Tham Gia Gameshow Ta Bị Coi Là Tội Phạm SSS
-
Chương 57
" Theo đánh giá của bộ môn chạy vượt chướng ngại vật thì Tần Hạo mạnh hơn Chu Thường, nhưng quan trọng nhất vẫn là thể lực."
" Các anh nhìn kĩ thử xem, Chu Thường đã bắt đầu đổ mồ hôi trên trán và thở hổn hển như bò rồi, nhưng nhìn anh Hạo một chút thử xem? Cả người một chút việc gì cũng không có! Nếu cứ tiếp tục thế này, chẳng bao lâu nữa anh Hạo sẽ đuổi kịp thôi!"
Nhìn thấy màn bình luận này, khán giả cũng có chút sững sỡ, sau đó mới phát hiện quả thật là như vậy.
" Người anh em, phía trước không còn đường để chạy nữa!"
Đột nhiên, Tần Hạo và Chu Thường dừng lại trước 1 công trường xây dựng.
Có thể thấy, ở đây có rất nhiều khói bụi, cách đó không xa còn có nhiều căn nhà đơn sơ dành cho công nhân ở!
" Các ngươi đang làm gì ở nơi này?"
Sự đột nhập bất ngờ của Tần Hạo và Chu Thường đã thu hút sự chú ý của các công nhân ở công trường.
" Người ngoài không được phép vào nơi này!"
Tần Hạo và Chu Thường nhìn nhau, Chu Thường tiến vào tòa nhà không 1 chút do dự, anh rất rõ ràng, nếu mình dừng lại, chắc chắn sẽ chết.
"Các ngươi...."
Người công nhân kia đã rất sốc khi nhìn thấy cảnh tượng này, sỡ dĩ anh cấm vào bên trong, cũng không phải vì bên trong có thứ gì xấu.
Nhưng ở bên trong có rất nhiều vật dụng nguy hiểm ở trong đó như đinh. Lỡ như có tai nạn xảy ra thì trách nhiệm kia không phải bọn họ có thể thừa nhận được.
Tần Hạo cũng mặc kệ bọn họ, liền đi vào bên trong tòa nhà.
Dù sao thì nhân viên của chương trình sẽ giải quyết chuyện này.
" Ngươi thật sự muốn chết, lại dám tiến vào tòa nhà!"
Tần Hạo khóe miệng có chút lộ ra nụ cười, anh nhất thời không nghĩ tới, nếu anh muốn che giấu tư duy chạy vượt chướng ngại vật của mình, thì đành phải giải quyết tên Chu Thường có thể phát hiện ra suy nghĩ của mình.
Tòa nhà lớn bên trong có chút tối, nhưng tay vịn ở trên cầu thang đã được lắp đặt.
Tần Hạo hai tay nắm chặt tay vịn, toàn bộ cơ thể lơ lửng ở trên không, chỉ trong nháy mắt liền đi đến tầng hai, quá trình chỉ diễn ra chưa đầy 1 giây.
Khán giả: "...."
Thật không thể tin được.
Cầu thang tốt , tôi không đi, tôi đi con đường khác.
Nhìn Chu Thường ở bên kia, tuy không có khoa trương như Tần Hạo, nhưng cũng không hề thua kém gì.
Một tầng có mười mấy hai mươi cái bậc thang, tên này chỉ cần hai ba giây là có thể vượt qua ngay lập tức.
Người bình thường có thể mất rất nhiều thời gian để đi lên 1 tòa nhà hai mươi tầng. Nhưng ở Chu Thường và Tần Hạo chỉ mất khoảng hai ba mươi giây.
Cái này khoa trương như thế!
" Chà, chà, sao anh không tiếp tục chạy nữa đi?"
Khi Tần Hạo xuất hiện ở trên tầng cao nhất, anh nhìn thấy Chu Thường đang đứng trước của sổ, sắc mặt cực kì khó coi.
" Tần Hạo, hiện tại tôi chính là thanh tra, anh có biết hậu quả của việc giết chết thanh tra hay không?"
Chu Thường trầm giọng nói.
Anh cũng không phải như Tần Hạo, chạy vượt chướng ngại vật rất lợi hại, nhưng chạy vượt chướng ngại vật cũng không thể bay nha.
Tòa nhà này cách tòa nhà đối diện quá xa, cho dù có chạy vượt chướng ngại vật như thế nào cũng không thể nào qua được.
" Anh nhìn phía dưới thử xem, các thanh tra khác đã tới rồi, cho dù anh có giết tôi đi chăng nữa, cũng không thể nào chạy thoát!"
Chu Thường chỉ chỉ đám người Chu Quân đang từ xa chạy tới.
" Nhưng tôi cảm thấy giết anh, tinh thần của tôi rất thoải mái."
Tần Hạo khẽ cười, thân hình nhanh chóng lao lên.
Đồng tử Chu Thường bỗng nhiên co rút lại, theo bản năng muốn né tránh, nhưng động tác của anh ở trong mắt của Tần Hạo quá chậm.
" Ầm!"
Khoảnh khắc tiếp theo, Chu Thường chỉ cảm thấy bụng có chút đau đớn, bất giác cong người lên.
Nhưng lúc này, tay của Tần Hạo đã đặt ở trên cổ anh.
" Nếu như ở ngoài đời, hiện tại anh đã là người chết. Nói cách khác, tôi đã giết anh, hiện tại anh chỉ có thể nằm trên mặt đất!"
Tần Hạo mỉm cười, nhưng nụ cười này ở trong mắt của Chu Thường như 1 tên ác ma.
" Một trong mười động viên chạy vượt chướng ngại vật thế giới? Thật không may, tôi phải nói với anh điều này, bạn vừa mới tham gia cuộc chơi và cuộc chơi của bạn đã kết thúc."
Chu Thường: "...."
Sắc mặt của hắn tái mét, tuy hắn biết Tần Hạo rất mạnh, nhưng cũng không hề nghĩ tới, mình sẽ bị đánh bại nhanh như thế.
Mà thất bại lần này, chính là trực tiếp bị loại khỏi cuộc chơi.
" Đừng suy nghĩ nhiều nữa, anh cứ im lặng mà nằm xuống thôi!"
Tần Hạo nhìn về phía dưới tòa nhà, Vương Duy và những người khác cũng đã bắt đầu tiến vào tòa nhà.
Giống như mình tự tay giết chết Chu Thường như thế, anh đã không còn đường nào khác để chạy trốn.
" Không thể không nói, anh Hạo thật tàn nhẫn, thật sự dám giết người!"
" Có cái gì mà không dám? Dù sao anh ấy cũng không thể nào trốn thoát được, không bằng kéo người chết chung. Tòa nhà này cách tòa nhà đối diện quá xa, nếu muốn xài kĩ thuật cũ, kĩ thuật kia cũng không có dễ sử dụng."
Tuy khán giả cảm thấy Tần Hạo dám giết Chu Thường, hơi có chút giật mình, nhưng suy nghĩ kĩ lại, Tần Hạo hiện tại đã rơi vào tuyệt lộ, còn có chuyện gì mà không dám làm sao?
"Có thể hôm nay là ngày tàn của anh Hạo!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook