Tâm Chi Sở Hướng
-
Chương 78
0o0——–0o0
“Ba năm trước, anh đã cam đoan với em, chỉ cần cho anh thời gian năm năm, anh sẽ cho em một danh phận – bạn đời của anh, xuất hiện bên cạnh anh. Hiện tại khoảng cách với ước định lúc trước còn không đến hai năm, Jack, anh nhất định sẽ hoàn thành lời hứa với em.
————–
Jeffrey chính là loại này.
Làm ngài Henry một bên mừng thầm có người kế tục, về phương diện khác đau đầu tính cách Jeffrey có phải hay không bởi vì thiếu “mẹ” mới lệch lạc như vậy.
Cal không giống ngài Henry lo lắng nhiều như vậy, hắn cảm thấy tính cách ham tiền của con trai mình rất tốt, từ tiểu học đã quan tâm giá hàng, thì sau này lớn lên vì duy trì tiêu chuẩn cuộc sống mà cố gắng phấn đấu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau khi Mĩ quốc tuyên chiến với Đức, ở Tennessee người da màu bạo phát diễu hành đòi công bằng.
Cal không ở sau lưng nhúng tay, vì loại chuyện này làm không tốt sẽ bị liên lụy.
Trưởng bang Tennessee là một người thông minh, hắn sâu sắc bắt được đây là cơ hội để hắn lưu tên vào sử sách, lấy tốc độ làm người ta khiếp sợ tiếp nhận rồi thị uy đám người yêu cầu, lý do thì vô cùng đường hoàng — tại bang Tennessee – Thiên Đường nhân gian này, không có bất cứ kỳ thị nào tồn tại.
Nhưng một chuyện tuyệt đối không có khả năng tiến hành thuận lợi như vậy.
Sau khi trưởng bang công khai phát biểu tuyên ngôn, không riêng gì số lượng xung đột giữa người da trắng cùng người da màu bạo phát lớn nhỏ không đếm được, ngay cả phóng viên tin tức toàn quốc đều vọt tới Tennessee, mong muốn mình là người trước tiên đưa đến tin tức chân thật nhất.
Những người kỳ thị chủng tộc oanh oanh liệt liệt chỉ ra chỗ sai, giằng co gần một năm đến cuối năm lấy số lượng hơn nửa phiếu chấp nhận thông qua, mà điều này trước mắt cũng là một tượng trưng.
Sự tình cũng không thẳng tiến theo phương hướng tốt, có không ít người da trắng còn kỳ thị chủng tộc muốn rời khỏi bang Tennessee, những sự kiện đổ máu liên tiếp bùng nổ.
Thời gian chậm rãi hòa tan hết thảy phân tranh, lập pháp nửa năm sau, dưới các loại nguyên nhân kích thích, điều luật thông qua bình đẳng chủng tộc bắt đầu thể hiện ra sức mạnh của nó.
Cal mỉm cười mỗi ngày đều ngồi ở bàn ăn đọc báo chí, cùng với một trận chiến chấm dứt những kẻ kỳ thị chủng tộc ở bang Tennessee cũng triệt để tan rã vô tung.
“Jack, vừa lúc mãn năm năm, từ hôm nay trở đi hết thảy phí dụng trong nhà đều do em chi trả.” Cal một mặt trét bơ lên bánh mỳ, một mặt nhẹ giọng nhắc nhở.
Jack sửng sốt một hồi, sau đó trên mặt xuất hiện một nụ cười sáng lạn, y lập tức buông dao nĩa trong tay xuống rút ra tờ chi phiếu đưa cho Cal: “Tùy tiện viết, mật mã tài khoản ngân hàng anh cũng biết, muốn dùng tiền trực tiếp lấy, không cần nói với em.”
“Cho nên, em đây là là ám chỉ anh, người nhà có thể tùy tiện tiêu xài toàn bộ tài sản?” Cal nhìn tờ chi phiếu mới tinh cười đến lóe cả mắt.
Jack chuẩn bị chi phiếu ở trong túi đã lâu, nhưng không có cơ hội dùng, nói vậy y hẳn đã nhẫn nại đến khó chịu rồi đây.
“Tiền của em đều là của anh, cứ tự nhiên. Năm năm trước, em đã nói sớm hay muộn em sẽ trở thành một người đàn ông gánh vác gia đình, hiện tại, rốt cục em đã có cơ hội làm như vậy.” Trong mắt Jack lóe ra nét cười sung sướng. Ngài Henry hơi nhướn mày, sau đó cố ý nâng cao tờ báo chặn ngang độ cong hài lòng nơi khóe miệng.
Bàn tay Cal ở dưới bàn nắm lấy tay Jack, hắn quay đầu nhìn vào mắt Jack nói: “Ba năm trước, anh đã cam đoan với em, chỉ cần cho anh thời gian năm năm, anh sẽ cho em một danh phận – bạn đời của anh, xuất hiện bên cạnh anh. Hiện tại khoảng cách với ước định lúc trước còn không đến hai năm, Jack, anh nhất định sẽ hoàn thành lời hứa với em.”
Jack nhìn đôi mắt chân thành của Cal ngược lại nở nụ cười không cần: “Với em mà nói không có gì khác biệt, những người quan trọng của anh đều đã biết mối quan hệ của chúng ta, như vậy những kẻ không quan trọng có biết tin tức này hay không với em căn bản không hề có ý nghĩa. Em đã cùng anh tay trong tay rảo bước dưới ánh nắng tươi sáng, cho nên, Cal, em không xa cầu những chuyện sẽ làm anh khó xử.”
Cal nghe được lời cảm thông của Jack lại không tỏ vẻ cảm kích nào, trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười khắc sâu ẩn ý .
Cal buông bàn tay Jack ra, lấy ngón tay vuốt ve hai má Jack, hắn kề sát Jack tại bờ môi của y trộm được một chiếc hôn khẽ, sau đó giải thích: “Tuy rằng anh nói như vậy, em lại một lần nữa lơ là điểm mấu chốt, anh là một tên không tốt đẹp, chính nghĩa gì cả, nhưng mà anh muốn giải thích cho em nghe dụng ý của anh.”
Ngài Henry giấu mặt sau tờ báo nhẹ nhàng lay động vài cái, ông cảm thấy con trai ông đại khái buổi tối hôm nay muốn ngủ phòng khách.
Cal lại tựa hồ một chút cũng không lo lắng cho cảnh ngộ bi thảm mình sắp sửa gặp phải, hắn chi tiết giải thích kế hoạch mà hắn đã bắt đầu thực hiện vài năm trước: “Nhớ rõ thời điểm em từ Đức trở về, anh thấy em lao ra cứu Rose đặc biệt tức giận không?”
“Đúng vậy, em đương nhiên nhớ rất rõ, đó là lần duy nhất chúng ta khắc khẩu.” Nụ cười của Jack tràn ngập hoài niệm, cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc không có gì không tốt, nhưng hồi tưởng lại quả thật không bằng một tình yêu mạnh mẽ táo bạo, bởi vậy một lần khắc khẩu ngược lại có vẻ đáng quý.
Cal thở dài tiếp tục giải thích: “Ban đầu anh vì chuyện này mà lần đầu tiên ý thức được, trên pháp luật em vĩnh viễn sẽ không thuộc về anh. Năng lực duy nhất mà anh có thể dùng để ràng buộc em chính là tình yêu, nhưng mà loại tình yêu này nọ không chắc chắn, anh không thể cả đời đều trông cậy vào nó để trói em lại bên anh, nhà họa sĩ tài ba của anh ạ.”
“… Cho nên, anh đã làm chuyện gì đó mà em không biết ư?” Jack thử hỏi, cho dù y thông minh cách mấy, cũng không thể đoán được dụng tâm của Cal.
“Cho nên, lúc anh hồi tưởng lại chuyện này có chú ý tới một chi tiết khá hay — Rose tiểu thư là một người theo chủ nghĩa nữ quyền, tài ăn nói của cô ấy khá tốt, cổ động nhóm nữ công nhân làm việc với một mức lương không tệ ở New York đi theo cô ấy đấu tranh vì quyền lợi.” Cal nói xong thì biểu tình trên mặt trở nên nghiêm túc lên.
“Anh bắt lấy cơ hội này lập tức liền nhân dịp đội nghiên cứu ở nhà xưởng thiếu một nhân viên có tài hoa sáng tạo mời vợ chồng Rose đang nóng lòng muốn tránh né DeWitt phu nhân đến nhà xưởng — anh biết thói quen khó sửa của DeWitt phu nhân mỗi ngày đều sẽ tiêu xài sản nghiệp tổ tiên của gia tộc Andrew, mà bất luận là Rose tiểu thư hay là ngài Andrew sức nhẫn nại với bà ta đều đã muốn tới cực hạn.” Cal thở dài một hơi, siết chặt bà tay Jack ,“Xin lỗi, anh đã lợi dụng chuyện này.”
Jack nhún vai, y như cũ không có hiểu thấu chuyện của Rose tiểu thư và kế hoạch của Cal có quan hệ ra sao.
Dù sao thoạt nhìn từ góc độ lâu dài, Cal ở bang Tennessee làm vụ nam nữ bình quyền đã có tác dụng thúc đẩy cực lớn, mà điều này đối với toàn bộ xã hội mà nói, là một loại tư tưởng tiến bộ.
“Không rõ không sao, đợi anh nói xong toàn bộ em sẽ hiểu được thôi. Còn có anh lúc bắt đầu thành lập nhà xưởng đã tuyển nhận người Anh điêng, người da đen và người Hoa vào làm việc cũng là vì muốn đánh vỡ sự cân bằng của tuyệt đa số người da trắng trong bang Tennessee. Khi cân bằng bị đánh vỡ, bọn họ nhất định sẽ dựa theo thiết tưởng của anh vì công bằng mà phản kháng các điều khoản pháp luật hiện có.”
“Xin lỗi, Cal, vận động nữ quyền và điều luật chủng tộc ngang hàng có liên hệ gì sao? Em hoàn toàn không cảm nhận thấy, trong hai sự kiện này, tuy rằng em vẫn đoán đều có bàn tay của anh trong đó, nhưng mà em cũng không thể hiểu nổi mấy chốt của chúng nó là cái gì.” Jack hoang mang nhìn Cal, hắn lại cười ra tiếng.
Cal nghểnh cổ thật cao, hắn hiển nhiên cực hài lòng đối với chỉ số thông minh của bản thân.
Đón ánh mắt của Jack, Cal nhẹ nhàng hôn lên mi tâm của y, tiếp tục nói: “Cưng à, em cảm thấy một bang có tư tưởng cởi mở thi hành hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính dễ dàng hơn, hay là một bang bảo thủ dễ dàng?”
Đến đây Jack bừng tỉnh đại ngộ, y trừng lớn đôi mắt xanh biếc không dám tin nhìn Cal, trên mặt lúc sáng lúc tối, ngay cả tiếng nói phát ra cũng run rẩy: “Vận động nữ quyền và bình đẳng chủng tộc chẳng qua là tiền đề anh bố trí xuống, hoàn toàn vì tương lai một ngày nào đấy không biết được đẩy mạnh vấn đề hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính! Thượng Đế, nhà xưởng của anh là thời điểm chúng ta vừa mới tới New York bắt đầu chiêu mộ công nhân, anh thế nhưng đã bắt đầu kế hoạch từ năm năm về trước ư?”
Cal một lần nữa cầm dao nĩa bắt đầu ăn cơm, tâm trạng hắn hiện tại tốt lắm, tốt đến mức thậm chí có tâm tình trêu chọc Jack: “Vốn anh hoài nghi tình yêu của em đối với anh , bất quá sau khi nhìn phản ứng của em trên giường, anh đã quyết định thực hiện kế hoạch này.”
Cal nói xong câu đó, tươi cười trên mặt từ ôn hòa chuyển hướng về phía giả dối: “Nếu lúc trước em quyết định ở lại bên cạnh anh bị anh bao dưỡng, như vậy anh cũng sẽ không phí khí lực lớn như vậy đi thúc đẩy việc này phát triển. Một người đàn ông tính toán dựa vào một người đàn ông khác sinh tồn không xứng nhận được hôn lễ của anh.”
Jack trợn mắt nhìn trời, sau đó cảm khái nói: “Cho nên, em nên cảm tạ Thượng Đế đã cho em trở thành người đàn ông có lòng tự trọng rất mạnh sao?”
Cal dùng chính môi mình cọ xát Jack, suy tư một lúc sau thản nhiên thừa nhận hắn suy nghĩ quá mức rối rắm: “Anh cũng không rõ lắm chính mình rốt cuộc nghĩ như thế nào, nhưng nếu em thầm nghĩ dựa vào anh để sống, anh sẽ không có cách nào tôn kính em được. Nhưng khi em triệt để rời khỏi cuộc sống của anh đuổi theo giấc mộng của bản thân, anh ngược lại có chút oán hận kiên cường và tự tôn của em — nhất là đoạn thời gian Âu Châu loạn thành một mớ bòng bong, mà em không chút tin tức nào. Suốt đoạn thời gian em trở về, anh đặc biệt muốn giam cầm em lại, để em thành thật ở trong nhà, không cần chạy loạn khắp nơi.”
“Khụ khụ…” Ngài Henry vừa mới đưa sữa vào trong miệng đã bị sặc, con của ông hóa ra là buồn nôn như vậy, rất khó để người ta hình dung.
Cal làm như không nghe thấy tiếng ho khan của cha hắn, giống như mỗi một cơm từ trước đến nay đem thức ăn trước mặt Jack cắt thành khối nhỏ, tư thế của trường phái thê nô được phát huy triệt để mà không chút đắn đo.
Lúc ngài Henry nghiêng đầu không muốn nhìn bộ dạng uất ức của con ông thì Lovejoy đã mặt không đổi sắc đem phần ăn đồng dạng cắt thật đẹp đặt trước mặt ông.
Ngài Henry nhìn nhìn Jack, lại cúi đầu nhìn bàn ăn, đột nhiên cảm thấy nét mặt già nua có chút nóng lên.
Cal bất động thanh sắc liếc mắt một cái nhìn hai vị cha của mình hỗ động cho nhau, làm bộ như không hề phát giác.
Trên bàn ăn đối với chuyện này Jeffrey rất bình tĩnh, lớn lên từ hoạt bát khả ái biến thành mặt than Jeffrey hoàn toàn kế thừa một bụng ý tưởng xấu xa của cha và ông nội nhóc — đương nhiên, khi đối mặt với đối tượng có thể bòn tiền, Jeffrey luôn là cười đến xuân phong phất liễu, khả ái vô cùng.
Sự tình quả nhiên không vượt qua dự tính của Cal, hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính bị công bố ra trước một ngày so với ngày ước định của hắn và Jack.
Trong chuyện này kỳ thật Jack có cống hiến vô cùng lớn, ngày tổ chức triển lãm tranh lần thứ hai của y chính là ngày đề án hôn nhân đồng tính bị công bố, bức họa thần bí bị vải trắng bao phủ vài năm trước được Jack đem ra triển lãm.
Nếu thoạt nhìn, bức tranh này bất quá chỉ là một bức tranh về đề tài tôn giáo, không có gì đặc biệt.
Nhưng nếu nhìn kỹ mặt nhân vật trong tranh, sẽ phát hiện ra nội hàm trong đó — hoặc xưng là gian tình thì càng thêm chuẩn xác — đó là khuôn mặt Cal.
Hai bên trái phải chia ra ranh giới giữa Thiên Sứ và Ác Ma, tuy rằng trên mặt là nụ cười đồng nhất, bất luận là che đi một nửa cũng đều khiến người khác cảm thấy vô cùng hài hòa, thiện cùng ác hoàn mỹ dung hợp vào nhau.
Phóng viên [Thời báo New York] không chút khách khí ca ngợi bức họa “Không thua gì danh phẩm [Monalisa mỉm cười] ”.
Triển lãm tranh lần này của Jack không chỉ một bức tranh tràn ngập sự tranh luận không thôi, thậm chí không phải là tác phẩm đáng chú ý nhất.
Khiến mọi người thích thú nhất là hình ảnh Jeffrey và chú cún Husky – Harry chơi đùa cùng nhau, bọt nước tung tóe đánh vào khuôn mặt tươi cười hồn nhiên của cậu bé, vây quanh bên người tựa hồ có thể nghe được tiếng kêu thân mật của cún con, không gì có thể đả động lòng người bằng thứ này.
Nhưng làm người ta tiếc hận là, tất cả tác phẩm lần này của Jack trừ bỏ tranh phong cảnh toàn bộ đều là hàng không bán.
Có những nhà sưu tầm tranh không cam lòng sau khi triển lãm tranh kết thúc muốn khuyên bảo y nhượng ra một hai bức họa phong phú như vậy cho họ, Jack từ chối yêu cầu của bọn họ.
“Xin lỗi, thưa các vị, đó là bạn đời của tôi và con của chúng tôi, tôi sẽ không bán người nhà của mình. Bọn họ là trọng tâm của sự sống và nguồn linh cảm sáng tác chủ yếu của tôi, vì có bọn họ tồn tại sinh mệnh của tôi mới trở nên đầy đủ.”
… Bạn đời ?!!
Vì một từ này, toàn bộ các phóng viên đều sôi trào, trong triển lãm tranh lần này không có bất cứ một thân ảnh nữ khách quý nào xuất hiện.
Trừ bỏ tranh phong cảnh ra, chỉ có một người đàn ông trưởng thành và một cậu bé trên dưới năm tuổi, mà hình ảnh người đàn ông này còn thường thường xuất hiện trên các tờ báo kinh tế, đó là Cal · Hockley!
Thế mà lại là Cal · Hockley!
Các phóng viên hiểu được nên nắm cơ hội đào móc nội tình lập tức bới móc chuyện xưa “Anh hùng cứu mỹ nhân” trên tàu Titanic năm đó ra, trải qua sự gia công của bọn họ, toàn bộ chuyện xưa bày biện ra một cách phóng đại.
Đến sau này mọi người mới chú ý tới người đầu tiên lãnh đạo nữ quyền vận động trên nước Mĩ, Rose · Andrew phu nhân đã từng có khúc mắc với một trùm kinh doanh tiếng tăm và một vị danh họa.
Chuyện xưa nháy mắt lại bay lên!
Cho dù người phản đối chiếm phần đông, nhưng một việc có thể đả động đến tuyệt đại đa số mọi người, thì chuyện tuyệt đối sẽ xuất hiện cơ hội biến chuyển.
Bang Tennessee với phương châm “Tiến bộ” và “Bao dung” thông qua luật hôn nhân đồng tính, Cal và Jack trở thành cặp vợ chồng đầu tiên hợp pháp đăng ký hôn nhân đồng tính.
“Ba năm trước, anh đã cam đoan với em, chỉ cần cho anh thời gian năm năm, anh sẽ cho em một danh phận – bạn đời của anh, xuất hiện bên cạnh anh. Hiện tại khoảng cách với ước định lúc trước còn không đến hai năm, Jack, anh nhất định sẽ hoàn thành lời hứa với em.
————–
Ngài Henry tuy rằng ngoài miệng không nói rõ với Cal, nhưng ông ít nhiều đoán được mục đích của Cal là gì, nên dù trên bản chất ông kỳ thị người da màu, nhưng bên ngoài ông cũng không nói mấy thứ này.
Jeffrey chính là loại này.
Làm ngài Henry một bên mừng thầm có người kế tục, về phương diện khác đau đầu tính cách Jeffrey có phải hay không bởi vì thiếu “mẹ” mới lệch lạc như vậy.
Cal không giống ngài Henry lo lắng nhiều như vậy, hắn cảm thấy tính cách ham tiền của con trai mình rất tốt, từ tiểu học đã quan tâm giá hàng, thì sau này lớn lên vì duy trì tiêu chuẩn cuộc sống mà cố gắng phấn đấu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau khi Mĩ quốc tuyên chiến với Đức, ở Tennessee người da màu bạo phát diễu hành đòi công bằng.
Cal không ở sau lưng nhúng tay, vì loại chuyện này làm không tốt sẽ bị liên lụy.
Trưởng bang Tennessee là một người thông minh, hắn sâu sắc bắt được đây là cơ hội để hắn lưu tên vào sử sách, lấy tốc độ làm người ta khiếp sợ tiếp nhận rồi thị uy đám người yêu cầu, lý do thì vô cùng đường hoàng — tại bang Tennessee – Thiên Đường nhân gian này, không có bất cứ kỳ thị nào tồn tại.
Nhưng một chuyện tuyệt đối không có khả năng tiến hành thuận lợi như vậy.
Sau khi trưởng bang công khai phát biểu tuyên ngôn, không riêng gì số lượng xung đột giữa người da trắng cùng người da màu bạo phát lớn nhỏ không đếm được, ngay cả phóng viên tin tức toàn quốc đều vọt tới Tennessee, mong muốn mình là người trước tiên đưa đến tin tức chân thật nhất.
Những người kỳ thị chủng tộc oanh oanh liệt liệt chỉ ra chỗ sai, giằng co gần một năm đến cuối năm lấy số lượng hơn nửa phiếu chấp nhận thông qua, mà điều này trước mắt cũng là một tượng trưng.
Sự tình cũng không thẳng tiến theo phương hướng tốt, có không ít người da trắng còn kỳ thị chủng tộc muốn rời khỏi bang Tennessee, những sự kiện đổ máu liên tiếp bùng nổ.
Thời gian chậm rãi hòa tan hết thảy phân tranh, lập pháp nửa năm sau, dưới các loại nguyên nhân kích thích, điều luật thông qua bình đẳng chủng tộc bắt đầu thể hiện ra sức mạnh của nó.
Cal mỉm cười mỗi ngày đều ngồi ở bàn ăn đọc báo chí, cùng với một trận chiến chấm dứt những kẻ kỳ thị chủng tộc ở bang Tennessee cũng triệt để tan rã vô tung.
“Jack, vừa lúc mãn năm năm, từ hôm nay trở đi hết thảy phí dụng trong nhà đều do em chi trả.” Cal một mặt trét bơ lên bánh mỳ, một mặt nhẹ giọng nhắc nhở.
Jack sửng sốt một hồi, sau đó trên mặt xuất hiện một nụ cười sáng lạn, y lập tức buông dao nĩa trong tay xuống rút ra tờ chi phiếu đưa cho Cal: “Tùy tiện viết, mật mã tài khoản ngân hàng anh cũng biết, muốn dùng tiền trực tiếp lấy, không cần nói với em.”
“Cho nên, em đây là là ám chỉ anh, người nhà có thể tùy tiện tiêu xài toàn bộ tài sản?” Cal nhìn tờ chi phiếu mới tinh cười đến lóe cả mắt.
Jack chuẩn bị chi phiếu ở trong túi đã lâu, nhưng không có cơ hội dùng, nói vậy y hẳn đã nhẫn nại đến khó chịu rồi đây.
“Tiền của em đều là của anh, cứ tự nhiên. Năm năm trước, em đã nói sớm hay muộn em sẽ trở thành một người đàn ông gánh vác gia đình, hiện tại, rốt cục em đã có cơ hội làm như vậy.” Trong mắt Jack lóe ra nét cười sung sướng. Ngài Henry hơi nhướn mày, sau đó cố ý nâng cao tờ báo chặn ngang độ cong hài lòng nơi khóe miệng.
Bàn tay Cal ở dưới bàn nắm lấy tay Jack, hắn quay đầu nhìn vào mắt Jack nói: “Ba năm trước, anh đã cam đoan với em, chỉ cần cho anh thời gian năm năm, anh sẽ cho em một danh phận – bạn đời của anh, xuất hiện bên cạnh anh. Hiện tại khoảng cách với ước định lúc trước còn không đến hai năm, Jack, anh nhất định sẽ hoàn thành lời hứa với em.”
Jack nhìn đôi mắt chân thành của Cal ngược lại nở nụ cười không cần: “Với em mà nói không có gì khác biệt, những người quan trọng của anh đều đã biết mối quan hệ của chúng ta, như vậy những kẻ không quan trọng có biết tin tức này hay không với em căn bản không hề có ý nghĩa. Em đã cùng anh tay trong tay rảo bước dưới ánh nắng tươi sáng, cho nên, Cal, em không xa cầu những chuyện sẽ làm anh khó xử.”
Cal nghe được lời cảm thông của Jack lại không tỏ vẻ cảm kích nào, trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười khắc sâu ẩn ý .
Cal buông bàn tay Jack ra, lấy ngón tay vuốt ve hai má Jack, hắn kề sát Jack tại bờ môi của y trộm được một chiếc hôn khẽ, sau đó giải thích: “Tuy rằng anh nói như vậy, em lại một lần nữa lơ là điểm mấu chốt, anh là một tên không tốt đẹp, chính nghĩa gì cả, nhưng mà anh muốn giải thích cho em nghe dụng ý của anh.”
Ngài Henry giấu mặt sau tờ báo nhẹ nhàng lay động vài cái, ông cảm thấy con trai ông đại khái buổi tối hôm nay muốn ngủ phòng khách.
Cal lại tựa hồ một chút cũng không lo lắng cho cảnh ngộ bi thảm mình sắp sửa gặp phải, hắn chi tiết giải thích kế hoạch mà hắn đã bắt đầu thực hiện vài năm trước: “Nhớ rõ thời điểm em từ Đức trở về, anh thấy em lao ra cứu Rose đặc biệt tức giận không?”
“Đúng vậy, em đương nhiên nhớ rất rõ, đó là lần duy nhất chúng ta khắc khẩu.” Nụ cười của Jack tràn ngập hoài niệm, cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc không có gì không tốt, nhưng hồi tưởng lại quả thật không bằng một tình yêu mạnh mẽ táo bạo, bởi vậy một lần khắc khẩu ngược lại có vẻ đáng quý.
Cal thở dài tiếp tục giải thích: “Ban đầu anh vì chuyện này mà lần đầu tiên ý thức được, trên pháp luật em vĩnh viễn sẽ không thuộc về anh. Năng lực duy nhất mà anh có thể dùng để ràng buộc em chính là tình yêu, nhưng mà loại tình yêu này nọ không chắc chắn, anh không thể cả đời đều trông cậy vào nó để trói em lại bên anh, nhà họa sĩ tài ba của anh ạ.”
“… Cho nên, anh đã làm chuyện gì đó mà em không biết ư?” Jack thử hỏi, cho dù y thông minh cách mấy, cũng không thể đoán được dụng tâm của Cal.
“Cho nên, lúc anh hồi tưởng lại chuyện này có chú ý tới một chi tiết khá hay — Rose tiểu thư là một người theo chủ nghĩa nữ quyền, tài ăn nói của cô ấy khá tốt, cổ động nhóm nữ công nhân làm việc với một mức lương không tệ ở New York đi theo cô ấy đấu tranh vì quyền lợi.” Cal nói xong thì biểu tình trên mặt trở nên nghiêm túc lên.
“Anh bắt lấy cơ hội này lập tức liền nhân dịp đội nghiên cứu ở nhà xưởng thiếu một nhân viên có tài hoa sáng tạo mời vợ chồng Rose đang nóng lòng muốn tránh né DeWitt phu nhân đến nhà xưởng — anh biết thói quen khó sửa của DeWitt phu nhân mỗi ngày đều sẽ tiêu xài sản nghiệp tổ tiên của gia tộc Andrew, mà bất luận là Rose tiểu thư hay là ngài Andrew sức nhẫn nại với bà ta đều đã muốn tới cực hạn.” Cal thở dài một hơi, siết chặt bà tay Jack ,“Xin lỗi, anh đã lợi dụng chuyện này.”
Jack nhún vai, y như cũ không có hiểu thấu chuyện của Rose tiểu thư và kế hoạch của Cal có quan hệ ra sao.
Dù sao thoạt nhìn từ góc độ lâu dài, Cal ở bang Tennessee làm vụ nam nữ bình quyền đã có tác dụng thúc đẩy cực lớn, mà điều này đối với toàn bộ xã hội mà nói, là một loại tư tưởng tiến bộ.
“Không rõ không sao, đợi anh nói xong toàn bộ em sẽ hiểu được thôi. Còn có anh lúc bắt đầu thành lập nhà xưởng đã tuyển nhận người Anh điêng, người da đen và người Hoa vào làm việc cũng là vì muốn đánh vỡ sự cân bằng của tuyệt đa số người da trắng trong bang Tennessee. Khi cân bằng bị đánh vỡ, bọn họ nhất định sẽ dựa theo thiết tưởng của anh vì công bằng mà phản kháng các điều khoản pháp luật hiện có.”
“Xin lỗi, Cal, vận động nữ quyền và điều luật chủng tộc ngang hàng có liên hệ gì sao? Em hoàn toàn không cảm nhận thấy, trong hai sự kiện này, tuy rằng em vẫn đoán đều có bàn tay của anh trong đó, nhưng mà em cũng không thể hiểu nổi mấy chốt của chúng nó là cái gì.” Jack hoang mang nhìn Cal, hắn lại cười ra tiếng.
Cal nghểnh cổ thật cao, hắn hiển nhiên cực hài lòng đối với chỉ số thông minh của bản thân.
Đón ánh mắt của Jack, Cal nhẹ nhàng hôn lên mi tâm của y, tiếp tục nói: “Cưng à, em cảm thấy một bang có tư tưởng cởi mở thi hành hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính dễ dàng hơn, hay là một bang bảo thủ dễ dàng?”
Đến đây Jack bừng tỉnh đại ngộ, y trừng lớn đôi mắt xanh biếc không dám tin nhìn Cal, trên mặt lúc sáng lúc tối, ngay cả tiếng nói phát ra cũng run rẩy: “Vận động nữ quyền và bình đẳng chủng tộc chẳng qua là tiền đề anh bố trí xuống, hoàn toàn vì tương lai một ngày nào đấy không biết được đẩy mạnh vấn đề hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính! Thượng Đế, nhà xưởng của anh là thời điểm chúng ta vừa mới tới New York bắt đầu chiêu mộ công nhân, anh thế nhưng đã bắt đầu kế hoạch từ năm năm về trước ư?”
Cal một lần nữa cầm dao nĩa bắt đầu ăn cơm, tâm trạng hắn hiện tại tốt lắm, tốt đến mức thậm chí có tâm tình trêu chọc Jack: “Vốn anh hoài nghi tình yêu của em đối với anh , bất quá sau khi nhìn phản ứng của em trên giường, anh đã quyết định thực hiện kế hoạch này.”
Cal nói xong câu đó, tươi cười trên mặt từ ôn hòa chuyển hướng về phía giả dối: “Nếu lúc trước em quyết định ở lại bên cạnh anh bị anh bao dưỡng, như vậy anh cũng sẽ không phí khí lực lớn như vậy đi thúc đẩy việc này phát triển. Một người đàn ông tính toán dựa vào một người đàn ông khác sinh tồn không xứng nhận được hôn lễ của anh.”
Jack trợn mắt nhìn trời, sau đó cảm khái nói: “Cho nên, em nên cảm tạ Thượng Đế đã cho em trở thành người đàn ông có lòng tự trọng rất mạnh sao?”
Cal dùng chính môi mình cọ xát Jack, suy tư một lúc sau thản nhiên thừa nhận hắn suy nghĩ quá mức rối rắm: “Anh cũng không rõ lắm chính mình rốt cuộc nghĩ như thế nào, nhưng nếu em thầm nghĩ dựa vào anh để sống, anh sẽ không có cách nào tôn kính em được. Nhưng khi em triệt để rời khỏi cuộc sống của anh đuổi theo giấc mộng của bản thân, anh ngược lại có chút oán hận kiên cường và tự tôn của em — nhất là đoạn thời gian Âu Châu loạn thành một mớ bòng bong, mà em không chút tin tức nào. Suốt đoạn thời gian em trở về, anh đặc biệt muốn giam cầm em lại, để em thành thật ở trong nhà, không cần chạy loạn khắp nơi.”
“Khụ khụ…” Ngài Henry vừa mới đưa sữa vào trong miệng đã bị sặc, con của ông hóa ra là buồn nôn như vậy, rất khó để người ta hình dung.
Cal làm như không nghe thấy tiếng ho khan của cha hắn, giống như mỗi một cơm từ trước đến nay đem thức ăn trước mặt Jack cắt thành khối nhỏ, tư thế của trường phái thê nô được phát huy triệt để mà không chút đắn đo.
Lúc ngài Henry nghiêng đầu không muốn nhìn bộ dạng uất ức của con ông thì Lovejoy đã mặt không đổi sắc đem phần ăn đồng dạng cắt thật đẹp đặt trước mặt ông.
Ngài Henry nhìn nhìn Jack, lại cúi đầu nhìn bàn ăn, đột nhiên cảm thấy nét mặt già nua có chút nóng lên.
Cal bất động thanh sắc liếc mắt một cái nhìn hai vị cha của mình hỗ động cho nhau, làm bộ như không hề phát giác.
Trên bàn ăn đối với chuyện này Jeffrey rất bình tĩnh, lớn lên từ hoạt bát khả ái biến thành mặt than Jeffrey hoàn toàn kế thừa một bụng ý tưởng xấu xa của cha và ông nội nhóc — đương nhiên, khi đối mặt với đối tượng có thể bòn tiền, Jeffrey luôn là cười đến xuân phong phất liễu, khả ái vô cùng.
Sự tình quả nhiên không vượt qua dự tính của Cal, hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính bị công bố ra trước một ngày so với ngày ước định của hắn và Jack.
Trong chuyện này kỳ thật Jack có cống hiến vô cùng lớn, ngày tổ chức triển lãm tranh lần thứ hai của y chính là ngày đề án hôn nhân đồng tính bị công bố, bức họa thần bí bị vải trắng bao phủ vài năm trước được Jack đem ra triển lãm.
Nếu thoạt nhìn, bức tranh này bất quá chỉ là một bức tranh về đề tài tôn giáo, không có gì đặc biệt.
Nhưng nếu nhìn kỹ mặt nhân vật trong tranh, sẽ phát hiện ra nội hàm trong đó — hoặc xưng là gian tình thì càng thêm chuẩn xác — đó là khuôn mặt Cal.
Hai bên trái phải chia ra ranh giới giữa Thiên Sứ và Ác Ma, tuy rằng trên mặt là nụ cười đồng nhất, bất luận là che đi một nửa cũng đều khiến người khác cảm thấy vô cùng hài hòa, thiện cùng ác hoàn mỹ dung hợp vào nhau.
Phóng viên [Thời báo New York] không chút khách khí ca ngợi bức họa “Không thua gì danh phẩm [Monalisa mỉm cười] ”.
Triển lãm tranh lần này của Jack không chỉ một bức tranh tràn ngập sự tranh luận không thôi, thậm chí không phải là tác phẩm đáng chú ý nhất.
Khiến mọi người thích thú nhất là hình ảnh Jeffrey và chú cún Husky – Harry chơi đùa cùng nhau, bọt nước tung tóe đánh vào khuôn mặt tươi cười hồn nhiên của cậu bé, vây quanh bên người tựa hồ có thể nghe được tiếng kêu thân mật của cún con, không gì có thể đả động lòng người bằng thứ này.
Nhưng làm người ta tiếc hận là, tất cả tác phẩm lần này của Jack trừ bỏ tranh phong cảnh toàn bộ đều là hàng không bán.
Có những nhà sưu tầm tranh không cam lòng sau khi triển lãm tranh kết thúc muốn khuyên bảo y nhượng ra một hai bức họa phong phú như vậy cho họ, Jack từ chối yêu cầu của bọn họ.
“Xin lỗi, thưa các vị, đó là bạn đời của tôi và con của chúng tôi, tôi sẽ không bán người nhà của mình. Bọn họ là trọng tâm của sự sống và nguồn linh cảm sáng tác chủ yếu của tôi, vì có bọn họ tồn tại sinh mệnh của tôi mới trở nên đầy đủ.”
… Bạn đời ?!!
Vì một từ này, toàn bộ các phóng viên đều sôi trào, trong triển lãm tranh lần này không có bất cứ một thân ảnh nữ khách quý nào xuất hiện.
Trừ bỏ tranh phong cảnh ra, chỉ có một người đàn ông trưởng thành và một cậu bé trên dưới năm tuổi, mà hình ảnh người đàn ông này còn thường thường xuất hiện trên các tờ báo kinh tế, đó là Cal · Hockley!
Thế mà lại là Cal · Hockley!
Các phóng viên hiểu được nên nắm cơ hội đào móc nội tình lập tức bới móc chuyện xưa “Anh hùng cứu mỹ nhân” trên tàu Titanic năm đó ra, trải qua sự gia công của bọn họ, toàn bộ chuyện xưa bày biện ra một cách phóng đại.
Đến sau này mọi người mới chú ý tới người đầu tiên lãnh đạo nữ quyền vận động trên nước Mĩ, Rose · Andrew phu nhân đã từng có khúc mắc với một trùm kinh doanh tiếng tăm và một vị danh họa.
Chuyện xưa nháy mắt lại bay lên!
Cho dù người phản đối chiếm phần đông, nhưng một việc có thể đả động đến tuyệt đại đa số mọi người, thì chuyện tuyệt đối sẽ xuất hiện cơ hội biến chuyển.
Bang Tennessee với phương châm “Tiến bộ” và “Bao dung” thông qua luật hôn nhân đồng tính, Cal và Jack trở thành cặp vợ chồng đầu tiên hợp pháp đăng ký hôn nhân đồng tính.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook