Taegiabo Mềm Mại Kia
-
Chương 4
"Là một Omega, nhưng lại không muốn bị đánh dấu, thế là thế nào?" Tại Hưởng híp mắt áp sát lại.
Doãn Kỳ không đáp lại được, run rẩy lui về phía sau.
Anh vốn đã trốn vào góc tường, bây giờ cũng không thể lui thêm được nữa, Tại Hưởng nắm tay anh rất chặt, khiến da thịt anh đỏ bừng lên, Tại Hưởng nhìn ánh mắt ầng ậng nước của anh, không chút đau lòng, dồn mạnh vào góc tường.
Tại Hưởng vốn rất thông minh, bình thường ở trường trung học hắn hay được thay mặt học sinh diễn thuyết trước toàn trường, nồng độ tin tức tố của hắn không thua kém gì Alpha đứng đầu quốc gia, thậm trí còn muốn vượt xa bọn họ, trước đây còn được bầu làm đương đại danh giáo có mị lực nhất giáo thảo, cái thiếp mời đó Doãn Kỳ mới nhìn thấy không lâu, không nghĩ nhanh như vậy đã được diện kiến.
*Giáo thảo: Nam sinh đẹp trai nhất trường
Tại Hưởng cúi đầu ngửi ngửi gáy anh, trong cổ họng phát ra thanh âm rên rỉ mê người, trên tay càng dùng sức, hắn thấp giọng nói: "Tin tức tố của anh thơm ghê, tại sao chứ phải vất vả che giấu làm gì chứ?"
Doãn Kỳ nhìn hắn hai mắt đỏ lên -- đây là biểu hiện của trạng thái bị tin tức tố của Alpha quyến rũ.
Sau gáy là điểm mẫn cảm của Omega chỉ sau khoang sinh sản, anh bị hơi thở của Tại Hưởng hôn đến hai chân như nhũn ra, da đầu bùng nổ, toàn lưng như tê dại, kề sát góc tường cầu xin: "Tại Hưởng, anh là anh của em mà, em đừng như vậy..."
"Anh?" Tại Hưởng bỗng dưng cười nhạo "Ở Kim gia, có ai thừa nhận anh là anh của tôi sao?"
Đây là trào phúng, cũng là nhục nhã, Doãn Kỳ không thèm để ý cái này, nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu, anh miễn cưỡng khiến mình bình tĩnh một chút: "Tuy rằng Kim gia không ai thừa nhận người con riêng là anh đây, nhưng quan hệ máu mủ của chúng ta sẽ không vì người khác phủ nhận mà không tồn tại."
Nếu như nhớ không lầm, đây là lần đầu tiên Doãn Kỳ gọi tên hắn, cũng là lần đầu tiên ngẩng đầu nhìn hắn nói chuyện.
Tại Hưởng nhìn thẳng vào sâu trong mắt Doãn Kỳ, không biết có phải vì tin tức tố ảnh làm ảnh hưởng không, mà hiện tại hắn vừa mơ hồ vừa phấn khích cảm thấy đôi mắt Doãn Kỳ vừa trong suốt vừa xinh đẹp, như viên ngọc sáng được mài dũa sắc xảo.
Hắn nhìn đến ngẩn ngơ, hít một ngụm khí, lại hít vào toàn tin tức tố thơm ngọt ngào.
Mà "Quan hệ máu mủ" bốn chữ này như một câu thần chú làm con người ta tỉnh táo lại, nhiệt tình của hắn như bị hắt một gáo nước lạnh, lập tức tỉnh táo không ít, tay đang nắm chặt Doãn Kỳ cũng lỏng ra.
Doãn Kỳ nhân cơ hội này, nhanh chóng dãy ra, cướp lấy thuốc ức chế trong tay hắn.
Chính thời điểm kim tiêm bị người khác chạm vào, Tại Hưởng đột nhiên xiết chặt tay, không cho anh cướp lấy.
Doãn Kỳ gấp đến ngừng thở.
Tại Hưởng nghi hoặc nhíu chặt lông mày, giống như lại suy nghĩ đến vấn đề rất quan trọng, cùng với ánh mắt chờ mong của Doãn Kỳ, quyết định thả lỏng tay.
Doãn Kỳ thở dài một hơi, cầm lấy thuốc ức chế, cảm giác như được hồi sinh từ cõi chết, anh cầm kim tiêm, tiêm thẳng vào da, Tại Hưởng mí mắt giật lên một cái, nhất thời xanh mặt gầm nhẹ " Dừng lại!"
Mà Doãn Kỳ không hề có ý định dừng lại, vội vàng tiêm thật nhanh, liều mạng đẩy toàn bộ chất lỏng vào trong người, chóp mũi lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng.
Nhìn kim tiêm đâm vào da, Tại Hưởng không thể chịu nổi nữa, khuôn mặt ít khi biểu lộ cảm xúc bỗng nhiên tràn đầy tức giận, nhíu mày nói: "Anh không học khóa cấp cứu dã ngoại à?"
Toàn bộ thuốc đã được tiêm vào, Doãn Kỳ mặt tái nhợt lắc đầu một cái, nhẹ giọng nói: "Khoa cấp cứu dã ngoại phải năm hai mới được học."
Tại Hưởng không còn lời nào để nói.
Thuốc ức chế phải cần ba mươi phút mới phát huy tác dụng, bất cứ lúc nào Doãn Kỳ cũng có thể bị cưỡng ép đánh dấu, hiện tại, anh còn đang ở cùng với Tại Hưởng, cũng không dám chạy ra ngoài kêu cứu, lỡ như gọi toàn bộ Alpha của tòa nhà này đến, kết cục còn thê thảm hơn.
Tại Hưởng dĩ nhiên biết rõ điều này, tin tức tố của Omega cũng nhạt dần, hắn dùng đầu lưỡi liếm qua răng nanh, bộ phận nào đó vẫn như cũ rục rịch khô nóng, nhìn Doãn Kỳ từ trên xuống dưới, đặc biệt mùi vị tin tức tố ngày càng nhạt của tuyến thể sau gáy anh.
Cũng may tâm lý hắn vững, im lặng không lên tiếng, lùi lại mấy bước, cách Doãn Kỳ xa một chút, nheo mắt nhìn ít vụn bánh ngọt còn lại trên bàn "Anh thích ăn đồ ngọt à?".
Google ngay trang ~ trumtruy en.V Л ~
Đây là đặc tính của nhóm Omega, Doãn Kỳ cũng không có ý định nói cho hắn biết hôm nay là sinh nhật mình, vừa vặn có thể lấy nó làm cái cớ, vì vậy do dự một chút, gật gật đầu.
Gật đầu xong, hai người liền trầm mặc.
Tin tức tố Omega tuy rằng mỏng manh, nhưng Tại Hưởng vẫn chưa muốn đi, hắn chần chừ đứng đó, bảo trì bầu không khí im lặng lúng túng, mãi đến khi trong không khí hoàn toàn không còn mùi vị gì, mới sửa lại cà vạt, nhìn Doãn Kỳ ở góc tường.
Doãn Kỳ liền cúi đầu, kỳ quái chính là, cho dù không còn tin tức tố, hắn vấn thấy rõ ràng ngũ quan của Doãn Kỳ, như im sâu vào tâm trí, mãi không phai nhạt đi chút nào.
Hắn kiềm chế cảm giác kích động muốn đi nâng cằm Doãn Kỳ lên, hắng giọng vờ che giấu: "Muộn lắm rồi, tôi đi trước."
Doãn Kỳ kỳ quái liếc hắn một cái, ngay sau đó liền bị con ngươi sâu không thấy đáy của hắn dọa sợ, vội vã cúi đầu "Ừ" một tiếng.
Tại Hưởng hít một hơi thật sâu, không thở ra, cứng đờ xoay người, trước khi đóng cửa lại sâu sắc nhìn Doãn Kỳ trong góc tường.
Thời điểm cửa hoàn toàn đóng lại, hắn phát hiện mình hoàn toàn quên mất mục đích trở về phòng ngủ là để làm gì.
Hôm nay có tiết thực chiến, Doãn Kỳ phát hiện trong lớp anh số lượng Alpha ngày càng đông, trong mười người thì có đến tám người cười cười chẳng mang theo ý tốt gì.
Anh miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ mà giáo viên giao, kết thúc buổi học thân thể đã vô cùng suy yếu.
Thời điểm tan học bạn cùng lớp kéo nhau ra về, có người hăng hái, có người cúi đầu ủ rũ, Doãn Kỳ không thuộc hai dạng này, anh mặc dù rất mệt, nhưng chưa bao giờ biểu hiện ra ngoài, trong môi trường quân đội tồn tại toàn là Alpha, nếu như biểu lộ ra một tia yếu đuối, sẽ bị cười nhạo là đồ yếu ớt, đáng sợ nhất chính là vì điều đó mà bị tất cả mọi người bắt nạt.
Việc bản thân anh che giấu giới tính đã cực kỳ nguy hiểm, nếu như bởi vì chuyện này mà phát hiện, bản thân anh cũng không dám nghĩ tới hậu quả.
Đang đi, đột nhiên, bờ vai anh bị người vỗ mạnh một cái, anh quay đầu, phát hiện một Alpha trong lớp anh có tính cách tương đối năng động dễ gần, hắn trên mặt mang theo ý cười ghét bỏ, trong giọng điệu như trêu chọc hỏi: "Cậu gần đây qua lại với tiểu O nào à?"
Doãn Kỳ có điểm kinh ngạc hỏi lại "Sao cơ?"
Alpha mới đầu còn tưởng anh giả vờ, hắn thấy anh thật sự kinh ngạc, làu bàu nói: "Lạ thật".
Sau đó nghiêng đầu chỉ chỉ cổ anh "Trên người cậu có mùi Omega, cậu không ngửi thấy à? Không thể nào, tôi ngửi đến sắp cứng rồi đây này."
Mặt Doãn Kỳ thoáng chốc tái mét.
Không thể nào, rõ ràng anh mới tiêm thuốc ức chế chưa lâu mà.
Alpha đến gần khiến anh phát hiện khứu giác có nhạy cảm hơn bình thường một chút, đại não nhanh nhẹn nói câu ứng phó: "À...!Mấy hôm trước có đụng phải một Omega, chắc là vì thế nên bị dính chút mùi."
Alpha kia đột nhiên nở nụ cười lấy lòng: "Không phải Omega của cậu?"
Doãn Kỳ do dự lắc đầu một cái.
"Nếu không phải Omega của cậu..." Alpha nhịn không được quay người về phía anh hít hít "Cậu có thể giúp tôi gặp mặt không?"
Doãn Kỳ kinh ngạc, không nghĩ tới hắn sẽ yêu cầu chuyện này, dựa vào phản ứng của nhóm Alpha khi ngửi thấy mùi tin tức tố của anh, hẳn là mùi vị tin tức tố của anh rất dễ chịu.
Tuy là vậy nhưng đối với anh chỉ là một dạng chói buộc..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook