm ngáy o..o....

"Tử Nghiên tiểu thư! vấn đề nàng hỏi này, ngoại trừ ta ra, tất cả đệ tử sơ cấp năm thứ 3 ai có thể trả lời nỗi?"

Tiếu Kỳ nhìn qua Diệp Duy, thoáng cười nhạo một chút, ngực hơi ưỡn ra, ngạo nghễ đảo mắt nhìn qua mọi người trong lớp, thoáng có chút chờ mong nhìn về phía Tử Nghiên tiểu thư, mong mỏi đến thời điểm Diệp Duy trả lời không được, Tử Nghiên tiểu thư sẽ gọi chính mình đến trả lời, nói như vậy chính mình lại có thể ở trước mặt Tử Nghiên tiểu mở mặt mở mày rồi.

Cha mẹ Tiếu Kỳ đều là sư phụ dạy ở lớp cao cấp của học viện, luận về tri thức Thần Văn thì toàn bộ đệ tử sơ cấp năm thứ 3 đúng là không người nào có thể vượt qua được Tiếu Kỳ!

"Ba đạo Thần Văn này có thể tạo thành thần thông cấp thấp Linh giai thần thông tổng cộng có ba mươi tám loại, Trung cấp Linh giai thần thông tổng cộng có mười hai loại, cao cấp thần thông cũng có sáu loại!" Trong lớp mọi người đều hướng mắt nhìn xuống phía dưới, chỉ có Diệp Duy một chút cũng không lùi bước, thần thái bình tĩnh mà nhìn qua Tử Nghiên tiểu thư, chắc chắc nói.

"Nói hươu nói vượn!"

"Diệp Duy! ngươi không biết thì đừng có nói lung tung, đừng có đi lừa người khác!" Tiếu Kỳ đột nhiên đứng lên, dùng ánh mắt cao cao tại thượng miệt thị mà nhìn qua Diệp Duy, dùng ngôn từ sắc bén mà dạy dỗ hắn.

Giờ khắc này, trong nội tâm Tiếu Kỳ vui sướng thoải mái quả thực không cách nào diễn tả bằng lời, hắn không đợi Tử Nghiên tiểu thư kịp mở miệng đã không nhịn được đứng phắt lên.

"Thì ra là không biết mà nói bậy đó a!"

"Nhìn bộ dạng trấn định của hắn, ta còn tưởng rằng hắn thực sự biết rõ cơ đấy."

"Diệp Duy tiểu tử này thật đúng là có thể xuất khẩu thành thơ :D!"

Tiếu Kỳ là đệ tử có cảnh giới cấp cao nhất ở năm thứ 3 sơ cấp này, bất luận là võ học, tu vi, hay là đối với việc nắm giữ tri thức về Thần Văn, hắn đều vượt xa các học viên khác, các vị đệ tử trong lớp tự nhiên tin tưởng Tiếu Kỳ, nghe được Tiếu Kỳ nói Diệp Duy vừa rồi là nói hươu nói vượn, nguyên một đám lập tức buông lời trào phúng.

"Diệp Duy, để cho ta tới nói cho ngươi biết chính xác đáp án a! Dùng ba đạo Thần Văn này tạo thành cấp thấp Linh giai thần thông có tất cả ba mươi sáu loại, Linh giai trung cấp thần thông có mười loại, cao cấp thần thông có năm loại!" Tiếu Kỳ cười lạnh mang trên mặt nét đùa cợt, khinh thường liếc qua Diệp Duy, trong nội tâm hắn đắc ý không thôi, luận về lý giải Thần Văn ở trong lớp này ai có thể so được với hắn?

Nhưng mà điều làm Tiếu Kỳ tuyệt đối không thể ngờ chính là, Tử Nghiên tiểu thư tựa hồ cũng không có phê bình câu trả lời của Diệp Duy, chỉ thấy nàng đang kinh ngạc mà giơ mắt nhìn Diệp Duy, con ngươi thanh tịnh trong suốt phát ra tinh quang sáng rực.

Lâm Tử Nghiên chậm rãi nói ra: "Tiếu Kỳ trả lời không sai."

Thần sắc Tiếu Kỳ lập tức trỡ nên ngạo nghễ , vênh mặt liếc nhìn Diệp Duy trêu tức như là muốn nói: “Diệp Duy cái đồ bỏ đi, làm sao so với được với ta?”

Lúc này lại nghe Lâm Tử Nghiên tiếp tục nói: "Lời Diệp Duy nói cũng không có sai!"

Lúc này trong lớp tất cả các học sinh đều ngây ngẩn cả người, làm sao có thể? hai cái đáp án đều là đúng hay sao?

Lâm Tử Nghiên hình như có thâm ý nhìn thoáng qua Diệp Duy, nói: "Có một số thần thông bởi vì khi học tập thì độ khó quá lớn, cũng có một ít thần thông khi tu luyện về sau sẽ sinh ra một chút phản ứng không tốt, bị liệt vào loại cấm thuật. Tính cả cấm thuật mà nói, đáp án của Diệp Duy dĩ nhiên là chính xác!"

Toàn lớp xôn xao, nguyên lai là như vậy.

Thế nhưng là thần thông cấm thuật, đều bị liệt vào danh sách những loại sách cấm tại các học viện, chỉ có khi đạt đến cấp bậc Võ giả, mới loáng thoáng có thể biết được, tại làm sao ngay cả thâng thông cấm thuật Diệp Duy lại cũng biết?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương