Tà Vương Mị Hậu: Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp
-
Chương 204: Mạo hiểm! Đấu với quái vật long xà (3)
Edit: Mavis Clay
Nguồn: Diendanlequydon
Quái vật long xà thấy Tuyết Ẩn rơi xuống, nó lập tức xoay mình, chiếc đuôi to lớn lập tức quét qua thân hình nhỏ bé của nàng...
Bắc Huyền Thanh đứng đó lẳng lặng nhìn nàng chiến đấu với quái vật long xà, hắn cau mày, không biết đang nghĩ cái gì.
Thấy Tuyết Ẩn rơi xuống, hắn tính đưa tay ra đỡ lấy...
Đột nhiên, từ giữa không trung xuất hiện một con Băng Long trong suốt óng ánh, Băng Long vươn móng vuốt, nắm lấy Tuyết Ẩn, hất tung nàng lên, đáp xuống đầu của nó.
"Nha đầu, ma pháp không tồi."
Đột nhiên, quái vật long xà lên tiếng, lúc nó vừa nhìn thấy Băng Long, cả người hạ xuống, thân mình vĩ đại hoàn toàn đứng đối diện với Băng Long.
Tuyết Ẩn đứng vững trên đầu Băng Long, y phục như ngọn lửa tung bay trong gió, đôi mắt bạc ứng với Băng Long, lạnh lẽo như băng.
Mắt bạc chống lại mắt đỏ, sát khí bốn phía, "Lên."
Nghe được mệnh lệnh lạnh lùng, Băng Long lập tức mang theo Tuyết Ẩn bay về phái quái vật Long Xà, con quái vật này muốn làm hại tới nàng, vậy thì kết cục là chết.
Quái vật long xà nhanh chóng phi người lên, quần giao với Băng Long, Băng Long là do băng tạo thành, có thể hợp lại được, nhưng cơ thể quái vật long xà thì là thịt, còn là do tu luyện mà thành.
Tuyết Ẩn đứng trên đầu Băng Long tiếp cận tới đầu của quái vật long xà, một tay nắm chặt lấy râu nó, băng kiếm trong tay hiện ra, ánh lên dưới ánh sáng mặt trời.
Hai con rồng giao chiến điên cuồng trên không trung, tay Tuyết Ẩn nắm chặt lấy râu rồng, suýt chút nữa thì rơi xuống.
Giơ băng kiếm trong tay lên, thân rồng vô cùng cứng rắn, băng kiếm của nàng căn bản không thể nào đâm vào được, bộ phận mềm duy nhất, đó chính là cái sừng rồng chưa thành hình này...
"Ngao - - "
Quái vật long xà đau đớn rống lên một tiếng vang vọng cả đất trời, rất nhiều người dậy sớm đã nhìn thấy cảnh này từ xa, đó là một bóng dáng màu đỏ đánh với long xà.
"Rầm- - "
Sừng rồng chưa được thành hình bị cắt xuống, quái vật long xà đau đớn vật lộn. Buồn bực, hận thù, sát khí như thủy triều tản ra.
Băng Long bị long xà đánh thành từng mảnh nhỏ, trong đó còn kèm theo chút máu, đó là máu của quái vật long xà.
Vụn băng màu bạc của Băng Long rào rào rơi xuống đất, nước bắn lên mặt đất gồ ghề, có thể thấy nếu bị mảnh nhỏ này bắn trúng, vậy thì hồn về cửu thiên rồi.
"Nhân loại đáng chết, dám chém sừng của ta." Long xà nổi giận gầm lên, bay thẳng lên tới trời.
Tuyết Ẩn nắm chặt lấy sừng rồng còn lại, cái này nàng không thể cắt được, nếu cắt thì sẽ chẳng còn gì để cho nàng nắm nữa.
"Chủ nhân, Tiểu Đoàn Tử đến đây."
Tuyết Ẩn nghe tiếng nhìn lại, nhận ra Tiểu Đoàn Tử đang dang đôi cánh giống chim ưng màu trắng muốt bổ nhào về phía này.
Thân hình to lớn đó, đủ để che cả nửa bầu tời.
Không nghĩ nhiều nữa, Tuyết Ẩn nâng kiếm lên, nhẹ nhàng cắt đi chiếc sừng rồng chưa kịp thành hình còn lại, sau đó cả người rơi xuống, thẳng tắp rơi xuống lưng của Tiểu Đoàn Tử.
Quái vật long xà đau đớn rống lên, quằn quại trên không trung, khiến đám mây mù dường như sắp bị đánh tan.
Lúc này mặt trời đã nâng lên khỏi đường chân trời, chiếu rọi xuống mặt đất, nhưng ở chỗ phía dưới Tiểu Đoàn Tử và long xà vẫn là một mảnh tối đen, dường như nó muốn mưa.
Vết cắt từ sừng rồng nhỏ máu tí tách, chảy qua đôi mắt màu đỏ, như muốn ngấm vào trong người.
"Hu hu, chủ nhân, nó thật là khủng khiếp." Tiểu Đoàn Tử tính xoay người chạy trốn, nhưng con quái vật này rất khủng bố, thân hình nó thật lớn, nhưng đừng ăn nó mà, nó không ăn được đâu.
Da mặt Tuyết Ẩn giật nhẹ, quả nhiên chó không bỏ được thói quen ăn phân (Mavis: Nguyên văn của tác giả nhé:v), Tiểu Đoàn Tử cho dù có biến thân thế nào thì vẫn có tính nhát gan, sợ bị ăn.
Nguồn: Diendanlequydon
Quái vật long xà thấy Tuyết Ẩn rơi xuống, nó lập tức xoay mình, chiếc đuôi to lớn lập tức quét qua thân hình nhỏ bé của nàng...
Bắc Huyền Thanh đứng đó lẳng lặng nhìn nàng chiến đấu với quái vật long xà, hắn cau mày, không biết đang nghĩ cái gì.
Thấy Tuyết Ẩn rơi xuống, hắn tính đưa tay ra đỡ lấy...
Đột nhiên, từ giữa không trung xuất hiện một con Băng Long trong suốt óng ánh, Băng Long vươn móng vuốt, nắm lấy Tuyết Ẩn, hất tung nàng lên, đáp xuống đầu của nó.
"Nha đầu, ma pháp không tồi."
Đột nhiên, quái vật long xà lên tiếng, lúc nó vừa nhìn thấy Băng Long, cả người hạ xuống, thân mình vĩ đại hoàn toàn đứng đối diện với Băng Long.
Tuyết Ẩn đứng vững trên đầu Băng Long, y phục như ngọn lửa tung bay trong gió, đôi mắt bạc ứng với Băng Long, lạnh lẽo như băng.
Mắt bạc chống lại mắt đỏ, sát khí bốn phía, "Lên."
Nghe được mệnh lệnh lạnh lùng, Băng Long lập tức mang theo Tuyết Ẩn bay về phái quái vật Long Xà, con quái vật này muốn làm hại tới nàng, vậy thì kết cục là chết.
Quái vật long xà nhanh chóng phi người lên, quần giao với Băng Long, Băng Long là do băng tạo thành, có thể hợp lại được, nhưng cơ thể quái vật long xà thì là thịt, còn là do tu luyện mà thành.
Tuyết Ẩn đứng trên đầu Băng Long tiếp cận tới đầu của quái vật long xà, một tay nắm chặt lấy râu nó, băng kiếm trong tay hiện ra, ánh lên dưới ánh sáng mặt trời.
Hai con rồng giao chiến điên cuồng trên không trung, tay Tuyết Ẩn nắm chặt lấy râu rồng, suýt chút nữa thì rơi xuống.
Giơ băng kiếm trong tay lên, thân rồng vô cùng cứng rắn, băng kiếm của nàng căn bản không thể nào đâm vào được, bộ phận mềm duy nhất, đó chính là cái sừng rồng chưa thành hình này...
"Ngao - - "
Quái vật long xà đau đớn rống lên một tiếng vang vọng cả đất trời, rất nhiều người dậy sớm đã nhìn thấy cảnh này từ xa, đó là một bóng dáng màu đỏ đánh với long xà.
"Rầm- - "
Sừng rồng chưa được thành hình bị cắt xuống, quái vật long xà đau đớn vật lộn. Buồn bực, hận thù, sát khí như thủy triều tản ra.
Băng Long bị long xà đánh thành từng mảnh nhỏ, trong đó còn kèm theo chút máu, đó là máu của quái vật long xà.
Vụn băng màu bạc của Băng Long rào rào rơi xuống đất, nước bắn lên mặt đất gồ ghề, có thể thấy nếu bị mảnh nhỏ này bắn trúng, vậy thì hồn về cửu thiên rồi.
"Nhân loại đáng chết, dám chém sừng của ta." Long xà nổi giận gầm lên, bay thẳng lên tới trời.
Tuyết Ẩn nắm chặt lấy sừng rồng còn lại, cái này nàng không thể cắt được, nếu cắt thì sẽ chẳng còn gì để cho nàng nắm nữa.
"Chủ nhân, Tiểu Đoàn Tử đến đây."
Tuyết Ẩn nghe tiếng nhìn lại, nhận ra Tiểu Đoàn Tử đang dang đôi cánh giống chim ưng màu trắng muốt bổ nhào về phía này.
Thân hình to lớn đó, đủ để che cả nửa bầu tời.
Không nghĩ nhiều nữa, Tuyết Ẩn nâng kiếm lên, nhẹ nhàng cắt đi chiếc sừng rồng chưa kịp thành hình còn lại, sau đó cả người rơi xuống, thẳng tắp rơi xuống lưng của Tiểu Đoàn Tử.
Quái vật long xà đau đớn rống lên, quằn quại trên không trung, khiến đám mây mù dường như sắp bị đánh tan.
Lúc này mặt trời đã nâng lên khỏi đường chân trời, chiếu rọi xuống mặt đất, nhưng ở chỗ phía dưới Tiểu Đoàn Tử và long xà vẫn là một mảnh tối đen, dường như nó muốn mưa.
Vết cắt từ sừng rồng nhỏ máu tí tách, chảy qua đôi mắt màu đỏ, như muốn ngấm vào trong người.
"Hu hu, chủ nhân, nó thật là khủng khiếp." Tiểu Đoàn Tử tính xoay người chạy trốn, nhưng con quái vật này rất khủng bố, thân hình nó thật lớn, nhưng đừng ăn nó mà, nó không ăn được đâu.
Da mặt Tuyết Ẩn giật nhẹ, quả nhiên chó không bỏ được thói quen ăn phân (Mavis: Nguyên văn của tác giả nhé:v), Tiểu Đoàn Tử cho dù có biến thân thế nào thì vẫn có tính nhát gan, sợ bị ăn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook