Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế (Bản Dịch)
-
Chương 40
Chương 40: Người Mới Thật Khó Hầu Hạ
Trần Phong tiện tay nhắn tin lại cho Chung Lôi, "Bình tĩnh, tất cả cũng nằm trong dự liệu."
Gửi tin xong hắn để điện thoại xuống, Trần Phong lặng lẽ siết tay thành một quả đấm.
Đúng vậy, phát tài rồi.
Phía Q-Tone chia hoa hồng theo lưu lượng người truy cập cho hai người là 5:5, sau khi trừ thuế, tới tay hai người lại tiếp tục chia 7:3.
Trần Phong 7, Chung Lôi 3.
Dựa theo cái này tình hình phát triển tiếp theo và phản hồi của Q-Tone, thì hoa hồng theo lưu lượng trong tháng này của Trần Phong nhất định sẽ vượt qua 6 con số, chẳng qua là không xác định được con số đứng đầu kia là số mấy mà thôi.
Rốt cuộc cũng có thu nhập, trong lòng Trần Phong tự tin hơn.
Lần này thật đúng với câu nói mà Chu Vân Ba từng gửi đến hắn, nơi này không thể ở thì có thể đến nơi khác.
Hắn muốn đi thì đi, muốn khi nào thì sẽ là khi đó, không lo lắng sau ra sao.
Nhưng Trần Phong cũng không tính để đối phương vừa lòng đẹp ý.
Thái độ và hành vi của hắn, nhìn qua không hề thấy có chút biến đổi nào.
Biến hóa chính là nằm trong lòng hắn, đột nhiên, tâm tình hắn cũng có chút siêu phàm thoát tục, coi nhẹ nhân thế.
Bộ dạng khổ sở tranh đoạt tiểu lợi đến mất trí của Chu Vân Ba và Lâm Đức, trong mắt hắn trở nên rất nực cười.
Bên phía chủ sở chính của Cool Song, trong phòng làm việc của bộ phận bản quyền, một vị gia hỏa họ Lâm khác chính là chủ quản Lâm Hữu Ích, lúc này cũng đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính với khuôn mặt xanh lè.
Huyết áp anh ta có chút cao.
Hình ảnh trên màn ảnh, chính là tin tức của Q-Tone.
Người hiểu rõ bạn nhất, nhất định là kẻ thù của bạn.
Phía Q-Tone vừa có động tĩnh,thì lập tức phía Cool Song đã nghe được phong thanh.
Trước đó Lâm Hữu Ích đã nhìn thấy Q-Tone liên tục quảng cáo về một người mới thần bí, anh ta đã mơ hồ cảm thấy không ổn.
Sau đó hắn chẳng những sắp xếp người gọi điện cho Chung Lôi mà còn đích thân gọi đi gọi lại nhiều lần nhưng căn bản là Chung Lôi không tiếp, đổi số khác gọi tới thì vừa nghe giọng hoặc nhận ra ý đồ của mình là Chung Lôi đã lập tức ngắt máy.
Lúc đầu, cô nàng còn lấy cớ, sau đó cô căn bản không thèm tìm lý do nữa mà trực tiếp ngắt máy.
Bây giờ đáp án rốt cuộc cũng đã được công bố, khó trách thái độ của Chung Lôi đột nhiên quay ngoắt 180°, cho thấy suy đoán trước đó của hắn là chính xác, Chung Lôi đúng là đã lần nữa đi tìm chỗ khác.
Chẳng qua là có đánh chết, Lâm Hữu Ích cũng không nghĩ ra, Chung Lôi tìm đến Q-Tone.
Tài nguyên mà Q-Tone cũng hội tụ tất cả đặc điểm của hạng B.
Lâm Hữu Ích không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở thế giới này.
Q-Tone chẳng phải là cái tên lớn nhất sao?
Sao bọn họ có thể cho một người mới như Chung Lôi đãi ngộ như thế?
Sau đó Lâm Hữu Ích thăm hỏi phía Q-Tone một chút, rốt cuộc cũng biết tiền nhân hậu quả, cả người nhất thời khó chịu như muốn nở bông.
Anh ta đã đặc biệt bị chơi xỏ!
Khó trách tại sao cô nàng lại đột nhiên đổi chủ ý, không muốn ký hợp đồng nữa, còn giả mù sa mưa nói gì mà phải trở về nhà, thật ra thì căn bản chính là vì cô đã nắm trong tay một hợp đồng khác.
Chính anh ta cung cấp cho Chung Lôi hợp đồng hạng B ưu đãi, vậy mà cô nàng lại dùng nó làm vốn để đàm phán với Q-Tone!
Hơn nữa cô nàng còn đàm phán xong rồi!
Cực kỳ đáng ghét! Cực kỳ vô sỉ!
Cô thực sự cho rằng mình đáng giá với hợp đồng hạng B sao?
Anh ta thực sự làm điều đó cũng chỉ là vì muốn hại chết cô mà thôi!
Có thể nghĩ ra được chiêu này, phía sau Chung Lôi nhất định có cao nhân chỉ điểm.
ĐM!
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu Ích vô cùng tức giận.
Qua một lúc, điện thoại anh ta reo lên, cầm lên nhìn thì ra là Chu A gọi tới.
"Anh Lâm, bài hát mới của Chung Lôi là sao?"
Cho dù cách một cái điện thoại nhưng Lâm Hữu Ích vẫn có thể nghe ra lửa giận mà Chu A đối diện không thể kiềm nén.
"Tôi cũng không rõ tình hình, rõ ràng là tôi đã cho cô ta rất nhiều điều kiện ưu đãi nhưng căn bản là cô ta không có thành ý đàm với tôi."
Lâm Hữu Ích quả thực không muốn thừa nhận chân tướng sự thật.
Anh ta hiểu rõ Chu A.
Ngay cả khi ý định ban đầu của anh ta chính là giúp Chu A hoàn thành chuyện này, kết quả sau cùng ngược lại còn gián tiếp giúp Chung Lôi.
Với tâm địa hẹp hòi của vị công tử nhà giàu này, lần này không thành công, ngược lại sẽ bị anh ta bị ghi hận.
Hai người đông tây trò chuyện một lúc, Chu A cúp điện thoại với tâm tình không mấy dễ chịu.
Lâm Hữu Ích khẽ thở phào nhẹ nhõm nhưng không lâu sau anh ta lại bị boss gọi sang.
Boss chỉ vào trang bình luận của “Vô Vị”, "Đây là bài hát mới đã tạo ra bùng nổ của Q-Tone. Theo tôi được biết, lúc đầu ca sĩ này đã liên lạc với chúng ta, đúng chứ? Người cũng là ở Hán Châu, bây giờ sao lại chạy đến Q-Tone rồi? Cậu giải thích tôi nghe."
Đối mặt với nghi ngờ của cấp trên, Lâm Hữu Ích mất rất lâu mới mở miệng được.
Gương mặt anh ta đau khổ, anh ta lôi phần fax hợp đồng mà anh ta đã gửi cho Chung Lôi, "Lão đại, anh xem, đây là hợp đồng tôi đã đưa cho Chung Lôi, tôi thật sự đã rất tận lực. Cái này cô ấy cũng không ký, mà vẫn đến Q-Tone, tôi cũng không còn cách nào."
Cấp trên chỉ đơn giản liếc mắt, gật đầu, "Hợp đồng này của cậu đúng là rất ưu đãi."
Lâm Hữu Ích gật đầu liên tục: "Đúng vậy, em cũng đã đưa ra hợp đồng như thế này rồi mà cô ấy vẫn không nể mặt mũi. Bây giờ người mới thật khó hầu hạ."
"Không phải là bây giờ người mới khó hầu hạ. Người mới dễ hầu hạ rất nhiều nhưng thứ người bình thường như vậy cũng không có tác dụng gì. Nhưng ngược lại kẻ có năng lực, loại người mới có thể kiếm tiền về cho công ty, người nào lại dễ phục vụ?"
Lâm Hữu Ích gật đầu một cách bất đắc dĩ.
"Lần này cậu đã cho hợp đồng tốt như vậy nhưng vẫn bị cự tuyệt, vậy thì trong thái độ của cậu nhất định là có vấn đề, trở về kiểm điểm thật tốt đi."
"Vâng, em biết rồi."
Sau khi ra khỏi phòng làm việc của boss, Lâm Hữu Ích hung tợn cắn răng, chỉ cảm thấy trong lồng ngực có vô số oan khuất không chỗ kể.
Toàn bộ chuyện này đều một sự bi thảm khó mà diễn tả bằng lời, chuyện phát triển theo phương hướng hoàn toàn không dựa theo bất kỳ mong đợi nào của anh ta.
Phía Chu A bên kia thì sau khi ngát điện thoại với Lâm Hữu Ích, anh ta bắt đầu phát điên phát rồ đập phá đồ đạc trong phòng.
Ngay cả tâm phúc của anh ta đều không hiểu được sự phẫn nộ của anh ta đến từ đâu.
Rõ ràng chỉ là một chuyện nhỏ, vì sao Chu A lại nổi giận lớn như vậy.
Tâm phúc muốn khuyên anh ta bớt giận, nhưng biết là có rõ nói cũng vô ích.
Ngược lại anh ta là người có tiền, đập đồ cũng không thành vấn đề, cho anh ta đập đủ là được.
"Sắp xếp đi, bảo Lão Hồ của bộ phận kinh doanh chủ động liên lạc với cô ấy. Ký hợp đồng với cô ta, sau đó chỉnh chết cô ta. Từ xưa tới nay chưa từng có ai sau khi đắc tội với tôi mà còn có thể như không có chuyện gì xảy ra, tiêu dao tự tại!"
Tâm phúc vốn định khuyên.
Gặp người khác ở vào tình huống này đã phát hỏa rồi, thế nào lại thành muốn đối phó với người khác, cái giá này cần trả này quá lớn, cần gì phải dây dưa không thả như vậy.
Nhưng cuối cùng tâm phúc này vẫn không thể mở miệng.
Nói ra chẳng những không được gì, làm không tốt thì bản thân mình còn bị xui xẻo.
Chiều hôm đó, trước khi tan ca, Trần Phong lại xem qua số liệu của “Vô Vị”.
Tình huống khiến người ta sợ hãi đã xuất hiện.
Lúc này không ngờ bình luận đã đạt đến 5 vạn, số lượt yêu cầu đột phá đến trăm vạn!
Kinh khủng nhất là lượt download trả tiền cho phiên bản âm thanh số tốt nhất cũng đã đến hơn 8 vạn!
Dựa theo tiêu chuẩn thu lệ phí của Q-Tone, con số hơn 8 vạn, ít nhất đã khiến Trần Phong kiếm được số tiền tương đương hơn 1 vạn 4 ngàn khối!
Bây giờ chỉ mới nửa ngày!
Tiền dễ kiếm vậy sao?
Chuyện gì thế này?
Hắn mở wechat nhắn tin cho phụ trách ở Q-Tone của mình, rốt cuộc hắn mới rõ tình huống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook