Tâm Hỏa Cấm Kỵ
-
26: Ba Xoa Giúp Con Hơi H
Đầu óc cô hơi choáng váng, nhớ tới trước đây mẹ thường xoa xoa giúp cô giảm đau.
Thế là cô nói ngay với Cố Tu Niên mà không cần suy nghĩ: “Ba ba, ba xoa giúp con.
”Cố Tu Niên thấy lỗ tiêm không còn chảy máu nữa nên ném miếng bông tiêu độc đi.
Nghe con gái nói vậy, hắn sửng sốt: “Xoa chỗ nào?”Cố Liên lại vặn vẹo uốn éo eo, dán sát vào bên tai hắn, hô hấp nóng cháy phun ra, miệng thì thầm: “Xoa cái mông.
”Thật ra Cố Liên nói lời này còn ôm chút tâm cơ.
Một phần là do bị bệnh khiến thân thể không thoải mái, muốn được ba ba quan tâm.
Mà một phần khác là cô muốn thử đề nghị làm nũng của Hứa Kỳ Kỳ, muốn nhân cơ hội này dò xét xem.
Nếu ba ba không làm theo, cô có thể mượn cớ nói mình vì bị bệnh, đầu óc không tỉnh táo, tối thiểu cũng sẽ không bị mắng.
Nếu ba ba thật sự dính chiêu này, vậy ngày sau cô cũng không cần sợ ba ba quá nữa, một công đôi việc.
Cố Liên lại cọ xát trong lòng Cố Tu Niên, yếu ớt nói: “Ba ba, con đau…”Những năm gần đây, Cố Tu Niên đặt hết tâm trí vào sự nghiệp, trong đầu chỉ toàn nghĩ tới việc hợp tác các hạng mục lớn.
Thỉnh thoảng hắn có về thăm nhà, thấy Cố Liên chạy quanh làm nũng với tm, hắn toàn ghét bỏ nhíu chặt mày.
Nhưng hiện tại, hắn ôm Cố Liên, nghe thiếu nữ mềm nhũn giọng làm nũng, hắn lại có chút không nỡ buông tay.
Hắn không nhịn được lại nghĩ tới cảnh Cố Liên hít nhầm nước hoa thôi tình, nằm rên rỉ trong ngực mình, bị hắn đĩnh tới cao trào! “Ba ba…” Cố Liên còn đang nhỏ giọng gọi hắn, tựa như một con mèo nhỏ: “Đau…”Cố Tu Niên nghĩ, thân là cha con, khoảng cách giữa bọn họ lúc này thật sự quá gần gũi.
Hai người vốn không nên gần sát như vậy.
Nhưng giọng nói dễ nghe của con gái hệt như một cái móc, bất cứ lúc nào cũng đang trêu chọc tâm tình của hắn.
Tay hắn như có ý thức tự chủ, đè lên mông thịt trắng nõn lõa lồ ngoài không khí của Cố Liên, nhẹ nhàng xoa nắn.
Bàn tay hắn rất lớn, khớp xương rõ ràng.
Hệt như sợ làm đau con gái, động tác của hắn nhẹ như đang vuốt ve.
Cố Liên bị xoa tới sau lưng nổi lên một lớp da gà, eo hông như bị điện giật, rã rời một trận, thân thể cũng không tự chủ được mà run nhẹ lên.
“Ưm…” Cô vừa đau vừa nhột, không nhịn được thốt nhẹ lên bên tai người đàn ông.
Động tác của Cố Tu Niên hơi dừng lại một chút, sau đó, khi mở miệng, giọng hắn đã rất trầm thấp: “Đau không?”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook