Ta Tiến Cung Năm 14 Tuổi… FULL
-
Chương 11
13.
Tạ Hành thật sự đối xử với ta rất tốt.
Nghe ta nói xong chàng liền ra lệnh cho người đánh xe quay đầu xe về hướng nhà ta mà không nói lời nào.
Lúc tới nơi, ta thấy một căn nhà cũ quen thuộc nằm ở trong hẻm, hẻm nhỏ đến mức xe ngựa không thể vào được.
Vậy nên ta đã yêu cầu Tạ Hành đợi trong xe để ta tự mình đi vào.
Chàng bình tĩnh nhìn ta một lúc rồi nhẹ nhàng nói: “Được rồi.
Ta sẽ không xuống nhưng ta rất lo cho sự an toàn của nàng.
Để cho Phó Ninh Toàn đi cùng với nàng, có được không?”
Phó Ninh Toàn chính là Phó công công.
Ta đáp lại rồi vỗ nhẹ vào tay Tạ Hành: “Đừng lo, ta sẽ quay lại sớm thôi.”
Phó công công cùng ta xuống xe ngựa rồi bước trên những phiến đá xanh đầy nước, xuyên qua con hẻm đến cánh cửa đã bạc màu.
Cửa không đóng, nhưng vừa mở, ta đã thấy mẫu thân đứng ở giữa chiếc sân mục nát, trên tay đang ôm chặt thứ gì đó.
Nhìn thấy ta, bà liền cau mày rồi mắng như thường: “Tiểu Thảo, tại sao con lại về nhà mà không ở trong phủ Thừa tướng hầu hạ Đại Công tử?"
Nói rồi, bà ta vội vàng chạy tới định véo vào tai ta, nhưng Phó công công đã tiến lên một bước, dừng lại trước mặt ta, nghiêm mặt nói: "Dừng tay."
Hắn ta đi theo Tạ Hành nhiều năm nên cũng có vài phần phong thái oai phong lẫm liệt.
Mẫu thân ta rõ ràng đã bị dọa sợ, ngập ngừng bỏ tay xuống hỏi: “Ngươi là ai?”
Phó công công nhìn thẳng mặt mẫu thân ta, nói: “Ta chính là người bên cạnh Đại Công tử.”
Rõ ràng hắn ta đã học được tài năng diễn xuất của Tạ Hành khiến mẫu thân của ta không nghi ngờ gì cả.
Bà ta liền lau tay vào áo rồi nịnh nọt hỏi Phó công công xem ta có làm sai gì không.
“Nếu Tiểu Thảo phạm sai lầm, đại nhân cứ đ.ánh để dạy cho nó một bài học.
Ta biết gia tộc lớn có rất nhiều quy tắc.
Hôm trước Đại Công tử đã đưa chúng ta đến nhà thầy lang khác để chữa trị hai ngày.
Ngài ấy đối xử với Tiểu Thảo tốt như vậy, chúng tôi cũng không phải là những người không biết phép tắc…”
Phó công công im lặng nghe, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: “Lần này ta trở về cùng Tiểu Thảo là bởi vì nàng ấy muốn biết một chuyện.”
Mẫu thân đảo mắt lườm ta.
Ta hỏi bà ta: “Nếu đệ đệ được sinh ra trước, người có còn sinh con ra không?”
Bà ta nghiêm mặt: “Ngươi đang nói cái gì vậy?”
“Nương chỉ cần trả lời ta.”
Ta nhìn chằm chằm vào mắt mẫu thân, nhưng ta biết bà ấy khó chịu vì cái nhìn này của ta nhưng vì Phó công công còn đang đứng ngay bên cạnh nên bà ta không dám làm gì cả.
Bà ấy vẫn trả lời, chỉ là đang cố tránh né ánh mắt của ta: “Đương nhiên…đương nhiên ta sẽ sinh con ra.
Tiểu Thảo à, sau khi ta và phụ thân con ra đi vẫn cần người chăm sóc cho đệ đệ con mà.”
Cuối cùng ta cũng bật cười nói: “Thì ra là vì vậy.”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook