*********

“Thập Nhất Nương, tỉnh tỉnh......”

Thập Nhất Nương mở hai mắt, thấy ý cười trong mắt An Tam Lang, “Ngủ mà cũng cười, chẳng lẽ Thập Nhất Nương mơ thấy mộng đẹp gì sao?”

“Ân, thấy...... mộng đẹp......” Tâm tình Thập Nhất Nương rất tốt, người mang dị năng hệ mộc thân cận với thiên nhiên nhất, nàng cảm giác được dị năng như đang nhảy nhót trong cơ thể mình.

An Tam Lang cảm thấy vô cùng vui mừng, chỉ mới qua một đêm mà Thập Nhất Nương nói chuyện đã lưu loát hơn, thân thể quả nhiên đã tốt hơn so với lúc trước, “Đến đây, uống chút cháo, sau đó chúng ta sẽ xuất phát.”

Đôi mắt Thập Nhất Nương sáng lên, cái mũi quả nhiên ngửi được hương gạo quen thuộc, sáng sớm còn được ăn nữa, thật hạnh phúc.

Tư Tứ Lang trải qua 1 đêm nghỉ ngơi, tinh thần cũng phấn chấn hơn, nhìn giống như cây trúc xanh tươi được tưới đầy đủ nước mưa và ánh mặt trời mùa xuân. Thập Nhất Nương nhịn không được nhìn hắn, rõ ràng hắn mặc quần áo màu đen giống như mấy hắc y nhân khác, nhưng những người khác nhìn như quạ đen, còn hắn thì như thiên nga đen, dáng vẻ khí thế này thật khó mà miêu tả cho được, nàng cảm thấy cho dù thiếu niên này có khoác cái bao tải lên người cũng vẫn đẹp hơn người khác mặc đầy hàng hiệu.

Khóe miệng Tư Tứ Lang hơi hơi cong lên, cảm thấy vô cùng khoái trá đối với ánh mắt kinh diễm của tiểu cô nương. Thập Nhất Nương hừ một tiếng, chuyển tầm mắt sang ca ca nhà mình, ca ca nàng cũng không kém nha, thậm chí còn tốt hơn. Nếu so sánh với ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng, thì ánh mặt trời sáng ngời vẫn khiến người khác dễ chịu hơn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương