Thần Chi Tả Thủ
-
Quyển 1 - Chương 14
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Tiểu Vũ
Bởi vì lòng hiếu kỳ không biết mệt mỏi của Ngải Tình, Dt rất tự giác mua 11 cái bánh mỳ kẹp kem, mời mọi người ăn món đầu tiên. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Ngải Tình, càng khiến cho cô cảm thấy làm cho cậu nói chuyện là một việc hết sức vui vẻ.
Đoàn người một đường hướng tới vòng quay mặt trời cao nhất thế giới, Ngải Tình vừa ăn bánh mỳ kẹp kem vừa cố ý nói chuyện với Dt ở bên cạnh.
“Cậu xem kiến trúc kia kìa, bên ngoài có một lớp nhọn nhọn giống gai lại còn là hình bán nguyệt, cậu thấy nó giống cái gì…”
“Vỏ sầu riêng (1).” Dt ngẩng đầu nhìn một chút.
(1) Nhà hát trái sầu riêng. Tên gọi thật là cụm nhà hát Esplanade. Vì thiết kế giống trái sầu riêng nên mọi người hay gọi là nhà hát trái sầu riêng.
“Cậu từ khi nào thì bắt đầu chơi trò chơi thể thao điện tử?”
“12 tuổi.”
“Chuẩn bị theo nghiệp chơi chuyên nghiệp sao? Vẫn chơi DotA? Hay muốn chờ trò chơi mới ra thị trường?”
“Vẫn chưa nghĩ đến.”
Ban đầu cô vẫn còn cảm thấy hứng thú, về sau nói đến nghề nghiệp thế là không tự chủ trở nên nghiêm túc hơn.
“Rất nhiều người có tinh lực đều sẽ chơi hai trò một lúc, ví dụ như Warcraft và Starcraft, sau một thời gian luyện tập và thi đấu sẽ phát hiện ra trò nào tốt hơn hoặc là một trò bị thời đại loại bỏ thì trò kia sẽ được chọn để thay thế. Nếu như đủ mạnh còn có thể đồng thời chơi cả hai trò ở các giải đấu lớn, mỗi một trận cố gắng giành được tiền thưởng, cứ thế không đến 20 tuổi là cậu đã là một người có tiền rồi.”
Dt không nói chuyện.
Ngải Tình ăn xong bánh mỳ, còn muốn nói thêm điều gì đó nhưng lại cảm giác mình thực sự có phần ân cần thái quá thế là định đi trước hai bước hỏi Hoạt Thê xem đi chỗ nào ăn cơm, lúc này Dt bỗng nhiên lại lên tiếng: “Thế còn chị?”
“Tôi?” Cô suy nghĩ một chút, “Cũng không biết nữa, có thể sẽ tiếp tục thi đấu cũng có thể sẽ không tiếp tục nữa.”
Sau đó, cậu lại không nói gì nữa.
Mọi người chọn thật lâu thật lâu nhưng bởi vì hiếm khi đến Singapore nên cũng không có quá mức muốn ăn gì đó. Thế nên mọi người cũng không chọn điểm ăn nữa mà thay vào đó là đứng xếp hàng hơn 1 tiếng, cuối cùng thật sự ngồi trên vòng quay mặt trời cao nhất thế giới (2).
(2) vòng quay cao nhất thế giới ở Singapore. Ở mấy chương trước đã giải thích rồi nhé.
Ngải Tình ghé đầu vào cửa kính, nhìn cảnh đêm bên dưới thật lâu, bên cạnh liên tục có người tạo dáng chụp ảnh, khó tránh khỏi líu ríu ồn ào. Cô quay đầu lại thì thấy Dt đang bị vài người thay phiên vây quanh chụp ảnh cùng, toàn bộ cảnh đêm của thành phố ở phía sau cậu, tạo nên một bức tranh cảnh đêm tuyệt đẹp.
Trong cabin này không chỉ có mỗi bọn họ mà còn có rất nhiều du khách khác nữa. Mấy du khách khi thấy một đoàn toàn thanh thiếu niên trẻ tuổi như vậy liền khó tránh khỏi sự tò mò liền nói chuyện hỏi bọn họ đến đây làm gì, đại đa số đều cho rằng bọn họ là học sinh nghỉ hè đến đây du lịch. Bánh Bao rất nghiêm trang giải thích bọn họ là đến thi đấu thể thao điện tử khiến cho tất cả những người khách đều kinh ngạc không nói nên lời, phải nói là chơi trò chơi thì có rất nhiều người chơi thế nhưng để chơi đến trình độ này thì thật sự là không có mấy người.
“Chị này này.” Bánh Bao tự hào chỉ Ngải Tình, “Là quán quân Need For Speed giải vô địch châu Á năm nay.”
Tất cả ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Ngải Tình, cô lập tức đỏ bừng mặt.
Vì vậy cô tự nhiên trở thành đối tượng được mọi người muốn chụp ảnh chung, có người là thật sự nhiệt tình, có người chỉ là góp vui, còn có cô bé là vì thấy Ngải Tình xinh đẹp nên muốn chụp chung… Cuối cùng đến Hoạt Thê cũng nhảy vào góp vui, đưa máy ảnh cho cô bé kia: “Chụp cho ba người chúng tôi một bức ảnh nhé.”
Hoạt Thê nói xong liền tháo mũ Dt xuống, vòng tay khoác vai cậu: “Thằng nhóc cậu lớn lên xinh đẹp thế này, nên show ra nhiều vào.”
Cậu có thói quen đội mũ, cơ bản ngoại trừ lúc tắm rửa thì đều luôn đội mũ lưỡi trai, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt. Lúc này mũ bị lấy xuống, ngay cả những người cùng đội với cậu cũng liên tục ồn ào nói đội trưởng thật đẹp trai, thật soái…
Cậu có chút lúng túng ho khan: “Đàn ông con trai không dựa vào mặt, phải dựa vào bản lĩnh.”
Giọng nói đầy nghiêm trang, thế nhưng lại khiến âm thanh càng ồn ào hơn.
Cậu cuối cùng đành thôi, có thể không nói liền không nói tiếng nào.
Hoạt Thê cười cười tiện tay đội mũ lên đầu Ngải Tình, tay kia cũng khoác lên vai cô, ba người cứ như vậy dựa sát vào nhau, đưa lưng về phía những ngọn đèn yếu ớt trong bóng đêm, máy ảnh cứ thế chụp lại một bức này.
Buổi tối khi về tới resort, ban tổ chức liền nhanh chóng thông báo thời gian bốc thăm.
Bởi vì là máy tính bốc thăm cho nên thi đấu DotA vào ngày thứ ba thì ngày thứ hai sẽ là thời gian bốc thăm chia bảng. Ban tổ chức gửi một địa chỉ trang web, để toàn bộ người phụ trách các đội cùng đăng ký thành viên tham gia sau đó máy tính sẽ cho ra kết quả cuối cùng.
Hạng mục chủ yếu của Ngải Tình là DotA nên lần chia bảng này tự nhiên cũng khẩn trương hơn trước.
Vài người ghé vào màn hình máy tính của Dt đợi thật lâu, cuối cùng cũng có kết quả chia bảng, là Thái Lan.
“Thái Lan là á quân năm ngoái, ” Ngải Tình nhìn Dt, “Đã xem video thi đấu của họ chưa? Tôi nhớ rõ chiến thuật của bọn họ rất biến thái, 4 bảo 1 (3), có thể sống rất lâu đồng thời kéo đối thủ đến chết.”
(3) cái này là chiến thuật trong DotA. Tha lỗi cho t vì t không chơi DotA nên thật sự không thể hiểu nổi câu đó. T để nguyên văn của tác giả. T cũng đã search gg rất lâu mà không tìm được giải thích nào rõ ràng hết.
Dt có vẻ như đang suy nghĩ gì đó, tiện tay mở ra một tệp tài liệu, rất nhanh liền tìm ra tư liệu cần tìm.
Ngải Tình cũng tỉ mỉ theo dõi đống tài liệu của cậu, bỗng nhiên nhìn thấy một cái tên, hơi choáng váng, liếc mắt nhìn Dt.
“AppleDog.” Là tên của cô.
Dt giống như là không phát hiện ra, nhanh chóng lướt qua tệp tài liệu này, đôi mắt thủy chung nhìn chằm chằm màn hình, không rời mắt tẹo nào.
Edit + Beta: Tiểu Vũ
Bởi vì lòng hiếu kỳ không biết mệt mỏi của Ngải Tình, Dt rất tự giác mua 11 cái bánh mỳ kẹp kem, mời mọi người ăn món đầu tiên. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Ngải Tình, càng khiến cho cô cảm thấy làm cho cậu nói chuyện là một việc hết sức vui vẻ.
Đoàn người một đường hướng tới vòng quay mặt trời cao nhất thế giới, Ngải Tình vừa ăn bánh mỳ kẹp kem vừa cố ý nói chuyện với Dt ở bên cạnh.
“Cậu xem kiến trúc kia kìa, bên ngoài có một lớp nhọn nhọn giống gai lại còn là hình bán nguyệt, cậu thấy nó giống cái gì…”
“Vỏ sầu riêng (1).” Dt ngẩng đầu nhìn một chút.
(1) Nhà hát trái sầu riêng. Tên gọi thật là cụm nhà hát Esplanade. Vì thiết kế giống trái sầu riêng nên mọi người hay gọi là nhà hát trái sầu riêng.
“Cậu từ khi nào thì bắt đầu chơi trò chơi thể thao điện tử?”
“12 tuổi.”
“Chuẩn bị theo nghiệp chơi chuyên nghiệp sao? Vẫn chơi DotA? Hay muốn chờ trò chơi mới ra thị trường?”
“Vẫn chưa nghĩ đến.”
Ban đầu cô vẫn còn cảm thấy hứng thú, về sau nói đến nghề nghiệp thế là không tự chủ trở nên nghiêm túc hơn.
“Rất nhiều người có tinh lực đều sẽ chơi hai trò một lúc, ví dụ như Warcraft và Starcraft, sau một thời gian luyện tập và thi đấu sẽ phát hiện ra trò nào tốt hơn hoặc là một trò bị thời đại loại bỏ thì trò kia sẽ được chọn để thay thế. Nếu như đủ mạnh còn có thể đồng thời chơi cả hai trò ở các giải đấu lớn, mỗi một trận cố gắng giành được tiền thưởng, cứ thế không đến 20 tuổi là cậu đã là một người có tiền rồi.”
Dt không nói chuyện.
Ngải Tình ăn xong bánh mỳ, còn muốn nói thêm điều gì đó nhưng lại cảm giác mình thực sự có phần ân cần thái quá thế là định đi trước hai bước hỏi Hoạt Thê xem đi chỗ nào ăn cơm, lúc này Dt bỗng nhiên lại lên tiếng: “Thế còn chị?”
“Tôi?” Cô suy nghĩ một chút, “Cũng không biết nữa, có thể sẽ tiếp tục thi đấu cũng có thể sẽ không tiếp tục nữa.”
Sau đó, cậu lại không nói gì nữa.
Mọi người chọn thật lâu thật lâu nhưng bởi vì hiếm khi đến Singapore nên cũng không có quá mức muốn ăn gì đó. Thế nên mọi người cũng không chọn điểm ăn nữa mà thay vào đó là đứng xếp hàng hơn 1 tiếng, cuối cùng thật sự ngồi trên vòng quay mặt trời cao nhất thế giới (2).
(2) vòng quay cao nhất thế giới ở Singapore. Ở mấy chương trước đã giải thích rồi nhé.
Ngải Tình ghé đầu vào cửa kính, nhìn cảnh đêm bên dưới thật lâu, bên cạnh liên tục có người tạo dáng chụp ảnh, khó tránh khỏi líu ríu ồn ào. Cô quay đầu lại thì thấy Dt đang bị vài người thay phiên vây quanh chụp ảnh cùng, toàn bộ cảnh đêm của thành phố ở phía sau cậu, tạo nên một bức tranh cảnh đêm tuyệt đẹp.
Trong cabin này không chỉ có mỗi bọn họ mà còn có rất nhiều du khách khác nữa. Mấy du khách khi thấy một đoàn toàn thanh thiếu niên trẻ tuổi như vậy liền khó tránh khỏi sự tò mò liền nói chuyện hỏi bọn họ đến đây làm gì, đại đa số đều cho rằng bọn họ là học sinh nghỉ hè đến đây du lịch. Bánh Bao rất nghiêm trang giải thích bọn họ là đến thi đấu thể thao điện tử khiến cho tất cả những người khách đều kinh ngạc không nói nên lời, phải nói là chơi trò chơi thì có rất nhiều người chơi thế nhưng để chơi đến trình độ này thì thật sự là không có mấy người.
“Chị này này.” Bánh Bao tự hào chỉ Ngải Tình, “Là quán quân Need For Speed giải vô địch châu Á năm nay.”
Tất cả ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Ngải Tình, cô lập tức đỏ bừng mặt.
Vì vậy cô tự nhiên trở thành đối tượng được mọi người muốn chụp ảnh chung, có người là thật sự nhiệt tình, có người chỉ là góp vui, còn có cô bé là vì thấy Ngải Tình xinh đẹp nên muốn chụp chung… Cuối cùng đến Hoạt Thê cũng nhảy vào góp vui, đưa máy ảnh cho cô bé kia: “Chụp cho ba người chúng tôi một bức ảnh nhé.”
Hoạt Thê nói xong liền tháo mũ Dt xuống, vòng tay khoác vai cậu: “Thằng nhóc cậu lớn lên xinh đẹp thế này, nên show ra nhiều vào.”
Cậu có thói quen đội mũ, cơ bản ngoại trừ lúc tắm rửa thì đều luôn đội mũ lưỡi trai, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt. Lúc này mũ bị lấy xuống, ngay cả những người cùng đội với cậu cũng liên tục ồn ào nói đội trưởng thật đẹp trai, thật soái…
Cậu có chút lúng túng ho khan: “Đàn ông con trai không dựa vào mặt, phải dựa vào bản lĩnh.”
Giọng nói đầy nghiêm trang, thế nhưng lại khiến âm thanh càng ồn ào hơn.
Cậu cuối cùng đành thôi, có thể không nói liền không nói tiếng nào.
Hoạt Thê cười cười tiện tay đội mũ lên đầu Ngải Tình, tay kia cũng khoác lên vai cô, ba người cứ như vậy dựa sát vào nhau, đưa lưng về phía những ngọn đèn yếu ớt trong bóng đêm, máy ảnh cứ thế chụp lại một bức này.
Buổi tối khi về tới resort, ban tổ chức liền nhanh chóng thông báo thời gian bốc thăm.
Bởi vì là máy tính bốc thăm cho nên thi đấu DotA vào ngày thứ ba thì ngày thứ hai sẽ là thời gian bốc thăm chia bảng. Ban tổ chức gửi một địa chỉ trang web, để toàn bộ người phụ trách các đội cùng đăng ký thành viên tham gia sau đó máy tính sẽ cho ra kết quả cuối cùng.
Hạng mục chủ yếu của Ngải Tình là DotA nên lần chia bảng này tự nhiên cũng khẩn trương hơn trước.
Vài người ghé vào màn hình máy tính của Dt đợi thật lâu, cuối cùng cũng có kết quả chia bảng, là Thái Lan.
“Thái Lan là á quân năm ngoái, ” Ngải Tình nhìn Dt, “Đã xem video thi đấu của họ chưa? Tôi nhớ rõ chiến thuật của bọn họ rất biến thái, 4 bảo 1 (3), có thể sống rất lâu đồng thời kéo đối thủ đến chết.”
(3) cái này là chiến thuật trong DotA. Tha lỗi cho t vì t không chơi DotA nên thật sự không thể hiểu nổi câu đó. T để nguyên văn của tác giả. T cũng đã search gg rất lâu mà không tìm được giải thích nào rõ ràng hết.
Dt có vẻ như đang suy nghĩ gì đó, tiện tay mở ra một tệp tài liệu, rất nhanh liền tìm ra tư liệu cần tìm.
Ngải Tình cũng tỉ mỉ theo dõi đống tài liệu của cậu, bỗng nhiên nhìn thấy một cái tên, hơi choáng váng, liếc mắt nhìn Dt.
“AppleDog.” Là tên của cô.
Dt giống như là không phát hiện ra, nhanh chóng lướt qua tệp tài liệu này, đôi mắt thủy chung nhìn chằm chằm màn hình, không rời mắt tẹo nào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook