Hôm nay Lâm Gia phải ăn bữa tối ở trên giường, Corey không cho cô xuống giường nửa bước, ngay cả đi toilet cũng là ôm cô đi. Đương nhiên anh chỉ là ôm cô đến toilet, xong liền đóng cửa chờ ở bên ngoài.

Đến buổi tối ngủ, lưng Lâm Gia đau đến không ngủ được, Corey không dám cho cô dùng loạn thuốc giảm đau, nên chỉ dùng khăn mặt bao túi nước ấm lại, xong rồi cẩn thận giúp cô đắp lên lưng làm tan vết bầm.

Sau một hồi, Lâm Gia cảm giác đau đớn hơi giảm, rốt cục chậm rãi ngủ. Mà Corey thì cả một đêm không dám ngủ say, sợ Lâm Gia buổi tối lúc ngủ sẽ đột nhiên phát sốt, nhưng may mà thể chất Lâm Gia khá tốt, ngủ một đêm tới sáng mà vẫn không bị gì.

Sáng sớm, Lâm Gia đã bị Cain lớn giọng đánh thức, chỉ nghe anh ở ngoài cửa lo lắng ồn ào: "Corey! Cậu đi ra đây nhanh lên! Chúng ta có phiền toái! Nhanh đi ra đây!!"

Corey đè Lâm Gia lại, ý bảo cô tiếp tục nghỉ ngơi, sau đó nhanh chóng mặc quần áo, mở cửa, một phen đẩy Cain muốn nhào vào trong ra, tức giận nói: "Cậu đánh thức Lâm Gia đó có biết không! Có việc gì quan trọng mà sáng sớm cậu đã chạy loạn tới đây, chẳng lẽ là tối hôm qua zombie cắn mông cậu sao?"

Cain không cam lòng mà rướn cổ nhìn vào trong phòng ngủ, mới buồn bực trả lời: "So với chuyện zombie cắn mông của anh đây thì chuyện kia còn khó giải quyết hơn! Hai cái tên trứng thối của không quân 27 vừa tới khu D9, bọn họ còn nói muốn gia nhập quân đoàn đặc chủng hộ tống tổ đặc phái đi thủ đô!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương