Tận Thế Đàn Thú
-
Chương 69-2
Lannok nhíu mày nhìn Lâm Gia, trong mắt ẩn ẩn tức giận: "Không cần nói tiếp giả thiết nữa, đặc biệt là chứ chết này. Dễ dàng nói ra chữ chết này, chứng minh em sẵn sàng từ bỏ tính mạng của mình. Như vậy rất không tốt, cực kì tổn thương người khác, đối với em và người yêu của em cũng không có trách nhiệm. Sở dĩ con người có thể tránh được tai nạn huỷ thiên diệt địa này là bởi vì chúng ta chưa bao giờ từ bỏ tính mạng. Honey, trước khi tử vong thật sự đến, em tuyệt đối không thể có giả thiết mình sẽ chết."
Lâm gia tinh tế nhấm nuốt lời Lannok nói, trong lòng có chút xúc động. Hoàn cảnh càng ác liệt càng không thể buông tha cho hy vọng, không đến một giây cuối cùng thì tuyệt đối không được xem thường tử vong.
Hai người bằm trong giây lát, Lâm Gia cảm thấy trên người mồ hôi dính dính khó chịu, quấn chăn đứng dậy muốn đi tắm rửa.
Lannok giữ chặt cô, trượt xuống giường ôm cô đang quấn chăn lên, hư hỏng cười nói: "Anh giúp em tắm rửa."
Trong lòng Lâm Gia lập tức kéo còi cảnh báo, từ trong lòng anh tránh thoát nhảy xuống, dùng sức đẩy Lannok ra, trừng mắt phỉ nhổ: "Đừng hòng thêm lần nữa, đồ háo sắc."
Lannok thuận thế ngã chổng vó trên giường, hai tay chống sau người, nhìn Lâm Gia cười bỡn cợt: "Bảo bối, chẳng lẽ vừa rồi anh hầu hạ em tắm rửa, em cảm thấy không thoải mái sao?"
Lâm Gia xấu hổ, cầm một cái gối đầu hung hăng nện ở trên mặt anh, trong tiếng cười lớn của Lannok chạy vào phòng tắm.
Healy canh ở ngoài cửa nghe được tiếng hai người ve vãn tán tỉnh, trong lòng vừa hâm mộ vừa buồn bực. Anh cực kì khổ sở bức bối đứng ở góc tường này hơn một giờ, cả người máu nóng dâng lên, vừa ghen tị vừa ngứa ngáy, suýt chút nữa đầu choáng váng chảy máu mũi. Anh vốn cho rằng Lâm Gia sẽ từ chối Lannok, nếu vậy anh có thể vọt vào mà kéo Lannok ra ngoài. Thế mà Lâm Gia lại không làm như vậy, còn cùng Lannok "làm chuyện đó", nếu là cô tự nguyện vậy anh cũng không có lí do ngăn trở.
Anh nhớ rõ Lâm Gia từng nói chỉ muốn làm chuyện đó với người cô yêu. Vậy có nghĩa là cô đã tiếp nhận Lannok rồi, chứng minh cô là thích Lannok. Mà Lâm Gia lại thuỷ chung không tỏ vẻ gì với anh, đừng nói ôm hay hôn, ngay cả một cái nắm tay cũng chưa từng có. Rất rõ ràng, Lâm Gia không để anh ở trong lòng. Healy nghĩ đến đây, trong lòng có chút cay đắng, xem ra anh không có cách gì để được Lâm Gia quan tâm.
Dưới lầu truyền đến tiếng bước chân dồn dập, đánh gãy suy nghĩ của Healy, đoàn người Dick chấp hành nhiệm vụ cứu viện đã trở lại.
Dick mặc quân phục mang quân hàm thượng tá màu đen đi ở phía trước, Tatu và Timo thì đi theo sau. Vì thuận tiện chiến đấu, Dick để cho Lâm Gia giúp anh cắt đi mái tóc dài, đổi thành tóc ngắn gọn gàng, nhìn càng có vẻ oai hùng tuấn mỹ.
Anh quét mắt nhìn Healy một cái, nhướng mày: "Sao cậu mất hồn mất vía thế kia?"
Đúng lúc Lâm Gia vừa tắm rửa xong, nghe được giọng nói hùng hậu quen thuộc ngoài cửa liền hoảng sợ, rất có cảm giác bị người bắt kẻ thông dâm tại giường.
Cô nhặt quần áo Lannok lên ném tới trên người anh, vội la lên: "Anh mau mặc quần áo, bọn Dick về rồi!"
Lannok không kích động, ngược lại đắc ý cười cười, hai tay gác sau đầu thảnh thơi nằm xuống, chậc lưỡi nói: "Sớm hay muộn gì bọn họ cũng sẽ biết, cần gì phải trốn trốn tránh tránh."
Lâm Gia xông qua tức giận đấm lên sáu khối cơ bụng của anh một cái, thấp giọng trách mắng: "Mau đứng lên! Tên khốn đáng ghét!"
Lannok giật mình, nhếch mày cười nhìn Lâm Gia: "Thật đáng yêu." Lúc này mới đứng dậy mặc quần áo.
Lannok vừa mặc quần lót vào cửa đã bị người đẩy ra, đám người Dick lập tức tuôn vào. Khứu giác nhóm thú thú rất nhạy, vừa tiến vào phòng liền ngửi thấy mùi nội tiết nồng nặc, lại nhìn đến Lannok gần như khoả thân, rất nhanh liền rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.
Timo thì không cảm thấy có cái gì, vẻ mặt không sao cả, anh cảm thấy Lâm Gia và đàn ông kết giao phối bình thường giống như ăn cơm uống nước vậy thôi, chẳng qua là bị mùi tràn ngập phòng kích thích có chút hưng phấn, yết hầu phát ra tiếng khò khè trầm thấp.
Còn Dick thì thật sự hơi giật mình, anh nhìn Lannok, ánh mắt lại chuyển qua trên người Lâm Gia, vẻ mặt không thể tin.
Tatu có vẻ kích động nhất, anh nhìn Lâm Gia không chuyển mắt, đôi mắt hồng hồng nhiễm một màu tình dục, hầu kết không ngừng lăn lộn. Chó to toàn lực khống chế xúc động biến thân, xiết chặt nắm đấm ồ ồ thở hào hển
Lâm gia tinh tế nhấm nuốt lời Lannok nói, trong lòng có chút xúc động. Hoàn cảnh càng ác liệt càng không thể buông tha cho hy vọng, không đến một giây cuối cùng thì tuyệt đối không được xem thường tử vong.
Hai người bằm trong giây lát, Lâm Gia cảm thấy trên người mồ hôi dính dính khó chịu, quấn chăn đứng dậy muốn đi tắm rửa.
Lannok giữ chặt cô, trượt xuống giường ôm cô đang quấn chăn lên, hư hỏng cười nói: "Anh giúp em tắm rửa."
Trong lòng Lâm Gia lập tức kéo còi cảnh báo, từ trong lòng anh tránh thoát nhảy xuống, dùng sức đẩy Lannok ra, trừng mắt phỉ nhổ: "Đừng hòng thêm lần nữa, đồ háo sắc."
Lannok thuận thế ngã chổng vó trên giường, hai tay chống sau người, nhìn Lâm Gia cười bỡn cợt: "Bảo bối, chẳng lẽ vừa rồi anh hầu hạ em tắm rửa, em cảm thấy không thoải mái sao?"
Lâm Gia xấu hổ, cầm một cái gối đầu hung hăng nện ở trên mặt anh, trong tiếng cười lớn của Lannok chạy vào phòng tắm.
Healy canh ở ngoài cửa nghe được tiếng hai người ve vãn tán tỉnh, trong lòng vừa hâm mộ vừa buồn bực. Anh cực kì khổ sở bức bối đứng ở góc tường này hơn một giờ, cả người máu nóng dâng lên, vừa ghen tị vừa ngứa ngáy, suýt chút nữa đầu choáng váng chảy máu mũi. Anh vốn cho rằng Lâm Gia sẽ từ chối Lannok, nếu vậy anh có thể vọt vào mà kéo Lannok ra ngoài. Thế mà Lâm Gia lại không làm như vậy, còn cùng Lannok "làm chuyện đó", nếu là cô tự nguyện vậy anh cũng không có lí do ngăn trở.
Anh nhớ rõ Lâm Gia từng nói chỉ muốn làm chuyện đó với người cô yêu. Vậy có nghĩa là cô đã tiếp nhận Lannok rồi, chứng minh cô là thích Lannok. Mà Lâm Gia lại thuỷ chung không tỏ vẻ gì với anh, đừng nói ôm hay hôn, ngay cả một cái nắm tay cũng chưa từng có. Rất rõ ràng, Lâm Gia không để anh ở trong lòng. Healy nghĩ đến đây, trong lòng có chút cay đắng, xem ra anh không có cách gì để được Lâm Gia quan tâm.
Dưới lầu truyền đến tiếng bước chân dồn dập, đánh gãy suy nghĩ của Healy, đoàn người Dick chấp hành nhiệm vụ cứu viện đã trở lại.
Dick mặc quân phục mang quân hàm thượng tá màu đen đi ở phía trước, Tatu và Timo thì đi theo sau. Vì thuận tiện chiến đấu, Dick để cho Lâm Gia giúp anh cắt đi mái tóc dài, đổi thành tóc ngắn gọn gàng, nhìn càng có vẻ oai hùng tuấn mỹ.
Anh quét mắt nhìn Healy một cái, nhướng mày: "Sao cậu mất hồn mất vía thế kia?"
Đúng lúc Lâm Gia vừa tắm rửa xong, nghe được giọng nói hùng hậu quen thuộc ngoài cửa liền hoảng sợ, rất có cảm giác bị người bắt kẻ thông dâm tại giường.
Cô nhặt quần áo Lannok lên ném tới trên người anh, vội la lên: "Anh mau mặc quần áo, bọn Dick về rồi!"
Lannok không kích động, ngược lại đắc ý cười cười, hai tay gác sau đầu thảnh thơi nằm xuống, chậc lưỡi nói: "Sớm hay muộn gì bọn họ cũng sẽ biết, cần gì phải trốn trốn tránh tránh."
Lâm Gia xông qua tức giận đấm lên sáu khối cơ bụng của anh một cái, thấp giọng trách mắng: "Mau đứng lên! Tên khốn đáng ghét!"
Lannok giật mình, nhếch mày cười nhìn Lâm Gia: "Thật đáng yêu." Lúc này mới đứng dậy mặc quần áo.
Lannok vừa mặc quần lót vào cửa đã bị người đẩy ra, đám người Dick lập tức tuôn vào. Khứu giác nhóm thú thú rất nhạy, vừa tiến vào phòng liền ngửi thấy mùi nội tiết nồng nặc, lại nhìn đến Lannok gần như khoả thân, rất nhanh liền rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.
Timo thì không cảm thấy có cái gì, vẻ mặt không sao cả, anh cảm thấy Lâm Gia và đàn ông kết giao phối bình thường giống như ăn cơm uống nước vậy thôi, chẳng qua là bị mùi tràn ngập phòng kích thích có chút hưng phấn, yết hầu phát ra tiếng khò khè trầm thấp.
Còn Dick thì thật sự hơi giật mình, anh nhìn Lannok, ánh mắt lại chuyển qua trên người Lâm Gia, vẻ mặt không thể tin.
Tatu có vẻ kích động nhất, anh nhìn Lâm Gia không chuyển mắt, đôi mắt hồng hồng nhiễm một màu tình dục, hầu kết không ngừng lăn lộn. Chó to toàn lực khống chế xúc động biến thân, xiết chặt nắm đấm ồ ồ thở hào hển
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook