Tà Thiếu Dược Vương
-
Chương 805: Đuổi giết
Grào..." Hoa Mỹ Ngọc điên cuồng truy kích phía sau Nhậm Kiệt, phát ra tiếng gầm vô cùng hung mãnh, hắn chiếm cứ thân thể Tàn Thiên Thánh Hổ của Hổ Hổ năm đó. Tuy rằng năm đó hồn của Tàn Thiên Thánh Hổ Hổ Hổ gần như bị Duy Nhất Chân Thánh đánh tan, nhưng cho dù chỉ là thân thể cũng không tầm thường. Tuy rằng Hoa Mỹ Ngọc mượn thủ đoạn đặc thù cùng tích lũy mấy vạn năm của Tàn Hồn chiếm cứ Thánh thể này, mà khi hắn chân chính lợi dụng Thánh thể này chiến đấu, bất tri bất giác bản thân hắn lại bắt đầu bị ảnh hưởng của Thánh thể này.
Sát ý hung tàn, hủy diệt hết thảy của Tàn Thiên Thánh Hổ lúc trước, đang ăn mòn hắn, làm cho hắn từ từ mất đi chính mình, chỉ có điều là chính hắn còn không có phát hiện.
Tàn Thiên Thánh Hổ gầm thét một tiếng, tiếng gầm hình thành giống như sóng lớn vỗ vào bờ cát, trong tiếng gầm này vang lên, tinh không vỡ vụn, tinh tú hủy diệt, Nhậm Kiệt bay qua một khu vực vẫn thạch chừng mấy vạn dặm, các vẫn thạch khổng lồ còn có tinh cầu ở nơi này dưới tiếng gầm thét kia, đều giống như những hạt cát bình thường bị vỡ vụn, cuốn lên, tiêu tán trong thiên địa.
Đại đội nhân mã Nhậm gia bị cuốn vào Tiên giới, chính là tuyệt địa Vẫn Thánh Cốc ngay cả Tề Thiên cũng phải biến sắc, nhưng Nhậm Kiệt lại từ trong đó cảm nhận được khí tức quen thuộc, cộng thêm đến nước này, Nhậm Kiệt cũng không cho là có bất kỳ khả năng rút lui, cho nên vừa rồi hắn không có để Tề Thiên lựa chọn bỏ qua một nhóm người, mà là sát nhập toàn bộ đi vào. Chỉ có điều đột nhiên xuất hiện biến cố, cuối cùng Nhậm Kiệt không có biện pháp cùng theo nhau đi vào, thời khắc này còn bị Hoa Mỹ Ngọc đuổi giết.
Mặc dù lúc này không có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, nhưng tốc độ của Nhậm Kiệt vẫn như trước vượt qua cực hạn của Tiên Vương, lực lượng của hắn cũng đang thúc giục cuồn cuộn, thân thể không ngừng phá mở tầng tầng cái chắn không gian, xuyên qua trong tinh không vô tận. Nhưng đối mặt với Hoa Mỹ Ngọc khống chế Thánh thể kinh khủng của Tàn Thiên Thánh Hổ kia đuổi giết phía sau, Nhậm Kiệt cũng giống như chiếc thuyền nhỏ giữa biển rộng, có một loại khả năng tùy thời bị xé nát, dập tắt.
"Bùng... Bùng... Bùng..." Nhậm Kiệt cảm giác trong cơ thể mình dưới ảnh hưởng đánh sâu vào của tiếng gầm này không ngừng nổ nát, lực lượng, thân thể, pháp lực thậm chí tiên hồn lực đều như thế, rối rít nổ nát.
Tuy rằng Nhậm Kiệt tế luyện bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ thành thế giới, thậm chí vượt qua tiểu thế giới bình thường, nhưng lực lượng cùng tu vi của Nhậm Kiệt hiện tại, trong cơ thể tùy ý là có thể nắm trong tay một số không gian chứa đựng một vài thứ. Một số dược liệu, còn có những lực lượng cuối cùng của đại thế giới Cổ Thần Vương lúc trước, có rất nhiều thứ hắn đều giấu ở trên người.
Thời khắc này trong nháy mắt Nhậm Kiệt thúc giục lực lượng trong cơ thể, các loại dược liệu quý hiếm trong nháy mắt không ngừng luyện hóa căn cứ theo thương thế bất đồng trên thân thể, sáp nhập vào trong thân thể nhanh chóng chữa trị thân thể, sau đó bắt đầu phóng ra một chút lực lượng nén ép thời khắc cuối cùng của đại thế giới Cổ Thần Vương lúc đó.
"Ầm..." Trong nháy mắt, tốc độ của Nhậm Kiệt lại lần nữa tăng vọt, thương tích trên người cũng dưới tăng vọt này từ từ khôi phục.
- Chết đi... Để xem ngươi còn chạy đi đâu... Chết... Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng tình cảnh lúc này lại làm cho Hoa Mỹ Ngọc cực kỳ nóng nảy, phẫn nộ, bởi vì hắn có Thánh thể của Bán Thánh, vậy mà hai ba lần ra tay liên tiếp vẫn không thể đánh chết Nhậm Kiệt.
Điều này làm cho hắn gần như phát điên, tại sao có tthể như vậy? Cho dù là một quốc gia, giống như Minh Ngọc Hoàng Triều như vậy, với thân thể cùng lực lượng của hắn hiện tại, chỉ cần một hơi là có thể nuốt chửng toàn bộ mọi người. Vốn lúc đầu hắn đã chuẩn bị làm như vậy, nuốt chửng hết thảy người nhà Nhậm Kiệt, thậm chí tất cả người của quốc gia, sau đó sẽ từ từ xử lý hắn... nhưng không nghĩ rằng vừa ra tới liền phát hiện bên cạnh Nhậm Kiệt có một tồn tại Bán Thánh chân chính, khiến hắn sinh lòng khiếp sợ.
Rốt cục chờ đến lúc tồn tại này đi vào cửa tiên giới, kết quả sau hai ba lần ra tay, lại vẫn không thể giết chết Nhậm Kiệt, điều này sao có thể? Mình khống chế Thánh thể, là Thánh thể đấy! - Giết... Giết chết hắn...
Hoa Mỹ Ngọc lại lần nữa gào thét, vung lên hổ trảo to lớn của Tàn Thiên Thánh Hổ vỗ thẳng xuống. Mặc dù hắn không có biện pháp chân chính nắm trong tay toàn bộ lực lượng của Thánh thể, nhưng chỉ khống chế Thánh thể đánh xuống, lực lượng kinh khủng kia đã dẫn động quy tắc ở chung quanh, làm cho không gian chung quanh vặn vẹo, phong tỏa. Giống như đạo đạo cái chắn, muốn trong nháy mắt xuyên qua là hoàn toàn không có khả năng.
Đây là chỗ đáng sợ của Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ, chỉ là thân thể đã có thể phát huy ra uy lực vượt quá tưởng tượng. Dù sao năm đó mỗi một vị Nghịch Thiên Thất Đại Thánh đều là đứng hàng đầu ở niên đại bách thánh tranh phong, là tồn tại đỉnh phong chân chính, trong lúc ra tay có một loại uy thế khiến hết thảy phải thần phục mặc cho họ làm thịt, áp lực đủ để Kim Tiên bình thường sụp đổ, ngay cả Đại La Kim Tiên ở dưới uy thế này đều phải bị thương nặng.
- Trấn Thiên Ấn, Phong Cấm Ấn, Diệt Tiên Ấn... ba ấn hợp nhất... Mặc dù không có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, nhưng Nhậm Kiệt vẫn là Nhậm Kiệt, bởi vì lực lượng của đại thế giới Cổ Thần Vương đã phá mở một số phong cấm khống chế trong cơ thể, cộng thêm Nhậm Kiệt nắm trong tay tiên hồn lực đã gần như vượt qua cảnh giới Tiên Vương bình thường, bạo phát ra uy thế đã vượt hơn xa Tiên Vương bình thường.
Ngay khoảnh khắc Hoa Mỹ Ngọc khống chế Tàn Thiên Thánh Hổ rốt cục lại lần nữa bạo phát một kích mãnh liệt, Nhậm Kiệt trực tiếp hợp nhất ba ấn, dùng lực lượng khổng lồ chống đỡ, tiên hồn lực nắm trong tay, các loại trận pháp, cấm chế lưu chuyển ở trong đó, tạo thành một cái ấn ký vô cùng to lớn, đón đỡ hổ trảo của Tàn Thiên Thánh Hổ.
- Ha ha... Muốn chết... Chết đi... Thấy Nhậm Kiệt cũng dám ngay mặt đón đỡ, Hoa Mỹ Ngọc lập tức cười to.
"Ầm..." Lực va chạm sinh dao động chấn động thiên địa, thân thể Nhậm Kiệt vừa mới chữa trị tốt lại lần nữa vỡ vụn, cho dù hắn có được lực lượng vượt qua Tiên Vương bình thường, thi triển ba ấn hợp nhất lại ngưng tụ lực lượng độc chế ra trận pháp phòng ngự... thế nhưng lực lượng của Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ cũng kinh khủng vượt quá tưởng tượng. Chỉ thấy Nhậm Kiệt bị chấn bay xuống phía dưới, thân thể không ngừng vỡ vụn, mà ba ấn hợp nhất thành ấn ký to lớn kia cũng từ từ vỡ vụn.
"Chết tiệt! Ngay mặt va chạm vẫn còn có chênh lệch a! Nếu như có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngược lại mình có thể chống lại với Bán Thánh bình thường, bất quá chỉ bằng vào lực lượng bản thân còn kém một chút..." Đây là một lần va chạm toàn diện. Tuy rằng giờ khắc này Nhậm Kiệt đã hợp nhất ba ấn, đã phát huy ra lực lượng vượt qua Tiên Vương bình thường, nhưng hiển nhiên vẫn còn xa không đủ. Tuy nhiên hắn có gan thử như vậy, cũng không phải là muốn chết.
Hiện tại Nhậm Kiệt khống chế dược lực trong cơ thể không ngừng biến hóa, không ngừng rèn luyện thân thể, giúp cho thân thể điên cuồng khôi phục, cũng thúc giục lực lượng trong cơ thể đến cực hạn. Nhưng Tàn Thiên Thánh Hổ mang đến áp lực còn lớn hơn, vượt qua năng lực khôi phục của hắn hiện tại, điều này làm cho Nhậm Kiệt đã ở vào bên bờ tử vong, sụp đổ, hủy diệt.
- Chết... A...
Mà Hoa Mỹ Ngọc giờ khắc này đã hoàn toàn cười vui, hủy diệt, hoàn toàn hủy diệt Nhậm Kiệt! Tên này ba lần bốn lượt làm cho hắn bị nhiều khuất nhục, làm cho hắn tới bây giờ đều là cao cao tại thượng mà hết lần này tới lần khác ngã xuống... chỉ có hoàn toàn hủy diệt hắn mới được.
Ngay lúc Hoa Mỹ Ngọc khống chế hổ trảo Thánh thể đè ép xuống, nghĩ là đã hoàn toàn sắp tiêu diệt giết chết Nhậm Kiệt, đột nhiên phía sau hắn một luồng sáng vàng nhoáng lên một cái, Kim Cô Bổng cũng vừa lúc bay tới, vừa lúc xuyên thủng hổ trảo của Tàn Thiên Thánh Hổ...
Kim Cô Bổng là Hỗn Độn Chí Bảo của Tề Thiên luyện hóa Thánh Bia mà thành, hơn nữa còn là Tề Thiên tự mình ra tay, hoàn toàn bất đồng so với Hoa Mỹ Ngọc chỉ là miễn cưỡng khống chế Tàn Thiên Thánh Hổ, cho nên Hoa Mỹ Ngọc cũng không có chú ý tới.
Ngay trong nháy mắt Tàn Thiên Thánh Hổ hét thảm, Nhậm Kiệt cũng cảm giác áp lực nhẹ hẫng, Nhậm Kiệt liền mang theo phần lớn mảnh vụn thân thể xông thẳng tới, bọc lại kiện Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng này, trực tiếp khống chế Kim Cô Bổng vừa mới xuyên thấu hổ trảo lại lần nữa vọt tới lỗ máu kia.
"Bịch..." Lần này mặc dù không có kinh người như Tề Thiên ném ra Kim Cô Bổng vừa rồi, nhưng kiện Hỗn Độn Chí Bảo bị Hổ Hổ cưỡng ép kêu là Kim Cô Bổng này uy thế cũng kinh khủng tới cực điểm, thân thể Nhậm Kiệt mượn Kim Cô Bổng này trong nháy mắt khôi phục, hai tay thúc đẩy, tiên hồn lực khống chế... lúc này không cần đoạn phim trợ giúp liền đạt tới cực hạn Tiên Vương... chỉ nghe "bịch" một tiếng ghim vào ngay mắt của Tàn Thiên Thánh Hổ.
Trông giống như một cây kim đâm vào trong hình cầu, Hỗn Độn Chí Bảo uy thế kinh khủng, trực tiếp đâm xuyên qua một con mắt của Tàn Thiên Thánh Hổ.
Hoa Mỹ Ngọc phát ra tiếng hét thảm, loại đau đớn đó khiến hắn gần như điên cuồng co rúm, hổ trảo vỗ ra.
- Biến! "Ầm..." Khoảnh khắc đó, Nhậm Kiệt không dám tiếp tục làm cái gì, chỉ vội khống chế Kim Cô Bổng biến thành một cái cự thuẫn bọc lại thân thể, vừa lúc chặn tiếng gầm thét đau khổ của Tàn Thiên Thánh Hổ, đồng thời cũng chặn hổ trảo lại lần nữa vỗ tới.
Ầm ầm nổ vang, giống như một viên đạn pháo bắn ra, Kim Cô Bổng biến thành cự thuẫn bọc lại Nhậm Kiệt trực tiếp bị vỗ bay ra ngoài.
Trong nháy mắt đã xuất hiện ngoài ức vạn dặm, Nhậm Kiệt cũng không có khống chế, vừa lúc mượn lần này tránh ra xa.
"Phốc..." Mặc dù có Kim Cô Bổng ngăn chặn phần lớn lực lượng, nhưng thân thể Nhậm Kiệt ở bên trong bị lực lượng này chấn động không khỏi lại lần nữa bị thương, phun ra một búng máu, thân thể dưới chấn động của lực lượng khổng lồ đó lại lần nữa gần như hoàn toàn vỡ vụn. Nhậm Kiệt không thể không nhanh chóng thúc dục luyện hóa dược lực, căn cứ hiện trạng thân thể tùy thời phối trí dược phẩm, dẫn động lực lượng giúp thân thể khôi phục.
Thân thể ở bên bờ sụp đổ lần lượt khôi phục, sau đó ngược lại cường độ thân thể, lực lượng của Nhậm Kiệt lại có tăng trưởng, tuy nhiên Nhậm Kiệt cũng lười để ý tới những biến hóa nhỏ nhặt này, bởi vì điều đó không đủ để biến đổi tình trạng hiện tại.
Dĩ vãng xảy ra chuyện, Nhậm Kiệt đều không nhớ rõ đã bao nhiêu lần dựa vào đoạn phim Thánh nhân luận đạo trợ giúp thoát vây, mỗi lần như thế còn nhận được vô số chỗ tốt. Nhưng từ khi tiên hồn lực của Nhậm Kiệt đạt tới Tiên Vương đỉnh phong, Nhậm Kiệt liền phát hiện một chuyện: cảnh giới Thánh nhân luận đạo đã không thể tiếp tục trợ giúp hắn nữa!
Hắn biết rằng, con đường phía sau cần phải tự mình đi. Vừa rồi chiến đấu mấy lần gặp phải thân thể bị hủy, vỡ nát, đối mặt với nguy hiểm diệt vong, Nhậm Kiệt cũng đều lần lượt vượt qua. Mặc dù nói dọc theo đường đi cảnh giới Thánh nhân luận đạo tương trợ rất nhiều, nhưng Nhậm Kiệt tự mình cũng chưa bao giờ ngừng nghỉ học tập. Loại cảm giác này, giống như là bên cạnh luôn luôn có một sư phụ đang chỉ dạy, rốt cục có một ngày phải rời sư phụ một mình đối mặt hết thảy.
Mà ở một mặt tinh không khác, Hoa Mỹ Ngọc đau khổ điên cuồng vung múa hổ trảo của Tàn Thiên Thánh Hổ, xé nát hết thảy chung quanh, hổ trảo bị xuyên thủng, sau đó một mắt cũng bị xuyên thủng, điều này làm cho hắn vô cùng thống khổ.
Hơn nữa hắn chỉ là miễn cưỡng khống chế Thánh thể này, hiện tại đối mặt với Kim Cô Bổng loại Hỗn Độn Chí Bảo có thể đánh bị thương mình, hắn chỉ có thể cố chịu đựng đau khổ lại không có biện pháp gì khác. Bởi vì hắn cũng không có chân chính hoàn toàn nắm trong tay Thánh thể đã từng đứng ở đỉnh phong nhất trong thiên địa kia.
Cho nên hắn chỉ có thể cố chịu đựng thống khổ, mà lại không có biện pháp làm cho nó khôi phục. Hơi chậm lại một chút, sau đó Hoa Mỹ Ngọc giống như nổi điên truy đuổi theo.
Nhậm Kiệt bên này cũng vừa mới điều chỉnh một chút. Cuối cùng Tề Thiên ném ra Kim Cô Bổng giúp Nhậm Kiệt giải vây đánh Hoa Mỹ Ngọc nắm trong tay Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ bị thương nặng, cũng giúp cho Nhậm Kiệt mặc dù không có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, lại có thể tạm thời nắm trong tay một kiện Hỗn Độn Chí Bảo. Thời khắc này sau khi điều tức một chút, Nhậm Kiệt trong tay cầm Kim Cô Bổng đã trở nên lớn nhỏ vừa phải, mang theo ánh sáng vàng hỗn độn, trong nháy mắt thúc giục phá mở không gian vọt ra ngoài, né tránh công kích của Hoa Mỹ Ngọc.
Giờ này có Hỗn Độn Chí Bảo nơi tay, Nhậm Kiệt cũng phát huy ra lực lượng vượt qua cấp Tiên Vương bình thường, tốc độ hoàn toàn không chậm bao nhiêu so với Hoa Mỹ Ngọc vẫn chưa hoàn toàn hoàn toàn nắm trong tay Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ. Hơn nữa Nhậm Kiệt chạy một đoạn thời gian, điều chỉnh tốt thân thể, liền sẽ chọn một cơ hội phản kích, mỗi lần đều làm cho Hoa Mỹ Ngọc đau khổ không chịu nổi, càng thêm nóng nảy càng thêm đau khổ.
Hoa Mỹ Ngọc gần như điên cuồng, chấp nhất đuổi giết Nhậm Kiệt, nếu như hắn không nhờ thừa hưởng lực lượng góp nhặt mấy vạn năm của Tàn Hồn, không phải mượn Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ này thúc giục bất tri bất giác bị ảnh hưởng, phỏng chừng hắn đã sớm phát hiện ra một chuyện: trong quá trình hắn không ngừng đuổi giết Nhậm Kiệt này, thân thể Nhậm Kiệt thủy chung thừa nhận loại áp lực khổng lồ đó, từng lần một với các loại thiên tài địa bảo điều phối dược phẩm bất đồng chữa trị thân thể, không ngừng thúc dục luyện hóa dẫn động lực lượng đại thế giới Cổ Thần Vương... cứ luôn dùng như thế, lực lượng Nhậm Kiệt cũng ở trong truy đuổi chém giết, phản kích, sụp đổ, chữa trị... giữa cái sống và chết đó... không ngừng tăng lên...
--------------------------
Ngoài Bách Thánh Sơn ức vạn dặm, thiên địa gần như đánh thành một mảng hỗn độn, quy tắc Tiên giới bị đánh vỡ nát, theo một tiếng hét thảm Long Tượng, Kình Thiên Thánh Tượng đã hóa thân to lớn vạn trượng kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, thân thể to lớn biến thành bột phấn.
Sau đó Kim Sí Đại Bằng ré lên một tiếng, thanh âm xuyên phá thiên địa, thanh âm của bọn họ vừa mới nổi lên áp chế chung quanh bị phá vỡ.
"Bùng... Bùng... Ầm... Phốc..." Xa xa trong bầu trời Thiên Âm Văn Thánh trúng công kích liền phun ra một búng máu, thân thể bay ra ngoài.
Bọn họ bên này vừa bại, những phương diện khác cũng lập tức không chịu nổi, Bá Đao Võ Thánh phối hợp với Long Tượng cùng với mấy Bán Thánh hộ sơn Bách Thánh Sơn khác vây công Cổ Ma, kết quả cuối cùng không địch nổi, Long Tượng gần người biến thành thân thể vạn trượng vẫn như cũ không địch nổi Cổ Ma, bị Cổ Ma mạnh mẽ đánh chết.
Long Tượng vừa bị đánh chết, lập tức áp lực lên những người khác tăng lên gấp bội.
- Thống khoái!
"Xoạt... Thình thịch..." Lúc này, Cổ Ma cầm trái tim đang đập thình thịch của Long Tượng trong tay, đã rụt nhỏ đi rất nhiều, hơn nữa tinh hoa Bán Thánh của Long Tượng này bị nén ép trong đó, tiếp sau đó Cổ Ma thảy vào trong miệng nhai nát nuốt xuống.
Cổ Ma hung tàn cùng tàn nhẫn khiến Bá Đao Võ Thánh bọn họ là những Bán Thánh của thời đại bách thánh tranh phong năm đó đều trở nên khiếp sợ: nơi ngực người này còn lưu lại dấu răng nanh to lớn vừa mới bị Long Tượng xuyên thấu qua, trên đầu còn bị cái vòi của Long Tượng quấn quanh siết chặt.
Mà phần lưng hắn, thì mới vừa bị Bá Đao Võ Thánh chém một đao bổ ra một cái lỗ hổng dài đến mấy cây số, thân thể nhiều chỗ bị thương nặng.
Nhưng ngay dưới loại trạng thái này, hắn vẫn như cũ đánh chết Long Tượng, đẩy lui những tồn tại khác. Thời khắc này hắn vừa nuốt vào trái tim của Long Tượng, không có Long Tượng gần người quấn quanh dây dưa cùng chiến đấu, đột nhiên hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay nhấn nhẹ một cái, giống như diễn biến nhật nguyệt tinh tú, vô số ma quang hoan nghênh lóe sáng.
"Bùng... Bùng... Ầm..." Trong nháy mắt chung quanh đất rung núi lở, đối với các Bán Thánh khác mà nói, đều có cảm giác giống như con kiến bị người khổng lổ đạp trúng, thế giới sụp đổ hủy diệt.
Sát ý hung tàn, hủy diệt hết thảy của Tàn Thiên Thánh Hổ lúc trước, đang ăn mòn hắn, làm cho hắn từ từ mất đi chính mình, chỉ có điều là chính hắn còn không có phát hiện.
Tàn Thiên Thánh Hổ gầm thét một tiếng, tiếng gầm hình thành giống như sóng lớn vỗ vào bờ cát, trong tiếng gầm này vang lên, tinh không vỡ vụn, tinh tú hủy diệt, Nhậm Kiệt bay qua một khu vực vẫn thạch chừng mấy vạn dặm, các vẫn thạch khổng lồ còn có tinh cầu ở nơi này dưới tiếng gầm thét kia, đều giống như những hạt cát bình thường bị vỡ vụn, cuốn lên, tiêu tán trong thiên địa.
Đại đội nhân mã Nhậm gia bị cuốn vào Tiên giới, chính là tuyệt địa Vẫn Thánh Cốc ngay cả Tề Thiên cũng phải biến sắc, nhưng Nhậm Kiệt lại từ trong đó cảm nhận được khí tức quen thuộc, cộng thêm đến nước này, Nhậm Kiệt cũng không cho là có bất kỳ khả năng rút lui, cho nên vừa rồi hắn không có để Tề Thiên lựa chọn bỏ qua một nhóm người, mà là sát nhập toàn bộ đi vào. Chỉ có điều đột nhiên xuất hiện biến cố, cuối cùng Nhậm Kiệt không có biện pháp cùng theo nhau đi vào, thời khắc này còn bị Hoa Mỹ Ngọc đuổi giết.
Mặc dù lúc này không có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, nhưng tốc độ của Nhậm Kiệt vẫn như trước vượt qua cực hạn của Tiên Vương, lực lượng của hắn cũng đang thúc giục cuồn cuộn, thân thể không ngừng phá mở tầng tầng cái chắn không gian, xuyên qua trong tinh không vô tận. Nhưng đối mặt với Hoa Mỹ Ngọc khống chế Thánh thể kinh khủng của Tàn Thiên Thánh Hổ kia đuổi giết phía sau, Nhậm Kiệt cũng giống như chiếc thuyền nhỏ giữa biển rộng, có một loại khả năng tùy thời bị xé nát, dập tắt.
"Bùng... Bùng... Bùng..." Nhậm Kiệt cảm giác trong cơ thể mình dưới ảnh hưởng đánh sâu vào của tiếng gầm này không ngừng nổ nát, lực lượng, thân thể, pháp lực thậm chí tiên hồn lực đều như thế, rối rít nổ nát.
Tuy rằng Nhậm Kiệt tế luyện bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ thành thế giới, thậm chí vượt qua tiểu thế giới bình thường, nhưng lực lượng cùng tu vi của Nhậm Kiệt hiện tại, trong cơ thể tùy ý là có thể nắm trong tay một số không gian chứa đựng một vài thứ. Một số dược liệu, còn có những lực lượng cuối cùng của đại thế giới Cổ Thần Vương lúc trước, có rất nhiều thứ hắn đều giấu ở trên người.
Thời khắc này trong nháy mắt Nhậm Kiệt thúc giục lực lượng trong cơ thể, các loại dược liệu quý hiếm trong nháy mắt không ngừng luyện hóa căn cứ theo thương thế bất đồng trên thân thể, sáp nhập vào trong thân thể nhanh chóng chữa trị thân thể, sau đó bắt đầu phóng ra một chút lực lượng nén ép thời khắc cuối cùng của đại thế giới Cổ Thần Vương lúc đó.
"Ầm..." Trong nháy mắt, tốc độ của Nhậm Kiệt lại lần nữa tăng vọt, thương tích trên người cũng dưới tăng vọt này từ từ khôi phục.
- Chết đi... Để xem ngươi còn chạy đi đâu... Chết... Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng tình cảnh lúc này lại làm cho Hoa Mỹ Ngọc cực kỳ nóng nảy, phẫn nộ, bởi vì hắn có Thánh thể của Bán Thánh, vậy mà hai ba lần ra tay liên tiếp vẫn không thể đánh chết Nhậm Kiệt.
Điều này làm cho hắn gần như phát điên, tại sao có tthể như vậy? Cho dù là một quốc gia, giống như Minh Ngọc Hoàng Triều như vậy, với thân thể cùng lực lượng của hắn hiện tại, chỉ cần một hơi là có thể nuốt chửng toàn bộ mọi người. Vốn lúc đầu hắn đã chuẩn bị làm như vậy, nuốt chửng hết thảy người nhà Nhậm Kiệt, thậm chí tất cả người của quốc gia, sau đó sẽ từ từ xử lý hắn... nhưng không nghĩ rằng vừa ra tới liền phát hiện bên cạnh Nhậm Kiệt có một tồn tại Bán Thánh chân chính, khiến hắn sinh lòng khiếp sợ.
Rốt cục chờ đến lúc tồn tại này đi vào cửa tiên giới, kết quả sau hai ba lần ra tay, lại vẫn không thể giết chết Nhậm Kiệt, điều này sao có thể? Mình khống chế Thánh thể, là Thánh thể đấy! - Giết... Giết chết hắn...
Hoa Mỹ Ngọc lại lần nữa gào thét, vung lên hổ trảo to lớn của Tàn Thiên Thánh Hổ vỗ thẳng xuống. Mặc dù hắn không có biện pháp chân chính nắm trong tay toàn bộ lực lượng của Thánh thể, nhưng chỉ khống chế Thánh thể đánh xuống, lực lượng kinh khủng kia đã dẫn động quy tắc ở chung quanh, làm cho không gian chung quanh vặn vẹo, phong tỏa. Giống như đạo đạo cái chắn, muốn trong nháy mắt xuyên qua là hoàn toàn không có khả năng.
Đây là chỗ đáng sợ của Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ, chỉ là thân thể đã có thể phát huy ra uy lực vượt quá tưởng tượng. Dù sao năm đó mỗi một vị Nghịch Thiên Thất Đại Thánh đều là đứng hàng đầu ở niên đại bách thánh tranh phong, là tồn tại đỉnh phong chân chính, trong lúc ra tay có một loại uy thế khiến hết thảy phải thần phục mặc cho họ làm thịt, áp lực đủ để Kim Tiên bình thường sụp đổ, ngay cả Đại La Kim Tiên ở dưới uy thế này đều phải bị thương nặng.
- Trấn Thiên Ấn, Phong Cấm Ấn, Diệt Tiên Ấn... ba ấn hợp nhất... Mặc dù không có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, nhưng Nhậm Kiệt vẫn là Nhậm Kiệt, bởi vì lực lượng của đại thế giới Cổ Thần Vương đã phá mở một số phong cấm khống chế trong cơ thể, cộng thêm Nhậm Kiệt nắm trong tay tiên hồn lực đã gần như vượt qua cảnh giới Tiên Vương bình thường, bạo phát ra uy thế đã vượt hơn xa Tiên Vương bình thường.
Ngay khoảnh khắc Hoa Mỹ Ngọc khống chế Tàn Thiên Thánh Hổ rốt cục lại lần nữa bạo phát một kích mãnh liệt, Nhậm Kiệt trực tiếp hợp nhất ba ấn, dùng lực lượng khổng lồ chống đỡ, tiên hồn lực nắm trong tay, các loại trận pháp, cấm chế lưu chuyển ở trong đó, tạo thành một cái ấn ký vô cùng to lớn, đón đỡ hổ trảo của Tàn Thiên Thánh Hổ.
- Ha ha... Muốn chết... Chết đi... Thấy Nhậm Kiệt cũng dám ngay mặt đón đỡ, Hoa Mỹ Ngọc lập tức cười to.
"Ầm..." Lực va chạm sinh dao động chấn động thiên địa, thân thể Nhậm Kiệt vừa mới chữa trị tốt lại lần nữa vỡ vụn, cho dù hắn có được lực lượng vượt qua Tiên Vương bình thường, thi triển ba ấn hợp nhất lại ngưng tụ lực lượng độc chế ra trận pháp phòng ngự... thế nhưng lực lượng của Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ cũng kinh khủng vượt quá tưởng tượng. Chỉ thấy Nhậm Kiệt bị chấn bay xuống phía dưới, thân thể không ngừng vỡ vụn, mà ba ấn hợp nhất thành ấn ký to lớn kia cũng từ từ vỡ vụn.
"Chết tiệt! Ngay mặt va chạm vẫn còn có chênh lệch a! Nếu như có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngược lại mình có thể chống lại với Bán Thánh bình thường, bất quá chỉ bằng vào lực lượng bản thân còn kém một chút..." Đây là một lần va chạm toàn diện. Tuy rằng giờ khắc này Nhậm Kiệt đã hợp nhất ba ấn, đã phát huy ra lực lượng vượt qua Tiên Vương bình thường, nhưng hiển nhiên vẫn còn xa không đủ. Tuy nhiên hắn có gan thử như vậy, cũng không phải là muốn chết.
Hiện tại Nhậm Kiệt khống chế dược lực trong cơ thể không ngừng biến hóa, không ngừng rèn luyện thân thể, giúp cho thân thể điên cuồng khôi phục, cũng thúc giục lực lượng trong cơ thể đến cực hạn. Nhưng Tàn Thiên Thánh Hổ mang đến áp lực còn lớn hơn, vượt qua năng lực khôi phục của hắn hiện tại, điều này làm cho Nhậm Kiệt đã ở vào bên bờ tử vong, sụp đổ, hủy diệt.
- Chết... A...
Mà Hoa Mỹ Ngọc giờ khắc này đã hoàn toàn cười vui, hủy diệt, hoàn toàn hủy diệt Nhậm Kiệt! Tên này ba lần bốn lượt làm cho hắn bị nhiều khuất nhục, làm cho hắn tới bây giờ đều là cao cao tại thượng mà hết lần này tới lần khác ngã xuống... chỉ có hoàn toàn hủy diệt hắn mới được.
Ngay lúc Hoa Mỹ Ngọc khống chế hổ trảo Thánh thể đè ép xuống, nghĩ là đã hoàn toàn sắp tiêu diệt giết chết Nhậm Kiệt, đột nhiên phía sau hắn một luồng sáng vàng nhoáng lên một cái, Kim Cô Bổng cũng vừa lúc bay tới, vừa lúc xuyên thủng hổ trảo của Tàn Thiên Thánh Hổ...
Kim Cô Bổng là Hỗn Độn Chí Bảo của Tề Thiên luyện hóa Thánh Bia mà thành, hơn nữa còn là Tề Thiên tự mình ra tay, hoàn toàn bất đồng so với Hoa Mỹ Ngọc chỉ là miễn cưỡng khống chế Tàn Thiên Thánh Hổ, cho nên Hoa Mỹ Ngọc cũng không có chú ý tới.
Ngay trong nháy mắt Tàn Thiên Thánh Hổ hét thảm, Nhậm Kiệt cũng cảm giác áp lực nhẹ hẫng, Nhậm Kiệt liền mang theo phần lớn mảnh vụn thân thể xông thẳng tới, bọc lại kiện Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng này, trực tiếp khống chế Kim Cô Bổng vừa mới xuyên thấu hổ trảo lại lần nữa vọt tới lỗ máu kia.
"Bịch..." Lần này mặc dù không có kinh người như Tề Thiên ném ra Kim Cô Bổng vừa rồi, nhưng kiện Hỗn Độn Chí Bảo bị Hổ Hổ cưỡng ép kêu là Kim Cô Bổng này uy thế cũng kinh khủng tới cực điểm, thân thể Nhậm Kiệt mượn Kim Cô Bổng này trong nháy mắt khôi phục, hai tay thúc đẩy, tiên hồn lực khống chế... lúc này không cần đoạn phim trợ giúp liền đạt tới cực hạn Tiên Vương... chỉ nghe "bịch" một tiếng ghim vào ngay mắt của Tàn Thiên Thánh Hổ.
Trông giống như một cây kim đâm vào trong hình cầu, Hỗn Độn Chí Bảo uy thế kinh khủng, trực tiếp đâm xuyên qua một con mắt của Tàn Thiên Thánh Hổ.
Hoa Mỹ Ngọc phát ra tiếng hét thảm, loại đau đớn đó khiến hắn gần như điên cuồng co rúm, hổ trảo vỗ ra.
- Biến! "Ầm..." Khoảnh khắc đó, Nhậm Kiệt không dám tiếp tục làm cái gì, chỉ vội khống chế Kim Cô Bổng biến thành một cái cự thuẫn bọc lại thân thể, vừa lúc chặn tiếng gầm thét đau khổ của Tàn Thiên Thánh Hổ, đồng thời cũng chặn hổ trảo lại lần nữa vỗ tới.
Ầm ầm nổ vang, giống như một viên đạn pháo bắn ra, Kim Cô Bổng biến thành cự thuẫn bọc lại Nhậm Kiệt trực tiếp bị vỗ bay ra ngoài.
Trong nháy mắt đã xuất hiện ngoài ức vạn dặm, Nhậm Kiệt cũng không có khống chế, vừa lúc mượn lần này tránh ra xa.
"Phốc..." Mặc dù có Kim Cô Bổng ngăn chặn phần lớn lực lượng, nhưng thân thể Nhậm Kiệt ở bên trong bị lực lượng này chấn động không khỏi lại lần nữa bị thương, phun ra một búng máu, thân thể dưới chấn động của lực lượng khổng lồ đó lại lần nữa gần như hoàn toàn vỡ vụn. Nhậm Kiệt không thể không nhanh chóng thúc dục luyện hóa dược lực, căn cứ hiện trạng thân thể tùy thời phối trí dược phẩm, dẫn động lực lượng giúp thân thể khôi phục.
Thân thể ở bên bờ sụp đổ lần lượt khôi phục, sau đó ngược lại cường độ thân thể, lực lượng của Nhậm Kiệt lại có tăng trưởng, tuy nhiên Nhậm Kiệt cũng lười để ý tới những biến hóa nhỏ nhặt này, bởi vì điều đó không đủ để biến đổi tình trạng hiện tại.
Dĩ vãng xảy ra chuyện, Nhậm Kiệt đều không nhớ rõ đã bao nhiêu lần dựa vào đoạn phim Thánh nhân luận đạo trợ giúp thoát vây, mỗi lần như thế còn nhận được vô số chỗ tốt. Nhưng từ khi tiên hồn lực của Nhậm Kiệt đạt tới Tiên Vương đỉnh phong, Nhậm Kiệt liền phát hiện một chuyện: cảnh giới Thánh nhân luận đạo đã không thể tiếp tục trợ giúp hắn nữa!
Hắn biết rằng, con đường phía sau cần phải tự mình đi. Vừa rồi chiến đấu mấy lần gặp phải thân thể bị hủy, vỡ nát, đối mặt với nguy hiểm diệt vong, Nhậm Kiệt cũng đều lần lượt vượt qua. Mặc dù nói dọc theo đường đi cảnh giới Thánh nhân luận đạo tương trợ rất nhiều, nhưng Nhậm Kiệt tự mình cũng chưa bao giờ ngừng nghỉ học tập. Loại cảm giác này, giống như là bên cạnh luôn luôn có một sư phụ đang chỉ dạy, rốt cục có một ngày phải rời sư phụ một mình đối mặt hết thảy.
Mà ở một mặt tinh không khác, Hoa Mỹ Ngọc đau khổ điên cuồng vung múa hổ trảo của Tàn Thiên Thánh Hổ, xé nát hết thảy chung quanh, hổ trảo bị xuyên thủng, sau đó một mắt cũng bị xuyên thủng, điều này làm cho hắn vô cùng thống khổ.
Hơn nữa hắn chỉ là miễn cưỡng khống chế Thánh thể này, hiện tại đối mặt với Kim Cô Bổng loại Hỗn Độn Chí Bảo có thể đánh bị thương mình, hắn chỉ có thể cố chịu đựng đau khổ lại không có biện pháp gì khác. Bởi vì hắn cũng không có chân chính hoàn toàn nắm trong tay Thánh thể đã từng đứng ở đỉnh phong nhất trong thiên địa kia.
Cho nên hắn chỉ có thể cố chịu đựng thống khổ, mà lại không có biện pháp làm cho nó khôi phục. Hơi chậm lại một chút, sau đó Hoa Mỹ Ngọc giống như nổi điên truy đuổi theo.
Nhậm Kiệt bên này cũng vừa mới điều chỉnh một chút. Cuối cùng Tề Thiên ném ra Kim Cô Bổng giúp Nhậm Kiệt giải vây đánh Hoa Mỹ Ngọc nắm trong tay Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ bị thương nặng, cũng giúp cho Nhậm Kiệt mặc dù không có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, lại có thể tạm thời nắm trong tay một kiện Hỗn Độn Chí Bảo. Thời khắc này sau khi điều tức một chút, Nhậm Kiệt trong tay cầm Kim Cô Bổng đã trở nên lớn nhỏ vừa phải, mang theo ánh sáng vàng hỗn độn, trong nháy mắt thúc giục phá mở không gian vọt ra ngoài, né tránh công kích của Hoa Mỹ Ngọc.
Giờ này có Hỗn Độn Chí Bảo nơi tay, Nhậm Kiệt cũng phát huy ra lực lượng vượt qua cấp Tiên Vương bình thường, tốc độ hoàn toàn không chậm bao nhiêu so với Hoa Mỹ Ngọc vẫn chưa hoàn toàn hoàn toàn nắm trong tay Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ. Hơn nữa Nhậm Kiệt chạy một đoạn thời gian, điều chỉnh tốt thân thể, liền sẽ chọn một cơ hội phản kích, mỗi lần đều làm cho Hoa Mỹ Ngọc đau khổ không chịu nổi, càng thêm nóng nảy càng thêm đau khổ.
Hoa Mỹ Ngọc gần như điên cuồng, chấp nhất đuổi giết Nhậm Kiệt, nếu như hắn không nhờ thừa hưởng lực lượng góp nhặt mấy vạn năm của Tàn Hồn, không phải mượn Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ này thúc giục bất tri bất giác bị ảnh hưởng, phỏng chừng hắn đã sớm phát hiện ra một chuyện: trong quá trình hắn không ngừng đuổi giết Nhậm Kiệt này, thân thể Nhậm Kiệt thủy chung thừa nhận loại áp lực khổng lồ đó, từng lần một với các loại thiên tài địa bảo điều phối dược phẩm bất đồng chữa trị thân thể, không ngừng thúc dục luyện hóa dẫn động lực lượng đại thế giới Cổ Thần Vương... cứ luôn dùng như thế, lực lượng Nhậm Kiệt cũng ở trong truy đuổi chém giết, phản kích, sụp đổ, chữa trị... giữa cái sống và chết đó... không ngừng tăng lên...
--------------------------
Ngoài Bách Thánh Sơn ức vạn dặm, thiên địa gần như đánh thành một mảng hỗn độn, quy tắc Tiên giới bị đánh vỡ nát, theo một tiếng hét thảm Long Tượng, Kình Thiên Thánh Tượng đã hóa thân to lớn vạn trượng kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, thân thể to lớn biến thành bột phấn.
Sau đó Kim Sí Đại Bằng ré lên một tiếng, thanh âm xuyên phá thiên địa, thanh âm của bọn họ vừa mới nổi lên áp chế chung quanh bị phá vỡ.
"Bùng... Bùng... Ầm... Phốc..." Xa xa trong bầu trời Thiên Âm Văn Thánh trúng công kích liền phun ra một búng máu, thân thể bay ra ngoài.
Bọn họ bên này vừa bại, những phương diện khác cũng lập tức không chịu nổi, Bá Đao Võ Thánh phối hợp với Long Tượng cùng với mấy Bán Thánh hộ sơn Bách Thánh Sơn khác vây công Cổ Ma, kết quả cuối cùng không địch nổi, Long Tượng gần người biến thành thân thể vạn trượng vẫn như cũ không địch nổi Cổ Ma, bị Cổ Ma mạnh mẽ đánh chết.
Long Tượng vừa bị đánh chết, lập tức áp lực lên những người khác tăng lên gấp bội.
- Thống khoái!
"Xoạt... Thình thịch..." Lúc này, Cổ Ma cầm trái tim đang đập thình thịch của Long Tượng trong tay, đã rụt nhỏ đi rất nhiều, hơn nữa tinh hoa Bán Thánh của Long Tượng này bị nén ép trong đó, tiếp sau đó Cổ Ma thảy vào trong miệng nhai nát nuốt xuống.
Cổ Ma hung tàn cùng tàn nhẫn khiến Bá Đao Võ Thánh bọn họ là những Bán Thánh của thời đại bách thánh tranh phong năm đó đều trở nên khiếp sợ: nơi ngực người này còn lưu lại dấu răng nanh to lớn vừa mới bị Long Tượng xuyên thấu qua, trên đầu còn bị cái vòi của Long Tượng quấn quanh siết chặt.
Mà phần lưng hắn, thì mới vừa bị Bá Đao Võ Thánh chém một đao bổ ra một cái lỗ hổng dài đến mấy cây số, thân thể nhiều chỗ bị thương nặng.
Nhưng ngay dưới loại trạng thái này, hắn vẫn như cũ đánh chết Long Tượng, đẩy lui những tồn tại khác. Thời khắc này hắn vừa nuốt vào trái tim của Long Tượng, không có Long Tượng gần người quấn quanh dây dưa cùng chiến đấu, đột nhiên hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay nhấn nhẹ một cái, giống như diễn biến nhật nguyệt tinh tú, vô số ma quang hoan nghênh lóe sáng.
"Bùng... Bùng... Ầm..." Trong nháy mắt chung quanh đất rung núi lở, đối với các Bán Thánh khác mà nói, đều có cảm giác giống như con kiến bị người khổng lổ đạp trúng, thế giới sụp đổ hủy diệt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook