Tận Thế Tông Sư
-
24: Trở Về
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Ngoài dự kiến của Lâm Ẩm Vô là lần này Yến Thừa Cựu không hề dị nghị.
Thế nhưng trong tất cả những sự kiện vừa rồi, biểu hiện của Yến Thừa Cựu không giống với đại đa số con người trên thế giới.
Trước kia khi hắn nói với cậu nguồn gốc của thuốc đặc hiệu, phản ứng đầu tiên của cậu là hỏi trong tay hắn có thuốc hay không, chứ không phải kinh ngạc cách chế tạo thuốc.
Nói như vậy, xuất phát từ sự tôn trọng người chết và nỗi sợ "một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ", mọi người khó có thể chấp nhận chuyện lợi dụng thi thể người chết như thế.
Nhưng Yến Thừa Cựu lại không có phản ứng gì khác.
Trừ lần đó ra, thì toàn thân trên dưới của Yến Thừa Cựu đều có vẻ "không phù hợp" với thế giới này.
Mà Yến Thừa Cựu thấy Lâm Ẩm Vô cũng không khác người lắm.
Nhà an toàn đã bắt đầu chế tạo thuốc đặc hiệu bằng thi thể của Dương Tuyển giả, so với thi thể không xương của những người đó thì ít nhất hai người nằm trên mặt đất vẫn còn có thể duy trì hình người.
Quan trọng nhất là hai người này đều là kẻ địch của họ.
Không thể thủ hạ lưu tình với kẻ địch, thời gian cậu ở thế giới này cũng chỉ còn hai tháng, sao cậu có thể chết vào lúc này được?
Lâm Ẩm Vô cũng không có suy nghĩ muốn tìm hiểu sâu hơn về Yến Thừa Cựu, ai cũng có bí mật của riêng mình, hắn chỉ đơn giản là để ý võ công trên người Yến Thừa Cựu mà thôi.
"Tôi đã trao đổi với Phương Khắc Sơ ở viện Khoa Học, hắn đã nói cho tôi lượng máu chính xác để chống được ánh mặt trời." Lâm Ẩm Vô không ngẩng đầu lên, trả lời, "Tuy thuốc đặc hiệu cũng tốt, nhưng rốt cuộc chỉ là một phương pháp ngưng trệ tạm thời.
Máu thịt của Dương Tuyển giả vĩnh viễn là phòng ngự tốt nhất.
Nói cách khác, chỉ cần Dương Tuyển giả còn tồn tại trên thế giới này thì cậu không có khả năng chết dưới ánh mặt trời.
Hơn nữa, Phương Khắc Sơ nói, nếu vẫn luôn sử dụng thuốc đặc hiệu hoặc đồ vật tương tự thì tỷ lệ người thường trở thành Dương Tuyển giả sẽ được nâng cao.
Sở dĩ Dương Tuyển giả có năng lực cường đại đều là nhờ mặt trời đen trên bầu trời kia, vốn dĩ bên trong thân thể bọn chúng đã có được năng lượng của mặt trời.
Nếu cậu có thể quen với năng lượng này thì khả năng thức tỉnh sẽ lớn hơn rất nhiều."
"Tôi sau khi thức tỉnh có còn là tôi không?" Yến Thừa Cựu thuận miệng hỏi một câu.
"Không chắc chắn." Lâm Ẩm Vô trả lời, "Theo suy nghĩ của tôi thì tính cách sau khi thức tỉnh như phân liệt ra một nhân cách thứ hai." Từ thiện thành ác, từ ác thành thiện đều do bản thân mỗi người, cho tới bây giờ vẫn chưa có ai tìm ra quy luật bên trong.
Điểm tương đồng duy nhất là sau khi thức tỉnh trở thành Dương Tuyển giả thì chúng sẽ tự động phân chia mình với người thường thành hai loại người khác nhau.
Thứ thay đổi không chỉ là màu mắt, mà còn là suy nghĩ.
"Tôi không hi vọng mình sẽ trở thành Dương Tuyển giả." Yến Thừa Cựu nhận được câu trả lời của Lâm Ẩm Vô, khẳng định nói.
Cậu không thể đảm bảo mình có sống sót được dưới ánh mặt trời hay không, nếu vận khí cậu đủ tốt thì đã không xuất hiện ở chỗ này.
Cho dù cậu có đánh cược thắng một ít tỷ lệ sống sót đó thì cậu cũng không còn là cậu nữa.
Nếu cậu mang thân phận và gương mặt của Yến Thừa Cựu từng chút từng chút phá hủy những thứ cậu quan tâm, thì cậu thà làm một Yến Thừa Cựu đã chết rồi.
"Vậy cậu cứ cầu nguyện trên người mình có đủ đồ làm cho tôi hứng thú đi." Lâm Ẩm Vô ném quần áo nhuốm máu cho Yến Thừa Cựu, "Còn lại tự làm đi, tôi phải đi bắt một con Dương Tuyển thú."
Bắt Dương Tuyển thú?
Yến Thừa Cựu còn chưa kịp hỏi rõ ràng thì Lâm Ẩm Vô đã biến mất vô tung vô ảnh.
Yến Thừa Cựu đành phải tự mình nhuộm máu cho túi ngủ và quần áo, xác nhận không sót lại chỗ nào, trực tiếp đi chôn hai người Sóng Âm và Cuồng Phong.
Thời điểm Lâm Ẩm Vô xuất hiện lần thứ hai, rốt cuộc Yến Thừa Cựu cũng biết được lý do tại sao hắn muốn bắt Dương Tuyển thú.
Một khi mặt trời đen xuất hiện, Yến Thừa Cựu cũng chỉ có thể chặt chẽ tránh dưới túi ngủ và quần áo đã bị thấm máu, với cái tính cách không thích bị người khác chạm vào của Lâm Ẩm Vô thì không có khả năng chấp nhận hao tổn nhục thể quý giá để cõng Yến Thừa Cựu.
Nhưng nếu để Yến Thừa Cựu ngồi tại chỗ chờ mặt trời biến trở về lại quá tốn thời gian.
Mà một thứ vừa nghe lời, vừa không bị mặt trời ảnh hưởng, vừa có thể đảm đương thay cho đi bộ thì Dương Tuyển thú là lựa chọn tốt nhất.
Yến Thừa Cựu dùng dây thừng cột quần áo túi ngủ và bản thân vào đầu con ngựa biến dị, xác nhận mình sẽ không rơi xuống vì ngựa chạy quá nhanh mới yên tâm.
Có con Dương Tuyển thú này, thời gian bọn họ trở về cũng giảm đi một ít.
Chỉ là trên đường trở về, Yến Thừa Cựu cảm thấy trong lòng không yên.
Bên kia, Tiểu Quỷ máu tươi đầm đìa quỳ gối trước mặt Môn Vương, nói ra cảnh tượng nó nhìn thấy một năm một mười một cách đứt quãng, không dám để sót điều nào.
"Môn Vương, năng lực của Lâm Ẩm Vô rất kỳ lạ, nói triệu hoán linh tinh cũng không giống, chẳng lẽ là ảo giác tinh thần?" Một tâm phúc nghe Tiểu Quỷ nói xong, nhỏ giọng nghi ngờ.
Thứ nhất, Tiểu Quỷ còn nhỏ, kiến thức hữu hạn, cho dù Lâm Ẩm Vô thật sự động tay động chân làm gì thì chưa chắc nó đã thấy được; Thứ hai, những người khác đều đã chết, chỉ còn một mình Tiểu Quỷ mang tin tức quan trọng trở về, thật sự không thể không phòng bị.
Hơn nữa theo lời Tiểu Quỷ, hai con rối gì đó, đều không có ai điều khiển, còn ném cái gì đó, không giống như dị năng, ngược lại như là thấy quỷ.
Nếu tinh thần lực của Lâm Ẩm Vô cường đại như vậy, mê hoặc Tiểu Quỷ, tạo ra loại ảo giác này thì mọi chuyện đều có thể hiểu được.
"Ta luôn có suy xét, thế nhưng năng lực của Lâm Ẩm Vô tuyệt đối không phải là gió." Sắc mặt A Phàm cực kỳ nghiêm trọng, trước kia gã đánh lén Lâm Ẩm Vô ở thời kỳ tận thế vừa bắt đầu, hai người đều không hiểu hết nguyên vẹn năng lực của bản thân và không biết cách khai phá nó, hiện giờ cuộc sống ngày càng cải tiến, một năm đi qua, ai biết đối phương đã biến thành quái vật gì rồi? Trong tận thế hiện nay, sự tồn tại của Lâm Ẩm Vô không thể nghi ngờ là biến số cường đại nhất, mặc kệ là Dương Tuyển giả hay là con người, chỉ cần ngồi trên cao đều sẽ sinh ra dục vọng khống chế mãnh liệt, nhưng Lâm Ẩm Vô có thể xoay chuyển biến số cuộc chiến, ai lại có thể yên tâm ngồi tiếp? Huống chi, giữa gã và Lâm Ẩm Vô tồn tại thù cũ, nếu có người nói Lâm Ẩm Vô sẽ không tìm gã gây phiền toái thì A Phàm có đang nằm mơ cũng không tin.
"Môn Vương, căn cứ Tân Nguyên bên kia gửi thư, nguyện ý hợp tác với chúng ta." Tâm phúc thức thời không nhiều lời, mà đổi sang chủ đề khác, "Những căn cứ nhỏ liên tiếp bị phá hủy, các căn cứ tầm trung cũng ngồi không yên." Vừa nói, trên mặt tâm phúc tràn đầy sự đắc ý.
Chúng cũng không ngu.
Lúc trước chúng yếu hơn con người là vì thời gian mặt trời đen xuất hiện chưa đủ lâu, nhưng hiện tại thì không như vậy.
Mắt thấy mặt trời xuất hiện ngày càng lâu, phạm vi hoạt động của chúng cũng ngày càng lớn.
Chỉ cần mặt trời đen còn tồn tại một ngày thì họ luôn có thể chiến đấu với con người.
Thời điểm mặt trời đen xuất hiện, con người chỉ có thể phòng thủ, chỉ có thể tránh trong phòng run bần bật, nhưng chúng lại có thể tự do hoạt động.
Nơi chúng tập kích đều là những địa phương nhỏ khá xa đại căn cứ, nói trắng ra là râu ria, chi viện của đại căn cứ không thể tới kịp, tới cũng tính toán chiến thuật không kịp, cứ vài ngày như thế, cư dân của các căn cứ nhỏ nhân tâm hoảng sợ, những căn cứ tầm trung bị kẹp ở giữa đành phải giơ cành ô liu với chúng, tất nhiên là cũng chỉ còn con đường tiếp nhận.
"Vị trí của căn cứ Tân Nguyên hẻo lánh, trong căn cứ cũng không có bao nhiêu đồ vật, bọn chúng không chấp nhận thống khổ chết đi như những căn cứ kia, tất nhiên chỉ có thể lựa chọn hợp tác với chúng ta." A Phàm đối với việc này cũng không ngoài ý muốn, "Đã phái người đi đến những căn cứ nhỏ trong danh sách rồi sao?"
"Vâng."
"Còn thành phố Z?"
"Theo đánh giá hẳn là đang trở lại."
Lúc này A Phàm mới vui vẻ nở nụ cười, "Ngươi truyền tin tức tới những căn cứ còn lại, nơi nào dám thu Lâm Ẩm Vô ở lại đều là kẻ địch của chúng ra." Đám Cuồng Phong chẳng qua chỉ là những quân cờ bị vứt khỏi bàn, lễ vật chân chính gã muốn tặng cho Lâm Ẩm Vô nào có đơn giản như vậy?
Không phải trước kia Lâm Ẩm Vô cự tuyệt Dương Tuyển giả mời chào như một tên ngốc hay sao, đến bây giờ lại sống vui vẻ cùng một tên ngốc, hà tất sao có thể để hắn quậy phá với đám người thường đó được?
Thời điểm Yến Thừa Cựu và Lâm Ẩm Vô trở về nhà an toàn đã là hai ngày sau.
Từ xa xa nhìn thấy bóng dáng của nhà an toàn, Yến Thừa Cựu không khỏi nhẹ nhàng thở phào một hơi, ít nhất nhà an toàn vẫn còn tồn tại.
Nhưng lúc cậu đi vào bên trong thì lại hoang vắng đến đáng sợ.
Đúng lúc có người từ trong phòng đi ra, lúc nhìn thấy Yến Thừa Cựu không có nửa điểm cảm xúc, phảng phất như nhìn thấy một người xa lạ.
"Anh gì đó, xin hỏi một chút, có thể nói cho tôi biết gần đây trong nhà an toàn xảy ra chuyện gì không?" Khó lắm Yến Thừa Cựu mới thấy được một người, cũng không thể để hắn trốn đi dễ dàng như vậy được.
"Xong rồi, hoàn toàn xong rồi." Vẻ mặt người bị Yến Thừa Cựu giữ chặt chết lặng, duỗi tay chỉ chỉ nhà an toàn, "Cậu không phát hiện sao? Vật liệu trong nhà an toàn chúng tôi đều bị Dương Tuyển giả làm hỏng, quân nhân trong căn cứ đều bị trọng thương, còn có rất nhiều người đang nằm trong bệnh viện.
Tôi không có người thân nên không cần đến bệnh viện bồi họ đoạn đường cuối cùng.
Yến Thừa Cựu, tôi nhận ra cậu, cậu là hi vọng của căn cứ, nhưng mấy hôm trước xảy ra chuyện, cậu ở đâu? Cậu vì cái gì mà không xuất hiện!"
Nói đến đây, giọng nói của người này lại có chút thê lương, hai mắt nhìn chằm chằm Yến Thừa Cựu, ý đồ muốn thấy được sự hối hận áy náy trên mặt cậu.
Nhưng thực tế đáng tiếc, hắn thất vọng rồi.
Sắc mặt Yến Thừa Cựu không hề biến đổi, chỉ bình tĩnh nói với hắn "Cảm ơn."
Người nọ nhìn Yến Thừa Cựu một hồi lâu, cười tự giễu, tiếp tục cúi đầu rời đi.
Ở lại đây cũng có ích lợi gì đâu, đều bị phá hủy rồi, giống như bọt biển, biến mất vô tung vô ảnh.
Tiếp theo, Yến Thừa Cựu lập tức bay thẳng đến chỗ của Tạ Tư Hàm.
"Vậy mới đúng." Lâm Ẩm Vô vẫn luôn tránh một bên, chỉ không xuất hiện trước mặt người khác mà thôi, hắn thu toàn bộ biểu hiện của Yến Thừa Cựu vào trong mắt, phát hiện đánh giá của bản thân với Yến Thừa Cựu đã cao hơn một chút, "Nếu cậu mềm lòng thì tôi ngược lại muốn suy xét có nên tiếp tục hợp tác với cậu không."
"Hối hận khi mọi việc đã xảy ra cũng vô dụng." Yến Thừa Cựu trả lời, "Cho dù tôi có ở đây thì nhiều lắm chỉ có thể ngăn được hai Dương Tuyển giả, nhiều hơn không được." Cho dù cậu có ở đây hay không thì cũng chỉ có một kết quả.
Yến Thừa Cựu biết bản thân mình nặng mấy cân mấy lượng.
Hiện giờ người khiến cậu lo lắng chỉ có một mình Tạ Tư Hàm.
Nói cậu ích kỷ cũng được, lạnh nhạt cũng được, nhưng sở dĩ cậu ngây ngốc trong nhà an toàn này ngay từ đầu là vì Tạ Tư Hàm.
Tạ Tư Hàm là người bạn đầu tiên và duy nhất kể từ khi cậu bước chân vào thế giới này, vị trí trong lòng Yến Thừa Cựu không nhẹ.
Ngây ngốc ở tận thế mấy ngày nay, có người lợi dụng cậu, có người sợ hãi cậu, có người muốn giết cậu, nhưng từ đầu tới đuôi Tạ Tư Hàm chưa từng làm gì phá hỏng chuyện của cậu, thậm chí còn vì cậu mà đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để suy xét.
Chân tình hay là giả ý, thật ra chỉ cần đặt chung một chỗ thì rất dễ phân biệt.
Yến Thừa Cựu vừa chạy vừa không ngừng an ủi bản thân.
Cậu đã sớm đưa thuốc đặc hiệu cho Tạ Tư Hàm, so với người khác thì độ an toàn của Tạ Tư Hàm cao hơn hẳn.
Chẳng qua chỉ mới có mấy ngày, cho dù Tạ Tư Hàm thật sự xảy ra một chút vấn đề thì cậu cũng có thể kéo hắn ngược trở về!
"Anh Tạ!"
Yến Thừa Cựu bất chấp mọi thứ, đá văng cửa, nhìn hình bóng quen thuộc trong phòng, tâm trạng lập tức thả lỏng, khuôn mặt cũng không khỏi lộ ra sự vui mừng, "Thật tốt quá, anh Tạ anh ở đây, tôi còn lo lắng anh xảy ra chuyện gì, tạ ơn trời đất."
Nói xong, Yến Thừa Cựu lại muốn đi lên chụp lấy bả vai của Tạ Tư Hàm.
Tạ Tư Hàm đưa lưng về phía Yến Thừa Cựu, né tránh tay cậu.
"Thừa Cựu, cậu chạy nhanh đi, rời khỏi nơi này đi." Tạ Tư Hàm nói.
"Anh Tạ." Yến Thừa Cựu nghi hoặc không thôi, "Tôi mới bị Dương Tuyển giả bắt, vất vả lắm mới có thể trở về, anh Tạ, anh..."
"Thừa Cựu, tôi không còn sống được bao lâu." Tạ Tư Hàm xoay người, lúc này Yến Thừa Cựu mới phát hiện tay Tạ Tư Hàm vẫn luôn che mặt anh, "Xin lỗi, để cậu phải thấy bộ dạng này của tôi."
Tạ Tư Hàm thả tay xuống, lộ ra nửa mặt bên trái đã bị lão hóa..
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook