Tận Thế Đàn Thú
-
Chương 54-2
Cô liếc mắt Dạ Hoàng đang nằm trên mặt đất, vừa đúng lúc chống lại ánh mắt thù hận của hắn ta. Ánh mắt hung ác của Dạ Hoàng khiến lòng cô lạnh lẽo, nhưng thấy vết thương của hắn ta rất nặng nến vẫn hỏi: “Thiếu tá Cain, có thể tìm quân y xem vết thương cho hắn ta được không?” Cô rất căm hận Dạ Hoàng nhưng tên tù binh này vẫn cần phải sống.
Cain gãi gãi đầu: “Cũng được, nếu hắn ta chết thật sẽ rất phiền toái. Dù sao vừa vặn chúng ta cũng phải đi tìm Hoffman, nói cậu ta phái một quân y đến đây xem sao.”
Ngày hôm qua Lâm Gia phát hiện nhiệt độ Tatu cao hơn bình thường, mắt hồng hồng không nhìn rõ mọi vật. Cô xin Corey thông báo tình huống của Tatu với Hoffman và Lannok. Lannok đã làm kiểm tra cho Tatu, nói là thân thể Tatu đã bắt đầu có triệu chứng phục hồi tốt. Anh ta đã kê cho Tatu một số thuốc cũng đã lấy máu đi xét nghiệm, bảo rằng hôm này sẽ có kết quả kiểm tra....…Cả ngày tâm trạng Lâm Gia cũng không ổn định được, thật vất vả mới đợi được đến khi quân đoàn dừng lại nghỉ ngơi, xin phép Corey đồng ý mới cùng Cain xuống tìm Lanok. Hai người đi được nửa đường chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, theo tiếng lêu mới phát hiện ra Thư Vân đang tra tấn Dạ Hoàng,. Nếu không phải Cain kịp thời ngăn chặn chỉ sợ Dạ Hoàng khó giữ nổi tính mạng.
Nhưng nhân viên y tế trong xe cũng đã xuống dưới ăn cơm, trên xe không có ai cả. Lâm Gia đang định xuống dưới đi tìm thì bị Cain ngăn lại.
Cain đỏ bừng mặt, ôm Lâm Gia thật chặt, ngoại trừ hít thở hương thơm mền mại trong ngực cũng không còn suy nghĩ được gì, trong đầu trống rỗng, ngập ngừng môi hồi lâu mà không thể nói ra được một chữ, những câu tỏ tình đã chuẩn bị từ lâu bỗng nhiên lại quên sạch....…Mặc dù bên ngoài anh lưu manh nhưng thực chất cũng chỉ hai ba lần được kết hợp độ sâu với phụ nữa, đều là sau khi lập được chiến công mà được ban thưởng, cũng chưa từng nói qua lời yêu, Lâm Gia coi như là mối tình đầu của anh.
Sau khi động lòng với Lâm Gia anh cũng rất hối hận trước đây mình đã kết hợp độ sâu với người phụ nữ khác, quả nhiên hành động X để giải quyế sinh lý đó không có một chút ý nghĩa nào cả....…Trước đây anh thấy Corey thủ thân thì luôn coi đó là hành động ngu xuẩn, nhưng bây giờ anh đã có thể hiểu được lời phản bác của Corey khi đó: “khi gặp được một người phụ nữ khiến anh nguyện ý bỏ cả tính mạng của mình để bảo vệ thì anh sẽ không hận mình không có được tâm như trẻ sơ sinh, thân không được như xử nữ. Cho nên nếu như chưa gặp được thì đừng làm loại chuyện đó nếu không nhất định sẽ hối hận.”
Cain không chớp mắt nhìn chằm chằm Lâm Gia, con ngươi sáng kinh người. Lâm Gia không hiểu đang định hỏi anh thì bỗng thấy Cain giang tay ra ôm cô thật chặt vào trong lòng.
Lâm Gia kinh ngạc, phản ứng đầu tiên chính là muốn đẩy anh ra thì bỗng nghe thấy Cain thì thầm nói: “May là em không có việc gì nếu không tôi… tôi….” Cánh tay Lâm Gia đang muốn đẩy anh ra bỗng cứng đờ, trong đầu bỗng tái hiện lại hình ảnh Cain vì cứu cô mà bị thương nặng, lòng bỗng mền nhũn, lần đầu tiên không kháng cự lại anh, “Thiếu tá Cain, anh nói gì vậy?”
Cain gãi gãi đầu: “Cũng được, nếu hắn ta chết thật sẽ rất phiền toái. Dù sao vừa vặn chúng ta cũng phải đi tìm Hoffman, nói cậu ta phái một quân y đến đây xem sao.”
Ngày hôm qua Lâm Gia phát hiện nhiệt độ Tatu cao hơn bình thường, mắt hồng hồng không nhìn rõ mọi vật. Cô xin Corey thông báo tình huống của Tatu với Hoffman và Lannok. Lannok đã làm kiểm tra cho Tatu, nói là thân thể Tatu đã bắt đầu có triệu chứng phục hồi tốt. Anh ta đã kê cho Tatu một số thuốc cũng đã lấy máu đi xét nghiệm, bảo rằng hôm này sẽ có kết quả kiểm tra....…Cả ngày tâm trạng Lâm Gia cũng không ổn định được, thật vất vả mới đợi được đến khi quân đoàn dừng lại nghỉ ngơi, xin phép Corey đồng ý mới cùng Cain xuống tìm Lanok. Hai người đi được nửa đường chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, theo tiếng lêu mới phát hiện ra Thư Vân đang tra tấn Dạ Hoàng,. Nếu không phải Cain kịp thời ngăn chặn chỉ sợ Dạ Hoàng khó giữ nổi tính mạng.
Nhưng nhân viên y tế trong xe cũng đã xuống dưới ăn cơm, trên xe không có ai cả. Lâm Gia đang định xuống dưới đi tìm thì bị Cain ngăn lại.
Cain đỏ bừng mặt, ôm Lâm Gia thật chặt, ngoại trừ hít thở hương thơm mền mại trong ngực cũng không còn suy nghĩ được gì, trong đầu trống rỗng, ngập ngừng môi hồi lâu mà không thể nói ra được một chữ, những câu tỏ tình đã chuẩn bị từ lâu bỗng nhiên lại quên sạch....…Mặc dù bên ngoài anh lưu manh nhưng thực chất cũng chỉ hai ba lần được kết hợp độ sâu với phụ nữa, đều là sau khi lập được chiến công mà được ban thưởng, cũng chưa từng nói qua lời yêu, Lâm Gia coi như là mối tình đầu của anh.
Sau khi động lòng với Lâm Gia anh cũng rất hối hận trước đây mình đã kết hợp độ sâu với người phụ nữ khác, quả nhiên hành động X để giải quyế sinh lý đó không có một chút ý nghĩa nào cả....…Trước đây anh thấy Corey thủ thân thì luôn coi đó là hành động ngu xuẩn, nhưng bây giờ anh đã có thể hiểu được lời phản bác của Corey khi đó: “khi gặp được một người phụ nữ khiến anh nguyện ý bỏ cả tính mạng của mình để bảo vệ thì anh sẽ không hận mình không có được tâm như trẻ sơ sinh, thân không được như xử nữ. Cho nên nếu như chưa gặp được thì đừng làm loại chuyện đó nếu không nhất định sẽ hối hận.”
Cain không chớp mắt nhìn chằm chằm Lâm Gia, con ngươi sáng kinh người. Lâm Gia không hiểu đang định hỏi anh thì bỗng thấy Cain giang tay ra ôm cô thật chặt vào trong lòng.
Lâm Gia kinh ngạc, phản ứng đầu tiên chính là muốn đẩy anh ra thì bỗng nghe thấy Cain thì thầm nói: “May là em không có việc gì nếu không tôi… tôi….” Cánh tay Lâm Gia đang muốn đẩy anh ra bỗng cứng đờ, trong đầu bỗng tái hiện lại hình ảnh Cain vì cứu cô mà bị thương nặng, lòng bỗng mền nhũn, lần đầu tiên không kháng cự lại anh, “Thiếu tá Cain, anh nói gì vậy?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook