Tham Gia Gameshow Ta Bị Coi Là Tội Phạm SSS
-
Chương 59
Lại trò quỷ quái gì nữa đây!
Vì sao, mỗi lần Tần Hạo ngoài ý muốn mà chạy trốn?
"Leo núi!"
Ánh mắt của Trần Qua nheo lại, anh cười khổ và lắc đầu nói.
" Chỉ có môn leo núi mới có thể tìm ra điểm rơi một cách chính xác như thế. Kì thực, lần trước Tần Hạo dùng ống thép cắm vào khe hở của cửa sổ, tôi liền có chút nghi ngờ. Bởi vì 1 người bình thường, cho dù có sức lực và thể lực tốt đến cỡ nào đi chang nữa, cũng không thể nào chính xác 1 cách tự tin như thế."
" Bởi vì nhãn lực và thực lực không có quan hệ gì với nhau, trừ khi Tần Hạo là 1 tay bắn tỉa trời sinh."
" Nhưng hiện tại tôi đã rõ ràng, anh ta biết leo núi, hơn nữa kĩ thuật leo núi của anh ta cũng không phải đơn giản như thế."
Sau khi nghe những lời Trần Qua nói, tất cả mọi người đều im lặng.
Chạy vượt chướng ngại vật, cộng thêm leo núi, cho nên tòa nhà hai mươi tầng, đối với anh ta chẳng khác nào đi trên mặt đất?
Đương nhiên, nếu như tòa nhà hai mươi tầng sau khi xây dựng xong, ngay cả Tần Hạo cũng không cách nào làm được, bởi vì bề mặt ngoài của tòa nhà tất cả đều là gạch men, hơn nữa không có nhiều điểm rơi.
Lúc này, tòa nhà chỉ mới vẻn vẹn chỉ mới thành lập một cái hình thức ban đầu mà thôi, bề ngoài của tòa nhà vẫn chưa có xây xong, ngay cả cửa sổ cũng chưa có kính hay nguyên cái tòa nhà này, khe hở cũng khá nhiều.
Cho nên điểm rơi xuống quá nhiều!
Cho nên, Tần Hạo ứng phó 1 cách dễ dàng!
" Đuổi theo! Tôi cũng không tin, anh ta có thể xuống cầu thang nhanh hơn chúng ta!"
Vương Duy cắn chặt hàm răng, trầm giọng nói một câu, xoay người rời đi, chỉ là khi đi ngang qua Chu Thường, bước chân của anh có chút dừng lại.
" Người anh em, anh cứ yên tâm an nghỉ, cái chết của anh không có vô ích, chúng tôi sẽ trả thù cho anh!
Chu Thường vốn sững sờ, nghe thấy lời nói này lập tức phục hồi tinh thần trở lại. Hiện tại, anh không thể nói chuyện cũng không thể làm ra bất kì động tác nào khác, thậm chí không thể dùng ánh mắt để trao đổi.
Sau đó, anh nhìn mọi người nhanh chóng đi xuống lầu.
" Leo núi, mẹ nó chứ, bản thân anh đã là cao thủ chạy vượt chướng ngại vật, bây giờ còn có thể leo núi nữa sao. Anh ta đúng là 1 con quái vật!"
Chu Thường trong lòng cười khổ, chẳng trách Tần Hạo không có sợ hãi bao nhiêu, nếu như anh có nhiều kĩ năng như thế, anh cũng chả hề sợ hãi luôn đấy.
Lúc này, hai bên đã phát động cuộc thi tốc độ bên ngoài và bên trong tòa nhà.
Một bên là Tần Hạo 1 mình ở bên ngoài dựa vào chạy vượt chướng ngại vật và leo núi kết hợp với nhau, nhanh chóng rơi xuống tòa nhà.
Một bên là 50 thanh tra của chương trình bao gồm cả Vương Duy và Trần Qua đang nhanh chóng chạy xuống cầu thang bằng lối thoát hiểm.
Để xem bên nào tốc độ nhanh hơn?
Tất cả khán giả đã mở hai phòng livestream quan sát.
Sự cạnh tranh về tốc độ, bỗng nhiên nổ ra!
" Tần Hạo đã tới tầng 12 rồi!:
" Vương Duy và những người khác vừa mới tới tầng 17!"
" Nói thật, tốc độ của Vương Duy và những người khác còn nhanh hơn, dù sao người ta chỉ cần hai ba bước, có thể đi xuống 1 tầng!"
" Nói như vậy anh Hạo không có lợi hại sao?"
Khán giả, mỗi khi Tần Hạo, Vương Duy và những thanh tra khác xuống 1 tầng, đều sẽ hiện ra ở trên màn hình.
Rất nhanh bọn họ liền phát hiện, xét về tốc độ, Vương Duy và những ngườu khác nhanh hơn 1 chút.
Đương nhiên, bọn họ cũng biết đây là chuyện bình thường, dù sao chỉ cần chạy là được rồi.
Tần Hạo thì khác, anh ta cần chú ý quá nhiều chỗ, lỡ như trượt tay một cái, thì từ tầng 10 rơi xuống, không chết cũng bị thương nặng.
Không có bất kì may mắn nào để nói.
" Anh Hào đã xuống tầng 10!"
" Vương Duy và những người khác đã xuống tầng 13. Má ơi! tôi đột nhiên có 1 loại dự cảm không tốt, các bạn nói thử xem, Vương Duy và những người khác sẽ không phải là người đầu tiên đến mặt đất trước chứ?"
" Ha ha, xem ra, Tần Hạo cũng không phải là người toàn năng gì!"
Trong tổ thanh tra, Tôn Hiểu nhìn thấy cảnh này, trong lòng lo lắng có chút buông lỏng một chút.
Nói thật, cảnh tượng vừa rồi anh gần như sợ chết khiếp, còn tưởng mình sẽ thất bại lần nữa. Tần Hạo tuy kĩ năng có chút nhiều, nhưng phương thức xuống lầu này cũng không có nhanh cho lắm.
Khán giả có thể phát hiện, Tần Hạo tự nhiên cũng nhìn thấy màn này. Thậm chí anh cũng có thể nghe được tiếng bước chân từ trên cao truyền đến.
Tần Hạo khẽ nhíu mày, lập tức lấy ra 1 cái ống thép.
Đám người đều sững sỡ, sau đó đồng tử bọn họ lại co rụt lại.
Chỉ thấy lần này, Tần Hạo không có đi cắm lấy khe hở cửa sổ tầng tiếp theo, mà là trực tiếp rơi tự do xuống.
" Chúa ơi, anh ta sơ suất rồi?"
" Không, là anh Hạo cố ý làm như thế!"
" Chỉ là, ống thép này có tác dụng gì? Tòa nhà đối diện cách nơi này quá xa!"
Khi khán giả nhìn thấy cảnh này, sắc mặt họ trắng bệch vì sợ hãi, bởi vì nó trông không khác gì tự tử bẳng cách nhảy khỏi 1 tòa nhà đúng không?
" Tầng chín!"
" Tầng bảy!"
" Tầng năm!"
" Tầng ba!"
Thân thể Tần Hạo nhanh chóng rơi xuống, anh có thể nghe thấy tiếng gió thổi qua ở bên tai.
Ngay khi trái tim của mọi người đều muốn thoát ra khỏi cổ họng, chỉ thấy cơ bắp hai tay của Tần Hạo có chút phồng lên.
" Bùm!"
Một ống thép, hung hăng cắm mạnh ở trong vách tường.
Bởi vì mặt ngoài của bức tường, tất cả đều là gạch ống màu đỏ, cho nên đối với Tần Hạo vô cùng đơn giản.
Trong phút chốc, những viên gạch vỡ màu đỏ bay tứ tung.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook