Thần Cupid Học Yêu
-
Chương 9: Thần Apollo và nàng Daphne
Cupid có lý do để lo lắng về cuộc hội kiến với thàn Apollo. Apollo là vị thần có những quyền năng vô cùng ghê gớm. Thần cai quản các môn nghệ thuật và có tài tiên tri, chính vì thế mà cha của Psyche sắp đến xin lời chỉ bảo của thần. Đồng thời thần cũng là thần của sự hàn gắn, chữa lành các vết thương, mặc dù thần có thể mang đến những dịch bệnh nữa. Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, thần còn là Thiện xạ, chính điều đó đã mang đến rắc rối cho thần Tình yêu Cupid . Thần Apollo ghết Cupid, và theo như những gì thần Tình yêu biết thì đó là một lý do chẳng hay ho gì.
Hồi thần Cupid mới chỉ là một cậu bé con, có một con mãng xà không rloof tên là Python gieo rắc nỗi khiếp sợ cho người và vạn vật. Thần Apollo đã tiêu diệt Python bằng một mũi tên. Thần vô cùng tự hào về kỳ công của mình và không ngần ngại đi khoe lại chiens tích ấy với mọi người.
Một buổi chiều, thần Apollo đang ngồi trên hiên ở cung điện của Venus, kể lại cho nữ thần nghe mình đã giết Python chỉ bằng một mũi tên duy nhất như thế nào. Vì dã nghe câu chuyện ấy quá nhiều lần đến mức chẳng buồn nữa, ,Venus không lắng nghe câu chuyện. Nàng đang đắn đo xem nên lựa chọn tấm ga trải giường bằng lụa đào hay màu xanh non để trải trên chiếc giường của mình đêm nay. Tối nào vị nữ thần xinh đẹp này cũng thay ga trải giường bởi vì , ờ thì, vì nàng là Venus và ý nghĩ phải ngủ trên cùng một tấm ga trải giường trong hai đêm lền khiến nàng thấy khó chịu đến mức nàng gần như cần phải ngâm mình trong bồn nước nóng để xả stress vì cái ý tưởng đó.
Đột nhiên, nữ thần nhận thấy thần Apollo đang cười vang. Điều gì đã xảy ra thế? Thần Apollo vốn không cười, thần không có cảm xúc hài hước như bất cứ ai khác. Venus thấy thần Thiện xạ chỉ về phía Cupid, đứa bé vừa mới bước ra thềm cung điện với cây cung và ống đựng tên để luyện tập.
"Chà, chà. Đáng yêu quá!" Thần Apollo lại phá lên cười. Thần nhặt cây cung khổng lồ của mình tren sàn nhà, bên cạnh chiếc ghế thần đang ngồi lên. "Với cây cung này và một mũi tên, ta đã tiêu diệt Python, một con mãng xà vẫn thường gieo rắc nỗi kinh hoàng cho mọi người và thân thể nó bao phủ hàng mẫu đất tren vùng đồng bằng. Này cậu nhóc, cậu nghĩ mình có thể làm gì với cây cung bé xíu và mấy mũi tên bé ti hin đó hả?" Rồi thái độ của thần trở nên nghiêm nghị. "Cung tên là vũ khí của ta. Hãy tìm thứ khác để giải trí đi."
Venus thấy đôi mắt Cupid nheo lại.
"Apollo ah? Ta nghĩ ngài nên xin lỗi Cupid đi. Thằng bé không thích bị đem ra làm trờ cười đâu", Venus bảo, giọng đầy lo âu.
ThaanfApollo khinh khỉnh nhìn nữ thần Tình yêu. "Xin lỗi một đứa trẻ ư? Hẳn là nàng đang nói đùa"
"Apollo. Trời ạ. Ngài không hiểu rồi. Ta thật sự nghĩ là ngài nên xin lỗi nó đấy. Ngài rõ ràng không biết con trai tôi rồi."
"Ta chắc chắn thằng bé có thể làm rất nhiều thứ hay ho để làm vui lòng mẹ nó, nhưng ta là Apollo. Đứa trẻ này có thể làm gì ta chứ?"
"Hỡi ơi" Venus khẽ than. "Đừng có bảo là ta không cảnh báo ngài đấy nhé!"
Cupid đã giương cây cung với một mũi tên có dầu bọc vàng lên. Rồi bằng một giọng nói giống một người đàn ông hơn là một đứa trẻ, cậu nói với thần Apollo: "Cung tên của ngài có uy lực với những gì ở bên ngoài. Còn cung tên của ta lại có uy lực với những gì ở bên trong cơ". Nói rồi, Cupid buông dây để mũi tên bay thẳng vào tim Apollo. Ngay khoảng khắc đó, Daphne, nàng tiên nữ xinh đẹp, con gái của thần sông Peneus, lọt vào nhãn giới của Apollo. Cupid nhanh nhẹn lấy ra một mũi tên có đầu bọc chì và bắn thẳng vào tim nàng.
Ánh mắt của thần Apollo và Daphne giao nhau. Tình yêu siết chặt thần Apollo giống như móng vuốt của một con đại bàng quắp lấy chú thỏ ấm áp, mập mạp đang run rẩy. Nhưng sự hằn thù lại tuyên bố quyền ngự trị nơi trái tim nàng Daphne. Apollo nhìn nàng với đôi mắt chan chứa tình yêu, còn nàng Daphne nhìn thần chăm chăm với vẻ căm ghét sắc lạnh. Thần Apollo thấy vẻ khiếp sợ hiện rõ trên gương mặt nàng, nhưng vị thần quyền năng tin chắc rằng, sẽ đến lúc nàng cũng yêu thần nhiều như thần đang yêu nàng đây.
Nhưng thần Thiện xạ đã lầm. Chất độc từi mũi tên của Cupid ngám vào các mạch máu của Daphane và làm nguội lạnh mọi cảm giác nồng ấm mà nàng có thể nhận thấy trước Apollo hay bất cứ người đàn ông nào khác. Ý nghĩ phải chịu trách nhiệm cho những tình cảm của một người đàn ông khiến nàng thấy phẫn nộ. Tại sang một người phụ nữ lại cho phép mình vướng vào tình cảm và sự thèm muốn của bọn đàn ông cơ chứ? Cái ý nghĩ về chuyện một người đàn ông chạm vào thân thể nàng thật ghê tởm. Nếu nàng nghĩ thần Jupiter sẽ quan tâm đến ý kiến của nàng một cách nghiêm túc, nàng sẽ cầu xin thần ra sắc lệnh coi hôn nhân là sự phạm tội, và bất kì gã đàn ông nào tiếp cận phụ nữ thậm chí là có ý định kết hôn với nàng sẽ bị lưu đày hết. Nhưng nàng biết rằng tình yêu của thần Jupiter đói với phụ nữ khiến cho thần không thể hiểu được những gì nàng cảm thấy.
Daphne tội nghiệp. Mỗi khi nhìn ra xung quanh, nàng lại thấy thần Apollo với vẻ mặt đáng khinh mà những người đàn ông thường thể hiện khi họ đang yêu. Thần bám theo nàng từ lúc nàng thức giấc cho tới lúc nàng đi ngủ và thần ngủ ngay trên nền đất bên ngoài cửa sổ phòng nàng
Apollo có lẽ là kẻ đeo bám đầu tiên trong lịch sử, bởi vì ngày xưa người ta vẫn chưa biết thế nào là đeo bám , theo đuổi cả, đó là lý do tại sao Daphne không đến đồn cảnh sát để yêu cầu phát lệnh cấm chế đối với vị thần này . Sự phản kháng duy nhất mà nàng có thể làm là chạy càng nhanh càng tốt mỗi khi thấy thần đang đăm đăm nhìn mình như một con chó cốc Tây Ban Nha đang mong muốn được vào lánh mưa vậy.
Đến một ngày, Daphne không thể chịu đựng hơn nữa. Nàng bước ra khỏi nhà vào buổi sáng hôm ấy và thần Apollo đã ở đó rồi, thần đang đứng ngay trong sân cùng bó hoa dại mà thần tự tay hái và một giỏ sô-cô-la lớn. Chỗ sô-cô-la đó trong thật hấp dẫn. Một phụ nữ sẽ kiên nhẫn chịu đựng tất cả ở một người đàn ông chừng nào anh ta còn tiếp tục cung cấp sô-cô-la cho cô ta. Nhưng dù Daphne thích sô-cô-la đến thế nào đi nữa, nàng vẫn không thể quên cảm giác căm ghét trước tình cảm của một người đàn ông muốn đến với nàng, giống như một cái cây leo cố kiếm cho được một cái thân gỗ để mà bám vào vậy.
"Đi đi! Hãy để tôi yên!" Nàng hét lên với thần Apollo
Thay vì làm theo điều nàng yêu cầu, thần lại bắt dầu ngâm một bài thơ mà thần đã bắt Nàng thơ Erato (1) viết ra cho mình. Giờ thì tôi biết đàn ông các bạn nghĩ phụ nữ thích thơ ca. Vài trường hợp thì đúng, nhưng đa phần lại không phải thế. Bạn có thẻ ngâm những vần thơ của mình và quý cô trẻ tuổi sẽ tỏ vẻ rất thích nó, trong khi điều cô ấy đang nghĩ lại là: "Những vần thơ này là sao, anh ta đã đọc bài thờ này cho bao nhiêu cô nàng khác rồi nhỉ?". Thế nhưng tôi sẽ mách với bạn hiêu đều mà không người phụ nữ nào có thể kháng cự. Điều thứ hai là nấu bữa tối cho nàng. Phụ nữ sẽ dổ gục khi họ phát hiện thấy một anh chàng biết nấu nướng. Nhưng điều thứ nhất còn hiệu quả hơn thế nhiều. Nếu một phụ nữ thấy bạn lắng nghe và thực hiện nghiêm túc những điều nàng nói, nàng sẽ trao cho bạn cả trái tim, thân thể và tâm hồn nàng. Hiền nhiên là thần Apollo đã bị u mê khi lắng nghe. Thần vẫn nghe thấy Vâng trong khi nàng dang nói Không.
Daphne nghĩ rằng nàng đã bỏ xa thần Apollo. Nàng dừng lại và ngoái nhìn ra sau, hy vọng sẽ thấy thần đang phải đứng lại trên đường để lấy hơi. Nhưng thay vì thế, thần Apollo đang chạy nhanh hơn bao giờ hết, nếu nàng không làm điều gì đó thì thần sẽ bắt kịp nàng. Daphne thà chết còn hơn trở thành vật sở hữu của một gã đàn ông.
Nàng tọi to tên cha, thần sông Peneus. "Cứu con với, cha ơi! Cha hãy khiến mặt đát mở ra và nuốt chứng lấy con, hãy biến con thành thứ gì đó để con thoát khỏi hiểm nguy này."
Nàng vừa dứt lời, cơ thể nàng liền cứng lại. Lớp vỏ cây bắt dầu mọc lên từ đôi chân, bụng, bầu ngực và khuôn mặt nàng, mái tóc nàng biến thành cành lá. Khi thần Apollo đuổitới nơi thì nàng đã hoàn toàn biến thành một cái cây.
Thần Apollo nhìn cái cây và thấy nó quá đỗi đẹp và duyên dáng. Thần vòng tay ôm lấy thân cây.
"Từ giờ trở đi, đây sẽ là cái cây của ta", thần tuyên bố. "Ta sẽ mang vòng lá của em trên đầu. Các hoàng đé cũng sẽ đội vòng lá của em trên đầu mỗi khi diễu binh mừng chiến thắng trên đường phố. Vì ta sẽ sống mãi cùng tuổi trẻ nên em cũng vậy. Cành lá của em sẽ luôn xanh tươi, không bao giờ úa tàn."
Tới tận ngày nay, những vòng lá đội đàu đều được tết từ lá của cây nguyệt quế.
Từ dó, thần Cupid luôn cố tránh mặt thần Apollo, thậm chí ngay tại các bữa đại tiệc và dạ hội diễn ra nửa năm một lần vào ngày hạ chí và đông chí của các nam thần và nữ thần, khi mọi người uống nhiều rượu tiên được hâm nóng đến mức ngay cả thần Jupiter và nữ thần Juno cũng chảng cãi vã gì.
Giờ đây thần Cupid phải tới cung điện của thần Apollo và thuyết phục vị thần này nói với đức vua những điều mà Cupid muốn. Nhưng thần Apollo không thể nói dối. Vậy thì nếu Cupid có cách nào đó - mà chắc chắn chàng sẽ có - thì đây sẽ là lần đầu tiên Apollo nói dối.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
(1) Nàng thơ của thi ca
Hồi thần Cupid mới chỉ là một cậu bé con, có một con mãng xà không rloof tên là Python gieo rắc nỗi khiếp sợ cho người và vạn vật. Thần Apollo đã tiêu diệt Python bằng một mũi tên. Thần vô cùng tự hào về kỳ công của mình và không ngần ngại đi khoe lại chiens tích ấy với mọi người.
Một buổi chiều, thần Apollo đang ngồi trên hiên ở cung điện của Venus, kể lại cho nữ thần nghe mình đã giết Python chỉ bằng một mũi tên duy nhất như thế nào. Vì dã nghe câu chuyện ấy quá nhiều lần đến mức chẳng buồn nữa, ,Venus không lắng nghe câu chuyện. Nàng đang đắn đo xem nên lựa chọn tấm ga trải giường bằng lụa đào hay màu xanh non để trải trên chiếc giường của mình đêm nay. Tối nào vị nữ thần xinh đẹp này cũng thay ga trải giường bởi vì , ờ thì, vì nàng là Venus và ý nghĩ phải ngủ trên cùng một tấm ga trải giường trong hai đêm lền khiến nàng thấy khó chịu đến mức nàng gần như cần phải ngâm mình trong bồn nước nóng để xả stress vì cái ý tưởng đó.
Đột nhiên, nữ thần nhận thấy thần Apollo đang cười vang. Điều gì đã xảy ra thế? Thần Apollo vốn không cười, thần không có cảm xúc hài hước như bất cứ ai khác. Venus thấy thần Thiện xạ chỉ về phía Cupid, đứa bé vừa mới bước ra thềm cung điện với cây cung và ống đựng tên để luyện tập.
"Chà, chà. Đáng yêu quá!" Thần Apollo lại phá lên cười. Thần nhặt cây cung khổng lồ của mình tren sàn nhà, bên cạnh chiếc ghế thần đang ngồi lên. "Với cây cung này và một mũi tên, ta đã tiêu diệt Python, một con mãng xà vẫn thường gieo rắc nỗi kinh hoàng cho mọi người và thân thể nó bao phủ hàng mẫu đất tren vùng đồng bằng. Này cậu nhóc, cậu nghĩ mình có thể làm gì với cây cung bé xíu và mấy mũi tên bé ti hin đó hả?" Rồi thái độ của thần trở nên nghiêm nghị. "Cung tên là vũ khí của ta. Hãy tìm thứ khác để giải trí đi."
Venus thấy đôi mắt Cupid nheo lại.
"Apollo ah? Ta nghĩ ngài nên xin lỗi Cupid đi. Thằng bé không thích bị đem ra làm trờ cười đâu", Venus bảo, giọng đầy lo âu.
ThaanfApollo khinh khỉnh nhìn nữ thần Tình yêu. "Xin lỗi một đứa trẻ ư? Hẳn là nàng đang nói đùa"
"Apollo. Trời ạ. Ngài không hiểu rồi. Ta thật sự nghĩ là ngài nên xin lỗi nó đấy. Ngài rõ ràng không biết con trai tôi rồi."
"Ta chắc chắn thằng bé có thể làm rất nhiều thứ hay ho để làm vui lòng mẹ nó, nhưng ta là Apollo. Đứa trẻ này có thể làm gì ta chứ?"
"Hỡi ơi" Venus khẽ than. "Đừng có bảo là ta không cảnh báo ngài đấy nhé!"
Cupid đã giương cây cung với một mũi tên có dầu bọc vàng lên. Rồi bằng một giọng nói giống một người đàn ông hơn là một đứa trẻ, cậu nói với thần Apollo: "Cung tên của ngài có uy lực với những gì ở bên ngoài. Còn cung tên của ta lại có uy lực với những gì ở bên trong cơ". Nói rồi, Cupid buông dây để mũi tên bay thẳng vào tim Apollo. Ngay khoảng khắc đó, Daphne, nàng tiên nữ xinh đẹp, con gái của thần sông Peneus, lọt vào nhãn giới của Apollo. Cupid nhanh nhẹn lấy ra một mũi tên có đầu bọc chì và bắn thẳng vào tim nàng.
Ánh mắt của thần Apollo và Daphne giao nhau. Tình yêu siết chặt thần Apollo giống như móng vuốt của một con đại bàng quắp lấy chú thỏ ấm áp, mập mạp đang run rẩy. Nhưng sự hằn thù lại tuyên bố quyền ngự trị nơi trái tim nàng Daphne. Apollo nhìn nàng với đôi mắt chan chứa tình yêu, còn nàng Daphne nhìn thần chăm chăm với vẻ căm ghét sắc lạnh. Thần Apollo thấy vẻ khiếp sợ hiện rõ trên gương mặt nàng, nhưng vị thần quyền năng tin chắc rằng, sẽ đến lúc nàng cũng yêu thần nhiều như thần đang yêu nàng đây.
Nhưng thần Thiện xạ đã lầm. Chất độc từi mũi tên của Cupid ngám vào các mạch máu của Daphane và làm nguội lạnh mọi cảm giác nồng ấm mà nàng có thể nhận thấy trước Apollo hay bất cứ người đàn ông nào khác. Ý nghĩ phải chịu trách nhiệm cho những tình cảm của một người đàn ông khiến nàng thấy phẫn nộ. Tại sang một người phụ nữ lại cho phép mình vướng vào tình cảm và sự thèm muốn của bọn đàn ông cơ chứ? Cái ý nghĩ về chuyện một người đàn ông chạm vào thân thể nàng thật ghê tởm. Nếu nàng nghĩ thần Jupiter sẽ quan tâm đến ý kiến của nàng một cách nghiêm túc, nàng sẽ cầu xin thần ra sắc lệnh coi hôn nhân là sự phạm tội, và bất kì gã đàn ông nào tiếp cận phụ nữ thậm chí là có ý định kết hôn với nàng sẽ bị lưu đày hết. Nhưng nàng biết rằng tình yêu của thần Jupiter đói với phụ nữ khiến cho thần không thể hiểu được những gì nàng cảm thấy.
Daphne tội nghiệp. Mỗi khi nhìn ra xung quanh, nàng lại thấy thần Apollo với vẻ mặt đáng khinh mà những người đàn ông thường thể hiện khi họ đang yêu. Thần bám theo nàng từ lúc nàng thức giấc cho tới lúc nàng đi ngủ và thần ngủ ngay trên nền đất bên ngoài cửa sổ phòng nàng
Apollo có lẽ là kẻ đeo bám đầu tiên trong lịch sử, bởi vì ngày xưa người ta vẫn chưa biết thế nào là đeo bám , theo đuổi cả, đó là lý do tại sao Daphne không đến đồn cảnh sát để yêu cầu phát lệnh cấm chế đối với vị thần này . Sự phản kháng duy nhất mà nàng có thể làm là chạy càng nhanh càng tốt mỗi khi thấy thần đang đăm đăm nhìn mình như một con chó cốc Tây Ban Nha đang mong muốn được vào lánh mưa vậy.
Đến một ngày, Daphne không thể chịu đựng hơn nữa. Nàng bước ra khỏi nhà vào buổi sáng hôm ấy và thần Apollo đã ở đó rồi, thần đang đứng ngay trong sân cùng bó hoa dại mà thần tự tay hái và một giỏ sô-cô-la lớn. Chỗ sô-cô-la đó trong thật hấp dẫn. Một phụ nữ sẽ kiên nhẫn chịu đựng tất cả ở một người đàn ông chừng nào anh ta còn tiếp tục cung cấp sô-cô-la cho cô ta. Nhưng dù Daphne thích sô-cô-la đến thế nào đi nữa, nàng vẫn không thể quên cảm giác căm ghét trước tình cảm của một người đàn ông muốn đến với nàng, giống như một cái cây leo cố kiếm cho được một cái thân gỗ để mà bám vào vậy.
"Đi đi! Hãy để tôi yên!" Nàng hét lên với thần Apollo
Thay vì làm theo điều nàng yêu cầu, thần lại bắt dầu ngâm một bài thơ mà thần đã bắt Nàng thơ Erato (1) viết ra cho mình. Giờ thì tôi biết đàn ông các bạn nghĩ phụ nữ thích thơ ca. Vài trường hợp thì đúng, nhưng đa phần lại không phải thế. Bạn có thẻ ngâm những vần thơ của mình và quý cô trẻ tuổi sẽ tỏ vẻ rất thích nó, trong khi điều cô ấy đang nghĩ lại là: "Những vần thơ này là sao, anh ta đã đọc bài thờ này cho bao nhiêu cô nàng khác rồi nhỉ?". Thế nhưng tôi sẽ mách với bạn hiêu đều mà không người phụ nữ nào có thể kháng cự. Điều thứ hai là nấu bữa tối cho nàng. Phụ nữ sẽ dổ gục khi họ phát hiện thấy một anh chàng biết nấu nướng. Nhưng điều thứ nhất còn hiệu quả hơn thế nhiều. Nếu một phụ nữ thấy bạn lắng nghe và thực hiện nghiêm túc những điều nàng nói, nàng sẽ trao cho bạn cả trái tim, thân thể và tâm hồn nàng. Hiền nhiên là thần Apollo đã bị u mê khi lắng nghe. Thần vẫn nghe thấy Vâng trong khi nàng dang nói Không.
Daphne nghĩ rằng nàng đã bỏ xa thần Apollo. Nàng dừng lại và ngoái nhìn ra sau, hy vọng sẽ thấy thần đang phải đứng lại trên đường để lấy hơi. Nhưng thay vì thế, thần Apollo đang chạy nhanh hơn bao giờ hết, nếu nàng không làm điều gì đó thì thần sẽ bắt kịp nàng. Daphne thà chết còn hơn trở thành vật sở hữu của một gã đàn ông.
Nàng tọi to tên cha, thần sông Peneus. "Cứu con với, cha ơi! Cha hãy khiến mặt đát mở ra và nuốt chứng lấy con, hãy biến con thành thứ gì đó để con thoát khỏi hiểm nguy này."
Nàng vừa dứt lời, cơ thể nàng liền cứng lại. Lớp vỏ cây bắt dầu mọc lên từ đôi chân, bụng, bầu ngực và khuôn mặt nàng, mái tóc nàng biến thành cành lá. Khi thần Apollo đuổitới nơi thì nàng đã hoàn toàn biến thành một cái cây.
Thần Apollo nhìn cái cây và thấy nó quá đỗi đẹp và duyên dáng. Thần vòng tay ôm lấy thân cây.
"Từ giờ trở đi, đây sẽ là cái cây của ta", thần tuyên bố. "Ta sẽ mang vòng lá của em trên đầu. Các hoàng đé cũng sẽ đội vòng lá của em trên đầu mỗi khi diễu binh mừng chiến thắng trên đường phố. Vì ta sẽ sống mãi cùng tuổi trẻ nên em cũng vậy. Cành lá của em sẽ luôn xanh tươi, không bao giờ úa tàn."
Tới tận ngày nay, những vòng lá đội đàu đều được tết từ lá của cây nguyệt quế.
Từ dó, thần Cupid luôn cố tránh mặt thần Apollo, thậm chí ngay tại các bữa đại tiệc và dạ hội diễn ra nửa năm một lần vào ngày hạ chí và đông chí của các nam thần và nữ thần, khi mọi người uống nhiều rượu tiên được hâm nóng đến mức ngay cả thần Jupiter và nữ thần Juno cũng chảng cãi vã gì.
Giờ đây thần Cupid phải tới cung điện của thần Apollo và thuyết phục vị thần này nói với đức vua những điều mà Cupid muốn. Nhưng thần Apollo không thể nói dối. Vậy thì nếu Cupid có cách nào đó - mà chắc chắn chàng sẽ có - thì đây sẽ là lần đầu tiên Apollo nói dối.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
(1) Nàng thơ của thi ca
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook