Tận Thế Đàn Thú
-
Chương 20
*****
Cain và đám người Healy đều canh gác ở trước xe, nhiệm vụ là đánh lui những zombie có ý đồ muốn xông tới. Lúc này trong đám zombie không có zombie cao cấp, zombie phá vòng vây xông tới cũng không nhiều, vẫn chưa có tạo thành uy hiếp quá lớn. Nhưng đám người Cain đều là những chiến sĩ đã trải qua rất nhiều trận chiến ác liệt, nên không bởi vì vậy mà lơi lỏng, vẫn toàn lực phòng thủ chiến đấu.
Lâm Gia thừa lúc Cain đổi băng đạn, hỏi anh: "Tình hình chiến đấu thế nào rồi? Tôi nghe được tiếng súng càng ngày càng mãnh liệt hơn hồi nãy."
Cain lên đạn xong, nhếch miệng cười: "Chúng ta bị zombie tập kích, đám cướp kia cũng không ngoại lệ, bọn họ chỉ có thể tạm thởi thay đổi mục tiêu đi giết zombie trước. Hắc hắc, bọn họ ở bên ngoài, cũng đồng nghĩa với việc làm quân tiên phong cho chúng ta!" Đang nói thì xa xa truyền đến tiếng gầm gừ của mãnh thú.
Nghe được tiếng thú rống quen thuộc, mắt Lâm Gia sáng lên, mừng rỡ bắt lấy cánh tay Cain, vui vẻ nói: "Nhất định là bọn Dick đến đây!"
Sau khi mãnh thú dị biến gia nhập chiến đấu, đám zombie rốt cuộc không thể tiến vào vòng phòng ngự của quân đoàn được nữa nhưng tiếng súng đạn chẳng những không yếu đi, mà ngược lại càng thêm kịch liệt.
"Cái tên khốn Roddy Elias kia muốn rút lui!" Cain đoán chừng rất có thể đám cướp kia thấy zombie bị mãnh thú dị biến áp chế, nên lại chứng nào tật nấy thừa dịp cháy nhà mà đi hôi của, muốn trước khi rút lui còn phải cướp được một số vật liệu và súng ống, đạn dược của quân đoàn.
Mike nhìn quanh bốn phía, mở cửa xe nhảy xuống, phất tay gọi Healy: "Cậu đi theo tôi xem tình hình thế nào!"
Tuy Lâm Gia biết bọn Dick dũng mãnh dị thường, nhưng cô vẫn rất lo lắng cho an nguy của chúng nó, nhịn không được kéo kéo tay áo Cain, cầu xin nói: " Thiếu tá Cain, tôi cũng đi xem có được không?"
Cain thấy Lâm Gia chờ đợi nhìn chăm chú vào mình, mắt đẹp trong suốt nhẹ nhàng lay động như mặt hồ, hy vọng lại mang theo chút ưu sầu lo, một màn như vậy làm lòng anh mềm nhũn.
Anh không cần nghĩ ngợi gật gật đầu: "Được!"
Lâm Gia đi theo Cain, nhưng chạy chưa được vài bước, chợt nghe thấy phía trước truyền đến một trận tiếng kinh hô, Cain cảnh giác, nhanh chóng kéo cô ra sau người.
Từ trên không trung đột nhiên có một bóng đen đáp xuống, một trận gió mạnh mẽ vượt quá sức chịu đựng phất qua, thổi tóc Lâm Gia bay tán loạn.
Một bóng người cao lớn cường tráng chợt rơi xuống đối diện hai người, một thứ ánh sáng màu bạc chói mắt bay bay trước mặt, dao động làm cho Lâm Gia hoa mắt.
Hai người còn chưa kịp dừng lại, thì màu bạc kia nhoáng lên một cái, trong nháy mắt Cain bị văng ra xa, mà Lâm Gia thì lại đụng vào một cái ôm ấm áp mà rắn chắc.
Mặc dù vùng ngực kiên cố dày rộng này cũng đủ co dãn bóng loáng, nhưng Lâm Gia vẫn là bị đụng cho lỗ tai một trận ù ù, máu xông cuồn cuộn lên ngực, trước mắt tối xầm, trong lúc nhất thời không thể thấy rõ thứ gì nữa.
"Ừng ực..." Người đó phát ra tiếng khò khè khẩn trương, cánh tay tráng kiện thật cẩn thận ôm lấy cô, cúi đầu dùng cằm nhẹ nhàng cọ xát đỉnh đầu cô. Lâm Gia còn chưa cao đến ngực người đó, người kia cúi đầu cũng không thấy được hai má cô.
Mái tóc màu bạch kim theo động tác của anh ta mà trút xuống vai Lâm Gia như thác nước, dưới ánh sáng mặt trời màu bạc kia như phát ra một tầng hào quang lóng lánh loá mắt.
Tác giả: Rốt cục cũng biến thành trai đẹp khỏa thân, nhưng mà chiều cao lại chênh lệch không nhỏ, vấn đề này tương lai phải tính làm sao? -___-
Cain và đám người Healy đều canh gác ở trước xe, nhiệm vụ là đánh lui những zombie có ý đồ muốn xông tới. Lúc này trong đám zombie không có zombie cao cấp, zombie phá vòng vây xông tới cũng không nhiều, vẫn chưa có tạo thành uy hiếp quá lớn. Nhưng đám người Cain đều là những chiến sĩ đã trải qua rất nhiều trận chiến ác liệt, nên không bởi vì vậy mà lơi lỏng, vẫn toàn lực phòng thủ chiến đấu.
Lâm Gia thừa lúc Cain đổi băng đạn, hỏi anh: "Tình hình chiến đấu thế nào rồi? Tôi nghe được tiếng súng càng ngày càng mãnh liệt hơn hồi nãy."
Cain lên đạn xong, nhếch miệng cười: "Chúng ta bị zombie tập kích, đám cướp kia cũng không ngoại lệ, bọn họ chỉ có thể tạm thởi thay đổi mục tiêu đi giết zombie trước. Hắc hắc, bọn họ ở bên ngoài, cũng đồng nghĩa với việc làm quân tiên phong cho chúng ta!" Đang nói thì xa xa truyền đến tiếng gầm gừ của mãnh thú.
Nghe được tiếng thú rống quen thuộc, mắt Lâm Gia sáng lên, mừng rỡ bắt lấy cánh tay Cain, vui vẻ nói: "Nhất định là bọn Dick đến đây!"
Sau khi mãnh thú dị biến gia nhập chiến đấu, đám zombie rốt cuộc không thể tiến vào vòng phòng ngự của quân đoàn được nữa nhưng tiếng súng đạn chẳng những không yếu đi, mà ngược lại càng thêm kịch liệt.
"Cái tên khốn Roddy Elias kia muốn rút lui!" Cain đoán chừng rất có thể đám cướp kia thấy zombie bị mãnh thú dị biến áp chế, nên lại chứng nào tật nấy thừa dịp cháy nhà mà đi hôi của, muốn trước khi rút lui còn phải cướp được một số vật liệu và súng ống, đạn dược của quân đoàn.
Mike nhìn quanh bốn phía, mở cửa xe nhảy xuống, phất tay gọi Healy: "Cậu đi theo tôi xem tình hình thế nào!"
Tuy Lâm Gia biết bọn Dick dũng mãnh dị thường, nhưng cô vẫn rất lo lắng cho an nguy của chúng nó, nhịn không được kéo kéo tay áo Cain, cầu xin nói: " Thiếu tá Cain, tôi cũng đi xem có được không?"
Cain thấy Lâm Gia chờ đợi nhìn chăm chú vào mình, mắt đẹp trong suốt nhẹ nhàng lay động như mặt hồ, hy vọng lại mang theo chút ưu sầu lo, một màn như vậy làm lòng anh mềm nhũn.
Anh không cần nghĩ ngợi gật gật đầu: "Được!"
Lâm Gia đi theo Cain, nhưng chạy chưa được vài bước, chợt nghe thấy phía trước truyền đến một trận tiếng kinh hô, Cain cảnh giác, nhanh chóng kéo cô ra sau người.
Từ trên không trung đột nhiên có một bóng đen đáp xuống, một trận gió mạnh mẽ vượt quá sức chịu đựng phất qua, thổi tóc Lâm Gia bay tán loạn.
Một bóng người cao lớn cường tráng chợt rơi xuống đối diện hai người, một thứ ánh sáng màu bạc chói mắt bay bay trước mặt, dao động làm cho Lâm Gia hoa mắt.
Hai người còn chưa kịp dừng lại, thì màu bạc kia nhoáng lên một cái, trong nháy mắt Cain bị văng ra xa, mà Lâm Gia thì lại đụng vào một cái ôm ấm áp mà rắn chắc.
Mặc dù vùng ngực kiên cố dày rộng này cũng đủ co dãn bóng loáng, nhưng Lâm Gia vẫn là bị đụng cho lỗ tai một trận ù ù, máu xông cuồn cuộn lên ngực, trước mắt tối xầm, trong lúc nhất thời không thể thấy rõ thứ gì nữa.
"Ừng ực..." Người đó phát ra tiếng khò khè khẩn trương, cánh tay tráng kiện thật cẩn thận ôm lấy cô, cúi đầu dùng cằm nhẹ nhàng cọ xát đỉnh đầu cô. Lâm Gia còn chưa cao đến ngực người đó, người kia cúi đầu cũng không thấy được hai má cô.
Mái tóc màu bạch kim theo động tác của anh ta mà trút xuống vai Lâm Gia như thác nước, dưới ánh sáng mặt trời màu bạc kia như phát ra một tầng hào quang lóng lánh loá mắt.
Tác giả: Rốt cục cũng biến thành trai đẹp khỏa thân, nhưng mà chiều cao lại chênh lệch không nhỏ, vấn đề này tương lai phải tính làm sao? -___-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook