Tận Thế Đàn Thú
-
Chương 68-3
Ánh mắt Hoffman nhìn Lâm Gia mang theo tia tán thưởng: “Tôi cảm thấy rất có khả năng này. Từ nửa năm trước khi emma bắt đầu mất tích, số lượng zombie cap cấp dường như là không thấy tăm tích đâu cả, cho đến gần đây mới bắt đầu xuất hiện mà dường như lần nào cũng liên quan đến đoàn bọn giặc cướp đó.”
Dương Kiện cũng không cười được nữa, phiền não nắm óc: “RoddyElias muốn huỷ diệt loài người hay sao?”
Lâm Gia do dự một chút, cẩn thận nói: “Tôi nghĩ đoàn thú dữ không phải là quân bài chủ chốt củaRoddyElias. RoddyElias có thể tiến hành thí nghiệm trên thân thể động vật vậy thì hắn cũng có thể đem những zombie cao cấp và loài người làm đối tượng thí nghiệm, thậm chí ngay cả hắn.”
Hoffman và dương kiền đều lấy làm kinh hãi, hai người liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt đều trở nên lạnh lùng.
“Trưởng quan!”, một người lính chạy đến: “Quân đoàn sẽ nhanh chóng chuyển người bị thướng đến đây”.
Lâm Gia cảm thấy kì quái: “Bọn họ không trang bị quân y hay sao?”
Hoffman nói: “Quân đoàn một trước giờ đã đánh mười mấy trận rất ác liệt, thuốc mà quân đàon họ mang theo hầu như đã bị phá huỷ hết, mà những bệnh viện gần quân khu thì đã chật hết người rồi, cho nên những người bị thương không thể làm già khác là đưa đến đây cho chúng ta trị liệu.”
Dương Kiện sau khi đưa Lâm Gia trở về thì rời đi, anh là chỉ huy phó còn rất nhiều chuyện cần xử lý. NơiLâm Gia ở sát mặt đường, là một căn nhà hai tầng, cả cô và những người phụ trách bảo vệ cho cô là mười người ở trong này.
Lâm Gia đi vào phòng, healy thuận tay khép cửa lại, tất cả khoá cửa ở đây đếu đã bị đập vỡ, không có cách nào để khoá cửa. phòng đã được quân lính quét dọn rất sạch sẽ, tất cả thiết bị đã được đổi mới.
Trong phòng tắm đặt một chậu nước mấ. Bởi vì đã bỏ hoang lâu ngày, nên hệ thống nước không được cung cấp đầy đủ, nước rửa mặt mỗi ngày đều là do lính hậu cần đưa đến.
Hy lý giúp cô đổ nước vào két, cô chỉ cần mở vói hoa sen là có thể tắm. Làm xong những thứ này, Healy dời khỏi phòng tắm. Theo như quy định, anh vốn nên ở lại giúp Lâm Gia tắm rửa, chỉ là từ ngày đầu tiên khi Lâm Gia đến quân đội, cô đã không cho phép có người ở bên cạnh khi cô tắm rửa.
Cô cầm quần áo và đồ tắm đi vào phòng tắm, kéo rèm cửa lên. Cửa phòng tắm dã hỏng, thật may là còn tấm vải mền miễn cưỡng có thể che được.
Lâm Gia đặt quần áo dơ lên cởi hết rất cả quần áo, mở vòi nước lên làm ướt người và tóc rồi cầm xà phònglên chà xát tạo bọt bôi lên thân thể, chợt nghe thấy có tiếng bước chân truyền đến phía sau lưng.
Lâm Gia vội vàng xoay người, cách tấm màn vải phát hiện có người đang đi vào phòng tắm. Cô nghĩ là Healy, cuống quýt cầm khăn tắm che kín thân thể, lớn tiếng nói: “Trung uý Healy, mời lập tức ra ngoài.”
Người nọ dừng bước, khẽ cười nói: “Honey, Healy đã bị anh đuổi ra ngoài rồi, bởi vì cậu ta thật sự không có trách nhiệm gì cả.” Lời còn chưa dứt màn vải đã bị vén lên.
“Lannok!” Lâm Gia sợ hãi kêu lên một tiếng, nhìn thấyLannok cả người trần truồng, khuôn mặt hồng lên. Cô vội vàng nhắm mắt lại, xấu hổ nói: “Cái tên khốn khiếp này sao anh lại không mặc quần áo? Nhanh ra ngoài đi!”.
“Tắm dĩ nhiên là không mặc quần áo rồi.” Lannok nhìn tấm lưng trần uyển chuyển của Lâm Gia, trong mắt nhóm lên một ngọn lửa: “Tôi không thể đi ngoài được, Honey. Nếu không chính là không tuân theo quy định của người thủ vệ thân cận.”
Lâm Gia vừa muốn cãi lại, một cánh tay bền chắc bỗng nhốt cô lại, ôm cô vào một lồng ngực ấm áp mà kiên cố, sống lưng cô dán lên lồng ngực anh, mái tóc dài màu hồng dây dưa cùng một chỗ với mái tóc đen trên bả vai cô.
Trên cần cổ rơi xuống từng nụ hôn nóng bỏng, Lâm Gia cảm thấy có một cái gì đó thô sáp chống đỡ trên mông cô, nhất thời hoảng hốt, dùng cùi chỏ đụng một cái vào eo Lannok: “Đừng đụng vào!”
Lannok rên một tiếng đau đớn nhưng không thể buông tay.
“Làm sao vậy?” Lâm Gia vừa quay lại, liền bị Lannokôm vào trong ngực.
Môi bị anh hôn thật sâu, đầu lưỡi bị anh ra sức hút lấy, nốt sần ở lòng bàn tay suồng sã chạy trên da thịt cô, mang theo một trận run rẩy.
Dương Kiện cũng không cười được nữa, phiền não nắm óc: “RoddyElias muốn huỷ diệt loài người hay sao?”
Lâm Gia do dự một chút, cẩn thận nói: “Tôi nghĩ đoàn thú dữ không phải là quân bài chủ chốt củaRoddyElias. RoddyElias có thể tiến hành thí nghiệm trên thân thể động vật vậy thì hắn cũng có thể đem những zombie cao cấp và loài người làm đối tượng thí nghiệm, thậm chí ngay cả hắn.”
Hoffman và dương kiền đều lấy làm kinh hãi, hai người liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt đều trở nên lạnh lùng.
“Trưởng quan!”, một người lính chạy đến: “Quân đoàn sẽ nhanh chóng chuyển người bị thướng đến đây”.
Lâm Gia cảm thấy kì quái: “Bọn họ không trang bị quân y hay sao?”
Hoffman nói: “Quân đoàn một trước giờ đã đánh mười mấy trận rất ác liệt, thuốc mà quân đàon họ mang theo hầu như đã bị phá huỷ hết, mà những bệnh viện gần quân khu thì đã chật hết người rồi, cho nên những người bị thương không thể làm già khác là đưa đến đây cho chúng ta trị liệu.”
Dương Kiện sau khi đưa Lâm Gia trở về thì rời đi, anh là chỉ huy phó còn rất nhiều chuyện cần xử lý. NơiLâm Gia ở sát mặt đường, là một căn nhà hai tầng, cả cô và những người phụ trách bảo vệ cho cô là mười người ở trong này.
Lâm Gia đi vào phòng, healy thuận tay khép cửa lại, tất cả khoá cửa ở đây đếu đã bị đập vỡ, không có cách nào để khoá cửa. phòng đã được quân lính quét dọn rất sạch sẽ, tất cả thiết bị đã được đổi mới.
Trong phòng tắm đặt một chậu nước mấ. Bởi vì đã bỏ hoang lâu ngày, nên hệ thống nước không được cung cấp đầy đủ, nước rửa mặt mỗi ngày đều là do lính hậu cần đưa đến.
Hy lý giúp cô đổ nước vào két, cô chỉ cần mở vói hoa sen là có thể tắm. Làm xong những thứ này, Healy dời khỏi phòng tắm. Theo như quy định, anh vốn nên ở lại giúp Lâm Gia tắm rửa, chỉ là từ ngày đầu tiên khi Lâm Gia đến quân đội, cô đã không cho phép có người ở bên cạnh khi cô tắm rửa.
Cô cầm quần áo và đồ tắm đi vào phòng tắm, kéo rèm cửa lên. Cửa phòng tắm dã hỏng, thật may là còn tấm vải mền miễn cưỡng có thể che được.
Lâm Gia đặt quần áo dơ lên cởi hết rất cả quần áo, mở vòi nước lên làm ướt người và tóc rồi cầm xà phònglên chà xát tạo bọt bôi lên thân thể, chợt nghe thấy có tiếng bước chân truyền đến phía sau lưng.
Lâm Gia vội vàng xoay người, cách tấm màn vải phát hiện có người đang đi vào phòng tắm. Cô nghĩ là Healy, cuống quýt cầm khăn tắm che kín thân thể, lớn tiếng nói: “Trung uý Healy, mời lập tức ra ngoài.”
Người nọ dừng bước, khẽ cười nói: “Honey, Healy đã bị anh đuổi ra ngoài rồi, bởi vì cậu ta thật sự không có trách nhiệm gì cả.” Lời còn chưa dứt màn vải đã bị vén lên.
“Lannok!” Lâm Gia sợ hãi kêu lên một tiếng, nhìn thấyLannok cả người trần truồng, khuôn mặt hồng lên. Cô vội vàng nhắm mắt lại, xấu hổ nói: “Cái tên khốn khiếp này sao anh lại không mặc quần áo? Nhanh ra ngoài đi!”.
“Tắm dĩ nhiên là không mặc quần áo rồi.” Lannok nhìn tấm lưng trần uyển chuyển của Lâm Gia, trong mắt nhóm lên một ngọn lửa: “Tôi không thể đi ngoài được, Honey. Nếu không chính là không tuân theo quy định của người thủ vệ thân cận.”
Lâm Gia vừa muốn cãi lại, một cánh tay bền chắc bỗng nhốt cô lại, ôm cô vào một lồng ngực ấm áp mà kiên cố, sống lưng cô dán lên lồng ngực anh, mái tóc dài màu hồng dây dưa cùng một chỗ với mái tóc đen trên bả vai cô.
Trên cần cổ rơi xuống từng nụ hôn nóng bỏng, Lâm Gia cảm thấy có một cái gì đó thô sáp chống đỡ trên mông cô, nhất thời hoảng hốt, dùng cùi chỏ đụng một cái vào eo Lannok: “Đừng đụng vào!”
Lannok rên một tiếng đau đớn nhưng không thể buông tay.
“Làm sao vậy?” Lâm Gia vừa quay lại, liền bị Lannokôm vào trong ngực.
Môi bị anh hôn thật sâu, đầu lưỡi bị anh ra sức hút lấy, nốt sần ở lòng bàn tay suồng sã chạy trên da thịt cô, mang theo một trận run rẩy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook