Tà Y Độc Phi
-
Chương 25: Báo lại đạo nhược quỷ
Edit: Tiểu Linh
Beta: Nhã Vy
Buông một câu nói kia, Dạ Nhiễm quay người đi vào phòng tắm.
Quân Mặc Hoàng khiêu mi nhìn Dạ Nhiễm đóng cửa phòng tắm lại, lông mày vẫn luôn nhíu lại mới chậm rãi giãn ra, giữa khuôn mặt tỏa ra ánh sáng chói mắt, khóe môi giương lên một độ cong hoàn mỹ.
Nghĩ đến lời Dạ Nhiễm vừa nói, Quân Mặc Hoàng không khỏi xoa nhẹ khóe môi, Dạ Nhiễm của hắn thật là ngốc nghếch, chỉ cần giết hắn đi như thế sẽ hả giận sao?
“Này này, Quân Mặc Hoàng, ngươi cũng quá coi thường bổn đại gia rồi đó?” Tạp Tạp hóa thành hình người ngồi trên ghế, trên đầu đội một quả táo, con ngươi bất mãn chớp mắt nhìn một người Quân Mặc Hoàng đang cười ngây ngô.
Quân Mặc Hoàng xoay người, ưu nhã tựa vào vách tường nhìn về phía Tạp Tạp: “Tạp Tạp, Dạ Nhiễm có dạy ngươi một câu hay không?”
Tạp Tạp đang gặm quả táo trong cái miệng nhỏ nhắn, nghe vậy thì ngẩng đầu, ánh mắt long lanh như nước nhìn Quân Mặc Hoàng: “Nói cái gì?”
“Quấy rầy người khác yêu đương, sẽ bị lừa đá đấy.” Quân Mặc Hoàng vẻ mặt lạnh lùng, giữa môi mỏng phun ra một nói câu lạnh tới cực điểm.
Tạp Tạp không để ý tiếp tục ăn táo, mắt to chớp chớp hướng về phía Quân Mặc Hoàng: “Bổn đại gia không có quấy rầy các ngươi, hơn nữa một con lừa cũng dám đá bổn đại gia?”
Khóe mắt Quân Mặc Hoàng run rẩy vài cái, quyết định không cùng tiểu gia hỏa tự kỉ lại hung hăng càn quấy này so đo!
Dạ Nhiễm ở trong phòng tắm, nhìn hồ tắm ấm áp siêu lớn, chậm rãi cởi quần áo, đem mình ngâm vào trong bồn tắm, mỗi một tế bào trên người đều thả lỏng, cảm giác thoải mái khiến Dạ Nhiễm nhắm mắt lại.
Sau khi ngâm nước xong, Dạ Nhiễm mặc vào bộ y phục đỏ rực mà Quân Mặc Hoàng vì nàng chuẩn bị, trực tiếp ra khỏi phòng tắm.
Quân Mặc Hoàng nghe được cửa phòng tắm mở ra, đảo mắt liền nhìn thấy Dạ Nhiễm tuyệt mỹ tóc vẫn còn ướt chân trần bước ra, có chút nhăn nhíu đầu mày, bước lên phía trước, bàn tay lớn xoa lên tóc Dạ Nhiễm, nội lực hùng hậu xuất hiện trong lòng bàn tay.
Chờ đến lúc Dạ Nhiễm lấy lại tinh thần, mái tóc ướt sũng của nàng đã bị Quân Mặc Hoàng hong cho khô rồi, Dạ Nhiễm không khỏi cười khẽ một tiếng: “Mặc Hoàng, chàng nói xem nếu để cho một số người biết chàng dùng nội lực giúp ta hong khô tóc, sẽ xuất hiện phản ứng gì?”
Đỉnh mày Quân Mặc Hoàng nhảy lên, bá đạo lại hung hăng càn quấy: “Ta nguyện ý, ai dám có ý kiến?”
Dạ Nhiễm nhìn Quân Mặc Hoàng chăm chú, khóe môi giơ lên, Quân Mặc Hoàng kéo tay Dạ Nhiễm đi tới chỗ bàn cơm.
Tạp Tạp thoáng cái bổ nhào vào trong ngực Dạ Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, bổn đại gia muốn ăn thịt nướng, Quân Mặc Hoàng không cho bổn đại gia ăn.”
Dạ Nhiễm còn chưa nói chuyện, Quân Mặc Hoàng xách cổ áo Tạp Tạp quăng về phía cái ghế bên cạnh: “Dạ Nhiễm hiện tại không thể ăn quá nhiều mỡ, tên tiểu tử ngươi cũng nên kìm nén đi.”
Dạ Nhiễm lắc đầu cười khẽ, sờ sờ cái đầu màu tím bạc ủy khuất của Tạp Tạp: “Mặc Hoàng, cho Tạp Tạp một bàn thịt nướng đi.”
Quân Mặc Hoàng bất mãn hừ lạnh một cái, lại rời khỏi chỗ ngổi mở cửa phân phó cho người hầu bên ngoài chuẩn bị một bàn thịt nướng.
Một bữa cơm kết thúc, Dạ Nhiễm nghĩ ngơi qua loa một hồi là đến thời gian tập hợp, tạm biệt Quân Mặc Hoàng, Dạ Nhiễm ôm lấy Tiểu Mao Cầu Tạp Tạp đi đến chỗ tập hợp buổi sáng.
Đến chỗ tập hợp, Dạ Nhiễm không nhìn thấy Tập Diệt Nguyệt và Khúc Thừa Trạch, liền tìm một vách tường hẻo lánh tựa lưng đứng chờ, ánh mắt nhìn về phía mọi người.
Nhìn xem buổi sáng vần còn đầy ắp một vạn người, bây giờ chỉ còn lại có hơn ba trăm người, không khỏi cảm thán một tiếng tiêu chuẩn chiêu sinh của học viện quân thật sự cao.
Ánh mắt Dạ Nhiễm rơi vào một nơi, chỗ đó đứng vững hai người, một nam một nữ áo trắng ăn mặc sạch sẽ, thiếu niên áo trắng khuôn mặt ôn nhu như quan ngọc đang nói gì đó với thiếu nữ áo trắng bên người, mà cái thiếu nữ áo trắng kia thì lãnh đạm gật đầu không nói một câu.
Dạ Nhiễm nhìn chăm chú, thiếu niên thiếu nữ này dĩ nhiên là sinh đôi, tướng mạo có chín phần giống nhau, khóe miệng giơ lên một tia cười thú vị, hai người kia có lẽ sẽ rất thú vị.
Thời gian sắp tới thì hai người Tập Diệt Nguyệt cùng Khúc Thừa Trạch mới chạy đến, hai người cơ hồ liếc mắt liền thấy được Dạ Nhiễm một thân áo đỏ tựa ở vách tường.
Dạ Nhiễm giơ con ngươi màu đen nhìn hai người: “Hai người các ngươi đến rất muộn.”
Tập Diệt Nguyệt cùng Khúc Thừa Trạch vẻ mặt đều không tốt lắm, nghe lời nói của Dạ Nhiễm hai người liếc nhau, đối với Dạ Nhiễm cười cười, Khúc Thừa Trạch nói: “Chúng ta lạc đường chút …”
Dạ Nhiễm cùng Tập Diệt Nguyệt đồng thời đem ánh mắt khinh bỉ đặt trên người Khúc Thừa Trạch, bịa đặt thì cũng phải có trình độ được hay không?
Dạ Nhiễm nhún nhún vai, nhìn Diệt Nguyệt thiếu nữ cùng Khúc thiếu niên: “Có việc tìm ta.”
Diệt Nguyệt thiếu nữ và Khúc thiếu niên ôn hòa nở nụ cười, còn chưa mở miệng, chỉ thấy Thanh Mị một thân thanh sa mỏng đứng trên bậc thang bao quát lấy mọi người.
“Đúng vậy, ba trăm năm mươi bốn đều không có muộn, hiện tại, ta muốn hỏi các ngươi một vấn đề.”Thanh Mị ngồi trên chiếc ghế Ngọc màu xanh của nàng, đôi môi đỏ mọng giương lên mang theo nét hấp dẫn, “Các ngươi đoán giờ này khắc này, các ngươi đều là cái gì?”
Mọi người khó hiểu nhìn về phía Thanh Mị, Thanh Mị không phải là trợ lí giáo quan, bọn họ không phải là đệ tử tham gia khảo nghiệm nhập học sao?
“Ha ha, đệ tử? Các ngươi sai rồi! Bắt đầu từ giờ phút này, ta chính là Diêm Vương! Mà các ngươi thì là một đám báo lại đạo nhược quỷ(quỷ yếu ớt)!” Ánh mắt Thanh Mị lập tức trở nên vô cùng lạnh nhạt, tư vị hít thở không thông quanh quẩn lấy tất cả mọi người ở đây.
Đồng tử Dạ Nhiễm co rút lại, cao thủ Cửu Giai! Nàng quả thực không ngờ trước mắt Thanh Mị bề ngoài mềm mại này thế mà lại là cửu giai võ giả!
“Kỳ thật ta rất hiếu kỳ, các ngươi bỏ qua học viện hoàng gia, không đến học viện Hắc Trạch, hết lần này tới lần khác muốn đến cái học viện quân sự này chịu khổ là vì cái gì?” Thanh Mị mang theo vài phần châm chọc nở nụ cười, ngữ khí đối với các học viện khác là hoàn toàn coi thường!
Ba trăm sáu mươi bốn người, ánh mắt lỗi lạc nhìn Thanh Mị, bọn họ lựa chọn học viện quân sự, một phần cũng là bởi vì sự cao ngạo miệt thị của học viện quân sự!
Học viện quân sự bao che khuyết điểm, mọi người đều biết, đã từng có một gã đệ tử học viện quân sự bị đồng học ở học viện hoàng gia vây đánh, kết quả là tên đệ tự lớp tự đạo kia tự dẫn đội của mình đến, suýt nữa đánh cho học viện hoàng gia thành một cái lầu nát.
Cho nên, cho dù cánh cửa của học viện quân sự cao, học tập lại gian khổ, bọn hắn cũng hy vọng có thể trở thành một thành viên bên trong!
“Ha ha, học viện quân sự là bao che khuyết điểm, nhưng là cũng phải nhìn các ngươi có tư cách để cho học viện che chở hay không! Nhược(yếu) quỷ môn, ta hiện tại tuyên bố cho các ngươi khảo nghiệm năng lực thứ hai: Mãnh thú đào thoát!” Thanh Mị khinh thường nhìn chúng đệ tử, mỗi chữ mỗi câu đối với mọi người nói ra.
Ở đây hơn ba trăm vị, không người nào là tâm cao khí ngạo? Cho dù tâm không cao khí không ngạo, bỗng dưng bị người ta gọi làm nhược quỷ, ai có thể cao hứng?
Thanh Mị lạnh lùng cười: “Như thế nào? Tức giận? Cảm giác mình không phải nhược quỷ? Có ý kiến gì chờ các ngươi thành công thông qua khảo nghiệm thứ hai rồi nói sau!”
Thanh Mị sau khi nói xong, cũng không nhìn mọi người nữa, trực tiếp phất tay: “Đi theo ta.”
Thanh Mị đi về phía trước, mọi người dần dần đi theo phía sau nàng, Thanh Mị không dừng bước ở phía ngoài tu viện của học viện quân sự, mà trực tiếp đem cửa tu viện mở ra!
Toàn bộ cảnh sắc trong tu viện lập tức rơi vào trong mắt Dạ Nhiễm và hơn ba trắm người khác! Đồng tử mọi người tại thời khắc này bỗng chốc mở to!
Cái này… Đây là khảo nghiệm nhập học? Con mẹ nó có phải muốn cho bọn hắn chịu chết hay không vậy?!
Beta: Nhã Vy
Buông một câu nói kia, Dạ Nhiễm quay người đi vào phòng tắm.
Quân Mặc Hoàng khiêu mi nhìn Dạ Nhiễm đóng cửa phòng tắm lại, lông mày vẫn luôn nhíu lại mới chậm rãi giãn ra, giữa khuôn mặt tỏa ra ánh sáng chói mắt, khóe môi giương lên một độ cong hoàn mỹ.
Nghĩ đến lời Dạ Nhiễm vừa nói, Quân Mặc Hoàng không khỏi xoa nhẹ khóe môi, Dạ Nhiễm của hắn thật là ngốc nghếch, chỉ cần giết hắn đi như thế sẽ hả giận sao?
“Này này, Quân Mặc Hoàng, ngươi cũng quá coi thường bổn đại gia rồi đó?” Tạp Tạp hóa thành hình người ngồi trên ghế, trên đầu đội một quả táo, con ngươi bất mãn chớp mắt nhìn một người Quân Mặc Hoàng đang cười ngây ngô.
Quân Mặc Hoàng xoay người, ưu nhã tựa vào vách tường nhìn về phía Tạp Tạp: “Tạp Tạp, Dạ Nhiễm có dạy ngươi một câu hay không?”
Tạp Tạp đang gặm quả táo trong cái miệng nhỏ nhắn, nghe vậy thì ngẩng đầu, ánh mắt long lanh như nước nhìn Quân Mặc Hoàng: “Nói cái gì?”
“Quấy rầy người khác yêu đương, sẽ bị lừa đá đấy.” Quân Mặc Hoàng vẻ mặt lạnh lùng, giữa môi mỏng phun ra một nói câu lạnh tới cực điểm.
Tạp Tạp không để ý tiếp tục ăn táo, mắt to chớp chớp hướng về phía Quân Mặc Hoàng: “Bổn đại gia không có quấy rầy các ngươi, hơn nữa một con lừa cũng dám đá bổn đại gia?”
Khóe mắt Quân Mặc Hoàng run rẩy vài cái, quyết định không cùng tiểu gia hỏa tự kỉ lại hung hăng càn quấy này so đo!
Dạ Nhiễm ở trong phòng tắm, nhìn hồ tắm ấm áp siêu lớn, chậm rãi cởi quần áo, đem mình ngâm vào trong bồn tắm, mỗi một tế bào trên người đều thả lỏng, cảm giác thoải mái khiến Dạ Nhiễm nhắm mắt lại.
Sau khi ngâm nước xong, Dạ Nhiễm mặc vào bộ y phục đỏ rực mà Quân Mặc Hoàng vì nàng chuẩn bị, trực tiếp ra khỏi phòng tắm.
Quân Mặc Hoàng nghe được cửa phòng tắm mở ra, đảo mắt liền nhìn thấy Dạ Nhiễm tuyệt mỹ tóc vẫn còn ướt chân trần bước ra, có chút nhăn nhíu đầu mày, bước lên phía trước, bàn tay lớn xoa lên tóc Dạ Nhiễm, nội lực hùng hậu xuất hiện trong lòng bàn tay.
Chờ đến lúc Dạ Nhiễm lấy lại tinh thần, mái tóc ướt sũng của nàng đã bị Quân Mặc Hoàng hong cho khô rồi, Dạ Nhiễm không khỏi cười khẽ một tiếng: “Mặc Hoàng, chàng nói xem nếu để cho một số người biết chàng dùng nội lực giúp ta hong khô tóc, sẽ xuất hiện phản ứng gì?”
Đỉnh mày Quân Mặc Hoàng nhảy lên, bá đạo lại hung hăng càn quấy: “Ta nguyện ý, ai dám có ý kiến?”
Dạ Nhiễm nhìn Quân Mặc Hoàng chăm chú, khóe môi giơ lên, Quân Mặc Hoàng kéo tay Dạ Nhiễm đi tới chỗ bàn cơm.
Tạp Tạp thoáng cái bổ nhào vào trong ngực Dạ Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, bổn đại gia muốn ăn thịt nướng, Quân Mặc Hoàng không cho bổn đại gia ăn.”
Dạ Nhiễm còn chưa nói chuyện, Quân Mặc Hoàng xách cổ áo Tạp Tạp quăng về phía cái ghế bên cạnh: “Dạ Nhiễm hiện tại không thể ăn quá nhiều mỡ, tên tiểu tử ngươi cũng nên kìm nén đi.”
Dạ Nhiễm lắc đầu cười khẽ, sờ sờ cái đầu màu tím bạc ủy khuất của Tạp Tạp: “Mặc Hoàng, cho Tạp Tạp một bàn thịt nướng đi.”
Quân Mặc Hoàng bất mãn hừ lạnh một cái, lại rời khỏi chỗ ngổi mở cửa phân phó cho người hầu bên ngoài chuẩn bị một bàn thịt nướng.
Một bữa cơm kết thúc, Dạ Nhiễm nghĩ ngơi qua loa một hồi là đến thời gian tập hợp, tạm biệt Quân Mặc Hoàng, Dạ Nhiễm ôm lấy Tiểu Mao Cầu Tạp Tạp đi đến chỗ tập hợp buổi sáng.
Đến chỗ tập hợp, Dạ Nhiễm không nhìn thấy Tập Diệt Nguyệt và Khúc Thừa Trạch, liền tìm một vách tường hẻo lánh tựa lưng đứng chờ, ánh mắt nhìn về phía mọi người.
Nhìn xem buổi sáng vần còn đầy ắp một vạn người, bây giờ chỉ còn lại có hơn ba trăm người, không khỏi cảm thán một tiếng tiêu chuẩn chiêu sinh của học viện quân thật sự cao.
Ánh mắt Dạ Nhiễm rơi vào một nơi, chỗ đó đứng vững hai người, một nam một nữ áo trắng ăn mặc sạch sẽ, thiếu niên áo trắng khuôn mặt ôn nhu như quan ngọc đang nói gì đó với thiếu nữ áo trắng bên người, mà cái thiếu nữ áo trắng kia thì lãnh đạm gật đầu không nói một câu.
Dạ Nhiễm nhìn chăm chú, thiếu niên thiếu nữ này dĩ nhiên là sinh đôi, tướng mạo có chín phần giống nhau, khóe miệng giơ lên một tia cười thú vị, hai người kia có lẽ sẽ rất thú vị.
Thời gian sắp tới thì hai người Tập Diệt Nguyệt cùng Khúc Thừa Trạch mới chạy đến, hai người cơ hồ liếc mắt liền thấy được Dạ Nhiễm một thân áo đỏ tựa ở vách tường.
Dạ Nhiễm giơ con ngươi màu đen nhìn hai người: “Hai người các ngươi đến rất muộn.”
Tập Diệt Nguyệt cùng Khúc Thừa Trạch vẻ mặt đều không tốt lắm, nghe lời nói của Dạ Nhiễm hai người liếc nhau, đối với Dạ Nhiễm cười cười, Khúc Thừa Trạch nói: “Chúng ta lạc đường chút …”
Dạ Nhiễm cùng Tập Diệt Nguyệt đồng thời đem ánh mắt khinh bỉ đặt trên người Khúc Thừa Trạch, bịa đặt thì cũng phải có trình độ được hay không?
Dạ Nhiễm nhún nhún vai, nhìn Diệt Nguyệt thiếu nữ cùng Khúc thiếu niên: “Có việc tìm ta.”
Diệt Nguyệt thiếu nữ và Khúc thiếu niên ôn hòa nở nụ cười, còn chưa mở miệng, chỉ thấy Thanh Mị một thân thanh sa mỏng đứng trên bậc thang bao quát lấy mọi người.
“Đúng vậy, ba trăm năm mươi bốn đều không có muộn, hiện tại, ta muốn hỏi các ngươi một vấn đề.”Thanh Mị ngồi trên chiếc ghế Ngọc màu xanh của nàng, đôi môi đỏ mọng giương lên mang theo nét hấp dẫn, “Các ngươi đoán giờ này khắc này, các ngươi đều là cái gì?”
Mọi người khó hiểu nhìn về phía Thanh Mị, Thanh Mị không phải là trợ lí giáo quan, bọn họ không phải là đệ tử tham gia khảo nghiệm nhập học sao?
“Ha ha, đệ tử? Các ngươi sai rồi! Bắt đầu từ giờ phút này, ta chính là Diêm Vương! Mà các ngươi thì là một đám báo lại đạo nhược quỷ(quỷ yếu ớt)!” Ánh mắt Thanh Mị lập tức trở nên vô cùng lạnh nhạt, tư vị hít thở không thông quanh quẩn lấy tất cả mọi người ở đây.
Đồng tử Dạ Nhiễm co rút lại, cao thủ Cửu Giai! Nàng quả thực không ngờ trước mắt Thanh Mị bề ngoài mềm mại này thế mà lại là cửu giai võ giả!
“Kỳ thật ta rất hiếu kỳ, các ngươi bỏ qua học viện hoàng gia, không đến học viện Hắc Trạch, hết lần này tới lần khác muốn đến cái học viện quân sự này chịu khổ là vì cái gì?” Thanh Mị mang theo vài phần châm chọc nở nụ cười, ngữ khí đối với các học viện khác là hoàn toàn coi thường!
Ba trăm sáu mươi bốn người, ánh mắt lỗi lạc nhìn Thanh Mị, bọn họ lựa chọn học viện quân sự, một phần cũng là bởi vì sự cao ngạo miệt thị của học viện quân sự!
Học viện quân sự bao che khuyết điểm, mọi người đều biết, đã từng có một gã đệ tử học viện quân sự bị đồng học ở học viện hoàng gia vây đánh, kết quả là tên đệ tự lớp tự đạo kia tự dẫn đội của mình đến, suýt nữa đánh cho học viện hoàng gia thành một cái lầu nát.
Cho nên, cho dù cánh cửa của học viện quân sự cao, học tập lại gian khổ, bọn hắn cũng hy vọng có thể trở thành một thành viên bên trong!
“Ha ha, học viện quân sự là bao che khuyết điểm, nhưng là cũng phải nhìn các ngươi có tư cách để cho học viện che chở hay không! Nhược(yếu) quỷ môn, ta hiện tại tuyên bố cho các ngươi khảo nghiệm năng lực thứ hai: Mãnh thú đào thoát!” Thanh Mị khinh thường nhìn chúng đệ tử, mỗi chữ mỗi câu đối với mọi người nói ra.
Ở đây hơn ba trăm vị, không người nào là tâm cao khí ngạo? Cho dù tâm không cao khí không ngạo, bỗng dưng bị người ta gọi làm nhược quỷ, ai có thể cao hứng?
Thanh Mị lạnh lùng cười: “Như thế nào? Tức giận? Cảm giác mình không phải nhược quỷ? Có ý kiến gì chờ các ngươi thành công thông qua khảo nghiệm thứ hai rồi nói sau!”
Thanh Mị sau khi nói xong, cũng không nhìn mọi người nữa, trực tiếp phất tay: “Đi theo ta.”
Thanh Mị đi về phía trước, mọi người dần dần đi theo phía sau nàng, Thanh Mị không dừng bước ở phía ngoài tu viện của học viện quân sự, mà trực tiếp đem cửa tu viện mở ra!
Toàn bộ cảnh sắc trong tu viện lập tức rơi vào trong mắt Dạ Nhiễm và hơn ba trắm người khác! Đồng tử mọi người tại thời khắc này bỗng chốc mở to!
Cái này… Đây là khảo nghiệm nhập học? Con mẹ nó có phải muốn cho bọn hắn chịu chết hay không vậy?!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook