Tận thế chi huyễn ma trùng sinh
-
Chương 19: Cự xà
Sau một hồi bàn bạc, kế hoạch rốt cục được định ra. Toàn đội được huy động để chuẩn bị.
Cái khó của kế hoạch là phải giết được yêu thú, đồng thời không được tổn thương Thông Thiên đằng. Cả Mộc Đạo hạt giống lẫn tinh hạch cấp 3, Sở Hàn đều muốn.
Kế hoạch cơ bản là dùng mồi nhử, Diều Hâu là thú săn mồi, đồng thời chúng cũng không từ chối xác chết, đặc biệt lại càng không thể từ chối xác một con yêu thú cấp 3.
Theo sự chỉ huy của Thương Đông, xác của Biên Bức vương nhanh chóng được đem tới. Cái xác bị chôn vùi dưới đống bê tông khổng lồ, đã sớm bị đào ra từ ngày hôm qua. Lúc này nhìn lại khó mà nhận ra nó là một con dơi, máu thịt be bét, dại lượng xương cốt vỡ tan.
Thương Hà có chút líu lưỡi
"Như thế này dùng được không?".
"Không quan trọng hình dáng, chỉ cần khí tức cấp 3 còn đó là được"
Cái xác lúc này được đặt trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng khác nằm bên cạnh, nếu không có nhân lực to lớn thì Sở Hàn cũng khó mà đem cái xác nặng hơn một tấn này lên 20 tầng lầu.
"Trần Xung, ra tay"
"Chủ nhân, độc của ta thật sự có thể độc chết yêu thú cấp 3 sao?"
"Tất nhiên là không, chỉ cần làm nó khó chịu một chút là được"
Kế hoạch của Sở Hàn rất đơn giản, đó chính là bỏ độc con diều hâu kia, làm nó suy yếu. Yêu thú cấp 3 tuy có chút thông minh, nhưng còn chưa đủ để nhận ra thức ăn bị hạ độc.
Việc cần làm lúc này chỉ là chờ đợi, toàn đội nhanh chóng được ra lệnh tản đi, chỉ để lại năm người.
Một ngày dần kết thúc, từ trên tòa nhà cao có thể thấy mặt trời đang dần khuất sau Không Đỉnh sơn, ngọn núi đã sớm nứt đôi từ lần động đất trước đó.
"Éccc!"
Một tiếng chim kêu vang vọng khắp cả khu vực lớn, âm thanh mang theo linh hồn uy áp, chấn nhiếp toàn bộ nhưng sinh vật thấp kém hơn nó. Tuy nhiên cũng chỉ để thị uy là chính, người thực lực yếu thì đầu váng mắt hoa, mạnh hơn chút thì hơi đau nhẹ một chút, còn như Sở Hàn ba người thì gần như không ảnh hưởng gì. Đó là lý do khu vực này không thấy bóng dáng một con yêu thú nào khác.
"Quả nhiên là Hồn thú" Sở Hàn thì thào.
Một bóng hình to lớn bay trên bầu trời, cái bóng khổng lồ che kín một khoảng rộng. Đó là một đầu Diều Hâu to lớn, sảy cảnh so với Sở Hàn dự tính còn lớn hơn, khoảng 10 mét, thân hình béo tròn, nhưng bay lượn rất linh hoạt. Nó toàn thân bao phủ lông xanh, những chiếc lông nhìn rất giống lá cây, trông cực kì lòe loẹt. Nếu nó là một con vẹt thì sẽ rất đẹp nhưng đáng tiếc màu sắc đó lại nằm trên một con diều hâu mập, trông cực kì buồn cười.
"Đừng cười nữa!". Sở Hàn lên tiếng nhắc nhở.
Hắn đã sớm thấy qua nhiều nên không có cảm xúc, nhưng bốn người còn lại thì không, thân hình béo ú xanh lè xanh lét lại kết hợp với âm thanh vừa nãy, thật sự nó rất buồn cười. Tuy nhiên có buồn cười tới mấy thì sự nguy hiểm của nó vẫn không hề giảm, vẫn là một đầu yêu thú cấp 3.
Sở Hàn rất bình tĩnh đánh giá đầu diều hâu này, từ màu lông cùng tiếng kêu khi nãy, rõ ràng đây là một đầu yêu thú song hệ, mộc hệ cùng hồn hệ.
Con chim lượn vài vòng quanh cái tổ, không đáp xuống. Ngay sau đó, nó như đánh hơi được cái gì đó, nhanh chóng bay tới chỗ thức ăn được chuẩn bị sẵn. Sở Hàn năm người từ một vị trí khác quan sát, không hề bị chú ý, là do Sở Hàn dùng huyễn lực che đậy khí tức đi.
"Grè!"
Bất thình lình một âm thanh to lớn khác xuất hiện, một đầu cự xà từ phía xa bò tới. Đầu cự xà dài tận 15 mét, toàn thân bao trùm vảy đỏ, rất giống nham thạch.
Từ kích thước dễ dàng nhận ra, đây là một con yêu xà cấp 3, có thể phán đoán ra nó thuộc hỏa hệ.
Con rắn cuốn xung quanh tòa nhà, nhanh chóng bò lên chỗ cái xác. Con diều hâu theo bản năng lùi lại, nó nhận ra khí tức của yêu xà không thua gì nó.
Xem ra diều hâu không phải sinh vật duy nhất bị cái xác thu hút. Cái xác này đối với chúng nó có sức hấp dẫn rất lớn, có thể để chúng nó từ cấp 3 sơ kỳ lên cấp 3 trung kỳ.
"Khè..khè"
Hai con thú trừng nhau, không con nào nhường con nào.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, không ai ngờ tới. Sở Hàn hơi ngạc nhiên nhưng sau đó mỉm cười.
"Chúng nó cứ đánh nhau thì lại càng tốt"
Mặc dù nằm ngoài kế hoạch nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều, ngược lại càng thêm đơn giản. Yêu thú ở cấp độ này chỉ vừa khai linh trí, với thực lực gần như vô địch thì bọn nó gần như chẳng bao giờ biết sợ, cũng chẳng bỏ chạy bao giờ. Mỗi hồi chiến đấu của chúng nó đều là sinh tử chiến, hoặc không cũng bị thương nặng.
Con rắn này có thể từ lãnh địa của nó mò tới đây, chắc chắn có khả năng đánh hơi rất kinh khủng. Và tất nhiên, huyễn lực của Sở Hàn không che đậy nổi năm người. Tuy nhiên so với năm con kiến thì cái xác Biên Bức vương có sức hấp dẫn hơn nhiều.
Cái khó của kế hoạch là phải giết được yêu thú, đồng thời không được tổn thương Thông Thiên đằng. Cả Mộc Đạo hạt giống lẫn tinh hạch cấp 3, Sở Hàn đều muốn.
Kế hoạch cơ bản là dùng mồi nhử, Diều Hâu là thú săn mồi, đồng thời chúng cũng không từ chối xác chết, đặc biệt lại càng không thể từ chối xác một con yêu thú cấp 3.
Theo sự chỉ huy của Thương Đông, xác của Biên Bức vương nhanh chóng được đem tới. Cái xác bị chôn vùi dưới đống bê tông khổng lồ, đã sớm bị đào ra từ ngày hôm qua. Lúc này nhìn lại khó mà nhận ra nó là một con dơi, máu thịt be bét, dại lượng xương cốt vỡ tan.
Thương Hà có chút líu lưỡi
"Như thế này dùng được không?".
"Không quan trọng hình dáng, chỉ cần khí tức cấp 3 còn đó là được"
Cái xác lúc này được đặt trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng khác nằm bên cạnh, nếu không có nhân lực to lớn thì Sở Hàn cũng khó mà đem cái xác nặng hơn một tấn này lên 20 tầng lầu.
"Trần Xung, ra tay"
"Chủ nhân, độc của ta thật sự có thể độc chết yêu thú cấp 3 sao?"
"Tất nhiên là không, chỉ cần làm nó khó chịu một chút là được"
Kế hoạch của Sở Hàn rất đơn giản, đó chính là bỏ độc con diều hâu kia, làm nó suy yếu. Yêu thú cấp 3 tuy có chút thông minh, nhưng còn chưa đủ để nhận ra thức ăn bị hạ độc.
Việc cần làm lúc này chỉ là chờ đợi, toàn đội nhanh chóng được ra lệnh tản đi, chỉ để lại năm người.
Một ngày dần kết thúc, từ trên tòa nhà cao có thể thấy mặt trời đang dần khuất sau Không Đỉnh sơn, ngọn núi đã sớm nứt đôi từ lần động đất trước đó.
"Éccc!"
Một tiếng chim kêu vang vọng khắp cả khu vực lớn, âm thanh mang theo linh hồn uy áp, chấn nhiếp toàn bộ nhưng sinh vật thấp kém hơn nó. Tuy nhiên cũng chỉ để thị uy là chính, người thực lực yếu thì đầu váng mắt hoa, mạnh hơn chút thì hơi đau nhẹ một chút, còn như Sở Hàn ba người thì gần như không ảnh hưởng gì. Đó là lý do khu vực này không thấy bóng dáng một con yêu thú nào khác.
"Quả nhiên là Hồn thú" Sở Hàn thì thào.
Một bóng hình to lớn bay trên bầu trời, cái bóng khổng lồ che kín một khoảng rộng. Đó là một đầu Diều Hâu to lớn, sảy cảnh so với Sở Hàn dự tính còn lớn hơn, khoảng 10 mét, thân hình béo tròn, nhưng bay lượn rất linh hoạt. Nó toàn thân bao phủ lông xanh, những chiếc lông nhìn rất giống lá cây, trông cực kì lòe loẹt. Nếu nó là một con vẹt thì sẽ rất đẹp nhưng đáng tiếc màu sắc đó lại nằm trên một con diều hâu mập, trông cực kì buồn cười.
"Đừng cười nữa!". Sở Hàn lên tiếng nhắc nhở.
Hắn đã sớm thấy qua nhiều nên không có cảm xúc, nhưng bốn người còn lại thì không, thân hình béo ú xanh lè xanh lét lại kết hợp với âm thanh vừa nãy, thật sự nó rất buồn cười. Tuy nhiên có buồn cười tới mấy thì sự nguy hiểm của nó vẫn không hề giảm, vẫn là một đầu yêu thú cấp 3.
Sở Hàn rất bình tĩnh đánh giá đầu diều hâu này, từ màu lông cùng tiếng kêu khi nãy, rõ ràng đây là một đầu yêu thú song hệ, mộc hệ cùng hồn hệ.
Con chim lượn vài vòng quanh cái tổ, không đáp xuống. Ngay sau đó, nó như đánh hơi được cái gì đó, nhanh chóng bay tới chỗ thức ăn được chuẩn bị sẵn. Sở Hàn năm người từ một vị trí khác quan sát, không hề bị chú ý, là do Sở Hàn dùng huyễn lực che đậy khí tức đi.
"Grè!"
Bất thình lình một âm thanh to lớn khác xuất hiện, một đầu cự xà từ phía xa bò tới. Đầu cự xà dài tận 15 mét, toàn thân bao trùm vảy đỏ, rất giống nham thạch.
Từ kích thước dễ dàng nhận ra, đây là một con yêu xà cấp 3, có thể phán đoán ra nó thuộc hỏa hệ.
Con rắn cuốn xung quanh tòa nhà, nhanh chóng bò lên chỗ cái xác. Con diều hâu theo bản năng lùi lại, nó nhận ra khí tức của yêu xà không thua gì nó.
Xem ra diều hâu không phải sinh vật duy nhất bị cái xác thu hút. Cái xác này đối với chúng nó có sức hấp dẫn rất lớn, có thể để chúng nó từ cấp 3 sơ kỳ lên cấp 3 trung kỳ.
"Khè..khè"
Hai con thú trừng nhau, không con nào nhường con nào.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, không ai ngờ tới. Sở Hàn hơi ngạc nhiên nhưng sau đó mỉm cười.
"Chúng nó cứ đánh nhau thì lại càng tốt"
Mặc dù nằm ngoài kế hoạch nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều, ngược lại càng thêm đơn giản. Yêu thú ở cấp độ này chỉ vừa khai linh trí, với thực lực gần như vô địch thì bọn nó gần như chẳng bao giờ biết sợ, cũng chẳng bỏ chạy bao giờ. Mỗi hồi chiến đấu của chúng nó đều là sinh tử chiến, hoặc không cũng bị thương nặng.
Con rắn này có thể từ lãnh địa của nó mò tới đây, chắc chắn có khả năng đánh hơi rất kinh khủng. Và tất nhiên, huyễn lực của Sở Hàn không che đậy nổi năm người. Tuy nhiên so với năm con kiến thì cái xác Biên Bức vương có sức hấp dẫn hơn nhiều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook