Đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về. Hoa nở đầy mông cứ ngỡ mới đi gặp diêm vương chứ xuân về cái gì. Lúc nãy sợ quá chỉ thấy đau sương sương hoi, ai mà dè bây giờ nó sưng lên vừa đau vừa rát. Chú già chính là đánh nát mông xinh của bé rồi bắt đền iii.

Chú Kim bây giờ đang ăn năn hối hận vì cái tay thúi của mình. Ai kêu mạnh mẽ quá chi đánh mông bé thỏ nở hoa luôn. Giờ phải ngồi bôi thuốc lên cho bé nè.

"Huhu...chú già đánh nát mung xinh bé rồi, chú già hong thương bé nữa chứ gì?".

"Anh xin lỗi, anh hơi mạnh tay, bé nằm im anh bôi thuốc cho bé nha"

"Hơi gì mà hơi....chú già đánh mạnh ơi là mạnh...huhu".

"Thôi mà anh xin lỗi bé, hôm nay anh làm mì trộn cho bé ăn nha".

"Thiệt hong, đi..đi làm nhanh lên iii, bé đói òi, nhanh lên hong bé nghỉ chơi nè".

Bé thỏ phải tận dụng cơ hội nhanh thôi, lâu lâu mới có dịp được ăn mì. Không nhanh chú già mà đổi ý là bé ăn cớt luôn á.

"Bé nằm sấp xuống thế này đừng lật người lại, anh mới bôi thuốc, một chút nữa sẽ bớt sưng".


"Biết òi, biết òi. Chú già nhanh đi nấu mì đi bé đói lắm òi, nãy giờ bé khóc mệt muốn chỉu".

Thế là chú già phải lết tấm thân không già đi làm mì trộn để dỗ em bé. Em bé mà giận là khỏi ẵm bồng gì nữa hết trơn á. Biết em bé hư nhưng mà phải dỗ em bé trước, không được để em bé tủi thân, ấm ức, em bé sẽ bùn em bé sẽ nghỉ chơi.

Kookie ở trên phòng đang call video với hai thằng bạn thân chí cốt.

"Tự nhiên gọi chi dợ".

"Nè Kookie anh Taehyung có biết chuyện hong". Jimin tò mò muốn biết Kookie có bị ăn đòn hay không đó.

"Chắc chắn là mới bị ăn đòn xong, nhìn mặt nó kìa, nước mắt nước mũi còn không lau sạch, chậc chậc". Đây đây chính chuyên gia chọc quê bé thỏ-chúa tể của sự lười.

"Im đi hai thằng kia, biết đau lắm hong, bị ăn đòn sưng mung luôn òi nè".

"Mà nè Kookie, thằng bị cậu đấm nó chuyển trường ời ó, anh Taehyung làm đúng không, đỉnh thiệt nha".


"Gì? Biết gì đâu, chú già mới xuống bếp có 10 phút mà".

"10 phút là quá đủ cho một cuộc gọi rồi thằng ngốc xít kia". Yoongi đúng là không chọc ngoáy bé thì ngứa mồm.

"Thôi tắt đây, buồn ngủ òi".

Nói xong bé tắt cái rụp luôn. Chú Kim mặt lạnh cũng quan tâm lời bé nói lắm chứ bộ, không bao giờ để bé bị tủi thân dù chỉ là một chút tí ti, huhu đúng là chú già của bé thỏ mà, đang tính dỗi chú thêm mấy tiếng nữa mà hoi tha thứ cho mụt lần.

Suy nghĩ linh tinh thì chú Kim cũng đã nấu mì xong, chú mang lên tận phòng cho bé thỏ luôn.

"Bé thỏ, dậy ăn nè bé, ngồi được không?".

"Bé hong ngồi được, mông rát lắm, bé nằm y như vậy ăn lun". Bé thèm quá rồi nằm ăn lun sợ gì.

"Không được sẽ bị đau bao tử, ngồi lên anh kê gối cho ngồi".

Chú Kim xốc bé dậy kê một cái gối ở dưới cho bé ngồi lên. Ngồi trong lòng chú được chú đút cho ăn thì còn gì bằng, công việc của bé thỏ vẫn là ngồi nghịch tay chú già hoi.

_

______________________

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương