Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế
-
Chương 28: Bàn về học tập là sự tất yếu
“Như vậy, tất cả mọi
người đã rõ ràng kế hoạch hành động của chúng ta chưa?” Ta cười tủm tỉm
mở miệng, nhìn mọi người đồng loạt gật đầu,sau đó dựng lên một ngón tay, vô cùng thần bí chớp mắt, “Lần hành động này liền kêu là " Cứu vớt mỗi
ngày buồn chán"!” Khụ khụ, những phi tử đó ngoại trừ ăn rồi ngủ ngủ rồi ăn thì chính là nói chuyện phiếm, bổn cung làm như vậy cũng là cứu vớt
tuổi trẻ các nàng khỏi chìm đắm trong truỵ lạc nha!
Ưm, quả nhiên ta thật vĩ đại, ta không nhịn được vì tôn chí cao thượng của chính mình mà rơi lệ và than thở.
”Ok, hôm nay chúng ta bắt đầu hành động!” Bọn nhỏ quả nhiên có tình cảm hết sức mãnh liệt, vì vậy ta hết sức vừa lòng mà rời khỏi Thượng Thư Phòng, âm mưu đã được như ý nên ta cười vô cùng vui vẻ, vô cùng hưng phấn, tối nay, chính là có một người mở ra thời đại mới nha, ta đắc ý ngẩng đầu nhìn bầu trời, thể hiện ý đồ tìm kiếm một chút chứng nhận hôm nay chính là ngày tốt, kết quả là chỉ thấy một loạt quạ đen bay qua đỉnh đầu.
Thật là, nơi này quạ đen quá nhiều, ảnh hưởng mỹ quan, ta quyết định, ngày mai tổ chức một đội đi đánh chim, chuyên dụng tiêu diệt quạ đen...
”Khụ khụ, ta nói Phiêu Phiêu, sao người cười tà ác như thế, đầu đang suy nghĩ gì đấy?” Quả nhiên, ta đã nói quạ đen chính là đại diện của xui xẻo, ta vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy cái người cả ngày không có việc gì làm chỉ biết đần độn ăn rồi chờ chết, đóng giả hoa hoa công tử tiểu nhi tử Hạ Hầu Du. Ách, tiểu tử này, hậu cung là nơi hắn có thể tuỳ tiện chạy loạn sao?
Ta quay đầu lại, suy nghĩ không đứng đắn nhìn hắn, cuối cùng cho ra một kết luận cực kỳ nghiêm túc, sau đó ta mở miệng chứng thực với tiểu nhi tử, “Khụ khụ, Du nhi à.”
”Chuyện gì, Phiêu Phiêu?” Tiểu nhi tử quăng cho ta một mị nhãn, vô cùng phong tao.
”Ngươi có phải hay không.... Có tình cảm luyến mẫu à?” Ta chớp mắt nhìn hắn, vô cùng hiếu kỳ, được rồi ta thừa nhận ta có sức quyến rũ vô hạn, nhưng mà đầu năm nay nam nhân đều yêu trẻ con sao? Ta không nói gì.
Tiểu nhi tử chẹn họng nói không ra lời, ngơ ngác nhìn ta.
Ưm, đã đoán sai??
Ta nháy mắt mấy cái, tiếp tục suy đoán, “Không đúng? Như vậy ngươi nhìn trúng phi tử của anh ngươi?” Bằng không thì suốt ngày chạy đến hậu cung này làm gì.
”Khụ khụ khụ.... Phiêu Phiêu, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói lung tung, người nói như vậy sẽ hại chết ta, biết không, ta không có vừa ý nữ nhân nào thuộc về Hoàng huynh đâu.” Hạ Hầu Du sắc mặt một hồi xanh một hồi trắng, vội vã mở cây quạt ngăn lại gương mặt hồ ly khoa trương đó.
Trong lòng ta làm mặt quỷ, thiết, ta biết đây là không thề nào mà, chính là ai cho hắn luôn trêu chọc ta, lần này cuối cùng ta đã xoay chuyển trở lại rồi.
Thế là, nhìn tiểu nhi tử khó có khi thay đổi sắc mặt, ta hết sức hài lòng, vô cùng hạnh phúc xoay người rời đi, về phần con hồ ly này, tuỳ hắn đi thôi, dù sao tám phần mười là sẽ theo kịp.
Hiện tại ta cũng không rỗi rãnh bồi hắn chơi đùa, nhân gia vẫn đang chờ tin tốt từ nhóm hài tử ta mới có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch đấy.
”Phiêu Phiêu, ta vừa vặn nghe được hết nha.” Ngay khi nhân gia tâm tình đang lúc tốt, hồ ly chết tiệt bỗng nhiên quăng tói một câu như vậy, hơn nữa còn vô cùng mập mờ thổi khí ở bên tai ta.
Ta giật mình một cái nhìn hắn, dừng lại, nghe thấy được? Không đúng? Ta nói rất nhỏ đó, ngay cả Thái phó cũng không nghe thấy được, tên này lại chẳng biết ở nơi nào có thể nghe được?
”Phiêu Phiêu, có điều là người không cần lo lắng, ta sẽ không phá hư kế hoạch của người, yên tâm đi.” Hạ Hầu Du nhìn thấy sắc mặt ta không tốt, bỗng nhiên cười cười, lôi kéo tay của ta, rồi vỗ xuống đầu ta, dựa vào, hắn và lão ca hắn như nhau, đều coi ta thành trẻ con.
Nhưng mà, đúng nha, ta bỗng nhiên tỉnh ngộ, ta thế nào đã quên, Hoàng thượng đại nhân không phải là vì muốn cho người yêu đệ đệ của mình một môi trường hoà thuận mới muốn chỉnh các phi tử của hắn sao, chậc chậc, nói vậy trong lòng tiểu tử Hạ Hầu Du này cũng rất rõ ràng, dĩ nhiên không có khả năng phá hư kế hoạch của ta.
Vì vậy ta an tâm, thở phào nhẹ nhõm tiếp tục chạy về phía địa bàn của ta, Ưm, chuyện gì xảy ra, đây là đâu nha.
Ưm, quả nhiên ta thật vĩ đại, ta không nhịn được vì tôn chí cao thượng của chính mình mà rơi lệ và than thở.
”Ok, hôm nay chúng ta bắt đầu hành động!” Bọn nhỏ quả nhiên có tình cảm hết sức mãnh liệt, vì vậy ta hết sức vừa lòng mà rời khỏi Thượng Thư Phòng, âm mưu đã được như ý nên ta cười vô cùng vui vẻ, vô cùng hưng phấn, tối nay, chính là có một người mở ra thời đại mới nha, ta đắc ý ngẩng đầu nhìn bầu trời, thể hiện ý đồ tìm kiếm một chút chứng nhận hôm nay chính là ngày tốt, kết quả là chỉ thấy một loạt quạ đen bay qua đỉnh đầu.
Thật là, nơi này quạ đen quá nhiều, ảnh hưởng mỹ quan, ta quyết định, ngày mai tổ chức một đội đi đánh chim, chuyên dụng tiêu diệt quạ đen...
”Khụ khụ, ta nói Phiêu Phiêu, sao người cười tà ác như thế, đầu đang suy nghĩ gì đấy?” Quả nhiên, ta đã nói quạ đen chính là đại diện của xui xẻo, ta vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy cái người cả ngày không có việc gì làm chỉ biết đần độn ăn rồi chờ chết, đóng giả hoa hoa công tử tiểu nhi tử Hạ Hầu Du. Ách, tiểu tử này, hậu cung là nơi hắn có thể tuỳ tiện chạy loạn sao?
Ta quay đầu lại, suy nghĩ không đứng đắn nhìn hắn, cuối cùng cho ra một kết luận cực kỳ nghiêm túc, sau đó ta mở miệng chứng thực với tiểu nhi tử, “Khụ khụ, Du nhi à.”
”Chuyện gì, Phiêu Phiêu?” Tiểu nhi tử quăng cho ta một mị nhãn, vô cùng phong tao.
”Ngươi có phải hay không.... Có tình cảm luyến mẫu à?” Ta chớp mắt nhìn hắn, vô cùng hiếu kỳ, được rồi ta thừa nhận ta có sức quyến rũ vô hạn, nhưng mà đầu năm nay nam nhân đều yêu trẻ con sao? Ta không nói gì.
Tiểu nhi tử chẹn họng nói không ra lời, ngơ ngác nhìn ta.
Ưm, đã đoán sai??
Ta nháy mắt mấy cái, tiếp tục suy đoán, “Không đúng? Như vậy ngươi nhìn trúng phi tử của anh ngươi?” Bằng không thì suốt ngày chạy đến hậu cung này làm gì.
”Khụ khụ khụ.... Phiêu Phiêu, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói lung tung, người nói như vậy sẽ hại chết ta, biết không, ta không có vừa ý nữ nhân nào thuộc về Hoàng huynh đâu.” Hạ Hầu Du sắc mặt một hồi xanh một hồi trắng, vội vã mở cây quạt ngăn lại gương mặt hồ ly khoa trương đó.
Trong lòng ta làm mặt quỷ, thiết, ta biết đây là không thề nào mà, chính là ai cho hắn luôn trêu chọc ta, lần này cuối cùng ta đã xoay chuyển trở lại rồi.
Thế là, nhìn tiểu nhi tử khó có khi thay đổi sắc mặt, ta hết sức hài lòng, vô cùng hạnh phúc xoay người rời đi, về phần con hồ ly này, tuỳ hắn đi thôi, dù sao tám phần mười là sẽ theo kịp.
Hiện tại ta cũng không rỗi rãnh bồi hắn chơi đùa, nhân gia vẫn đang chờ tin tốt từ nhóm hài tử ta mới có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch đấy.
”Phiêu Phiêu, ta vừa vặn nghe được hết nha.” Ngay khi nhân gia tâm tình đang lúc tốt, hồ ly chết tiệt bỗng nhiên quăng tói một câu như vậy, hơn nữa còn vô cùng mập mờ thổi khí ở bên tai ta.
Ta giật mình một cái nhìn hắn, dừng lại, nghe thấy được? Không đúng? Ta nói rất nhỏ đó, ngay cả Thái phó cũng không nghe thấy được, tên này lại chẳng biết ở nơi nào có thể nghe được?
”Phiêu Phiêu, có điều là người không cần lo lắng, ta sẽ không phá hư kế hoạch của người, yên tâm đi.” Hạ Hầu Du nhìn thấy sắc mặt ta không tốt, bỗng nhiên cười cười, lôi kéo tay của ta, rồi vỗ xuống đầu ta, dựa vào, hắn và lão ca hắn như nhau, đều coi ta thành trẻ con.
Nhưng mà, đúng nha, ta bỗng nhiên tỉnh ngộ, ta thế nào đã quên, Hoàng thượng đại nhân không phải là vì muốn cho người yêu đệ đệ của mình một môi trường hoà thuận mới muốn chỉnh các phi tử của hắn sao, chậc chậc, nói vậy trong lòng tiểu tử Hạ Hầu Du này cũng rất rõ ràng, dĩ nhiên không có khả năng phá hư kế hoạch của ta.
Vì vậy ta an tâm, thở phào nhẹ nhõm tiếp tục chạy về phía địa bàn của ta, Ưm, chuyện gì xảy ra, đây là đâu nha.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook