Ta Trở Thành Tiểu Phản Phái Trong Chính Bộ Truyện Viết Dở Của Mình
-
21: Ta Chỉ Là Một Tên Phú Nhị Đại Mà Thôi!
Tuấn mã một đường phi nước đại, tốc độ cực nhanh áp sát vị trí mà Tiểu Nhu nói thế nhưng sau khi di chuyển được một đoạn bất chợt Lý He He kéo lấy dây cương khiến con tuấn mã hí dài một cái, sau đó lập tức dừng lại.
Lục Tiểu Nhu thấy cảnh này thì giật mình, nàng vội vàng quay sang nhìn về phía Lý He He đang định mở lời hỏi thì chỉ thấy ở phía trước đã có ba bóng người đi tới:“Khặc khặc khặc, tiểu tử cảm tạ ngươi đã mang con nhỏ này lại đây a nếu không bọn ta lại phải mất thêm chút thời gian để tìm kiếm nó!!”Mà giọng nói này phát ra không thể nghi ngờ là bởi một trong ba tên đạo tặc đã tấn công hai cha con của Lục Tiểu Nhu, mà khi Tiểu Nhu nghe thấy âm thanh này thì kinh hãi không thôi.
Nàng quả thực có chút ám ảnh với mấy tên này, nhưng hơn thế nữa bọn người này xuất hiện ở đây có nghĩa là gì chính là phụ thân của nàng sợ là đã dữ nhiều lành ít rồi.
Lập tức, khóe mắt nàng chảy ra những giọt nước mắt đau sót tâm tình có vẻ như sắp đi tới bờ vực sụp đổ rồi, thế nhưng khi sắp tan vỡ một cánh tay âm áp, hữu lực nhẹ nhàng vỗ về đầu nhỏ của nàng, giúp nàng có một điểm tựa đi kèm sau đó là một giọng nói ôn nhu vang lên:“Tiểu Nhu ngoan, ta nghĩ Lục thúc thúc sẽ không có sự tình gì đâu thế nhưng để giúp phụ thân nàng qua được nguy cơ này nàng cần phải thực hiện được một việc này thì may mắn ông ấy sẽ có thể qua được kiếp nạn này”Nghe được phụ thân mình vẫn còn có khả năng cứu được, Lục Tiểu Nhu lập tức chấn tĩnh lại một chút quay phắt lại nhìn về phía Lý He He, nàng không mở miệng thế nhưng đôi mắt kia của nàng đã ẩn chưa toàn bộ nhưng mong cầu trong đó.
Lý He He thấy thế thì xuất ra một bình ngọc sau đó nói:“Nàng cầm lấy lọ đan dược này lập tức đi tới chỗ của Lục thúc thúc sau đó cho hắn ăn vào dù chỉ là còn một hơi thở vẫn sẽ có thể cứu được, còn ở đây ta sẽ chặn lại bọn chúng để giúp cho nàng có thời gian”Nghe thấy lọ đan dược trong tay mình chính là thứ có thể cứu được tính mạng của phụ thân, Tiểu Nhu lập tức nắm chắt lấy nó sau đó gật mạnh đầu thế nhưng khi nàng đang muốn xuống ngựa chạy đi, một cách tay hữu lực giữ lấy nàng này.
Tiểu Nhu hơi giật mình, xoay người lại nhìn không biết Lý He He đang muốn nói gì thêm thì bất ngờ:‘Chụt’Hắn nhẹ nhàng hôn lên cái chán ngọc kia một cái sau đó cực kì nghiêm túc nói:“Nhớ lấy, dù có chuyện gì sảy ra nên nhớ Lục thúc thúc vì bảo vệ cho nàng một đường số mà liều mạng, và ta cũng vì bảo vệ cho nàng mà liều mạng!”Nói xong hắn nhảy xuống ngựa, sau đó vỗ mạnh vào mông tuấn mã một cái trực tiếp khiến nó chạy đi, mà sau khi tuấn mã hí dài Lục Tiểu Nhu mới hoàn hồn trong ánh mắt lúc này đã trở nên kiên định hơn rất nhiều, nàng lập tức nắm lấy dây cương điều khiến lấy con tuấn mã lao về phía phụ thân của mình trong lòng thầm nhủ:“Phụ thân, người phải cầm cự a!!”Mà mấy kẻ kia thấy Lục Tiểu Nhu cưỡi tuấn mã lao đi, mấy kẻ này đang có ý định ngăn lại nhưng bất ngờ một thanh kiếm trực tiếp lao tới cắp ở trước mắt bọn chúng đồng thời giọng nói của Lý He He cũng phát ra:“Mấy tên các ngươi định đi đâu thế, không ở lại chơi đùa với bổn thiếu hay sao!!”Nghe thế tên lão đại nhíu mày nói:“Lý He He, tên công tử bột như ngươi mà cũng dám đứng ra uy hiếp bọn ta sao hừ”“Đại ca, ta đã chướng mắt tên họ Lý này lâu rồi để đệ lên cho tên này một kiếm cho hắn biết thế nào là không có thực lực mà cũng muốn làm anh hùng”Mà kẻ nói chuyện này không ngờ lại lại tên tiểu đệ có tu vi luyện khí tầng 4.
Nghe tiểu đệ mình nói như thế, tên lão đại cũng gật gật đầu bọn chúng cũng không vội khi chém giết một tên phú nhị đại chỉ biết ngày ngày ăn chơi thì quả thực là dễ như ăn cháo mà thôi sẽ không mất bao nhiêu thời gian.
Thấy tên này lộ ra vẻ mặt hung thần ác sát mà tiến lên, Lý He He chẳng hề có chút nào lo lắng cùng sợ hãi cả, nhẫn chữ vật lóe lên một cái một thành trường kiếm khác lại xuất hiện.
Chỉ thấy tên kia vừa tiến tới vừa nói:“Tiểu tử nhớ cho rõ kiếp sau muốn làm anh hùng thì nhớ trước hết phải biết thực lực của mình nằm ở đâu kẻo lại chuyển kiếp thêm mấy lần nữa đó haha”Dứt lời, tên này trực tiếp tăng tốc lao thẳng đến vị trí của Lý He He cây đao trên tay cũng bổ ra một phát cực kì hung ác.
‘cheng’Thế nhưng cảnh tượng đầu của Lý He He bị chém rớt không hề diễn ra như trong tưởng tượng của mấy tên này, chỉ thấy Lý He He không hề sử dụng bất cứ một kỹ sảo chiến đấu nào mà thuần túy là đưa thanh kiếm của mình ra ngăn cả.
Nhưng cái thân thể gầy yếu giống như thanh trường kiếm mỏng manh trên tay hắn kia không ngờ lại có thể ngăn lại một đao của tên này, chỉ thấy Lý He He mỉm cười lạnh lùng nói:“Nói lắm thường chết sớm đó”‘Phập’Tên kia chỉ cảm thấy một lực đạo mạnh mẽ từ đại đao truyền tới, hất tung cây đao của hắn ra thế nhưng đâu chỉ dừng lại ở đó thanh trường kiếm kia giống như độc sà vậy, sau khi đẩy ra thanh đao của đối phương nó trực tiếp lao vào vị trí trái tim của kẻ địch.
Thanh kiếm sắc bén trực tiếp xuyên vào bên trong phá nát trái tim của kẻ này khiến ánh mắt của hắn trợn lên khó mà tin tưởng mình sẽ chết bởi một tên công tử bột như Lý He He.
Nhưng hắn đâu dễ được chết như thế, vì lúc này chỉ thấy Lý He He lộ ra một nụ cười vô cùng tà ác, cánh tay hắn vươn ra trực tiếp chụp vào đầu của tên kia bên trong cơ thể điên cuồng tạo ra hấp lực mà hút đi tinh hoa trong mau của đối phương.
Rất nhanh, chỉ gần mười hơi thở tên đao tạc tu vi luyện khí tầng bốn kia nãy vừa mới còn kêu gào đòi chém đòi giết Lý He He nay đã trở thành một cái xác khô không hơn không kém bị Lý He He quăng ở một bên.
Mà lúc này, hai tên đạo tặc tu vi luyện khí tầng năm cũng đã sợ chết khiếp rồi chúng chính là những người đầu tiên trên cái thế giới này có thể chứng kiến được thủ đoạn khủng bố của Lý He He, chỉ thấy một tên trong đó run rẩy nói:“Ngươi là thứ gì?”Lý He He nghe thế thì bất cười nói:“Thứ gì sao! không phải ta chỉ là một tên phú nhị đại không biết lượng sức mình trong mắt các ngươi hay sao? Thế nào sợ một kẻ yếu ớt như ta sao”Lý He He chào phúng mà nói, mà trong quá trình này miệng hắn luôn treo nụ cười tà ác bước chân cũng không chậm lại mà tiếp tục tiến gần vị trí của hai tên còn lại.
Mà mỗi bước Lý He He tiến lên, hai tên kia lại lui lại một bước trong mắt đã hiện rõ lên thoái ý, chỉ thấy tên lão đại kia nói lớn với tiểu đệ nhà mình:“Lên, chúng ta có hai người chẳng lẽ lại còn sợ tên tiểu tử như hắn, vừa nãy tên kia chỉ là khinh thường đối thủ mới bị chết thảm thôi nếu chúng ta cùng lên không chừng có thể chém giết hắn còn có thể thu được tài bảo từ hắn”Nghe thấy hai từ tài bảo, tên còn lại lập tức từ trong khiếp sợ tình lại hắn gật mạnh đầu một cái lập tức không hề nghi ngờ mà đáp ứng yêu cầu của đối phương.
Mà thấy tên đồng bọn của mình đã đáp ứng, tên lão đại lộ ra một chút nụ cười lạnh lùng sau đó lập tức hô:“Xông lên, ta yểm hộ ngươi”Nghe được hiệu lệnh của lão đại mình, tên kia lập tức lao lên mà không hề biết rằng khoảng cách giữa mình và lão đại hắn càng lúc càng xa còn khoảng cách với tử thần thì lại càng lúc càng gần.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook