Ta Vẫn Còn Thương Nhớ Mà Người Đã Thờ Ơ
C55: [thông Báo Tháng 12 Năm 2022]


Về câu chuyện của Ưu Tư, phần truyện với chủ đề "Thương nhớ thờ ơ" bắt đầu từ chương 24 và đã kết thúc ở chương 56 trong không khí se se lạnh của đêm đông nơi hoàng cung hoa lệ, có những chiếc đèn trời rực rỡ bay trên không trung, có "tình chàng", có "ý thiếp" và có cả những yêu thương trao nhau sau bao ngày hờn giận. Phần truyện với chủ đề "Không còn là Tứ Tứ năm xưa" sẽ bắt đầu từ chương 57, dự kiến sẽ được viết trong năm 2023.

Ở dưới đây, chúng mình xin phép gửi một chút ngọt ngào của Ưu Tư trong phần tiếp theo như một món quà nhỏ, kính chúc quý độc giả một Giáng Sinh an lành và một năm mới tràn ngập nắng ấm.
[Ad]
**********
- Phu quân! Thần thiếp vẫn lý do cũ, đã lâu không nhận ân sủng, chỉ sợ lóng ngóng khiến người mất hứng. Cũng đã muộn rồi, thần thiếp xin phép được cáo lui.

- Đêm nay, trẫm không phải là quân vương, nàng không phải phi tần. Trẫm không cần nàng hầu hạ. Nàng cũng không cần khép nép sợ hãi làm trẫm phiền lòng. Chúng ta chỉ đơn giản là đôi phu thê, quấn quít bên nhau dưới ánh đèn lồng, cùng ôn lại chuyện xưa, được không?
...
- Tại sao toàn bộ đều là tranh vẽ thần thiếp?

- Trẫm biết làm gì để vơi đi nỗi nhớ phu nhân?
...

- Có lẽ phu quân đã ưu ái rồi... thần thiếp trong tranh của phu quân quả thực quá đỗi xinh đẹp!

- Chỉ là tranh thôi mà, đâu thể rạng rỡ như phu nhân lúc này, yêu kiều duyên dáng ở trong vòng tay trẫm.

- Đa tạ phu quân có mắt nhìn.

- Đa tạ phu nhân có nhan sắc.
...
- Phu quân! Thần thiếp sai rồi! Thần thiếp thực sự đã sai rồi! Thần thiếp ngang ngược, bướng bỉnh, hồ đồ. Thần thiếp đã làm tổn thương phu quân. Phu quân... làm ơn... đừng ghét bỏ thần thiếp.
...
- Ban nãy phu quân nhá Đơn Đơn rất đau, bây giờ chỉ đền một nụ hôn phớt thì thiệt thòi cho thần thiếp quá nha!

Chàng hôn ta sâu đậm hơn rồi tủm tỉm hỏi:


- Trẫm đền như vậy đã được gọi là ổn chưa phu nhân?

- Cũng tàm tạm ạ.

- Bậc quân vương một khi đã hành sự thì không có chuyện tàm tạm.

- Vậy ư? Vậy phu quân làm cho nó đường được đi!
...
- Phu nhân! Hơn hai năm qua... nàng... có khi nào... nhớ thương trẫm?

Ta cầm tay chàng áp lên người mình, để chàng cảm nhận được trái tim thổn thức của ta rồi mới nghẹn ngào cho chàng biết đáp án:

- Phu quân lúc nào cũng ở trong tim thần thiếp... và luôn ở vị trí quan trọng nhất.

Hoàng thượng cầm tay ta áp lên người chàng, để ta cảm nhận được trái tim nồng ấm của chàng rồi thổ lộ cùng ta:

- Nếu như có một ngày trái tim trẫm không mang theo hình bóng của phu nhân, tức là nó đã ngừng đập.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương