Bên này, Ngôn Nhai dùng định lực rất lớn mới bắt được tay của tiểu yêu tinh: “Ngươi… Không cần giúp ta… Ta có thể chống đỡ… Ngươi uống nhiều rồi…”

Tiểu yêu tinh có chút thắc mắc, vì sao hắn lại từ chối, thoạt nhìn rõ ràng hắn rất muốn, chẳng lẽ yêu tinh khi động dục thì đầu óc sẽ không tỉnh táo sao...

“Không sao, ngươi không cần thẹn thùng, đừng sợ, tỷ tỷ sẽ dịu dàng một chút.” Nàng vừa trấn an hắn, vừa tự cởi quần áo mình không còn một mảnh.

“Ta nói không cần!” Ngôn Nhai cuối cùng cũng có chút tức giận, “Ngươi uống say rồi!”


Dung Lạc có chút ngẩng ra, thì ra hắn cảm thấy nàng bây giờ đã uống quá nhiều, không tỉnh táo. Nàng nghiêm túc tiến đến trước mặt hắn, hôn lên khóe mắt hắn một chút: “Vịt vịt rất đẹp, tỷ tỷ thật sự rất thích ngươi, muốn song tu với ngươi, không phải bởi vì uống say đâu.” Nói xong lại một lần nữa hôn lên môi hắn, thân thể cũng dán lên người hắn.

Thật ra thì Dung Lạc không kỹ xảo gì đáng nói, lại suy xét đến tuổi tác hắn quá nhỏ, nàng hôn có thể nói là hết sức nhẹ nhàng dịu dàng. Không bao lâu, nàng liền phát hiện, mình đã từ chủ động biến thành bị động.

Trong đầu Ngôn Nhai nổ ầm một tiếng, người trước mắt khuôn mặt còn mang theo vệt đỏ nhạt vì say rượu, ánh mắt lại rất nghiêm túc, nói với hắn nói một tràng lời nói không biết xấu hổ. Đây xem là thổ lộ tình cảm sao? Vừa rồi còn giúp hắn khôi phục hình người, bây giờ lại dường như thật sự không có tu vi, say khướt vô dụng. Nàng còn đối với hắn như vậy… Chẳng phải là cố ý đùa giỡn hắn sao? Trong lòng vừa chuyển động, liền đoạt lấy sự chủ động trong nụ hôn. Tỷ tỷ, bắt nạt người khác là sẽ gặp báo ứng.

Dung Lạc lúc thì bị cắn môi, lúc thì bị gặm cằm, lúc thì lỗ tai bị thổi vào một hơi, người sắp ngất đi... Trong khi đó, nụ hôn tinh mịn của đối phương từ bên gáy di chuyển xuống dưới, một đường tới xương quai xanh, nhẹ nhàng liếm cắn, lại một đường đi xuống, đến trước ngực nàng mà bắt đầu tác quái.

Không biết từ khi nào, nàng từ dựa lên trên người hắn đã biến thành bị đè dưới thân, hai tay cũng bị hắn giữ chặt, nàng không thể dùng sức, đành phải cắn vai hắn: “Đệ đệ thối… Không được cắn chỗ đó…”

“Được…” Hắn nghe thấy liền ngẩng đầu, rồi lại tiếp tục di chuyển xuống, qua bụng nhỏ, phát giác người dưới thân dường như có chút khẩn trương, hắn lại dịu dàng hôn xuống, giọng nói dịu nhẹ như tơ: “Đừng sợ, tỷ tỷ,” đầu lưỡi liếm láp, “Ta sẽ dịu dàng.”


Dung Lạc nghi ngờ mình cũng sắp hiện nguyên hình, thì ra mình cũng tới thời kỳ động dục sao?

“Tỷ tỷ, thả lỏng một chút, sắp được rồi…” Động tác của hắn cực chậm, sau đó… Đột nhiên không kịp đề phòng … Dung Lạc rất muốn mắng mẹ kiếp… Nàng không bao giờ muốn song tu nữa, xin cảm ơn.

Dung Lạc quả thật không muốn song tu, tuy rằng sau đó chậm rãi cảm nhận được lạc thú, nhưng lại không chịu nổi vị đệ đệ kia hoạt động không ngừng nghỉ, lần đầu tiên cảm nhận lớn nhất của nàng lớn là thời gian quá dài. Huhuhu quả nhiên trêu chọc đệ đệ là sẽ gặp báo ứng.

Nếu không cần thiết phải tỉnh rượu, Dung Lạc sẽ từ chối đề nghị về phủ của hắn. Biểu hiện của Ngôn Nhai có chút cứng đờ, đây là chuẩn bị ngủ xong liền bỏ chạy sao?


Đột nhiên, Dung Lạc cảm nhận được chút gì, hốt hoảng đến mức tay chân quờ quạng, một lần nữa bao bọc mình kín mít, đầu óc giống như một cuộn chỉ rối, không biết phải gỡ từ nơi nào trước. Nàng do dự thật lâu trước đệ đệ mềm mại dịu dàng … à không, đệ đệ ác ma, phát hiện chuyện này nàng chưa từng xử lý, nàng không am hiểu… dường như chuyện này không giống như việc trước kia xách một người nào đó đi ngắm sao...

Nhưng chuyện quá khẩn cấp, nàng vẫn là nên bỏ trốn trước thì hơn… bởi vì phụ thân nàng sắp tới. Vì thế nàng lời ít ý nhiều: “Ta có chút việc đi trước, lần sau gặp.” Trước khi đi lại cảm thấy không đủ ý tứ, còn xoay người hôn hắn một cái, sau đó hoàn toàn bay mất.

Ngôn Nhai lúc này mới phản ứng lại, đây là thật sự ngủ xong liền bỏ chạy…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương