Chương 6


Nhìn từ bề ngoài, bộ khô lâu cấp Hắc Thiết trước mặt không khác gì với bộ khô lâu Hắc Thiết triệu hoán lúc chiều cả.

 

Ngoại hình cũng không có gì thay đổi, giống như nhặt được từ trong đống rác vậy.

 

Nhưng mọi việc không thể chỉ nhìn bề ngoài.

 

« Khô Lâu Chiến Sĩ cấp Hắc Thiết »

 

« Lực lượng: 150 »

 

« Độ linh hoạt: 150 »

 

« Tinh thần: 150 »

 

« Thể chất: 150 »

 

« Kỹ năng: Không »

 

Với cùng một diện mạo bề ngoài, thuộc tính đã thay đổi long trời lở đất.

 

Sở hữu thuộc tính đã gia tăng gấp 10 lần.

 

Không bàn về lực lượng, độ linh hoạt và tinh thần, thể chất cũng đã tăng thêm 10 lần, về cơ bản có nghĩa là sinh mệnh và lực phòng ngự của Khô Lâu Chiến Sĩ đều tăng lên gấp 10.

 

Cộng thêm kỹ năng Di Chuyển Sát Thương, muốn giết chết Lâm Mặc Ngữ là chuyện cực kì khó khăn.

 

Lâm Mặc Ngữ thả Khô Lâu Chiến Sĩ ở trong không gian triệu hoán ra, phát hiện thuộc tính của nó cũng đã tăng thêm 10 lần.

 

Tăng Trưởng Toàn Diện cũng phát huy tác dụng.

 

Tinh Thần lực còn dư lại 10 điểm, Lâm Mặc Ngữ lại triệu hoán một bộ khô lâu cấp Hắc Thiết lần nữa.

 

Sau đó cậu bắt đầu ngồi thiền.

Thiền định là phương pháp khôi phục Tinh Thần lực tốt nhất, có thể thay thế giấc ngủ.

 

Có không ít học sinh trong trường học đều có thể làm được.

 

Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Mặc Ngữ tỉnh lại đúng giờ. 

 

Tinh Thần lực đã hoàn toàn khôi phục.

 

Ba bộ Khô Lâu Hắc Thiết đang trung thực mà đứng trước mặt cậu, bất động như những thủ vệ trung thành vậy.

 

Linh Hồn Chi Hỏa trong đầu lâu của ba bộ Khô Lâu nhảy lên, trong phòng âm phong từng trận, nhiệt độ không khí lập tức giảm xuống vài độ.

 

"Đến mùa hè ngược lại là không tồi đó chứ, không phải lo lắng thời tiết nóng nực."

 

Lâm Mặc Ngữ thầm nghĩ, khóe miệng cong lên một độ cung rất nhỏ.

 

Cậu lại triệu hoán khô lâu thêm lần nữa , triệu ra Khô Lâu Chiến Sĩ thứ tư.

 

Sau đó thu cả bốn bộ khô lâu vào không gian triệu hoán.

 

Giữ lại 10 điểm Tinh Thần lực, Lâm Mặc Ngữ cho rằng mang theo bốn bộ khô lâu cấp Hắc Thiết đã hoàn toàn đủ dùng rồi.

 

150 điểm lực lượng so sánh với kỵ sĩ, chiến sĩ cấp 7 cấp 8, cũng không kém là bao nhiêu.

 

Trước cửa trường học đã có một chiếc xe buýt chờ sẵn, đưa bọn họ đến vị trí của phó bản sắp tới.

 

Khi bọn họ đến phó bản thì đã đông nghịt người.

 

Người tới phó bản tay mới không chỉ có trường trung học đệ nhất, hầu hết mọi học sinh đã hoàn thành chuyển chức trên thành phố Tây Hải đều sẽ đến đây.

 

Thành phố Tây Hải tổng cộng có 6 trường trung học, tổng số học sinh tiến thành chuyển chức ngày hôm qua gồm có hơn 800 người.

 

Trong đó đa số đều thành Chức Nghiệp Giả hệ sinh hoạt.

 

Học sinh tới được chỗ này cũng không quá 200 người, ngay cả một phần ba cũng chưa đến.

 

Các học sinh đứng tựu chung một chỗ, còn các lão sư trong trường thì đi làm thủ tục đi vào phó bản.

 

"Lão lục, lần này ông phát tài rồi."

 

"Một chức nghiệp hy hữu hệ chủ chiến thì đã thôi, lại thêm một  chức nghiệp ẩn duy nhất, quả thực là phát tài to rồi."

 

"Hai năm qua Nhất Trung của ông đúng là giỏi thật, năm ngoái thì có Lâm Mặc Hàm vào Hạ Kinh học phủ, hôm nay có phải lại dự định đi gõ cửa học phủ Hạ Kinh phải không, hahaha."

 

Vài thầy hiệu trưởng vây lại một chỗ, bàn chuyện khí thế ngất trời.

 

Lục Vân lúc này nét mặt hồng hào, "Hạ Tuyết và Lâm Mặc Ngữ quả thật không tệ, nếu có cơ hội, tôi thật sự hi vọng bọn nhỏ có thể đỗ vào học phủ Hạ Kinh."

 

"Hạ Tuyết? Có phải là vị đại tiểu thư Hạ gia kia không?"

 

"Còn có Lâm Mặc Ngữ, sao cái tên này giống với Lâm Mặc Hàm như vậy."

 

Lục Vân nói, "Hạ Tuyết chính là đại tiểu thư Hạ gia, còn Lâm Mặc Ngữ đúng là em trai Lâm Mặc Hàm."

 

"Khó trách, gen truyền thừa của Hạ gia quả là quá trội, đến nỗi Lâm Mặc Ngữ, cả hai chị em cũng thật là lợi hại."

 

Cao Dương huých Lâm Mặc Ngữ một phát, "Cậu có muốn tổ đội với tớ không?

 

Trước lời mời của Cao Dương, Lâm Mặc Ngữ lắc đầu.

 

Cao Dương tức giận, "Tiểu tử thối, có phải cậu khinh thường ông đây không hả!"

 

"Bổn thiếu gia thành tâm thành ý mời cậu, nếu cậu không cho bổn thiếu gia một lý do hợp lý, bổn thiếu gia nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ đâu!"

 

Nhìn thì như thể rất tức giận, thực ra ý cưới sâu trong đáy mắt đã bán đứng Cao Dương.

 

Lâm Mặc Ngữ không để ý tới cậu ta, quả nhiên chưa đủ hai giây, Cao Dương lại thay đổi sắc mặt.

 

"Lão đại, rốt cuộc sao anh không tổ đội với đàn em chứ?”

 

Lâm Mặc Ngữ từ tốn nói, "Tổ đội thăng cấp chậm, quét phó bản một mình thăng cấp nhanh."

 

Cao Dương kỳ lạ hỏi, "Làm sao cậu biết?"

 

"Đọc nhiều sách." Lâm Mặc Ngữ khó được mà trả lời một câu.

 

Cao Dương gãi gãi đầu, hiển nhiên là không tin tưởng lắm.

 

Lúc này Hạ Tuyết đang ở bên cạnh bỗng nhiên nói, "Lâm Mặc Ngữ nói không sai, hai người ghép thành đội, tuy là giết quái tương đối nhanh, nhưng kinh nghiệm sẽ chia đều cho hai người."

 

"Hai người tổ đội thì tốc độ giết quái nhiều nhất cũng chỉ được có 50 đến 60%, thời gian có thể tìm quái là cố định, vậy nên hiệu suất tổng thể sẽ chậm hơn."

 

"Theo như những kinh nghiệm các tiền bối đã tổng kết, phó bản cấp 10 trở xuống thích hợp đi một mình, những phó bản cấp 10 trở lên mới thích hợp tổ đội."

 

Hạ Tuyết nói rất rõ ràng, Cao Dương cũng không đần độn, sau khi suy nghĩ một lát đã hiểu ra rồi.

 

Lúc này Lục Vân đi tới.

 

"Ngoại trừ Hạ Tuyết và Lâm Mặc Ngữ, mọi chức nghiệp chủ chiến khác đều phải đi cùng vài chức nghiệp phụ trợ để tổ đội vào phó bản."

 

"Không nên nghĩ tới việc đi một mình để thăng cấp, các cậu nên biết rằng về sau nếu đi vào những phó bản có độ khó cao, thì không thể thiếu phụ trợ."

 

"Bình thường không chịu mang phụ trợ, lúc cần tìm phụ trợ, làm sao có chuyện tốt như vậy."

 

"Nói trắng ra thì, so với việc tìm phụ trợ không quen biết, còn không bằng tìm bạn học của mình, ít nhất các cậu còn có tình hữu nghị, lúc nguy hiểm sẽ không có ai chạy trốn một mình.”

 

Lục Vân nói rất rõ ràng, hiện thực cũng quả thực như vậy.

 

Lời của ông khiến cho những người đang có ý định đi một mình đều tỉnh táo lại.

 

Nếu như chức nghiệp chủ chiến không mang theo phụ trợ, tốc độ thăng cấp phụ trợ sẽ vô cùng chậm.

 

Có người hỏi, "Vậy tại sao Hạ Tuyết với Lâm Mặc Ngữ không cần mang phụ trợ?"

 

Lục Vân hắng giọng, "Hai người bọn họ khác với các cậu, Hạ Tuyết muốn đỗ vào học phủ Hạ Kinh, cần phải thăng cấp nhanh chóng."

 

Hơn nữa Hạ Tuyết không định ở trong phó bản tân thủ quá lâu, tối đa hai ngày, Hạ Tuyết sẽ rời khỏi nơi này.

 

"Còn về Lâm Mặc Ngữ, ta không hiểu chức nghiệp của cậu ta, cũng không rõ chiến lực ra sao, các cậu có thể hỏi các phụ trợ có bằng lòng tổ đội với cậu ta hay không."


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương