Nhìn thấy Sầm Kỷ Dương từ từ hạ nắm đấm xuống, Y Anh thấy tình hình dịu đi mới bớt căng thẳng, anh mặc dù không cam nhưng vẫn buông tay ra quay đầu nháy mắt cô đã cử động được.

-Kỷ Dương...

Cô vừa lên tiếng thì anh cũng đã biến mất, Y Anh nghĩ chắc chắn anh rất tức giận chỉ thầm thở dài chạy tới chỗ Đình Thâm.

Sầm Kỷ Dương ra tay cũng nặng thật, tội nhất là Đình Thâm rồi bị đánh oan uổng. Cô từ trong cặp lấy ra bịch khăn giấy đưa cho Đình Thâm.

-Kỷ Dương có chút nóng tính chỉ là cậu ấy hiểu lầm thôi, tôi thay mặt cậu ấy xin lỗi cậu.

-Không sao, cậu ta cũng mạnh thật.-Đình Thâm khóe môi hơi nhếch lên cầm lấy bịch khăn giấy cô đưa

-Tôi phải đi xem cậu ta thế nào rồi, cậu tự lo cho mình đi nhé. Tạm biệt cậu.

-Ừ, tạm biệt.

Nhìn Y Anh gấp gáp chạy đi tìm Sầm Kỷ Dương, Đình Thâm nhìn chốc lát liếc mắt xuống bịch khăn giấy đang cầm môi cũng nâng lên đôi chút.

-Phải làm sao đây, tôi nhất định phải giết cô.

Bịch khăn giấy trong tay cũng bị anh bóp chặt trong chốc lát đã như hạt cát bay trong gió.

Được huấn luyện để trở thành đế vương uy quyền, từ nhỏ chịu đựng những điều khắc nghiệt nhất, đưa vào trong đầu những điều xấu xa nhất, trở thành một con người lãnh khốc, ác độc, tàn nhẫn cùng thâm hiểm. Đây mới là Đình Thâm.

.

Y Anh trở về nhà thấy cửa nhà vẫn còn khóa, Sầm Kỷ Dương vẫn chưa về, rốt cục anh đã chạy đi đâu.

Cô mò trong cặp tìm chìa khóa nhà nhưng tìm mãi không thấy không còn cách nào khác đành điện thoại cho anh.

Gọi ba cuộc tất cả đều không ai nhấc máy, Y Anh bỏ cuộc ngồi trước cửa nhà hai tay đặt lên đầu gối gục mặt lên trên.

Sầm Kỷ Dương chết bầm, đánh người vô cớ còn đùng đùng nổi giận bỏ đi mất, làm hại cô vào cổng nhà được lại không thể có chìa khóa nhà.

Sầm Kỷ Dương rốt cục anh đang ở đâu?

-Phải rồi, anh ta nói chỉ cần hét to tên anh thì anh sẽ xuất hiện.

Nghĩ thế cô liền đứng lên đưa tay lên miệng làm cái loa cố hết sức gọi tên anh: “Sầm Kỷ Dương...”

Cứ như vậy gọi đến mấy lần.

Vừa định bỏ cuộc không gọi nữa thì Sầm Kỷ Dương đã như ma xuất hiện trước mặt cô làm cô giật mình nảy người về sau mà đụng đầu vào cửa.

Anh cứ thoắt ẩn thoắt hiện như vậy thật sự sẽ dọa chết cô.

-Sao không vào nhà?

-Tôi bỏ quên chìa khóa trong phòng rồi.-cô cúi đầu lí nhí nói

Anh im lặng không nói gì thêm lấy chìa khóa trong túi quần ra mở cửa, Y Anh đi theo phía sau thầm thở phào.

Nhìn Sầm Kỷ Dương bỏ lên lầu cô đứng nhìn anh đang đi lên cầu thang thì do dự vài giây cuối cùng cũng lên tiếng.

-Thật ra, anh sao lại nghĩ Đình Thâm là người xấu?

Bước chân Sầm Kỷ Dương có chút sựng lại, không quay đầu lại nhìn cô.

Cô không biết được anh đang suy nghĩ gì, có biểu lộ gì nhưng cô cảm nhận rất rõ rệt anh không thích Đình Thâm.

-Tôi không nghĩ, mà đó là thật. Cô không biết Đình Thâm đáng sợ thế nào đâu.

Nghe ngữ khí lạnh lùng của anh, cô ngập ngừng không dám nói tiếp.

-Vì sao cô nghĩ Đình Thâm là người tốt?

Cô cũng không biết. Chỉ là hiện tại, lần đầu gặp Đình Thâm chỉ thấy anh là một người không phải xấu xa gì, còn có nụ cười tỏa nắng của anh.

Bất kì cô gái nào khi lần đầu tiên gặp một người con trai, cậu ta cười rạng rỡ với mình thì sẽ không nghĩ rằng đó là người xấu. Ít ra ấn tượng đầu tiên với người đó là tốt.

-Anh đánh cậu ấy như vậy, cậu ấy không phản đòn còn không có hành xử như người có năng lực gì cả...

-Đồ ngốc.

Suy cho cùng anh vẫn cho rằng cô ngu ngốc không nhìn rõ mọi chuyện bằng anh.

Nhìn anh một mạch đi lên phòng, Y Anh bất lực ngồi lên ghế sô pha.

. . .

Một nơi nào đó trong thành phố nhưng hoàn toàn tách biệt với con người, nơi mà không ai có thể xâm phạm càng không dễ dàng tìm thấy được.

Chính là thế giới của những sinh vật lạnh lùng và nhẫn tâm. Ma cà rồng!

Có rất nhiều sách viết về ma cà rồng nhưng không phải đều chuẩn xác viết đúng về thế giới của những ma cà rồng đang sống.

Ma cà rồng, sinh vật có thể nhẫn tâm, có thể bi lụy, có thể thủ đoạn nhưng mà ma cà rồng lại là sinh vật đáng thương.

Đáng thương? Bắt nguồn từ một câu chuyện.

Hiện tại người đứng đầu thế giới ma cà rồng là một người phụ nữ. Phải, là phụ nữ điều mà các ma cà rồng khác đều không thể chấp nhận.

Nữ hoàng ma cà rồng Mộc Miên.

Mộc Miên là nữ vương đầu tiên, cũng là người đàn bà quyền lực và thủ đoạn nhưng lại đáng thương.

Vì sao bà ta không bị những ma cà rồng quý tộc khác lật đổ? Bởi vì bà ta là người phụ nữ ác độc.

Thế giới mà ma cà rồng đang sinh sống chẳng khác gì thế giới của con người, chỉ có điều họ có khả năng người bình thường không có được.

Sẽ chẳng ai nhận ra họ là ma cà rồng khi lẫn trốn trong thế giới con người cho đến khi họ sử dụng năng lực.

Mộc Miên ở trong lâu đài dành cho đế vương ma cà rồng. Nơi mà những ma cà rồng quý tộc thèm thuồng được chiếm giữ.

Nơi này quá đỗi lạnh lẽo, sẽ chẳng con người nào dám bước vào.

Cô gái hôm trước ở lâu đài của Đình Thâm đang đứng trước mặt người phụ nữ đầy uy quyền, ma cà rồng là sinh vật mang nét đẹp ma mị hơn những sinh vật khác, người phụ nữ kia vẫn tỏa ra nét đẹp đầy mị hoặc của một nữ vương ma cà rồng thực thụ.

-Tô Mị, ngươi nói xem, cô gái có dòng máu Thủy Huyết đã xuất hiện, ta nên làm sao?

Tô Mị chỉ cúi đầu không trả lời.

-Ngươi cũng biết con trai ta sẽ lên làm đế vương, mà người nó cần là người chảy trong người máu Thủy Huyết.

-Cô gái ấy do Kỷ Dương tìm thấy, theo lí đã định đó là đế vương.

Người vừa lên tiếng là pháp sư ma cà rồng hiện tại - Diêu Ngôn.

-Chúng ta có đến hai hoàng tử ma cà rồng, Kỷ Dương tìm thấy trước nhưng chưa uống máu của cô ta...

-Điều đó, theo tôi tính toán thì đêm trăng tròn lần trước, Kỷ Dương đã uống máu của cô gái đó rồi.

-Cái gì?

Điều này quả thật chọc giận nữ vương của bọn họ.

-Vậy thì sao? Ta đã một lần làm thay đổi thiên mệnh, lần này chả nhẽ ta lại để Sầm Kỷ Dương lên làm đế vương thay vì Đình Thâm sao?

-Nhưng như vậy e là...

-Câm miệng.

Tiếng quát của Mộc Miên làm tất cả ma cà rồng trong điện đều vội vàng cúi đầu quỳ xuống, sự tức giận làm đôi mắt bà đỏ sẫm lại trong đêm tối đáng sợ hơn gấp trăm nghìn lần.

-Pháp sư, cô nói có cách nào thay đổi không?-bà liếc mắt nhìn Diêu Ngôn

-Nữ vương cũng biết nếu ai đã uống máu của người chảy dòng máu Thủy Huyết thì chính là đế vương, nếu muốn thay đổi thì trừ phi...

-Trừ phi gì?

-Chính là giết cô ta dùng máu của nhị điện hạ cho cô ta sống lại, hoặc là tìm một người khác có dòng máu Thủy Huyết. Nhưng e là cả hai đều bất khả thi.

-Vì sao?

Diêu Ngôn ngập ngừng một lát mới dám trả lời: “Một khi nhị điện hạ cho cô ta sống lại thì cô ta sẽ biến thành ma cà rồng không có linh hồn, còn nếu tìm một người khác thì sẽ không thể hoàn toàn giúp được nhị điện hạ cai trị thế giới ma cà rồng được.”

-Nếu không tìm được một người khác thay thế vậy thì trực tiếp giết chết cô ta. Không linh hồn cũng được, Đình Thâm phải làm đế vương.

Sự nhẫn tâm lạnh lùng của Mộc Miên làm những ma cà rồng khác không khỏi khiếp sợ.

-Nhưng mà còn có việc này...-Diêu Ngôn nói phân nửa thì dừng lại

-Còn việc gì?

-Mấy ngày trước nhị điện hạ đã vi phạm luật cấm, đồng thời cùng đại điện hạ uống máu của cô gái kia. Cho nên sẽ ảnh hưởng rất lớn đến ngài ấy sau này.

-Sao chứ? Nó biết rõ còn dám.-nhất thời sắc mặt bà có chút biến đổi

Tô Mị mặc dù không nói tiếng nào nhưng đều nghe rõ và hiểu được, cô hiểu điều họ lo lắng là gì, cô gái đó sẽ là người ngoại lệ có thể giết chết Đình Thâm không cần dùng đến đồ vật bằng bạc.

Cô gái đó suy cho cùng là người như thế nào?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương