Tam Gia, Tôi Thích Cậu
-
Chương 8: Cung kính dưới quần tây của gia
Edit by Thời Âm Âm
______
"Cho tôi cái này làm gì."
Lục Ảnh khó hiểu hỏi, chẳng lẽ bọn nhóc này hơn nửa đêm không ngủ vì tặng một phần hợp đồng.
"Đây chính là Tiểu gia chính tay viết, cô biết hay không từ sau khi công ty trở nên lớn mạnh tôi cũng chưa viết qua hợp đồng."
Khi hắn nhìn thấy Tiểu Ảnh ở trên sân khấu dáng vẻ yểu điệu, Hạ Văn liền quyết định, hắn phải đạt được cô.
"Đây, đây là quá quý trọng đi."
Lục Ảnh không ngờ, hợp đồng này là chính tay hắn viết, từ khi anh rời đi đến khi hắn anh quay lại lần nữa, đi đi về về vừa mới chưa đầy 4 tiếng.
Đứa trẻ này cũng quá lợi hại rồi.
"Gia cho cô thì cứ cầm, công sức của cô ở nơi đây cũng tính là chôn vùi rồi, thi đấu cho tốt, gia tin tưởng cô."
Hạ Văn tin, lấy sức hấp dẫn của hắn, Tiểu Ảnh này sẽ cung kính dưới quần tây của hắn chỉ là vấn đề thời gian.
"Nhưng, tôi còn chưa đồng ý mà."
Lục Ảnh cuối đầu ủy khuất, dáng vẻ giống như một con sóc chuột.
"Có thể nào, cô còn không bằng lòng."
Hạ Văn nhíu nhẹ lông mày, thật thú vị.
Hạ Văn hắn lớn thế này cũng chưa nghe gặp qua người từ chối hắn.
Hắn không tức giận mà còn cười, đúng là, người gia nhìn trúng a, ha ha ha.
"Không phải......không phải, tôi phải về nhà cùng người nhà bàn bạc một chút."
Hạ Văn rút cặp văn kiện từ trong tay của Lục Ảnh.
Hắn thật không thể hiểu nổi, tại sao, lẽ nào vũ nữ quán bar Bích Lạc tốt hơn thực tập sinh, đều trách Đường Hạc Duệ tên phá sản đó troll, nói cái gì nhất định sẽ đồng ý, còn nói cái gì tiểu tỷ tỷ và tiền tài có thể có cả hai.
"Không phải, trong nhà tôi có em gái và em trai, làm thực tập sinh phải luyện tập khép kín, tội sợ bọn nó......"
Lục Ảnh nói như vậy, Hạ Văn cho rằng anh là một mình đi làm việc kiếm tiền nuôi em trai em gái, trong nháy mắt liền cảm thông.
"Yên tâm đi, chỉ cần cô ký nó, cô muốn đi đâu chỉ cần nói với tôi một tiếng, cô liền muốn đi đâu thì đi."
"Được thôi" Lục Ảnh lần nữa nhận lấy hợp đồng Hạ Văn đưa cho.
Đầu ngón tay hai người vô ý chạm nhau, lại khiến Lục Ảnh đổ mặt.
"Tôi đưa cô......"
"Không cần đâu, tôi còn có kí túc xá cho công nhân, tôi quay về kí túc xá là được"
Lục Ảnh cảm thấy mình thật lanh trí, may mà sớm giữ lại kí túc xá, nếu không thì lộ rồi.
......
Một bên khác
"Tiêu rồi, thời gian dài như vậy, lão đại sao mà vẫn chưa về, không phải gặp phải nguy hiểm rồi chứ."
______
"Cho tôi cái này làm gì."
Lục Ảnh khó hiểu hỏi, chẳng lẽ bọn nhóc này hơn nửa đêm không ngủ vì tặng một phần hợp đồng.
"Đây chính là Tiểu gia chính tay viết, cô biết hay không từ sau khi công ty trở nên lớn mạnh tôi cũng chưa viết qua hợp đồng."
Khi hắn nhìn thấy Tiểu Ảnh ở trên sân khấu dáng vẻ yểu điệu, Hạ Văn liền quyết định, hắn phải đạt được cô.
"Đây, đây là quá quý trọng đi."
Lục Ảnh không ngờ, hợp đồng này là chính tay hắn viết, từ khi anh rời đi đến khi hắn anh quay lại lần nữa, đi đi về về vừa mới chưa đầy 4 tiếng.
Đứa trẻ này cũng quá lợi hại rồi.
"Gia cho cô thì cứ cầm, công sức của cô ở nơi đây cũng tính là chôn vùi rồi, thi đấu cho tốt, gia tin tưởng cô."
Hạ Văn tin, lấy sức hấp dẫn của hắn, Tiểu Ảnh này sẽ cung kính dưới quần tây của hắn chỉ là vấn đề thời gian.
"Nhưng, tôi còn chưa đồng ý mà."
Lục Ảnh cuối đầu ủy khuất, dáng vẻ giống như một con sóc chuột.
"Có thể nào, cô còn không bằng lòng."
Hạ Văn nhíu nhẹ lông mày, thật thú vị.
Hạ Văn hắn lớn thế này cũng chưa nghe gặp qua người từ chối hắn.
Hắn không tức giận mà còn cười, đúng là, người gia nhìn trúng a, ha ha ha.
"Không phải......không phải, tôi phải về nhà cùng người nhà bàn bạc một chút."
Hạ Văn rút cặp văn kiện từ trong tay của Lục Ảnh.
Hắn thật không thể hiểu nổi, tại sao, lẽ nào vũ nữ quán bar Bích Lạc tốt hơn thực tập sinh, đều trách Đường Hạc Duệ tên phá sản đó troll, nói cái gì nhất định sẽ đồng ý, còn nói cái gì tiểu tỷ tỷ và tiền tài có thể có cả hai.
"Không phải, trong nhà tôi có em gái và em trai, làm thực tập sinh phải luyện tập khép kín, tội sợ bọn nó......"
Lục Ảnh nói như vậy, Hạ Văn cho rằng anh là một mình đi làm việc kiếm tiền nuôi em trai em gái, trong nháy mắt liền cảm thông.
"Yên tâm đi, chỉ cần cô ký nó, cô muốn đi đâu chỉ cần nói với tôi một tiếng, cô liền muốn đi đâu thì đi."
"Được thôi" Lục Ảnh lần nữa nhận lấy hợp đồng Hạ Văn đưa cho.
Đầu ngón tay hai người vô ý chạm nhau, lại khiến Lục Ảnh đổ mặt.
"Tôi đưa cô......"
"Không cần đâu, tôi còn có kí túc xá cho công nhân, tôi quay về kí túc xá là được"
Lục Ảnh cảm thấy mình thật lanh trí, may mà sớm giữ lại kí túc xá, nếu không thì lộ rồi.
......
Một bên khác
"Tiêu rồi, thời gian dài như vậy, lão đại sao mà vẫn chưa về, không phải gặp phải nguy hiểm rồi chứ."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook