Tả Thật Thế Giới Phái Mary Sue
-
Chương 41
Đạo chích quan sát vẻ kinh hoảng kháng cự của Diệp Hi, gã nghiêng đầu sang một bên, nhanh chóng lĩnh ngộ ra ý đồ của Diệp Hi: "À, ta hiểu rồi, em muốn PLAY tình thú thỏ trắng và sói xám sao?"
"Đương nhiên là không phải!" - Diệp Hi dùng lời nói chân thành phát ra từ phế phủ để biện giải: "Thật ra tôi không phải là loại người như anh tưởng đâu, vừa nãy là đùa anh thôi!"
Tôi là tiểu bạch hoa chân chính đó! Một đóa hoa u lan rụt rè!
"Hôm nay ta chọn trúng em rồi." - Đạo chích xoa tay hầm hè, giơ tay lới lỏng cổ áo mình, để lộ ra xương quai xanh quyến rũ, đầu lưỡi hồng phấn liếm môi, lông mi cong dài rũ xuống thấp, con ngươi đỏ như máu dần dần biến đen, gã rất có tình thú mà phối hợp với Diệp Hi diễn xuất, ngữ điệu dâm tà: "Ta thích nhất loại tiểu thiếu gia không rành thế sự như em, thấy gương mặt ngây thơ thuần khiết của em lại nhịn không được mà muốn bắt nạt em đến khi khóc thành tiếng......"
Tuy rằng tất cả lời nói đều là trái lương tâm, nhưng kỹ thuật diễn vô cùng giỏi, cho nên nghe rất có tính chân thật.
Có thể thấy đạo chích cũng chính là kẻ biết chơi!
"Tôi không phải diễn kịch thật mà!" - Không cẩn thận chơi quá đà - Diệp Hi khóc không ra nước mắt, một quyền đấm qua lại bị đạo chích chộp vào tay, còn hôn chụt một cái lên khớp xương của nắm tay.
Trừ bỏ Thẩm Tu Lâm, thì đệ nhất thẳng nam cấp vũ trụ - Diệp Hi lập tức bị đạo chích hôn ra một thân nổi da gà, không hề có cảm giác mặt đỏ tim đập...
Vẻ mặt đạo chích tà khí cười, đọc ra một lời kịch kinh điên: "Em kêu to nữa lên, tiểu thiếu gia đáng thương, kêu rách cổ họng cũng không có ai tới cứu em đâu."
Diệp Hi: "..."
Đây đây đây căn bản không thể nào đánh thắng được, chẳng lẽ phải móc chân trước mắt gã mới được sao? Diệp Hi gần như tan vỡ mà nghĩ.
Trinh tiết tiểu cúc hoa trong thế giới giả thuyết và OCC bị trừ 10%, đến cùng thì cái nào mới quan trọng hơn? Trong lòng Diệp Hi tiến hành chọn lựa gian nan.
Đạo chích không biết mình thật sự đang cưỡng chế đối phương, không khỏi phân trần mà đè ép xuống, Diệp Hi cuộn tròn giống như con tê tê, kiên cường cuộn thành một quả bóng! Vì thế Thẩm tổng - trên đỉnh đầu treo cây thông noel - táo bạo đạp bật cửa cabin, vừa bắt gặp cảnh đạo chích đang mạnh mẽ bái mở Diệp Hi đang cuộn tròn một đống...
Bởi vì Diệp Hi còn ở trong trực thăng nên không thể bổ sét lên, cho nên theo một tiếng ầm vàng, tất cả cây cối xung quanh trực thăng đều bị sấm sét của Thẩm tổng đánh nát thành tro.
"Ngô... Nam Cung thiếu gia, cứu!!!" - Ngay lúc đạo chích phân trần, Diệp Hi gào to lao nhanh thoát thân, vèo một tiếng nhảy vào trong lòng ngực Thẩm Tu Lâm, hai tay liều mạng ôm cổ Thẩm Tu Lâm, một chân vắt qua mông Thẩm Tu Lâm, một chân ôm lấy hai đùi Thẩm Tu Lâm, bởi vì quá sợ bị trộm đi lần nữa, Diệp Hi đánh mất lý trí còn cắt một ngụm cúc áo trước ngực Thẩm tổng!
Độ hợp thể hóa của cả hai người lập tức đạt tới 90%, chỉ kém chút xíu nữa là lên đến 100%!
Vốn đang tức giận, Thẩm tổng bị dáng vẻ này của Diệp Hi làm tan, trong đáy lòng tức khắc ám sảng, giơ tay ôm gắt gao lấy Diệp Hi, nhưng trên mặt vẫn không xao động, ánh mắt lãnh lệ như băng, khóe miệng như bị hai thỏi vàng kéo trệ xuống, dùng ánh mắt đâm chết đạo chích trăm đao.
Theo sát Thẩm Tu Lâm đuổi giết lại đây - nguyên soái tan nát cõi lòng trông thấy một màn này, Diệp Hi đối với Thẩm Tu Lâm toàn tâm toàn ý tín nhiệm và yêu thích đều viết rõ trên mặt, cho dù kẻ không có mắt cũng nhìn ra được. Tuy vương tử không nhìn thấy, nhưng đại tư tế bên người hắn đang thêm mắm thêm muối kể sinh động như thật một màn phát sóng trực tiếp trên máy bay trực thăng, đem Diệp Hi và Thẩm Tu Lâm miêu tả thành một đôi trời ban, yêu nhau đến hủy thiên diệt địa. Đại tư tế nhìn thấy thất tình vẻ nản lòng thoái chí của vương tử cũng lộ ra biểu tình thở dài nhẹ nhõm, rắp tâm khó lường.
Nhưng, đại tư tế lại không nói sai.
Đích xác là một đôi trời ban!
Vệ sĩ của Thẩm Tu Lâm nhiều không đếm xuể, mênh mông bạt ngàn, dời non lấp biển, giống như được hệ thống phục chế mà ra, cả đám lấy tốc độ nhanh nhất bảo vệ đại thiếu gia và đại thiếu phu nhân, dùng chiến thuật biển người vây kín hai người không một kẽ hở, hơn nữa nhân số còn đánh bại cả đội hải quân và hộ vệ hoàng gia, đến cả đạo chích, thấy không thể trộm người, cũng biết thức thời rời đi.
Bị đám vệ sĩ nghiêm mật che chở tới cùng - Diệp Hi suy sụp hô to: "Đừng đẩy nữa! Tôi không thở được!"
Nhưng thanh âm bao phủ ở vạn đầu trong quân đoàn hộ vệ hoàng gia, trình độ người đẩy người rất dã man, nguyên nhân duy nhất không phát sinh ra sự cố dẫm đạp chính là trong nguyên tác không hề có cảnh dẫm đạp!
Thẩm Tu Lâm đành phải ôm Diệp Hi cao lên, để cậu hô hấp không khí mới mẻ bên trên...
Cơ thể hai người dính sát với nhau, Diệp Hi cảm nhận được cơ bắp cứng rắn nóng bỏng và mạch đập trên người Thẩm Tu Lâm, từ kinh hoảng trung lấy lại tinh thần, quả nhiên Diệp Hi bắt đầu mặt đỏ tim đập, tuy Thẩm Tu Lâm khôn mặt đỏ nhưng tim đập lại không thể khống chế, hai trái tim kề sát đều kích động lẫn nhau. Diệp Hi hoảng hốt che dấu giấu đầu hở đuôi, giương mắt nhìn đông ngó tây, nhìn trong chốc lát, giơ tay chỉ về phía mây đen ở phía chân trời được Thẩm Tu Lâm đưa tới: "Anh xem, đám mây trông giống khủng long không?"
Thẩm Tu Lâm chậm rãi liếc qua, nói: "Không giống."
Diệp Hi: "..."
Thẩm tổng nhà chúng ta hình như không thích nói chuyện phiếm.
"Nhưng rất giống một đứa ngốc thích mặc đồ ngủ khủng long." -Thẩm Tu Lâm dịu dàng nói: "Làm sao bây giờ, anh nhìn đâu cũng nghĩ tới em."
Diệp Hi: "..."
Nhưng là Thẩm tổng nhà chúng ta rất thích trêu người.
Thẩm Tu Lâm ái muội nhéo lên người Diệp Hi: "Mới nửa giờ không gặp em, em lại đi chinh phục nam phụ, hại anh ghen thành như vậy, có phải đáng phạt hay không?"
Diệp Hi đỏ mặt nhận tội: "... Đáng."
Thẩm Tu Lâm khẽ mỉm cười: "Buổi tối bắt em phát điện."
"Hừ!" - Diệp Hi dối trá mà phẫn nộ, trong lòng lại rất là vui!
Lần này tràng tu la cuối cùng cũng biến thành một trận hỗn chiến, nhóm nam phụ lòng không cam còn muốn dùng bạo lực tranh đoạt Mộ Dung tiểu thiếu gia, nhưng cuối cùng đều phải khuất phục trước quân số binh lính áp đảo -- vệ sĩ Nam Cung thiếu gia gần như trải rộng mỗi một góc hòn đảo, cũng không biết nơi nào là không ngừng cuồn cuộn xuất hiện, ma vai sát chủng, áp đảo tất cả! Diệp Hi cảm thấy mỗi ngày vận chuyển vật tư đến hòn đảo cũng không đủ nuôi sống nhiều vệ sĩ như vậy, nhưng điểm này không cần cậu phải lo lắng, vì sau khi đám nam phụ bại lui, mấy đám vệ sĩ đó đều thần bí biến mất, phảng phất như bị hệ thống triệu hồi về...
Không cần để ý loại việc nhỏ này! Diệp Hi an ủi chính mình, cuối cùng thì trong giả thiết Nam Cung thiếu gia là người đàn ông mạnh nhất toàn thế giới, dựa theo niệu tính hệ thống nói cái gì thì chính là cái đó, mấy thứ này không đáng để ngạc nhiên!
Ở trong khoảng thời gian trên đảo chờ đợi nhiệm vụ chính yêu cầu bảy ngày kết thúc, Diệp Hi bị Thẩm Tu Lâm dùng lý do "em hại anh ghen thì phải bồi thường phải trừng phạt, nếu không thì sét đánh" để lăn qua lăn lại đa dạng phát mấy lần điện, trừ bỏ bạch bạch bạch đánh thật ra thì cơ bản cái gì cũng đã làm, nhưng Diệp Hi vẫn cứ không chịu thừa nhận sự thật rằng mình đã cong thành nhang muỗi, cố chấp tỏ vẻ tất cả chỉ là vì để Thẩm Tu Lâm nguôi giận mà thôi, đã vậy hai đoạn sóng điện não phát sinh vốn không phải là sự thật, miệng nói vô cùng cứng, thọc cũng thọc không mềm.
Khi hai người kết thúc sinh hoạt bảy ngày ở trên đảo, đều nhận được hai thông báo hệ thống, như vậy nhiệm vụ chính 17 cùng hoàn thành.
Lần này nhiệm vụ chủ chính cũng không có thú vị gì, bảy ngày tổng cộng chỉ cho 1000 điểm EXP, nhưng nhiệm vụ nhánh chinh phục ba nam phụ lại rất khả quan.
Không biết nhiệm vụ chính tiếp theo còn có nam phụ hiện lên không? Đang chờ chuẩn bị xuất phát cùng Thẩm Tu Lâm, Diệp Hi hứng chí bừng bừng mở bảng hệ thống, xem xét nhiệm vụ tiếp theo.
Nhiệm vụ chính 18: Hôn lễ đã chuẩn bị xong tất cả, Nam Cung Vô Song mang Mộ Dung Tuyệt Thế bị giam lỏng bảy ngày rời khỏi đảo nhỏ, chuẩn bị cho ngày tổ chức hôn lễ hôm sau. Nhưng mà, hai người vừa mới hạ cánh, lại phát hiện trong nhà Nam Cung Vô Song có thêm một vị khách đến thăm -- đó là thanh mai trúc mã của Nam Cung Vô Song - tiểu thiếu gia Đoàn gia, chuyện đầu tiên sau khi hắn du học về nước chính là tới nhà thăm bạn xưa Nam Cung Vô Song, ngay khi nhìn thấy Đoàn tiểu thiếu gia trong chớp mắt, trong lòng Mộ Dung Tuyệt Thế dâng lên một loại cảm giác rất không vui...
Lấy thân phận vị hôn phu cùng Nam Cung Vô Song tiếp đãi Đoàn Hạo Nam, sau khi Đoàn Hạo Nam rời đi thì tức giận mà ăn dấm Nam Cung Vô Song, lại từ chối không thừa nhận. (0/1)
Diệp Hi ngây dại: "..."
Từ từ! Hình nam phụ này không phải bên ta!?
Lúc này máy bay trực thăng đã cất cánh, trong cabin Thẩm Tu Lâm và Diệp Hi sóng vai ngồi bên nhau, hình như Thẩm Tu Lâm cũng vừa mới xem xong nhiệm vụ chính số 18, phát ra tiếng cười lạnh như báo được đại thù.
Cái gọi là phong thuỷ luân chuyển, chính là đây.
Diệp Hi máy móc quay đầu nhìn hắn, hỏi: "Nhiệm vụ chính số 18 của anh là gì?"
Thẩm Tu Lâm sung sướng nói: "Cùng em tiếp đãi một người bạn thanh mai trúc mã của anh, cũng không ngừng hỏi han ân cần hắn, sau khi hắn rời đi còn làm trò khích lệ hắn trước mặt em, chọc em ghen."
Diệp Hi không cao hứng mà trầm mặc một lát, lạnh lùng nói: "Ghen rất khó diễn, kỹ thuật diễn của em nát như vậy, chúng ta phải làm chuẩn bị sẵn tư tưởng nhiệm vụ thất bại."
Thẩm tổng cười cười không nói, như đã nhìn thấu tất cả!
Không bao lâu, máy bay trực thăng đáp xuống trước cửa nhà Nam Cung thiếu gia, Thẩm Tu Lâm mới vừa xuống máy bay, còn chưa kịp xoay người đỡ Diệp Hi, thì bỗng có một thân ảnh nhỏ xinh mảnh khảnh lao thẳng vào ngực hắn, cùng lúc đó, một giọng nói đáng thương còn mang âm thiếu niên Thẩm nghê vang lên trong lòng Thẩm Tu Lâm: "Nam Cung ca ca, em rất nhớ anh."
Diệp Hi nhất thời đã bị giọng nói này chấn động đến huyệt thái dương tê rần, giương mắt vừa thấy, bên cạnh Thẩm Tu Lâm có một bảng giới thiệu nhân vật nửa trong suốt. Diệp Hi nhất thời đã bị giọng nói này chấn động đến huyệt thái dương tê rần, giương mắt vừa thấy, bên cạnh Thẩm Tu Lâm có một bảng giới thiệu nhân vật nửa trong suốt.
Tên họ: Nam Cung X
Thân phận: tiểu thiếu gia nhỏ tuổi nhất Đoàn thế gia.
Tóm tắt nhân vật: Cậu, dung mạo tuyệt mỹ như tiên tử hạ phàm, khí chất thanh lãnh như bạch liên nở rộ, tâm địa thuần khiết, thiên chân vô tà. Cậu, sinh ra từ Đoàn gia tộc nắm giữ mạch kinh tế toàn cầu, từ nhờ đã được nhận sủng ái trăm ngàn người. Cậu, là thanh mai trúc mã lớn lên cùng Nam Cung đại thiếu gia, là tri kỷ quan trọng nhất trong cảm nhận của Nam Cung đại thiếu gia. Cậu, bởi vì trời sinh thân thể ốm yếu bệnh tật, tinh tế kiều nhu, rất dễ rơi nước mắt. Nhưng cậu một đứa nhỏ dễ rơi nước mắt này, trong lòng lại chôn một phần si tình mà yêu say đắm chấp nhất ......
Tips: nam phụ không thể bị Mộ Dung Tuyệt Thế chinh phục.
Diệp Hi thở phì phò mà trừng mắt bảng giới thiệu nồng đậm hơi thở lục trà biểu này: "..."
Hay cho một tên dễ rơi nước mắt, ông mày liếc mắt một cái đủ kẹp chết mày!
"Đương nhiên là không phải!" - Diệp Hi dùng lời nói chân thành phát ra từ phế phủ để biện giải: "Thật ra tôi không phải là loại người như anh tưởng đâu, vừa nãy là đùa anh thôi!"
Tôi là tiểu bạch hoa chân chính đó! Một đóa hoa u lan rụt rè!
"Hôm nay ta chọn trúng em rồi." - Đạo chích xoa tay hầm hè, giơ tay lới lỏng cổ áo mình, để lộ ra xương quai xanh quyến rũ, đầu lưỡi hồng phấn liếm môi, lông mi cong dài rũ xuống thấp, con ngươi đỏ như máu dần dần biến đen, gã rất có tình thú mà phối hợp với Diệp Hi diễn xuất, ngữ điệu dâm tà: "Ta thích nhất loại tiểu thiếu gia không rành thế sự như em, thấy gương mặt ngây thơ thuần khiết của em lại nhịn không được mà muốn bắt nạt em đến khi khóc thành tiếng......"
Tuy rằng tất cả lời nói đều là trái lương tâm, nhưng kỹ thuật diễn vô cùng giỏi, cho nên nghe rất có tính chân thật.
Có thể thấy đạo chích cũng chính là kẻ biết chơi!
"Tôi không phải diễn kịch thật mà!" - Không cẩn thận chơi quá đà - Diệp Hi khóc không ra nước mắt, một quyền đấm qua lại bị đạo chích chộp vào tay, còn hôn chụt một cái lên khớp xương của nắm tay.
Trừ bỏ Thẩm Tu Lâm, thì đệ nhất thẳng nam cấp vũ trụ - Diệp Hi lập tức bị đạo chích hôn ra một thân nổi da gà, không hề có cảm giác mặt đỏ tim đập...
Vẻ mặt đạo chích tà khí cười, đọc ra một lời kịch kinh điên: "Em kêu to nữa lên, tiểu thiếu gia đáng thương, kêu rách cổ họng cũng không có ai tới cứu em đâu."
Diệp Hi: "..."
Đây đây đây căn bản không thể nào đánh thắng được, chẳng lẽ phải móc chân trước mắt gã mới được sao? Diệp Hi gần như tan vỡ mà nghĩ.
Trinh tiết tiểu cúc hoa trong thế giới giả thuyết và OCC bị trừ 10%, đến cùng thì cái nào mới quan trọng hơn? Trong lòng Diệp Hi tiến hành chọn lựa gian nan.
Đạo chích không biết mình thật sự đang cưỡng chế đối phương, không khỏi phân trần mà đè ép xuống, Diệp Hi cuộn tròn giống như con tê tê, kiên cường cuộn thành một quả bóng! Vì thế Thẩm tổng - trên đỉnh đầu treo cây thông noel - táo bạo đạp bật cửa cabin, vừa bắt gặp cảnh đạo chích đang mạnh mẽ bái mở Diệp Hi đang cuộn tròn một đống...
Bởi vì Diệp Hi còn ở trong trực thăng nên không thể bổ sét lên, cho nên theo một tiếng ầm vàng, tất cả cây cối xung quanh trực thăng đều bị sấm sét của Thẩm tổng đánh nát thành tro.
"Ngô... Nam Cung thiếu gia, cứu!!!" - Ngay lúc đạo chích phân trần, Diệp Hi gào to lao nhanh thoát thân, vèo một tiếng nhảy vào trong lòng ngực Thẩm Tu Lâm, hai tay liều mạng ôm cổ Thẩm Tu Lâm, một chân vắt qua mông Thẩm Tu Lâm, một chân ôm lấy hai đùi Thẩm Tu Lâm, bởi vì quá sợ bị trộm đi lần nữa, Diệp Hi đánh mất lý trí còn cắt một ngụm cúc áo trước ngực Thẩm tổng!
Độ hợp thể hóa của cả hai người lập tức đạt tới 90%, chỉ kém chút xíu nữa là lên đến 100%!
Vốn đang tức giận, Thẩm tổng bị dáng vẻ này của Diệp Hi làm tan, trong đáy lòng tức khắc ám sảng, giơ tay ôm gắt gao lấy Diệp Hi, nhưng trên mặt vẫn không xao động, ánh mắt lãnh lệ như băng, khóe miệng như bị hai thỏi vàng kéo trệ xuống, dùng ánh mắt đâm chết đạo chích trăm đao.
Theo sát Thẩm Tu Lâm đuổi giết lại đây - nguyên soái tan nát cõi lòng trông thấy một màn này, Diệp Hi đối với Thẩm Tu Lâm toàn tâm toàn ý tín nhiệm và yêu thích đều viết rõ trên mặt, cho dù kẻ không có mắt cũng nhìn ra được. Tuy vương tử không nhìn thấy, nhưng đại tư tế bên người hắn đang thêm mắm thêm muối kể sinh động như thật một màn phát sóng trực tiếp trên máy bay trực thăng, đem Diệp Hi và Thẩm Tu Lâm miêu tả thành một đôi trời ban, yêu nhau đến hủy thiên diệt địa. Đại tư tế nhìn thấy thất tình vẻ nản lòng thoái chí của vương tử cũng lộ ra biểu tình thở dài nhẹ nhõm, rắp tâm khó lường.
Nhưng, đại tư tế lại không nói sai.
Đích xác là một đôi trời ban!
Vệ sĩ của Thẩm Tu Lâm nhiều không đếm xuể, mênh mông bạt ngàn, dời non lấp biển, giống như được hệ thống phục chế mà ra, cả đám lấy tốc độ nhanh nhất bảo vệ đại thiếu gia và đại thiếu phu nhân, dùng chiến thuật biển người vây kín hai người không một kẽ hở, hơn nữa nhân số còn đánh bại cả đội hải quân và hộ vệ hoàng gia, đến cả đạo chích, thấy không thể trộm người, cũng biết thức thời rời đi.
Bị đám vệ sĩ nghiêm mật che chở tới cùng - Diệp Hi suy sụp hô to: "Đừng đẩy nữa! Tôi không thở được!"
Nhưng thanh âm bao phủ ở vạn đầu trong quân đoàn hộ vệ hoàng gia, trình độ người đẩy người rất dã man, nguyên nhân duy nhất không phát sinh ra sự cố dẫm đạp chính là trong nguyên tác không hề có cảnh dẫm đạp!
Thẩm Tu Lâm đành phải ôm Diệp Hi cao lên, để cậu hô hấp không khí mới mẻ bên trên...
Cơ thể hai người dính sát với nhau, Diệp Hi cảm nhận được cơ bắp cứng rắn nóng bỏng và mạch đập trên người Thẩm Tu Lâm, từ kinh hoảng trung lấy lại tinh thần, quả nhiên Diệp Hi bắt đầu mặt đỏ tim đập, tuy Thẩm Tu Lâm khôn mặt đỏ nhưng tim đập lại không thể khống chế, hai trái tim kề sát đều kích động lẫn nhau. Diệp Hi hoảng hốt che dấu giấu đầu hở đuôi, giương mắt nhìn đông ngó tây, nhìn trong chốc lát, giơ tay chỉ về phía mây đen ở phía chân trời được Thẩm Tu Lâm đưa tới: "Anh xem, đám mây trông giống khủng long không?"
Thẩm Tu Lâm chậm rãi liếc qua, nói: "Không giống."
Diệp Hi: "..."
Thẩm tổng nhà chúng ta hình như không thích nói chuyện phiếm.
"Nhưng rất giống một đứa ngốc thích mặc đồ ngủ khủng long." -Thẩm Tu Lâm dịu dàng nói: "Làm sao bây giờ, anh nhìn đâu cũng nghĩ tới em."
Diệp Hi: "..."
Nhưng là Thẩm tổng nhà chúng ta rất thích trêu người.
Thẩm Tu Lâm ái muội nhéo lên người Diệp Hi: "Mới nửa giờ không gặp em, em lại đi chinh phục nam phụ, hại anh ghen thành như vậy, có phải đáng phạt hay không?"
Diệp Hi đỏ mặt nhận tội: "... Đáng."
Thẩm Tu Lâm khẽ mỉm cười: "Buổi tối bắt em phát điện."
"Hừ!" - Diệp Hi dối trá mà phẫn nộ, trong lòng lại rất là vui!
Lần này tràng tu la cuối cùng cũng biến thành một trận hỗn chiến, nhóm nam phụ lòng không cam còn muốn dùng bạo lực tranh đoạt Mộ Dung tiểu thiếu gia, nhưng cuối cùng đều phải khuất phục trước quân số binh lính áp đảo -- vệ sĩ Nam Cung thiếu gia gần như trải rộng mỗi một góc hòn đảo, cũng không biết nơi nào là không ngừng cuồn cuộn xuất hiện, ma vai sát chủng, áp đảo tất cả! Diệp Hi cảm thấy mỗi ngày vận chuyển vật tư đến hòn đảo cũng không đủ nuôi sống nhiều vệ sĩ như vậy, nhưng điểm này không cần cậu phải lo lắng, vì sau khi đám nam phụ bại lui, mấy đám vệ sĩ đó đều thần bí biến mất, phảng phất như bị hệ thống triệu hồi về...
Không cần để ý loại việc nhỏ này! Diệp Hi an ủi chính mình, cuối cùng thì trong giả thiết Nam Cung thiếu gia là người đàn ông mạnh nhất toàn thế giới, dựa theo niệu tính hệ thống nói cái gì thì chính là cái đó, mấy thứ này không đáng để ngạc nhiên!
Ở trong khoảng thời gian trên đảo chờ đợi nhiệm vụ chính yêu cầu bảy ngày kết thúc, Diệp Hi bị Thẩm Tu Lâm dùng lý do "em hại anh ghen thì phải bồi thường phải trừng phạt, nếu không thì sét đánh" để lăn qua lăn lại đa dạng phát mấy lần điện, trừ bỏ bạch bạch bạch đánh thật ra thì cơ bản cái gì cũng đã làm, nhưng Diệp Hi vẫn cứ không chịu thừa nhận sự thật rằng mình đã cong thành nhang muỗi, cố chấp tỏ vẻ tất cả chỉ là vì để Thẩm Tu Lâm nguôi giận mà thôi, đã vậy hai đoạn sóng điện não phát sinh vốn không phải là sự thật, miệng nói vô cùng cứng, thọc cũng thọc không mềm.
Khi hai người kết thúc sinh hoạt bảy ngày ở trên đảo, đều nhận được hai thông báo hệ thống, như vậy nhiệm vụ chính 17 cùng hoàn thành.
Lần này nhiệm vụ chủ chính cũng không có thú vị gì, bảy ngày tổng cộng chỉ cho 1000 điểm EXP, nhưng nhiệm vụ nhánh chinh phục ba nam phụ lại rất khả quan.
Không biết nhiệm vụ chính tiếp theo còn có nam phụ hiện lên không? Đang chờ chuẩn bị xuất phát cùng Thẩm Tu Lâm, Diệp Hi hứng chí bừng bừng mở bảng hệ thống, xem xét nhiệm vụ tiếp theo.
Nhiệm vụ chính 18: Hôn lễ đã chuẩn bị xong tất cả, Nam Cung Vô Song mang Mộ Dung Tuyệt Thế bị giam lỏng bảy ngày rời khỏi đảo nhỏ, chuẩn bị cho ngày tổ chức hôn lễ hôm sau. Nhưng mà, hai người vừa mới hạ cánh, lại phát hiện trong nhà Nam Cung Vô Song có thêm một vị khách đến thăm -- đó là thanh mai trúc mã của Nam Cung Vô Song - tiểu thiếu gia Đoàn gia, chuyện đầu tiên sau khi hắn du học về nước chính là tới nhà thăm bạn xưa Nam Cung Vô Song, ngay khi nhìn thấy Đoàn tiểu thiếu gia trong chớp mắt, trong lòng Mộ Dung Tuyệt Thế dâng lên một loại cảm giác rất không vui...
Lấy thân phận vị hôn phu cùng Nam Cung Vô Song tiếp đãi Đoàn Hạo Nam, sau khi Đoàn Hạo Nam rời đi thì tức giận mà ăn dấm Nam Cung Vô Song, lại từ chối không thừa nhận. (0/1)
Diệp Hi ngây dại: "..."
Từ từ! Hình nam phụ này không phải bên ta!?
Lúc này máy bay trực thăng đã cất cánh, trong cabin Thẩm Tu Lâm và Diệp Hi sóng vai ngồi bên nhau, hình như Thẩm Tu Lâm cũng vừa mới xem xong nhiệm vụ chính số 18, phát ra tiếng cười lạnh như báo được đại thù.
Cái gọi là phong thuỷ luân chuyển, chính là đây.
Diệp Hi máy móc quay đầu nhìn hắn, hỏi: "Nhiệm vụ chính số 18 của anh là gì?"
Thẩm Tu Lâm sung sướng nói: "Cùng em tiếp đãi một người bạn thanh mai trúc mã của anh, cũng không ngừng hỏi han ân cần hắn, sau khi hắn rời đi còn làm trò khích lệ hắn trước mặt em, chọc em ghen."
Diệp Hi không cao hứng mà trầm mặc một lát, lạnh lùng nói: "Ghen rất khó diễn, kỹ thuật diễn của em nát như vậy, chúng ta phải làm chuẩn bị sẵn tư tưởng nhiệm vụ thất bại."
Thẩm tổng cười cười không nói, như đã nhìn thấu tất cả!
Không bao lâu, máy bay trực thăng đáp xuống trước cửa nhà Nam Cung thiếu gia, Thẩm Tu Lâm mới vừa xuống máy bay, còn chưa kịp xoay người đỡ Diệp Hi, thì bỗng có một thân ảnh nhỏ xinh mảnh khảnh lao thẳng vào ngực hắn, cùng lúc đó, một giọng nói đáng thương còn mang âm thiếu niên Thẩm nghê vang lên trong lòng Thẩm Tu Lâm: "Nam Cung ca ca, em rất nhớ anh."
Diệp Hi nhất thời đã bị giọng nói này chấn động đến huyệt thái dương tê rần, giương mắt vừa thấy, bên cạnh Thẩm Tu Lâm có một bảng giới thiệu nhân vật nửa trong suốt. Diệp Hi nhất thời đã bị giọng nói này chấn động đến huyệt thái dương tê rần, giương mắt vừa thấy, bên cạnh Thẩm Tu Lâm có một bảng giới thiệu nhân vật nửa trong suốt.
Tên họ: Nam Cung X
Thân phận: tiểu thiếu gia nhỏ tuổi nhất Đoàn thế gia.
Tóm tắt nhân vật: Cậu, dung mạo tuyệt mỹ như tiên tử hạ phàm, khí chất thanh lãnh như bạch liên nở rộ, tâm địa thuần khiết, thiên chân vô tà. Cậu, sinh ra từ Đoàn gia tộc nắm giữ mạch kinh tế toàn cầu, từ nhờ đã được nhận sủng ái trăm ngàn người. Cậu, là thanh mai trúc mã lớn lên cùng Nam Cung đại thiếu gia, là tri kỷ quan trọng nhất trong cảm nhận của Nam Cung đại thiếu gia. Cậu, bởi vì trời sinh thân thể ốm yếu bệnh tật, tinh tế kiều nhu, rất dễ rơi nước mắt. Nhưng cậu một đứa nhỏ dễ rơi nước mắt này, trong lòng lại chôn một phần si tình mà yêu say đắm chấp nhất ......
Tips: nam phụ không thể bị Mộ Dung Tuyệt Thế chinh phục.
Diệp Hi thở phì phò mà trừng mắt bảng giới thiệu nồng đậm hơi thở lục trà biểu này: "..."
Hay cho một tên dễ rơi nước mắt, ông mày liếc mắt một cái đủ kẹp chết mày!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook