Thần Cố
Chương 45: Chỉ là Ningya… (Năm)

Edit & Beta: Nguyệt Bạch

Xe ngựa uốn lượn xếp thành hàng tiến về phía trước như rùa bò, thời điểm đến Harvey cùng Ningya, đối phương cầm thư mời liếc mắt nhìn rồi lại liếc mắt. Ningya nhìn đối phương thần sắc hồ nghi trong lòng hồi hộp một chút, nhìn về phía Harvey. Harvey cười nắm chặt tay cậu, một vẻ bình tĩnh.

Xe được cho đi.

Harvey nói: “Không cần lo lắng.”

Ningya nói: “Đúng thế. Dù là toàn thể đội thị vệ của hoàng cung điều động mai phục trước mặt anh, anh cũng có thể xông qua.”

Harvey nói: “Sửa lại một chút, là mang theo em xông qua.”

“… Cảm ơn.” Ningya dừng một chút, không nén được hỏi, “Thư mời là giả?”

Harvey không tỏ rõ ý kiến: “Không cần phải để ý những chuyện nhỏ nhặt này.”

Ningya không lên tiếng.

Xe đến trước phòng cử hành vũ hội thì dừng lại, người hầu khi còn sống mở cửa, Harvey nâng tay Ningya dìu xuống xe. Ningya cảm giác được các loại ánh mắt dò hỏi từ bốn phương tám hướng tụ tập lại đây, không được tự nhiên rũ mắt, lại không tự chủ đứng thẳng người.

Harvey dắt cậu như hậu vệ đi về phía trước, thái độ biểu lộ sủng nịch không thể nghi ngờ.

Ningya lần đầu tiên dùng nhân vật bạn gái tham gia vũ hội, tâm lý đăc biệt yếu mệnh, nhưng là giáo dưỡng của vương tử đã thấm vào xương tủylàm cho cậu theo thói quen biểu diễn lễ nghi khéo léo nhất.

Tham gia vũ hội phần lớn là quý tộc đế quốc ở Fariel, Ningya cùng Harvey hai khuôn mặt mới xuất hiện,  làm người khác rất chú ý. Đặc biệt là Harvey, anh tuấn cao gầy, mặt mày phong lưu, lúc mỉm cười có thể gọi là khiến người không nhịn được nghĩ đến tà khí hư thực, mới chỉ vậy vài lần đã tác động đến xuân tâm một đám thiếu phụ cùng thiếu nữ. Lại nhìn Ningya, dù cho khí chất xuất chúng, vóc người tinh tế, khuôn mặt lại rất bình thường, tuy rằng hai người đứng chung một chỗ nhìn qua vô cùng hài hòa, nhưng mà trong lòng thiếu phụ cùng thiếu nữ, đương nhiên nếu đổi thành chính mình thì càng xứng đôi hơn.

Bị theo dõi, Ningya ngược lại trấn định lại, tự nhiên muốn một ly rượu vang, ngồi một bên ở đây, Harvey ở sau người cậu, không ngừng mà giựt giây cậu khiêu vũ. Một thiếu nữ quý tộc trẻ tuổi mỹ mạo cười tủm tỉm đi tới trước mặt hắn, Harvey không chờ mở miệng, đã nói: “Không.”

Thiếu nữ quý tộc, Ningya: “…”

Thiếu nữ quý tộc như giày giẫm phải đinh tức giận đến đỏ cả mặt, cố tình phía sau còn truyền đến tiếng cười rộ lên của các thiếu nữ khác, lập tức quyết tâm liều mạng, nhìn về phía Ningya.

Cái nhìn này, đằng đằng sát khí.

Ningya bị nhìn đến da mặt đều đau.

Quý tộc thiếu nữ cố nặn ra nụ cười: “Có thể mời ngài nhảy một điệu hay không.”

Lời mời đến quá đột nhiên, sau khi Ningya kinh ngạc cũng có chút luống cuống, thế nhưng giáo dưỡng vương tử thâm căn cố đế làm cho cậu không có cách nào bỏ ngoài tai một thiếu nữ đang lúng túng nhờ giúp đỡ, cơ hồ theo bản năng đưa tay ra, lại bị ngăn cản giữa đường. Harvey nắm tay cậu, khóe miệng câu lên, lộ ra một vệt cười xấu xa: “Thân ái, em quên em đã đồng ý, đêm nay chỉ khiêu vũ cùng ta thôi sao?”

Sắc mặt thiếu nữ quý tộc trầm hơn, không  đợi Ningya mở miệng từ chối, đã ưu nhã lùi về sau một bước nói: “Không sao, ta ở đây chờ ngài.”

Harvey mỉm cười nói: “Hi vọng chờ được.” Dứt lời, kéo Ningya bước nhanh đến giữa sàn nhảy.

Ningya không thể không bước nhanh theo hắn.

Harvey tính cách bá đạo, trực tiếp đi tới chính giữa sàn nhảy vị trí cố ý để cho đế hậu, xoay người lại đem Ningya nửa ôm vào trong ngực, không nhìn tới quý tộc khác xì xào bàn tán, thản nhiên khiêu vũ. Ningya mặc dù là vương tử, nhưng sàn nhảy ở Langzan cũng không có quy củ xếp chỗ, với việc những người khác nghị luận cho là thân phận của bọn họ cùng gút mắc với thiếu nữ, cũng không có suy nghĩ nhiều.

Một khúc kết thúc lại một khúc nữa, Harvey hiển nhiên chủ ý quyết định không đem tay Ningya giao cho những người khác.

Ningya đang khiêu vũ khẽ hé mắt liếc sắc mặt của thiếu nữ quý tộc, quả nhiên giận đến trắng bệch, lại vẫn thẳng tắp chờ, thời điểm nhìn thấy ánh mắt của cậu, thậm chí nặn ra một nụ cười.

“Nhìn nhiều xấu xí, chính mình cũng sẽ biến thành xấu xí.” Harvey quay người lại, dùng thân thể chặn lại ánh mắt của cậu.

Ningya nói: “Đối với quý tộc mà nói, khiêu vũ chỉ là một loại lễ nghi xã giao, giống như nắm tay thôi.”

Harvey cúi đầu, ám muội kề sát vào lỗ tai của cậu, người bên ngoài nhìn vào tư thái ám muội vô cùng, âm sâm sâm nói: “Vậy sau này em cũng đừng nghĩ xã giao.”

Ở chung lâu, Ningya nhiều ít cũng hiểu thấu tính khí của Harvey, cùng hắn tranh luận thắng thua đầu môi không có chút ý nghĩa nào, khiến hắn cái gì cũng đều làm được, thức thời ngậm miệng lại.

Quan lễ nghi hô: “Đế quốc hoàng đế bệ hạ giá lâm, hoàng hậu bệ hạ giá lâm.”

Người trong sàn nhảy đều dừng bước lại,nhìn về phía quan lễ nghi, chỉ thấy một thanh niên tóc đen khí vũ hiên ngang nắm tay một thiếu niên tinh xảo đáng yêu như em bé đi đến, hai người mặc lễ phục cùng màu lam đậm, đi đến một anh tuấn, một xinh đẹp, dù cho đều là nam nhân, cũng làm cho người ta không thể không tin là được ông trời tác hợp.

Ciro · Kastalon, Soso · Vingtras.

Được khen là đế hậu trẻ tuổi quyết định tương lai năm mơi năm tới của  Mộng đại lục.

Mọi người hành lễ.

Một khuôn mặt ngạo mạn phách lối tươi cười bên trong tất cả người khom người cúi đầu như hạc đứng trong bầy gà.

Ciro mặt không đổi sắc nhìn qua hắn, rơi xuống trên đỉnh đầu thiếu niên tóc xám bên cạnh hắn, hơi nhíu mày, cúi đầu hỏi Soso: “Em còn nhớ Ningya · You không?” Không chờ cậu suy tư đã nhắc nhở, “Cùng nhóm gia nhập St Paders với em, nhưng sớm đã rời đi vương tử Langzan.”

Tuy rằng không biết tại sao anh hỏi như vậy, Soso vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Ciro nói: “Nhìn kí hiệu cạnh tóc xám thanh… Thiếu niên.” Nhìn đỉnh đầu, anh không cách nào xác định tuổi.

Soso vốn muốn hỏi kí hiệu là cái gì, thế nhưng thời điểm ánh mắt nhìn qua, thì cái gì cũng không cần hỏi. Kia thái độ ngông cuồng, như tháp đèn trong biển rộng, sao mai buổi tối, sáng ngời loá mắt. Thời điểm hai mắt nhìn nhau, cậu rõ ràng cảm giác được trêu tức trong mắt đối phương, Soso hơi nghi hoặc một chút, sau đó bị người bên cạnh hắn hấp dẫn lực chú ý.

Lâu dài không thấy động tĩnh Ningya thử thăm dò ngẩng đầu, đúng lúc va chạm ánh mắt của Soso… Vẫn là con ngươi đơn thuần trong suốt, dường như vạn trượng ánh sáng hoàng hậu đế quốc cũng không làm cho cậu lạc mất phương hướng. Ningya không khỏi hé răng nở nụ cười.

Tại nơi tha hương đất khách quê người gặp được người quen cũ, thật sự là một chuyện vui vẻ.

Ciro xác nhận thân phận của Ningya, đem lực chú ý quay lại trên vũ hội: “Thật cao hứng lần thứ hai được nhìn thấy tinh thần sáng láng, tươi cười rạng rỡ của chư vị, có thể thấy tin vui truyền tới từ chiến trường phía trước cũng không khiến cho các ngươi phải chịu kinh hãi quá lớn.”

Trong đám người truyền đến tiếng cười thiện ý.

Ciro nói: “Chính xác, đây là chuyện trong dự liệu. Thắng lợi quan tâm người chính nghĩa, may mắn chúc phúc cho người thiện lương, chúng ta yêu quý hòa bình, lại không sợ hãi chiến tranh! Chúng ta tôn trọng tự do, tuyệt đối không cho phép xâm lược!” Anh nâng ly rượu lên, “Trân trọng dùng chén này kính các chiến sĩ ngoài tiền tuyến vì đế quốc chiến đấu nhiệt huyết phấn khởi!”

Mọi người dồn dập nâng ly.

Một người hầu đi tới bên người Ningya, đưa cậu cùng Harvey từ trong sàn nhảy đi ra, dẫn tới phòng tiếp khách cách đó không xa.

Ngoài cửa sổ không biết lúc nào đã bắt đầu mưa phùn kéo dài.

Ngồi ở trên ghế sa lon Harvey đột nhiên nhíu nhíu mày: “Ta ngửi thấy khí tức làm người ta chán ghét.”

Làm cho Harvey chán ghét? Là quang minh sao?

Ningya tò mò nhìn về phía hắn.

Harvey nói: “Là Nors.” Hắn nhìn chằm chằm Ningya, thăm dò phản ứng của cậu.

Ningya nói: “Hải Thần Hoàng?”

“Xem ra lời đồn đại đế quốc Kanding dùng Thần khí của Hải Thần Hoàng giải quyết Mura là thật.” Mura chính là Hỏa Thần.

Ánh mắt Ningya sáng lên: “Có thể dùng để đối phó các thần khác không?”

Harvey khinh thường nói: “Không biết có bao nhiêu phần thần cách, miễn cưỡng đối phó được tên Hỏa thần cung giương hết đà đi.”

Ningya nhụt chí.

Harvey ung dung thong thả nói: “Nếu như tìm tới thần cách chế…” Bỗng nhiên dừng lại.

“Chế cái gì?” Ningya đang dựng thẳng lỗ tai.

Harvey nói: “Có người đến.”

Cửa từ ngoài đẩy vào, Ciro cùng Soso đi tới.

Soso đi rất nhanh. Nhìn ra được cậu dưới tình huống duy trì lễ nghi, đã dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới trước mặt Ningya.”Thật cao hứng có thể gặp lại ở nơi này.” Cậu hơi ngước đầu, ý cười từ trong đôi mắt xanh biếc vừa tròn vừa lớn kia tràn ra, liền khiến cõi lòng Ningya đầy tâm sự đều lây nhiễm vui sướng, không nhịn được cười rộ lên.

Hai người cùng cười ngây ngô một hồi, khiến cho hai nam nhân khác bên trong căn phòng nhìn ra vô cùng khó chịu.

Bất quá Ciro cùng Soso đã là chồng chồng, mặt ngoài chua đau xót, trong lòng cũng không nghi ngờ, tiến lên một bước, lạnh lùng ngăn trở ánh mắt nam nhân nhìn chằm chằm vợ mình, khẽ mở miệng cười: “Đế quốc Kanding rất nhiệt liệt hoan nghênh sứ giả của nước bạn, chỉ cần ngươi tỏ rõ thân phận, cửa vũ hội sẽ tự động mở rộng, không cần phải trộm thư mời của người khác.”

Ningya da mặt hơi nóng. Cậu liền biết thư mời có vấn đề.

Harvey nói: “Ngươi biết?”

Ciro nói: “Mỗi thư mời đều có đánh số, bá tước Defo đã sớm báo mất.”

Harvey nói: “Xem ra các ngươi phòng ngự rất không tồi. Không biết hiện tại có thể ngăn trở nhiều ít Hỏa thần.”

Ciro nhìn Soso cùng Ningya ôn chuyện, sắc mặt hơi trầm xuống: “Nếu như mời các ngươi đi ra ngoài có thể làm cho Đế quốc Kanding tránh xa chuyện ngươi nói, ta sẽ không do dự mà làm như thế.”

Harvey nói: “Lừa mình dối người so với cùng tự chịu diệt vong chung một nhịp thở.”

Ciro nói: “Ngươi là ai?”

Harvey nói: “Ta là ai cùng không quan trọng, quan trọng là……”

“Anh ấy là Thần Hắc Ám, Harvey.” Ningya nói.



Harvey không nói gì nhìn người cản trở bên cạnh.

Ningya làm mặt vô tội.

Harvey quay đầu nhìn về phía Ciro rất nhanh thu hồi ngạc nhiên, mỉm cười nói: “Chúc mừng ngươi mới vừa đánh bại đám sâu mọt giả danh lừa bịp Quang Minh thần hội kia, ta nghĩ hiện tại chúng ta có thể cẩn thận ngồi xuống nói chuyện một chút.”



Đối diện đang ngồi một thần.

Không phải Tử Thần nghe được từ trong miệng người khác.

Không phải Hỏa Thần đánh tới một mất một còn.

Không phải phân thân Hải Thần bên trong Thần khí.

Mà là, một hoàn hảo không chút tổn hại, ôn hòa nhã nhặn Thần Hắc Ám.

Soso cảm thấy hiếu kỳ cực kỳ, nếu không phải Ciro còn đang ngồi bên cạnh, cậu suy nghĩ tiếp tục sẽ tiến đến trước mặt đối phương hỏi vấn đề.

Harvey cùng Ciro duy trì cao lãnh, Soso vội vàng kinh ngạc, đánh vỡ trầm mặc chỉ có Ningya. Cậu đem chuyện mình từng trải sau khi tiến vào Đông Côi Mạc nói một chút tóm tắt đơn giản rõ ràng, cũng nói ra lo lắng của Harvey.

Ciro càng nghe sắc mặt càng trầm trọng. Trước khi Ningya mở miệng anh  đã đoán được là một tin tức hỏng bét, nhưng không nghĩ tới lại bết bát đến như thế!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương