Ta Vốn Nên Là Một Con Cá Mặn
-
C5: .4 | Thật Là Trí Nhớ Của Cá Mà
Ngã Bản Cai Thị Điều Hàm Ngư
(Ta vốn nên là một con cá mặn)
.4 | Thật là trí nhớ của cá mà
Làm một con cá chép múp míp, ký ức của ta trước giờ không được tốt lắm.
Chuyện vui không nhớ được lâu, chuyện không vui cũng quay đầu liền quên.
May mà ta không có bao nhiêu chuyện không vui, thế nên trong đầu chỉ còn lại chút chuyện vui vẻ.
Ví dụ như mấy ngày trước ta gặp được Tử Quy tiên tử, nàng cho ta một miếng điểm tâm thơm phức mềm mại ngọt ngào, đến giờ ta vẫn nhớ kỹ mùi vị đó.
Lại ví dụ như, chưa được mấy ngày sau lần say rượu đó, ta lại hớn hở xuất hiện trong phủ của Tửu Nhượng tiên quân.
Bưng trà rót rượu, bận dữ lắm.
Tửu Nhượng tiên quân thấy ta cũng không lấy làm lạ, dáng điệu say khướt sai ta làm việc thay hắn, trong miệng còn lẩm bẩm, "Thật là trí nhớ của cá mà..."
"Con vốn là một con cá..." Ta nhỏ giọng thầm thì, tay lại ngoan ngoãn nghe lời rót rượu cho hắn.
"Ngoan..." Tửu Nhượng híp mắt nhìn ta, buông cái ly nắm trong tay ra thò tay với tới chỗ ta.
Ta vội vã lui về sau một bước, giơ vò lên trả lại cho hắn, "Không được chạm vào con!"
"Nhàm chán." Hắn giễu ta một câu, lại say trong men rượu.
Hừ, nếu không có tửu quỷ trước mặt, ta vốn là một con cá ngoan.
Ta nhíu mày nằm sấp lên bàn, giận dỗi phun bong bóng vào mặt của Tửu Nhượng tiên quân.
Bong bóng trong suốt vừa chạm vào mặt của Tửu Nhượng tiên quân, đã "bụp" một tiếng vỡ ra.
Ta nhìn thích lắm.
Tửu Nhượng tiên quân gác cằm lên bàn đá, hai ta bốn mắt nhìn nhau một hồi, cuối cùng hắn chậm rãi phun ra hai chữ, "Cá ngốc..."
"Ngài mới ngốc." Ta mắng lại.
"Loài cá các con có phải đều ngốc như vậy không?" Tửu Nhượng tiên quân lại hỏi một câu.
"Con nói ngài mới ngốc." Ta tiếp tục mắng, nhưng lại bất ngờ nghe hiểu ẩn ý trong lời hắn nói, "Ngài còn quen con cá khác à?"
Chỉ thấy Tửu Nhượng cười cười, hàm hồ phun ra hai câu, "Quen một con, ngốc giống như con..."
Cũng không biết là con cá bất hạnh nào bị một tửu quỷ mắng ngốc, còn không thể phản bác lại nữa.
"Y cũng nói ngài mới ngốc." Suy nghĩ một lát, ta quyết định thay con cá chưa từng gặp mặt ấy mắng lại.
Tửu Nhượng sửng sốt nhìn ta chằm chằm, mãi một hồi lâu cũng không dời tầm mắt đi.
Ánh mắt đó ta không xa lạ.
Y hệt như ánh mắt của Nguyệt Hoa tiên quân.
Xuyên qua ta, hắn có phải cũng đang nhìn ai không? Là con cá ngốc ta chưa từng gặp mặt đó à?
Ta không biết, cũng không muốn biết.
Dù sao ta chỉ là một con cá mặn, một con cá chép múp míp chỉ cần vui vẻ là được.
Nguyệt Hoa tiên quân đã nói vậy với ta.
Khi y biến ta từ cá chép thành tiên đồng, y nói vậy với ta.
"Cần ta làm gì giúp tiên quân à?"
Lúc đó ta sợ hãi.
"Con chỉ cần vui vẻ là được." Y xoa đầu ta, ôn nhu nói.
Đó là âm thanh ôn nhu nhất dễ nghe nhất ta từng được nghe.
Cũng là từ đó về sau, trong phủ của Nguyệt Hoa tiên quân nhiều một Tiểu Ngư tiên đồng cả ngày vui vẻ.
Ăn xong bữa tối, ta lại nằm trên đùi Nguyệt Hoa tiên quân, vừa đá chân, vừa híp mắt lại bắt đầu tiêu hóa thức ăn.
"Tiểu Ngư không phải không thích Tửu Nhượng à?" Nguyệt Hoa tiên quân xoa cái bụng cá no căng phồng như bong bóng của ta ôn hòa hỏi.
"Dạ không thích." Ta lật bụng, quẫy cái đuôi vô hình bắt đầu cọ y làm nũng.
Vừa nghĩ tới Tửu Nhượng tiên quân, liền có chút cảm giác kỳ diệu lướt qua trong lòng, không thể nói rõ cảm giác đó là gì, cũng không tính là ghét, "Chẳng qua là cảm thấy ngài ấy uống rượu một mình thật là đáng thương, muốn qua đó làm bạn với ngài ấy thôi..."
Động tác xoa của Nguyệt Hoa tiên quân khựng lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, y cúi đầu nhìn ta, "Vì sao lại nghĩ vậy?"
"Không biết..." Ta lắc đầu, nghĩ rất lâu cũng không nghĩ rõ, chỉ là sờ ngực mình, có chút mờ mịt, "Chỉ là ở đây luôn giục con nên làm gì đó."
Nghe xong lời này Nguyệt Hoa tiên quân chỉ là trầm mặc nhìn ta, cuối cùng không nói gì.
Sợi tóc màu nguyệt bạch không gió tự bay, như là có chút rối loạn.
Cuối cùng, y đè lại cái chân đá lung tung của ta, bế ta xuống khỏi đùi y, đứng dậy nói, "Lần sau Tiểu Ngư đừng làm nũng với ta như vậy nữa."
Nói xong liền đi vào nhà.
???
Nguyệt Hoa tiên quân giận à?
...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook