Thần Tiên Cũng Có Giang Hồ
Quyển 4 - Chương 283: Tạm biệt

Trùng Trùng lắc đầu, “Ngươi không hiểu rồi Cửu Mạng, đây là sự lựa chọn của chính ta, ngăn cản sẽ chỉ làm khó ta thôi. Ngươi cũng đừng nghĩ sẽ đi với ta, làm gì có ai gả đi mà mang theo đệ đệ chứ, ngươi đẹp như vậy, sau này tất cả người đẹp ở hậu cung của Bắc Sơn Thuần đều yêu ngươi cả thì làm sao? Đến lúc ấy trai đẹp mỹ nữ làm một trận đại chiến thế giới mới buồn cười đó.”  Nàng cố gắng nói cho thoải mái, nhưng hàng mày của Cửu Mạng vẫn cứ nhíu lại, vừa định tiếp tục nghĩ cách thuyết phục y thì A Đẩu đột nhiên xông vào, trên lưng cõng Vạn Sự Tri, dáng vẻ rất vội vã.

Hai con này là hai con vật không lo không sầu nhất cả mười châu ba đảo, mỗi ngày A Đẩu chạy đùa khắp núi, đuổi theo một con bướm cũng hứng thú dạt dào chơi hơn nửa ngày, mà Vạn Sự Tri thì ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, không thì là tắm nắng, còn giống lợn hơn cả lợn. Chúng bình thường không có chuyện gì sẽ không đến tìm nàng đâu, chỉ khi đến thời gian ăn cơm ngủ nghỉ mới xuất hiện, bây giờ đột nhiên chạy tới đây, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì rồi.

”Ta không nghe!” Gần đây chuyện bất ngờ đến rất nhiều, Trùng Trùng cũng sợ lắm rồi, nên chưa chờ Vạn Sự Tri mở miệng đã từ chối.

”Không phải tìm chủ nhân đâu.” Vạn Sự Tri vỗ đôi cánh ngắn nhỏ để nhảy khỏi lưng của A Đẩu, chao lượn đáp xuống bàn chân của Cửu Mạng, “Có một con cẩu yêu muốn gặp Yêu Vương.” Nó nói to.

”Xảy ra chuyện gì?” Trùng Trùng vội hỏi, mặc dù nàng đã sứt đầu mẻ trán lắm vì tình hình rối ren hiện nay rồi, nhưng chuyện liên quan đến Cửu Mạng thì nàng vẫn không kiềm được phải lo chuyện bao đồng.

Cửu Mạng ở bên cạnh hừ nhìn Mao Lư bằng ánh mắt tức giận.

”Chưa được sự đồng ý của Vương đã tiết lộ hành tung, mong Vương giáng tội.” Mao Lư ngượng ngập.

Nhưng nó nói chuyện luôn có câu chuyển hướng, lần này cũng không ngoại lệ, “Nhưng ngài thân là Vương của Yêu đạo, du hành bên ngoài thì không sao, song nếu trong đạo có chuyện gì thì cũng nên cho thủ hạ biết nên đi đâu tìm ngài xin chỉ thị chứ phải không? Xin Vương yên tâm, lão thần chuyện gì cũng vì Vương, vì đạo ta suy nghĩ, tất nhiên tin tức này chỉ nói cho người mình tin tưởng, sẽ không cho những người khác biết.”

Lúc nó vô lý còn có thể quấy được, bây giờ có lý thì làm gì còn ai nói lại được.

”Mau nói xem đã xảy ra chuyện gì?” Trùng Trùng giảng hòa.

”Còn chẳng phải là tại A Đẩu sao!” Vạn Sự Tri phối hợp rất tốt với chủ nhân của mình, không cho Mao Lư cơ hội nói dài dòng dai dẳng, “Nó chạy xuống chân núi chơi, kết quả chạm mặt một con cẩu yêu đang định lén lút lên núi. Thật ra A Đẩu chỉ là một con chó, bởi vì có thần khí, ăn được lửa lại phun được lửa nên mới được gọi là thần thú Qua Đẩu thôi. Chó gặp chó thì tất nhiên sẽ thân nhau, không biết cẩu yêu đã nói gì với A Đẩu mà chuyện trở thành hai con chó cùng chạy tới tìm ta, mà binh tuần trên đường núi tưởng cẩu yêu là bạn của A Đẩu nên không hề ngăn cản chút nào.”

”Rốt cuộc là chuyện gì?” Trùng Trùng sốt ruột đến sắp phát cáu rồi.

Vạn Sự Tri chỉ đành đi thẳng vào đề, “Nói là Yêu giới có người ngoài xâm nhập, kẻ đó pháp lực cao cường, người trong Yêu đạo không chống đỡ được, đã nhường nửa phần đất Yêu giới ra rồi. À, kẻ đó chính là Dương Bá Lý, tiền Quỷ Vương xui xẻo bị Ma Vương kiêm Minh Vương ép đến không còn chỗ dung thân!”

Mao Lư nghe đến đây thì nóng ruột đá gót: “Vương, chúng ta phải lập tức khởi hành, bây giờ đạo ta đang như rồng mất đầu, không phục lẫn nhau, vốn dĩ không thể đoàn kết để chống ngoại xâm.”

Cửu Mạng nhíu chặt mày, đôi mắt xinh đẹp mê ly phát ra ánh sáng bình tĩnh kiên định, chỉ là một chú mèo yêu nho nhỏ mà thôi, nhưng trong thời khắc quan trọng còn bình tĩnh hơn cả một Mao Lư gian xảo.

Y ngồi xuống chỉ A Đẩu, Trùng Trùng hiểu ý của y, lập tức hỏi: “Vậy cẩu yêu đâu?”

”Nó nói địa vị thấp nên không dám gặp thẳng Yêu Vương, nó vốn muốn tìm Lư đại nhân.” Vạn Sự Tri trả lời, “Bây giờ đang ở ngoài chờ nghe lệnh, chủ nhân anh minh vô cùng ơi, ta kiến nghị ngươi mau mau bảo nó vào đi, nếu không Yêu khí tràn lan thì sớm muộn gì cũng bị binh tuần phái Thiên Môn phát hiện ――”

Chưa dứt lời thì Trùng Trùng đã nhảy ra ngoài cửa, vừa mở cửa đã trông thấy một chú chó to trắng như tuyết ngồi xổm trước cửa.

”Bạch Diệu, vào đây trả lời.” Mao Lư trông thấy Cửu Mạng khẽ gật đầu nên ra lệnh.

Chú chó vừa vào phòng đã lập tức hóa thành hình người, bởi vì biến hình đột ngột nên làm Trùng Trùng giật cả mình. Người tên Bạch Diệu ấy trông rất tuấn tú, còn mang trên người vẻ thận trọng tận trung tận lực, rất được lòng người.

Ai cũng nói mèo chó ghét nhau, ở gần nhau sẽ không tha cho nhau, nhưng nàng làm người ngoài cuộc thấy thái độ của Bạch Diệu dành cho Cửu Mạng cực kỳ cung kính, Cửu Mạng tiện tay viết câu hỏi lên giấy, hắn đều trả lời rõ ràng rành mạch. Chuyện này cấp bách như lửa cháy đến nơi mà hai yêu quái gồm một mèo một chó lại không vội không vàng, ngược lại làm nổi bật lên Mao Lư đang cực kỳ nôn nóng ở bên cạnh.

Trùng Trùng lần nữa làm người ngoài cuộc nghe chuyện, xem như đã hiểu được đại khái.

Yêu giới là sự tồn tại độc lập bên ngoài mười châu ba đảo, nếu đóng cánh cửa Yêu giới lại thì cũng giống như Thiên đạo đóng cánh cửa Thiên giới, Quỷ Đạo đóng cánh cửa Minh giới vậy, bất kỳ ai dù có bản lĩnh thế nào cũng không vào được, cũng có nghĩa là không phải người của đạo đó thì sẽ không thể nào tìm được con đường bí mật từ mười châu ba đảo đến đó cả.

Chính vì có bức màn chắn này nên người trong Yêu đạo không một ai đề phòng, không ngờ rằng Dương Bá Lý lại mang theo một đám thân binh vẫn đi theo lão xâm nhập tấn công vào Yêu giới, khiến người trong Yêu đạo trở tay không kịp, mấy chục ngàn Yêu binh chưa kịp chống cự đã bị tan tác rồi.

Bạch Diệu là một trọng thần ở lại Yêu đạo canh phòng, nay được cử đến núi Vân Mộng tìm Yêu Vương về xử lý tình hình. Thực lực họ vốn đã mỏng manh, lại luôn ẩn cư ở Yêu giới từ sau đại chiến lục đạo, Yêu binh đã mất đi sức chiến đấu từ lâu rồi, nếu Yêu Vương không về tập trung lòng tin và sức mạnh thì một Yêu đạo với lòng gan dạ dẫn đầu nhưng lại không có tổ chức, kỷ luật sẽ rất dễ bị tiêu diệt, hoặc là bị kẻ mạnh mới xưng Vương.

Lúc ấy kết quả dành cho Yêu Vương cũ chính là chết, bởi vì thân là Vương giả, người đó không có quyền đầu hàng và lùi bước!

”Mau chóng khởi hành thôi, Vương.” Bạch Diệu nói rõ ràng xong xuôi mọi chuyện thì Mao Lư đã sốt ruột tới lông toàn thân dựng ngược hết lên, móng cào mạnh xuống đất, phát ra âm thanh làm rối lòng người.

Cửu Mạng lặng im nhìn Trùng Trùng, đôi mắt chất chứa vô vàn cảm xúc.

Trùng Trùng chẳng buồn hai lời đã kéo Cửu Mạng ra khỏi cửa phòng, ánh mắt uy hiếp làm những tên Yêu và thú khác không dám không đi theo, tìm đến một chỗ râm mát rồi cùng Yêu Vương đang từ từ trưởng thành này ngồi sánh vai nhau.

”Nghe ta nói này Cửu Mạng.” Nàng nắm tay y nói cực kỳ dịu dàng, “Có một câu nói thế này, người trên giang hồ thân bất do kỷ. Ta biết ngươi lo cho ta, nhưng ngươi cũng có sứ mạng cần phải hoàn thành. Ngươi, ta, đại ma đầu, thậm chí là Bắc Sơn Thuần cũng có chuyện không muốn làm nhưng không thể không làm, đây chính là sự phiền não của con người đó. Ngươi đã có hình người thì sẽ có đau khổ của loài người, nhưng cho dù có đau đến thế nào thì chúng ta cũng phải đối mặt với nó, có phải không nào?”  Cửu Mạng không lên tiếng, chỉ vươn tay ra ôm Trùng Trùng, vuốt ve mái tóc ngắn đỏ mãi mãi không mọc tiếp, mãi mãi không phai màu của nàng.

”Vì vậy ngươi đi đi, vì con dân và Vương vị của ngươi. Mặc dù ta lo cho ngươi, nhưng cũng biết đó là chuyện ngươi buộc phải làm, cũng như việc gả cho Bắc Sơn Thuần, vào ở trong Bắc Sơn Vương cung là chuyện ta buộc phải làm vậy.” Nói đến đây, mũi nàng bỗng thấy chua xót.

Nàng nên đi theo Cửu Mạng mới phải, bởi vì nàng đã hứa sẽ giúp y mà, và quả thật nàng cũng không yên lòng nổi tiểu miêu yêu ngây thơ yêu nàng không vì lý do gì này, nhưng thật sự nàng không thể nào lo một lúc nhiều chuyện được.

Ngày mai nàng trở thành thê tử của người khác rồi, dẫu cho có là trên danh nghĩa đi chăng nữa.

”Ta giao Vạn Sự Tri và A Đẩu cho ngươi, nếu không thì ta sẽ ――”

Chưa nói xong thì Cửu Mạng đã kiên quyết phản đối, bởi vì y còn muốn Mao Lư và Bạch Diêu ở cạnh Trùng Trùng bảo vệ cho nàng giúp y nữa. Hai người khoa tay múa chân tranh cãi hồi lâu, cuối cùng Trùng Trùng thắng lợi hoàn toàn, cử Vạn Sự Tri đi theo Cửu Mạng để đề chiến lược cho y, vì dù gì nó cũng được xem là bách khoa toàn thư của mười châu ba đảo mà.

Nhưng A Đẩu vẫn sẽ gả đi chung với nàng.

”Chuyện tình cấp bách, bây giờ khởi hành ngay đi, nhất định phải bảo trọng đó. Nếu thật sự ―― linh hồn nhớ quay về bên tỷ tỷ đây.” Nói đến chuyện này mà Trùng Trùng bỗng nước mắt tràn mi. Lần đi này vô cùng hiểm nguy, tiếc rằng nàng không thể sát cánh chiến đấu với y, cũng không thể tìm sư phụ mượn binh, bởi vì chắc chắn sự kiêu ngạo của Cửu Mạng sẽ không cho phép nàng làm vậy.

Cửu Mạng đứng ngược sáng, trên gương mặt tuấn tú chỉ toàn sự dịu dàng.

Trước nay Trùng Trùng chưa hề biết rằng Cửu Mạng cười mỉm sẽ động lòng người đến như vậy, trong đôi mắt như chan chứa muôn vàn lời nói vậy, làm người khác nhìn vào mà cả trái tim cũng sắp phải nhũn đi.

Hai người đứng nhìn nhau rất lâu, sau đó đôi môi Cửu Mạng chợt động đậy, rồi nói ra câu nói đầu tiên trong đời mình, vừa gian nan vừa trúc trắc, y đã luyện tập rất lâu rồi nhưng mãi vẫn không có cơ hội được nói.

”Trùng tỷ tỷ, ta thích tỷ.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương