Tẫn Nhiên - Mễ Hoa
-
Chương 2
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Giống như A Tĩnh vậy, đó cô bạn tốt nhất của tôi ở đây, lúc tôi vừa bắt đầu làm việc ở Kim Triêu thì cô ấy đã ở đây rồi. Lý do khi đó là vì gặp phải vụ lừa đảo khi thanh toán online, sau khi vô tròng thì thẻ tín dụng bị người ta quẹt tới độ muốn phát nổ.
Có một thời gian cô ấy đã trả xong hết nợ nần, rời đi một năm rồi sau đó lại trở về vào lúc tôi vừa trở thành quản lý kinh doanh của một team mới.
Nguyên nhân là lại bị rơi vào lò sát sinh trên mạng, bị tẩy não, vay mượn online đủ kiểu, lần này nợ tới một triệu.
Còn có Vân Vân, người mẹ đơn thân hai mươi sáu tuổi, ly hôn vì gặp phải bạo lực gia đình, một mình nuôi hai con nhỏ.
Mỗi người đều có lý do riêng để tới vũ trường làm việc, nhưng không phải ai cũng hợp với nơi này.
Dù bị từ chối Điềm Điềm vẫn cứ nói, thậm chí còn thề thốt đảm bảo: "Không phải ai sinh ra cũng đã thích hợp làm ở chỗ này mà. Chị Yên cứ yên tâm đi, khả năng thích nghi của Tiểu Mạn rất tốt, em sẽ giúp cậu ấy. Hay chị thấy vậy được không, trước hết cứ cho cậu ấy làm thử vài ngày, để em hướng dẫn cậu ấy, nếu sau đó chị còn chưa hài lòng thì để cậu ấy đi sau."
Bởi vì những lời này của Điềm Điềm nên Tiểu Mạn thực sự đã được ở lại nơi này.
Chất da của cô bé không được tốt, cho nên mỗi lần trang điểm thì chị thợ đều phải cẩn thận tỉ mỉ vô cùng.
Không thể không nói, trang điểm xong trông cũng khá thanh thuần, nhìn hơi giống cô diễn viên Hàn Quốc Jeong Da Bin.
Tôi biết, sở dĩ tôi cho cô bé đó ở lại cũng chỉ vì câu "không phải ai sinh ra cũng đã thích hợp làm ở chỗ này" mà Điềm Điềm nói.
Cứ đến sáu, bảy giờ tối là hai phòng trang điểm và thay quần áo to như vậy lại bắt đầu trở nên vô cũng náo nhiệt. Khắp nơi toàn là tiếng cãi cọ ầm ĩ của mấy cô nàng.
Cuối cùng mọi người ăn mặc gọn gàng xinh đẹp ra cửa, nếu thay quần áo không với tới móc áo n.g.ự.c sau lưng thì còn có thể nhờ anh Thần đứng cạnh kéo giúp.
Tôi nói với Điềm Điềm: "Hồi chị lên đại học, tiền sinh hoạt một tháng mới có năm trăm tệ thôi. Em còn trẻ cho nên mấy đồ skincare hàng hiệu hay túi xách đắt tiền đều không phải nhu yếu phẩm. Tương lai đều sẽ có cơ hội mua được."
Điềm Điềm không để trong lòng, chỉ nói với tôi: "Thời đại bây giờ không giống với thời của chị Yên."
Thời đại không giống ngày trước, nhưng có vài đạo lý đều giống nhau.
Như trong tác phẩm "Marie Antoinette: The Portrait of an Average Woman" của Stefan Zweig có một câu mà ai cũng biết:
Tất cả những món quà do số phận ban tặng đều đã sớm được định giá.
Có người vừa sinh ra đã có tất cả, ngậm muỗng vàng thìa bạc. Có người lại ra đời khi chẳng có thứ gì trong tay, sống bần cùng nghèo khó. Trong muôn vàn chúng sinh, cách xuất hiện trên sân khấu của mỗi người đều bất đồng.
Đời người không có kịch bản và diễn tập, con đường dưới chân đã đi qua thì không thể quay đầu lại.
Cũng chính vì như vậy, cầm một ván bài tốt trên tay thì hẳn nên quý trọng, cẩn thận đi từng bước dưới chân.
Cầm phải bài dở thì càng nên nghiên cứu tỉ mỉ, dùng hết khả năng lấy cho mình một chiến thắng lớn.
Chuyện phải làm diễn viên quần chúng ngay trong cuộc đời của mình là một việc đáng tiếc vô cùng. Lúc tôi nhìn vào gương thẫn thờ thì khói thuốc đã lượn lờ bốn phía, đột nhiên tôi lại nghĩ tới, thời đại kia của tôi có dáng vẻ như thế nào ấy nhỉ.
Năm hai mươi tuổi hình như tôi cũng trông giống hệt Tiểu Mạn, tính cách hướng nội ít nói, khi nào cũng cúi đầu lặng lẽ bước đi.
Cái khác chính là lúc đó ở trường tôi không có bạn bè. Mà lý do chỉ vì có một tên con trai tâm huyết dâng trào chạy tới tỏ tình với tôi, sau đó tôi đã bị một đám người coi như kẻ địch chung, bị chửi rủa, bị sỉ nhục.
Rồi lại cứ trôi theo dòng suy nghĩ mà nhớ đến Chu Tẫn, tên lưu manh đã thắp sáng cuộc đời dài đằng đẵng đầy tăm tối của tôi, anh đứng ở phía ngược sáng, cười rộ lên với tôi giữa nơi hồi ức xa xăm.
Hai hàng mày kiếm đen rậm, đôi mắt luôn chứa đựng ý cười xấu xa, cách năm đổi tháng dời nhưng vẫn sống động và tươi mới như thế.
Những hình ảnh nơi quá khứ ấy sẽ khiến tôi bực bội bóp tắt điếu thuốc, rồi lại mất vài phút để hồi phục tâm trạng. Sau đó mang vẻ mặt bình thản như thường ngày đi ra khỏi phòng hóa trang, tới đại sảnh mở một buổi họp thường ngày với các chị em trong team.
Họp xong thì ai làm việc nấy. Dưới bầu không khí kiêu xa náo nhiệt ở hộp đêm này, ai cũng phải dùng tinh thần tốt nhất để nghênh đón khách hàng.
Trăm lần như một kiểu hát karaoke, chơi xúc xắc, uống rượu, kề vai nói nhỏ, ghé tai thì thầm,...
Ở trên bàn đặt một set menu XO, đối với những mẩu chuyện người lớn không quá lố và mấy bàn tay háo sắc có chừng mực thì mọi người đều sẽ nuốt cơn giận vào lòng mà làm đủ phận sự.
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook