Chương 7: Tín Hiệu Gián Đoạn
Trong không gian nhỏ hẹp tối tăm của căn phòng ngầm dưới đất, Trần Phong lẳng lặng nằm trên ghế sa lon hơi mốc, hai mắt nhắm chặt, trong miệng nói lẩm bẩm, giống niệm kinh.
Trong đầu lặp đi lặp lại hai nhạc phổ hoàn chỉnh của "Vô vị" và "Đêm đã khuya".
Một lúc lâu sau, hắn chậm rãi mở mắt, xác nhận mỗi một nhịp điệu đều được nhớ kỹ rồi, sẽ không lầm, liền thở phào một hơi.
Trần Phong lại ngẩng đầu nhìn về phía đồng hồ treo tường.
Thời gian sắp tới rồi.
Công Nguyên năm 3020 ngày 27 tháng 10, 9h43' sáng.
Nếu như nhớ không lầm, chỉ còn vài phút nữa nữa là cái thứ quỷ dị đó sẽ xuất hiện trên bầu trời.
Lần này hắn quyết định trốn trong tầng hầm ngầm, không nhìn tới thứ ánh sáng chói mắt kia nữa, thử một chút xem liệu có thể sống tiếp hay không.
Một năm nay, ngoại trừ khổ luyện âm nhạc ra, hắn dường như chẳng màng đến thế sự.
Thực ra, hơn nửa năm trước, hắn đã từng đem tin tức của Ngày Tận Thế, thông qua The Social Network phát tán ra ngoài.
Nhưng tin tức mà hắn vừa truyền ra tức khắc bị người khác che giấu, đồng thời, hắn còn nhận được một cảnh báo từ phía chính phủ Trái Đất. bảo hắn chớ giật tin, nếu không muốn phải tự gánh lấy hậu quả.
Sau đó, Trần Phong liền không xen vào việc của người khác nữa.
Hắn chỉ là một con người nhỏ bé, đến cả việc tự lo cho bản thân còn làm chưa xong, thì làm sao quản được chuyện tận thế?
Hắn chỉ vì mình chuẩn bị.
Hắn dùng tiền tích góp của mình, đến văn phòng phúc lợi, đổi lấy một hầm trú dưới lòng đất, rồi lại chuẩn bị một số lượng lớn thức ăn và nước uống.
Hắn muốn thử xem một chút, nếu như không chết thì tiếp đó sẽ thế nào, liệu có thể ở lại giấc mộng này sống lâu thêm mấy ngày.
Nếu như thời gian còn kịp, hắn sẽ học thêm 2 bài hát.
Lạch cạch.
Trần Phong bật TV.
Lúc kết thúc mộng cảnh lần trước, hắn đang chơi quần vợt cùng với một đê bảo hộ khác trong sân, rồi thăng thiên tại chỗ.
Lần này có thể nhìn xem trên TV có phát tin tức gì không.
Lóe một phát, màn hình TV bật mở, Đài truyền hình mặc định là tiếng Trung.
Lúc này trong ti vi đang phát một chương trình tọa đàm.
Một chuyên gia quân sự đang trao đổi với rất nhiều phóng viên cùng dân chúng về ý kiến của lãnh tụ, giải thích tại sao bây giờ còn phải duy trì hệ thống quân đội cực lớn nhưng lại có vẻ dư thừa.
"Đúng, bây giờ đã là thời kỳ vĩnh hằng hòa bình. Nhưng 6000 năm lịch sử nhân loại đã nói cho chúng ta biết, chiến tranh chính là công tắc của văn minh tiến bộ. Vì duy trì trật tự xã hội ổn định, quân đội của chúng ta phải duy trì thực lực, điều này vừa có thể xúc tiến kỹ thuật, vừa có thể phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện."
Chuyên gia quân sự chậm rãi, thẳng thắn.
Một vị học giả đức cao vọng trọng bất mãn cười lạnh:
"Điều này quá hoang đường. Chúng ta không làm quân sự, vẫn sẽ thúc đẩy được khoa học. Phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện? Có thể xuất hiện cái gì? Tôi chỉ biết rằng, các ông đang lãng phí tiền thuế, lãng phí kỹ thuật tiến bộ, lãng phí năng lực sản xuất!"
Vị học giả này vừa dứt lời, trong ti vi đột nhiên lóe lên, tín hiệu ngắn ngủi cắt đứt, tiết mục bị thay thế.
Trần Phong nghiêng đầu nhìn đồng hồ, khoảng cách thời gian ước chừng còn có bốn phút.
Mấy giây sau, tín hiệu truyền hình khôi phục.
Nhìn thấy hình ảnh vừa hiển thị, đồng tử Trần Phong đột nhiên co rút kịch liệt.
Trong ti vi là một hình ảnh không tiếng động.
Ống kính quay chụp bên ngoài không gian.
Trên nền vũ trụ đen kịt mênh mông, tô điểm những chòm sao lóng lánh.
Ở phía xa xa ống kính, lít nha lít nhít những vật thể hình mũi khoan, cảnh tượng này vừa đồ sộ lại vừa quỷ dị.
Từng ngây người hai tháng trong quân đội, Trần Phong biết rõ những vật thể hình mũi khoan này.
Chính là thứ mà Chính Phủ Trái Đất vẫn lấy làm kiêu ngạo, sự kết tinh đại diện cho trình độ khoa học kỹ thuật cao nhất của nhân loại hiện tại, được xưng có thể mở ra thời đại tiếp theo: hạm đội Tinh Không!
Tổ chức hơn một ngàn chiến hạm cực lớn, hơn 1 vạn tàu hộ tống, lại thêm 10 vạn chiến hạm cỡ nhỏ.
Mà nhóm hạm đội bên cạnh, còn có mấy cái trạm không gian lớn nằm chính giữa, đang hối hả sản xuất những chiến hạm thực dân, nghe nói những chiến hạm thực dân này có sức chứa lên đến 20 vạn người.
Hiện tại đã xây xong gần trăm chiếc chiến hạm thực dân, chỉ chờ kỹ thuật đông lạnh sinh mệnh nghiệm chứng được độ tin cậy, đạt được bước đột phá, liền có 20 triệu dân vào sống tại chiến hạm thực dân, chính thức bước những bước tiến xa nhất, hướng ra ngoài vũ trụ.
Những hạm đội khổng lồ xếp chồng lên nhau, trông vô cùng đồ sộ.
Đột nhiên, dưới bối cảnh vũ trụ, đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng từ bên trong hạm đội.
Ngay sau đó, ánh sáng ở trong không gian nối tiếp nhau lóe lên, lóe lên, cơ hồ chiếu sáng toàn bộ vũ trụ vốn dĩ đen kịt.
Tất cả nổ tung, trong thời gian cực ngắn, hơn 10 vạn chiến hạm đồng thời nổ tung.
Chỉ trong chớp mắt, hơn 10 vạn chiến hạm Tinh Không hết thảy hóa thành ánh sáng chói lọi như pháo hoa, triệt triệt để để tiêu tan ở trong không gian.
Hình ảnh rực rỡ trên TV khiến người ta tuyệt vọng.
Trong hạm đội, chỉ trong nháy mắt, có hơn 10 triệu người mất đi tính mạng.
Sức mạnh quân sự khiến nhân loại tự hào nhất trong lịch sử, trong nháy mắt đã tan thành mây khói.
Trên tivi xuất hiện lời bộc bạch.
"Đây là hình ảnh của năm phút trước. Hạm đội Tinh Không của chúng ta, toàn quân bị diệt."
Lời bộc bạch mang thanh âm rất bình tĩnh, nhưng lộ ra nét bi thương tuyệt vọng.
Trần Phong biết rõ chủ nhân của thanh âm này là ai.
Lúc hắn còn trong quân đội, vẫn thường xuyên nghe chủ nhân của thanh âm này nói chuyện trên TV.
Đây là người lãnh đạo đương nhiệm của Chính phủ Trái Đất.
Trên TV vừa dứt lời, một đám bóng đen hình đĩa khổng lồ, lấy tốc độ cực nhanh vọt từ xa tới gần, xuất hiện bên trong màn ảnh.
Tốc độ bay của bóng đen nhanh đến mức khó tưởng, nhưng phía sau đường bay của nó không xuất hiện khói phun của lực đẩy, điều này chứng minh phương thức hoạt động của nó hoàn toàn khác hẳn với kỹ thuật khoa học mà nhân loại đang nắm giữ.
Đây cũng chính là vật thể lơ lửng trên không trung mà lần trước Trần Phong đã nhìn thấy.
Sau khi vượt qua những mảnh vụn do xác của hạm đội Tinh Không tạo thành, bóng đen chợt dừng lại, lơ lửng trên không trung.
Một thứ khổng lồ đang dùng tốc độ cực đại lại đột ngột đứng yên ngay tắp lự, hoàn toàn vi phạm định luật quán tính, khiến Trần Phong nhìn mà cực kỳ khó chịu, giống như âm thanh khi con mèo dùng móng vuốt cào cào mặt kính, vang vọng bên tai, khiến cho hắn hoa mắt choáng váng, muốn ói.
Ngay sau đó, màn hình TV biến mất, chỉ còn lại một màu đen kịt nhưng thanh âm bộc bạch lúc trước lại không dừng lại.
Chủ nhân của thanh âm kia tiếp tục dùng giọng điệu khó diễn tả thành lời cất tiếng:
"Thật xin lỗi. Chúng ta đã chiến bại. Dù rằng vì ngày hôm nay mà đã chuẩn bị năm trăm năm, nhưng vẫn chiến bại. Thậm chí, ngay cả một chút xíu phản kháng đều không là được. Thật xin lỗi "
Thanh âm dần dần tiêu tán.
Trên ti vi chợt lộ ra bốn chữ, "Tín hiệu gián đoạn".
Hóa ra, ngay từ đầu, những người này đều đã biết sẽ có ngày này.
Hạm đội Tinh Không, hệ thống quân đội cùng với những thể chế xác lập, đều là vì hôm nay mà chuẩn bị.
Chẳng qua là thực lực hai phe địch ta khác xa quá lớn, quả nhiên, tổ kiến có xây vững chắc đến đâu, cũng bị nước lũ nhấn chìm.
Trần Phong cảm khái trong lòng, đột nhiên hắn hơi ngứa mũi, theo bản năng xoa xoa, thả tay xuống nhìn một cái, trên mu bàn tay tất cả đều là máu tươi đỏ thẫm, cũng không biết chảy ra từ lúc nào.
A, vật thể quỷ dị kia hẳn là đã tiến vào tầng khí quyển rồi?
Cũng giống như lần trước.
TV không có dấu hiệu nào ầm ầm nổ tung,
Ánh đèn chợt tắt.
Tầm mắt của Trần Phong lại biến thành trắng lóa như tuyết, cơn đau vừa quen thuộc lại xa lạ lại ập tới.
Đã qua một lần kinh nghiệm, mặc dù sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn không cách nào chống cự được cơn đau phát ra từ linh hồn như thế này.
Hắn từ từ ngã trên mặt đất.
Trước khi chết, hắn chỉ mơ hồ thầm mắng một câu.
Kết quả chẳng khác mấy, có chỗ núp cũng vô dụng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook