Ta Từ Tiểu Long Đến Đại Chúa Tể
-
4: Ván Cờ
Không gian im lặng chỉ có tiếng thở gấp của chuột hệ thống nó cắn răng nói: " Sinh mệnh của ta gắn liền với túc chủ, chỉ cần người chết đi thì ta cũng sẽ tiêu tán."Ngao Kiều nhìn vào chuột hệ thống rồi nói: " Ngươi nghĩ ta tin ngươi?"Chuột hệ thống vội vàng thanh minh.
" Túc chủ sự thật là vậy, chỉ khi người có thực lực cường đại ta và người mới có thể thoát ra khỏi ván cờ do đại năng bày bố."Ngao Kiều lạnh sống lưng, gương mặt đầy mồ hôi lạnh hỏi: " Ván cờ ? đại năng ngươi nói thật?"Đương nhiên nàng hoảng sợ đơn giản vì trước đây ai cũng nói với nàng số mệnh bản thân không phải do bản thân chưởng khống mà là do trời sắp đặt, nàng vốn không muốn tin nhưng nghe thấy chuột hệ thống nói cùng những chuyện kì lạ đã xảy ra với nàng, khiến nàng không thể không tin.Chuột hệ thống gật gật đầu, nói: " Chúng ta đang nằm trong ván cờ do đại năng bày bố người đó có thực lực vô cùng cường đại, đối với hắn chúng ta chỉ là những con cá đang cố giãy giụa trong biển lớn nên người không cần lo hắn trừng phạt, đơn giản vì đối với hắn chúng ta chỉ là những quân cờ thí mà thôi, vì vậy ta mới nói người càng cường đại càng có thể giãy giụa cho dù không thể thoát ra khỏi ván cờ thì cũng có thể phá hổng nước đi của hắn."Ngao Kiều run rẩy ngã quỵ xuống mặt đất lẩm bẩm.
" Ra là vây...!ra là vậy, ta cứ nghĩ mình là sẽ là người điều khiển vận mệnh bản thân là người luôn không chấp nhận số mệnh, rốt cục những cố gắng của ta chỉ là một nước cờ của đại năng.Chuột hệ thống tiến lại gần Ngao Kiều nói: " Túc chủ người đừng hoảng loạn, ta và người nếu cố gắng vẫn có thể phá được thế cục này."Ngao Kiều bình tĩnh lại khó khăn đứng dậy nói: " Ừm, ta muốn thoát ra khỏi ván cờ này, ta muốn biến người đánh cờ phải trở thành một trong những quân cờ của ta.
Nói tới đây đôi mắt đỏ rực đầy tia máu, răng nàng nghiến chặt, tuy nàng là nữ nhân nhưng từ nhỏ đã phải khắc khổ hơn người, những chuyện nàng trải qua sợ là còn khó chịu hơn việc bị đại năng chưởng khống, nên ý chí nàng vô cùng kiên cường.Ngao Kiều có chút không tin nhưng tin vẫn tốt hơn, nàng đi ra khỏi không gian hệ thống nhìn thẳng về phía Chỉ Dương, đưa ra điều kiện là công pháp hộ thể long thân, nàng lần nữa hỏi hắn phát giác từ khi nào thì hắn chỉ nói: " Nếu thật sự là người bình thường thì sẽ không ngày ngày ăn không ngồi rồi mà ở Thúy Hoa lâu, với người tính tình hào sảng, chất phát thì lại càng không."Âm thầm rút kinh nghiệm Ngao Kiều gật gật đầu.-" Ngươi có thể cho ta biết mọi việc trong cung, tất cả âm mưu của ngươi, thân thích hay đoại loại như vậy." Ngao Kiều xếp bằng trên giường nhìn về phía Chỉ Dương.-" Không thể." Hắn không nói nhiều, chỉ cầm chén trà lên nhấp một ngụm, nhìn thấy gương mặt nghi hoặc của Ngao Kiều rồi thở dài.
" Mưu mô, xảo quyệt mà không có não thì chết, có lẽ ta đã tìm nhầm người."Tựa hồ nhìn thấy gương mặt nghi hoặc của Ngao Kiều, hắn nói tiếp: " Hiện tại ta vẫn chưa hoàn toàn tin ngươi là người đó, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không đưa ra yêu cầu trước, người khôn ngoan sẽ để người khác mắc nợ mình rồi đến cuối cùng mới nhận được lợi ích lại còn tăng tín nhiệm hai bên."Ngao Kiều cười nhẹ, nhếch môi khinh bỉ nói: " Ngươi cũng nói nếu ngươi là ta, đương nhiên ngươi vĩnh viễn không thể là ta cũng không bao giờ ngươi có thể hiểu những gì ta đang nghĩ, những gì ta muốn, còn về công pháp đó ta chắc chắn phải có nên ngươi không cần lo, ta chắc chắn sẽ giúp ngươi đăng cơ an toàn." Nàng đứng dậy một chân bước đi tiêu thất vào hư không.Chỉ Dương không có biểu hiện gì nhiều, chỉ nhấc chén trà lên nhấp một ngụm rồi cười nhẹ.
* Ra là vậy ngươi cũng không phải là dê non, chỉ là ta biết ngươi nói vậy là để ta tín nhiệm, người trong lời sấm không thể khinh, hahaha.*Lần nữa nhìn thấy Ngao Kiều là khi nàng đang ngồi ở thúy hoa lâu, nhưng đấy cũng chỉ là nhục thân còn thần hồn của nàng đã sớm đi vào không gian hệ thống.Chuột hệ thống nhíu mày lăn qua lăn lại dưới mặt đất hỏi: Túc chủ vì sao người lại nói thẳng ra như vậy? nếu chúng ta nói thẳng ra như vậy hắn sẽ lấy công pháp làm cớ mà coi chúng ta như người sai vặt."Nàng lườm chuột hệ thống một cái, gân nổi lên trên trán, cắn răng nén giận nói: " Còn chẳng phải do con chuột ngu ngốc nhà ngươi? lúc đầu ta đã không định đặt yêu cầu trước vốn là ngươi làm ta quên mất, cũng may nếu như ta không nói rõ ra như vậy hắn sẽ không tín nhiệm ta, càng ngày chúng ta sẽ không tín nhiệm đối phương thế nào hắn cũng sẽ đăng cơ thất bại."Chuột hệ thống ngừng lăn, chồm người đứng dậy cạ cạ mặt vào vai Ngao Kiều nói: " Ta biết túc chủ thích tên thái tử đó mà, lại còn lo lắng cho tính mệnh của hắn, đúng là người vợ của năm à nha."Chuột hệ thống còn muốn nói tiếp chỉ là bị ăn đấm đến muốn rụng răng nên nó đành phải im lặng không nói nhảm thêm nữa.Chuột hệ thống nghiêm túc lơ lửng trong hư không mặt bộ đồ vest nhỏ, chắp tay sau lưng nói: " Thì nó sẽ có hai mặt nếu người nói ra người cần công pháp thì hắn sẽ tín nhiệm người mà hắn thì cũng có cớ để sử dụng người như công cụ."Ngao Kiều gật gật đầu, nàng nghĩ đến gì đó rồi hỏi chuột hệ thống.
" Ta thấy hắn vô cùng giảo hoạt không giống một tên ngu ngốc, với năng lực của hắn mà còn cần đến ta?"Chuột hệ thống lau mồ hôi bằng khăn bông rồi đeo kiến cầm gậy trợ giảng, màng hình hiện ra từ trong hư không, cầm gậy chỉ vào sơ đồ hoàng tộc nói: " Từ thời Không Minh đại đế, Đại Việt đã được truyền vị năm đời vua đến đời thái tử là đời thứ sáu, thái tử là con trai của Thái Bình đế là hoàng đế đời này nhưng lão sắp chết đến nơi rồi nên ta không cần giải thích nhiều về nhân vật phụ này, Nguyễn Chỉ Dương là con trai của lão cùng với Nhiếp Ly hoàng hậu, nhưng hoàng hậu qua đời từ khi thái tử còn nhỏ, đương nhiên thiếu vắng tình yêu của mẫu thân thì hoàng tử sẽ..."Định nói nhảm thêm nữa thì, chuột hệ thống nhìn thấy gương mặt tức giận của Ngao Kiều cùng với cái bàn bị bổ làm đôi.
" À hừm..
do không có hoàng hậu chống lưng cùng với việc gia đình bên ngoại đã bị Thái Bình đế diệt sạch nên thái tử là miếng mồi ngon cho những người khác, nói đúng hơn hắn là hình nhân thế mạng cho thái tử thật sự, hắn cũng không được hoàng đế sủng ái như những gì mọi người đã nghĩ, lão ta cố tình làm vậy là để cho đám người tính kế thái tử mà bỏ qua cho đứa con trai mà lão muốn nó kế vị."Ngao Kiều gật gật đầu thiếu vắng tình thương của mẹ cùng với sự lạnh nhạt của thân nhân, ngày ngày đều phải khắc khổ lo sợ bị người ta tính toàn, hắn cũng rất giống nàng.Đi ra khỏi không gian hệ thống nàng cầm bình rựu tiến vào trong hư không lần nữa nhìn thấy nàng thì nàng đã bước vào một căn phòng, hoa văn chạm khắc rồng cùng với viên long châu làm bằng ngọc trai tổng số viên châu trong căn phòng này chắc không dưới vạn viên, ở cuối phòng có một cái bàn hình chữ nhật có để kệ bút cùng với một cái ấn, và một sấp tấu dày đến nửa người nằm dưới đất và ở trên bàn, một nam nhân đang ngồi trên ghế lật lật từng tấu sớ, xem một cách vô cùng kĩ lưỡng, dường như hắn đã phát giác ra nàng, hắn liền dừng việc lại tiến đến chỗ nàng nói:" Trẫm đang làm việc, không thể thị tẩm nàng được, đợi tối nay được không?"Nhìn vào gương mặt dịu dàng ôn nhu, gương mặt anh tuấn cùng với bộ trường bào màu vàng nhạt thêu con rồng nhỏ, nàng nhẹ nhàng đưa tay lên mặt hắn nói nhỏ: " Ta vuốt nhẹ là ngươi chết thật đấy có tin không?"Hắn nghe thấy vậy gương mặt càng thêm ôn nhu bế nàng lên đi về phía cái ghế ngồi xuống đặt nàng lên đùi, tiếp tục xem tấu chương..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook