[TFBoys] Thiên Tỉ.... Cậu Là Của Tôi!!
-
Chương 15
Sáng hôm sau,vẫn như mọi ngày cô bắt đầu như lịch trình đã sắp đặt đó là đi học.
"Chú Trương,ta đi!"Cô nhìn chú Trương nói.
"Đi ngoài vào lúc này thật sự rất dễ làm mồi cho bọn báo chí săn tin."Chú Trương nói.
"Việc đó chú tự lo liệu đi.Cháu không thích mình bị lôi ra làm trung tâm bàn tán."Cô nói rồi đi ra ngoài xe.
Chú Trương bước vào xe rồi bắt đầu lái xe.Cô ngồi trong xe đọc tài liệu và một vài hợp đồng.Xe dừng lại ở cổng trường,cô cất tài liệu vào cặp rồi mở cửa ra.Chỉ vừa kịp đóng cửa lại thì xung quanh cô đã bị bao vây bởi một đám phóng viên.
"Cô Trương cho tôi hỏi,lí do gì cô lại đảm nhận chức vụ quan trọng này?"
"Xin hỏi có phải là có lí do vì sao cô lại không giao chức hay tài sản cho Trương Lãnh Khiêm-chú của mình?"
Nhiều câu hỏi đặt ra khiến con người cô quả thật khó chịu.
"Nơi này không thích để cho mấy người đưa tin."Chú Trương đẩy bọn họ ra nói.
"Ồn ào quá.Chú Trương cháu không muốn bị làm phiền.Không im lặng thì triệt đường sống đi."Cô lạnh lùng nói rồi bước đi.
Đám phóng viên kia nhìn cô rồi lại nhìn nhau.Họ cho rằng cô là kẻ thích dùng quyền hạn để đe dọa người khác.
"Nên biết điều,các người cần tiền?Đến N.E gặp tôi."Chú Trương nói.
Cô đi vào trường mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.Miệng đời thật thú vị nhỉ?Bước vào trong lớp mấy ánh mắt kia lại đổ dồn về phía cô,họ nhìn cô với ánh nhìn khác?Ngồi lại chỗ ngồi cô mở cặp lấy tài liệu ra đọc.
"Cô thật sự là người thừa kế của nhà họ Trương à?"Thiên Tỉ nhìn cô hỏi.
"Đa phần tài sản nhà họ Trương và cả N.E là của tôi được pháp luật và thành viên trong gia đình chấp thuận trừ chú của tôi Trương Lãnh Khiêm và Lý Tú Trinh."Cô nói.
"Nhưng theo tôi người thừa kế sẽ là con trai chứ?"Thiên Tỉ hỏi.
"Dòng họ Trương của tôi chọn người tài giỏi,không tham lam và đặc biệt là có lòng người để đảm nhiệm vai trò quan trọng đó."Cô nói.
"Vậy là cô tự khen mình đó à?"Thiên Tỉ bĩu môi nói.
"Này,này,có một người vợ tuyệt vời như tôi là phước ba đời nhà cậu đấy."Cô chống cằm nhếch môi nói.
Thiên Tỉ hừ lạnh rồi quay lên bảng.Cô trở lại bộ mặt lạnh rồi mở loptop ra làm việc.Mọi chuyện càng ngày không ổn với cô chừa nào rồi....Cái tên chồng tương lai đầy yêu nghiệt kia lại quấy nhiễu tâm trí cô rồi!!
"Mà này...sao cô cứ phải ôm nấy cái công việc đó để lên trường vậy?"Thiên Tủ nhìn cô hỏi.
"Cậu đang lo cho vợ tương lai của mình làn việc quá sức à?Đừng lo,tôi quen rồi!"Cô nhìn anh nói.
"Cô ảo tưởng đó à?"Anh lườm cô hỏi.
Cô nhún vai rồi cất loptop lại nhìn về hướng cửa sổ.Cái yên bình này rồi tồn tại được bao lâu?
Giờ ra chơi có vẻ hơi náo nhiệt,bọn họ luôn nhìn cô với một ánh mắt khác.
"Lại đến gặp chị rồi...kẻ thừa kế,nhỉ?"Trương Hàn bước vào lớp và đi lại chỗ cô nhếch môi hỏi.
"Chị Mỹ Tuyết!!"Một cô gái rất dễ thương chạy lại chỗ coi cười nói.
"Tĩnh Liên lớn quá nhỉ??"Cô ngồi dậy nhìn Tĩnh Liên xoa đầu cậu ấy hỏi.
"Năm nay chiều cao của em lại lên đấy!Em cao 162 cm rồi!!"Tĩnh Liên nhìn cô cười nói.
Mỹ Tuyết cô trong lòng thật giống như có một tảng đá đè lên người.Cô 17 tuổi mà cũng chỉ cao 159 cm sao con bé chỉ vừa 15 lại cao 162 cm thế kia?
"Tĩnh Liên ngoan theo anh hai ra khỏi đây.Chị không muốn làm trung tâm chú ý của bọn họ."Cô nhìn Tĩnh Liên dịu dàng nói.
Thiên Tỉ hơi bất ngờ trước sự dịu dàng kia của cô.Cái dịu dàng này anh chưa từng thấy.Cô bé tên Tĩnh Liên kia có sức ảnh hưởng lớn với cô nhỉ?
"Tôi cũng chỉ dẫn Tĩnh Liên đến gặp chị.Chào!"Trương Hàn nói nói đi ra ngoài.
Tĩnh Liên vội chạy theo anh hai của mình.Cô lạnh lùng nhìn mấy con người nhiều chuyện kia.Bọn họ giải tán,cô ngồi xuống thở dài.
"Có vẻ cô bé tên Tĩnh Liên kia khá thân với cô nhỉ?"Thiên Tỉ nhìn cô hỏi.
"Vợ chồng Trương Lãnh Khiêm có lòng tham rất lớn.Trương Hàn cũng chỉ ghen tị với tôi vì tôi là kẻ thừa kế khối tài sản kia nà không phải là nó chứ thực chất nó khá tốt tính.Còn Tĩnh Liên con bé là người không hề có tham vọng,nó ngây thơ và rất thương người.Tôi cho dù có hận cha mẹ tụi nó đến đâu cũng không bẩn tính đến mức hãm hại hai anh em nó."Cô nói.
"Chú Trương,ta đi!"Cô nhìn chú Trương nói.
"Đi ngoài vào lúc này thật sự rất dễ làm mồi cho bọn báo chí săn tin."Chú Trương nói.
"Việc đó chú tự lo liệu đi.Cháu không thích mình bị lôi ra làm trung tâm bàn tán."Cô nói rồi đi ra ngoài xe.
Chú Trương bước vào xe rồi bắt đầu lái xe.Cô ngồi trong xe đọc tài liệu và một vài hợp đồng.Xe dừng lại ở cổng trường,cô cất tài liệu vào cặp rồi mở cửa ra.Chỉ vừa kịp đóng cửa lại thì xung quanh cô đã bị bao vây bởi một đám phóng viên.
"Cô Trương cho tôi hỏi,lí do gì cô lại đảm nhận chức vụ quan trọng này?"
"Xin hỏi có phải là có lí do vì sao cô lại không giao chức hay tài sản cho Trương Lãnh Khiêm-chú của mình?"
Nhiều câu hỏi đặt ra khiến con người cô quả thật khó chịu.
"Nơi này không thích để cho mấy người đưa tin."Chú Trương đẩy bọn họ ra nói.
"Ồn ào quá.Chú Trương cháu không muốn bị làm phiền.Không im lặng thì triệt đường sống đi."Cô lạnh lùng nói rồi bước đi.
Đám phóng viên kia nhìn cô rồi lại nhìn nhau.Họ cho rằng cô là kẻ thích dùng quyền hạn để đe dọa người khác.
"Nên biết điều,các người cần tiền?Đến N.E gặp tôi."Chú Trương nói.
Cô đi vào trường mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.Miệng đời thật thú vị nhỉ?Bước vào trong lớp mấy ánh mắt kia lại đổ dồn về phía cô,họ nhìn cô với ánh nhìn khác?Ngồi lại chỗ ngồi cô mở cặp lấy tài liệu ra đọc.
"Cô thật sự là người thừa kế của nhà họ Trương à?"Thiên Tỉ nhìn cô hỏi.
"Đa phần tài sản nhà họ Trương và cả N.E là của tôi được pháp luật và thành viên trong gia đình chấp thuận trừ chú của tôi Trương Lãnh Khiêm và Lý Tú Trinh."Cô nói.
"Nhưng theo tôi người thừa kế sẽ là con trai chứ?"Thiên Tỉ hỏi.
"Dòng họ Trương của tôi chọn người tài giỏi,không tham lam và đặc biệt là có lòng người để đảm nhiệm vai trò quan trọng đó."Cô nói.
"Vậy là cô tự khen mình đó à?"Thiên Tỉ bĩu môi nói.
"Này,này,có một người vợ tuyệt vời như tôi là phước ba đời nhà cậu đấy."Cô chống cằm nhếch môi nói.
Thiên Tỉ hừ lạnh rồi quay lên bảng.Cô trở lại bộ mặt lạnh rồi mở loptop ra làm việc.Mọi chuyện càng ngày không ổn với cô chừa nào rồi....Cái tên chồng tương lai đầy yêu nghiệt kia lại quấy nhiễu tâm trí cô rồi!!
"Mà này...sao cô cứ phải ôm nấy cái công việc đó để lên trường vậy?"Thiên Tủ nhìn cô hỏi.
"Cậu đang lo cho vợ tương lai của mình làn việc quá sức à?Đừng lo,tôi quen rồi!"Cô nhìn anh nói.
"Cô ảo tưởng đó à?"Anh lườm cô hỏi.
Cô nhún vai rồi cất loptop lại nhìn về hướng cửa sổ.Cái yên bình này rồi tồn tại được bao lâu?
Giờ ra chơi có vẻ hơi náo nhiệt,bọn họ luôn nhìn cô với một ánh mắt khác.
"Lại đến gặp chị rồi...kẻ thừa kế,nhỉ?"Trương Hàn bước vào lớp và đi lại chỗ cô nhếch môi hỏi.
"Chị Mỹ Tuyết!!"Một cô gái rất dễ thương chạy lại chỗ coi cười nói.
"Tĩnh Liên lớn quá nhỉ??"Cô ngồi dậy nhìn Tĩnh Liên xoa đầu cậu ấy hỏi.
"Năm nay chiều cao của em lại lên đấy!Em cao 162 cm rồi!!"Tĩnh Liên nhìn cô cười nói.
Mỹ Tuyết cô trong lòng thật giống như có một tảng đá đè lên người.Cô 17 tuổi mà cũng chỉ cao 159 cm sao con bé chỉ vừa 15 lại cao 162 cm thế kia?
"Tĩnh Liên ngoan theo anh hai ra khỏi đây.Chị không muốn làm trung tâm chú ý của bọn họ."Cô nhìn Tĩnh Liên dịu dàng nói.
Thiên Tỉ hơi bất ngờ trước sự dịu dàng kia của cô.Cái dịu dàng này anh chưa từng thấy.Cô bé tên Tĩnh Liên kia có sức ảnh hưởng lớn với cô nhỉ?
"Tôi cũng chỉ dẫn Tĩnh Liên đến gặp chị.Chào!"Trương Hàn nói nói đi ra ngoài.
Tĩnh Liên vội chạy theo anh hai của mình.Cô lạnh lùng nhìn mấy con người nhiều chuyện kia.Bọn họ giải tán,cô ngồi xuống thở dài.
"Có vẻ cô bé tên Tĩnh Liên kia khá thân với cô nhỉ?"Thiên Tỉ nhìn cô hỏi.
"Vợ chồng Trương Lãnh Khiêm có lòng tham rất lớn.Trương Hàn cũng chỉ ghen tị với tôi vì tôi là kẻ thừa kế khối tài sản kia nà không phải là nó chứ thực chất nó khá tốt tính.Còn Tĩnh Liên con bé là người không hề có tham vọng,nó ngây thơ và rất thương người.Tôi cho dù có hận cha mẹ tụi nó đến đâu cũng không bẩn tính đến mức hãm hại hai anh em nó."Cô nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook